Bóng đêm và vận mệnh: Chương III

novela-emblem

CHƯƠNG BA

NGƯỜI THANH TẨY, THÀNH PHỐ CHẾT, NƠI TRÚ ẨN

Nỗi sợ tràn qua đoàn quân của Miss Fortune khi nhắc đến cơn ác mộng vĩnh hằng của thịnh nộ và cuồng loạn.

Bóng Ma Chiến Tranh.

Tên hắn từng là Hecarim, nhưng không ai biết điều đó là thật hay chỉ là do mấy tay kể chuyện chế ra. Chỉ có kẻ ngốc mới dám thì thầm truyền thuyết đen tối của hắn quanh đống lửa, và thậm chí những kẻ đó cũng chỉ nói sau khi uống hết chỗ rượu rum đủ để nhấn chìm cả một chiến hạm Noxus.

Khi Bóng Ma Chiến Tranh đi ra khỏi màn sương, Miss Fortune nhận thấy hắn không chỉ là một kỵ sĩ.

Có lẽ trước đó Hecarim từng là kỵ sĩ, người và ngựa là hai thực thể tách biệt, nhưng giờ cả hai hợp lại làm một, một con quái vật khổng lồ chỉ biết đến hủy diệt.

“Chúng ở khắp nơi,” có giọng nói cất lên.

Miss Fortune đánh liều rời mắt khỏi tên nhân mã mang giáp để thấy một đàn kỵ sĩ ma xuất hiện với quầng sáng xanh trong suốt phủ quanh người. Chúng nâng giáo hoặc rút ra những thanh kiếm cùng tràn đầy hào quang tăm tối. Hecarim quét ngang thanh đao móc, trên lưỡi đao bốc lên ngọn lửa lục.

“Cô có biết đường bí mật nào ra khỏi đây không?” Rafen hỏi.

Không,” Miss Fortune nói. “Tôi muốn đánh với tên khốn này.”

“Cô muốn đánh nhau với Bóng Ma Chiến Tranh?”

Trước khi Miss Fortune kịp trả lời, một bóng người mang mũ trùm nhảy khỏi mái kho chứa thóc và đáp xuống giữa quảng trường. Anh ta chạm đất một cách duyên dáng, áo choàng tránh bão phấp phới sau lưng. Anh ta mang hai khẩu súng, nhưng không giống bất kỳ thứ vũ khí nào Miss Fortune từng thấy trên bàn của mẹ cô, một thứ kim loại màu đồng bao quanh những khúc trông như đá khắc.

Ánh sáng ngập tràn quảng trường khi anh ta bắn ra một tràng những quầng lửa rực rỡ đủ để làm lu mờ vụ nổ ở Vũng Tử Thần. Người đàn ông di chuyển theo hình xoắn ốc, ngắm mục tiêu và hạ gục chúng bằng động tác nhanh như roi quất. Màn sương cháy lên khi bị quầng lửa bắn trúng, và đám hồn ma gào thét như đang bị thiêu đốt.

Màn sương lùi khỏi Quảng Trường Rạch Túi, mang theo Hecarim và đám kỵ sĩ tử thần. Có gì đó nhắc nhở Miss Fortune đây chỉ là sự rút lui tạm thời.

Người đàn ông cho súng vào bao và quay lại nhìn Miss Fortune, anh ta bỏ mũ trùm ra để lộ khuôn mặt sẫm màu điển trai cùng cặp mắt ám ảnh.

“Chúng là bóng tối,” anh nói. “Đem đến đủ ánh sáng và chúng sẽ biến mất.”