Con mồi

Rengar đã ngửi được mùi máu tươi trước khi hắn ta thấy xác chết của đám người. Sáu tên hay gì đó, hắn ước lượng, nhưng quá khó để có được một con số chính xác bởi những mảnh thi thể đã bị xé toạc ra. Những thanh kiếm của họ rải rác trên đồng cỏ, vô dụng như những cây dao kéo đã cùn.

Hắn khụy gối, nếm thử vệt máu còn vương vãi trên mặt đất.

Lạnh hơn lưỡi hắn. Vẫn còn ngọt, hơi đắng với vị của sắt.

Nó đổ xuống cách đây chưa đầy một giờ đồng hồ.

Quay trở lại với những cái chi đứt rời trong tay mình, Rengar tìm thấy một đường nước dãi màu xanh lá kéo dài từ cánh tay bị xé nát từ cơ thể mà nó thuộc về. Hắn nâng vết xé của cánh tay lên mũi và ngửi.

Đám nước bọt có một thứ mùi kinh khủng, như một xác chết thối rữa trong một cái ao đầy phân. Chỉ việc đưa nó lên mũi thôi đã khiến Rengar muốn phát nôn, ngay cả khi hệ tiêu hóa của hắn tốt hơn hầu hết kẻ khác.

Hắn nở một nụ cười lớn và đầy răng. Một con quái vật có thể gây ra những vết thương như thế này chắc hẳn sẽ dễ dàng để theo dấu.

****

Rengar quan sát từ bụi rậm khi con thú quỷ kéo những móng vuốt của nó trên hộp sọ của người đàn ông lớn tuổi, và nghiền nát nó bằng hàm răng nanh khổng lồ. Nó rú lên một cách thất vọng, có lẽ là nó cảm thấy không ấn tượng lắm vì hộp sọ không đủ giòn.

Con quái vật khổng lồ bốn chân tiến đến lều trại của người đàn ông lớn tuổi, giẫm nát nó với một bước chân duy nhất, sau đó cắn vào những tấm vải và xé toạc nó ra.

Quăng chiếc gường nằm của người đàn ông sang một bên, nó hú lên một cách hứng thú khi Rengar nghe thấy tiếng la hét trong tuyệt vọng của một đứa trẻ.

****

Bé con

Sợ à. Một nỗi sợ tốt. Một nỗi sợ ngon lành.

Đã đến giờ ăn. Đa đến lúc ngưng la hét. Đã đến lúc –

Đau đớn.

Đau đớn ở phía sau cổ. Sắc lẹm và nóng bỏng. Thứ gì đó đã cắn vào nó? Không. Một cơn đau khác, một cái khác nữa. Những nhát chém sắc lẹm. Một thứ gì đó với vũ khí. Một thứ gì đó với khát khao chiến đấu bên trong nó.
Có thể là một thứ gì đó ngon lành.

****

Rengar nắm chặt thanh đao móc của hắn bằng một tay khi con thú quỷ nhảy qua nhảy lại, cố gắng tìm cách đánh bật hắn. Với cánh tay còn lại, hắn cầm một con dao và đâm liên tục vào những mảng da của con quái thú. Hắn biết rằng hắn sẽ không bao giờ giết được con quái thú bằng cách này, nhưng hắn sẽ khiến nó chảy máu. Nó sẽ trở nên rối loạn.

Rengar.

Với một sự may mắn nào đó, có thể khiến nó hoảng sợ.

Con thú quỷ nằm xuống và bắt đầu lăn, kéo Rengar theo nó. Nó nhanh cực – nhanh hơn nhiều so với những gì mà Rengar nghĩ một con quái vật với kích cỡ như nó có thể làm được. Hắn quăng dao vào nhảy ra, chỉ thoát được trong tích tắc.

Hai đối thủ bắt đầu đứng dậy và lại đối mặt. Máu đã thấm đẫm trên những lớp vẩy của con thú quỷ, mỗi mảnh vẩy có đủ độ sắc bén đủ để cắt rời một cánh tay. Khi kết hợp lại, lớp vẩy vừa tạo nên một mảnh giáp gần như không thể xuyên qua, vừa là hàng ngàn những thứ vũ khí nhỏ. Nó đi vòng quanh Rengar, đánh hơi trong không khí. Rengar có thể đảm bảo rằng hắn không thể nào chiến thắng nó trong một cuộc đấu sòng phẳng được. Nó quá lớn, quá nhanh và quá mạnh.

Một cuộc đời đầy sẹo đã dạy Rengar về bí mật của cuộc săn. Nó không phải là việc trở nên mạnh mẽ. Nó là biết được lúc nào nên rút lui, và lúc nào nên tấn công.

Chính lúc này? Đây là lúc để rút lui.

Hắn lướt nhanh ra khỏi ngôi làng và chạy về phía những bụi cỏ cao ở xung quanh. Con thú quỷ nhảy lên và đuổi theo hắn, những bước chân dậm mạnh vào mặt đất. Rengar có thể nghe thấy nó ngay phía sau hắn. Hắn có thể kịp tìm chỗ ẩn nấp trong những bụi cỏ cao, nhưng cũng có thể con thú quỷ sẽ bắt kịp hắn ngay trước lúc đó.

Hắn chỉ cần thêm một vài giây.

****

Tên Vastaya một mắt trông có vẻ ngon lành. Chỉ có một thứ ngon lành hơn một thứ gì đó non nớt: một thứ đang cố giết ngươi.

Giẫm con mèo đến chết trước khi ăn nó? Không. Tốt nhất là nên nuốt chửng nó, cảm nhận sự vùng vẫy của nó trở nên yếu dần và yếu dần, cho đến khi nó dừng lại một cách ngon lành.

Hàm răng sắc nhọn. Cắn xuống, hãy cảm giác sự phun trào của dòng máu nóng –

Lách người, lặn xuống. Cái gì vậy?

Một thứ vũ khí gì đó —ba quả bóng, buộc chặt với nhau bằng dây thừng—Trói quanh những cái chân.

Không tốt.

Vẫn vậy. Thoát ra một cách dễ dàng. Nhưng con mèo chạy mất rồi. Chỉ còn lại tiếng xột xoạt nhẹ nhàng của những đám cỏ cao chỉ ra xem hắn đã chạy đi đâu.

Đi vào trong cánh đồng với nó.

Con mèo: nhỏ, hoảng sợ.

Ta: to lớn, nhanh nhẹn

Ta sẽ dẫm nát tất cả đám cỏ này nếu cần—

Cơn đau.

Cảm giác nóng lan tỏa phía chân sau. Từ đâu? Đằng sau ư?

Không có con mèo. Lại chạy mất nữa à.

Đau. Một cơn đau mới, bên sườn. Khó chịu. Chả vấn đề gì. Chỉ là khó chịu.

Bắt đầu chạy. Không quan tâm đến hướng nào. Tạo một khoảng cách. Liên kết lại.

Quay lại. Tên Vastaya đâu rồi? Có thể chạy mất. Có thể đang ẩn nấp, chờ đợi.

****

Đây là phần tuyệt nhất. Ẩn mình trong những đám cỏ cao. Con mồi của hắn trở nên cẩn thận, nhưng không đủ thông minh để hoảng loạn.

Một khoảng khắc lặng trước cơn bão kiếm. Trước khi con mồi nhận ra rằng nó bất lực đến nhường nào. Trước những tiếng hú trong đau đớn, và máu, và adrenaline, và niềm vui.

Rengar xoay đầu lại và gầm lên.

****

Tiếng gầm đến từ đâu vậy? Nghe như từ mọi nơi. Không phải tiếng gầm của sự giận dữ. Cũng không phải của nỗi sợ.

Sự hứng thú

Tiến lại gần hơn.

Không. Đây là một sai lầm. Rõ như ban ngày. Chạy. Chạy trở lại.

Khó thở? Tại sao?

Vết thương bên sườn. Sâu hơn tưởng tượng? Cổ ướt. Nghẹt thở. Máu.

Đừng chậm lại.

Ngôi làng đâu rồi? Đường này? Không. Đường kia.

Tên Vastaya vẫn gầm lên. Vẫn đang tiến lại gần hơn.

Chạy. Không cần quan tâm hướng nào. Chỉ cần ch—

Một ánh kim loại lóe lên. Không khí lạnh tràn vào khoang bụng.

Không. Bên trong khoang bụng.

Cảm giác bản thân trở nên nhẹ đi. Tiếng một thứ gì đó ướt át và nặng chạm xuống mặt đất. Nhiều thứ ướt và nặng.

Nhìn lại. Ruột. Chất lỏng. Một vệt màu xanh và đỏ trộn lẫn.

Cơn đau. Đau như châm, đau như đốt, đau như chém. Mọi nơi.

Không thể đứng lên. Những đôi chân biến dạng. Thở nặng nhọc. Nghe tiếng bước chân đến gần.

Tiếng dao được rút ra khỏi vỏ.

Cảm thấy gì đó. Một thứ gì đó mới. Một thứ gì đó khủng khiếp. Không phải đói, giận, hay vui.

Nỗi sợ.

****

Rengar tiến lại gần con thú quỷ đã nằm sấp, những cái chân của nó vẫn đạp vào không khí trong khi máu tuôn ra từ vết chém khủng khiếp dọc khoan bụng của nó. Mắt nó đã dãn ra.

Hắn sẽ lấy chiến lợi phẩm gì đây? Hộp sọ ư? Hay là lông bờm?

Con quái thú nâng đầu lên và cử động hàm răng, cắn vào khoảng không của sự giận dữ hoặc sự rối loạn.

Rengar mỉm cười. Răng nanh của con quái vật cực sắc bén. Bóng mượt.

Một trong những cái đó sẽ là một sự bổ sung ấn tượng cho dây chuyền của hắn.

Con mồi - Ảnh 1

Rengar nắm chặt thanh đao móc của hắn bằng một tay khi con thú quỷ nhảy qua nhảy lại, cố gắng tìm cách đánh bật hắn. Với cánh tay còn lại, hắn cầm một con dao và đâm liên tục vào những mảng da của con quái thú. Hắn biết rằng hắn sẽ không bao giờ giết được con quái thú bằng cách này, nhưng hắn sẽ khiến nó chảy máu. Nó sẽ trở nên rối loạn.

Rengar.

Với một sự may mắn nào đó, có thể khiến nó hoảng sợ.

Con thú quỷ nằm xuống và bắt đầu lăn, kéo Rengar theo nó. Nó nhanh cực – nhanh hơn nhiều so với những gì mà Rengar nghĩ một con quái vật với kích cỡ như nó có thể làm được. Hắn quăng dao vào nhảy ra, chỉ thoát được trong tích tắc.

Hai đối thủ bắt đầu đứng dậy và lại đối mặt. Máu đã thấm đẫm trên những lớp vẩy của con thú quỷ, mỗi mảnh vẩy có đủ độ sắc bén đủ để cắt rời một cánh tay. Khi kết hợp lại, lớp vẩy vừa tạo nên một mảnh giáp gần như không thể xuyên qua, vừa là hàng ngàn những thứ vũ khí nhỏ. Nó đi vòng quanh Rengar, đánh hơi trong không khí. Rengar có thể đảm bảo rằng hắn không thể nào chiến thắng nó trong một cuộc đấu sòng phẳng được. Nó quá lớn, quá nhanh và quá mạnh.

Một cuộc đời đầy sẹo đã dạy Rengar về bí mật của cuộc săn. Nó không phải là việc trở nên mạnh mẽ. Nó là biết được lúc nào nên rút lui, và lúc nào nên tấn công.

Chính lúc này? Đây là lúc để rút lui.

Hắn lướt nhanh ra khỏi ngôi làng và chạy về phía những bụi cỏ cao ở xung quanh. Con thú quỷ nhảy lên và đuổi theo hắn, những bước chân dậm mạnh vào mặt đất. Rengar có thể nghe thấy nó ngay phía sau hắn. Hắn có thể kịp tìm chỗ ẩn nấp trong những bụi cỏ cao, nhưng cũng có thể con thú quỷ sẽ bắt kịp hắn ngay trước lúc đó.

Hắn chỉ cần thêm một vài giây

****

Tên Vastaya một mắt trông có vẻ ngon lành. Chỉ có một thứ ngon lành hơn một thứ gì đó non nớt: một thứ đang cố giết ngươi.

Giẫm con mèo đến chết trước khi ăn nó? Không. Tốt nhất là nên nuốt chửng nó, cảm nhận sự vùng vẫy của nó trở nên yếu dần và yếu dần, cho đến khi nó dừng lại một cách ngon lành.

Hàm răng sắc nhọn. Cắn xuống, hãy cảm giác sự phun trào của dòng máu nóng –

Lách người, lặn xuống. Cái gì vậy?

Một thứ vũ khí gì đó —ba quả bóng, buộc chặt với nhau bằng dây thừng—Trói quanh những cái chân.

Không tốt.

Vẫn vậy. Thoát ra một cách dễ dàng. Nhưng con mèo chạy mất rồi. Chỉ còn lại tiếng xột xoạt nhẹ nhàng của những đám cỏ cao chỉ ra xem hắn đã chạy đi đâu.

Đi vào trong cánh đồng với nó.

Con mèo: nhỏ, hoảng sợ.

Ta: to lớn, nhanh nhẹn

Ta sẽ dẫm nát tất cả đám cỏ này nếu cần—

Cơn đau.

Cảm giác nóng lan tỏa phía chân sau. Từ đâu? Đằng sau ư?

Không có con mèo. Lại chạy mất nữa à.

Đau. Một cơn đau mới, bên sườn. Khó chịu. Chả vấn đề gì. Chỉ là khó chịu.

Bắt đầu chạy. Không quan tâm đến hướng nào. Tạo một khoảng cách. Liên kết lại.

Quay lại. Tên Vastaya đâu rồi? Có thể chạy mất. Có thể đang ẩn nấp, chờ đợi.

Con mồi - Ảnh 2

Đây là phần tuyệt nhất. Ẩn mình trong những đám cỏ cao. Con mồi của hắn trở nên cẩn thận, nhưng không đủ thông minh để hoảng loạn.

Một khoảng khắc lặng trước cơn bão kiếm. Trước khi con mồi nhận ra rằng nó bất lực đến nhường nào. Trước những tiếng hú trong đau đớn, và máu, và adrenaline, và niềm vui.

Rengar xoay đầu lại và gầm lên.

****

Tiếng gầm đến từ đâu vậy? Nghe như từ mọi nơi. Không phải tiếng gầm của sự giận dữ. Cũng không phải của nỗi sợ.

Sự hứng thú

Tiến lại gần hơn.

Không. Đây là một sai lầm. Rõ như ban ngày. Chạy. Chạy trở lại.

Khó thở? Tại sao?

Vết thương bên sườn. Sâu hơn tưởng tượng? Cổ ướt. Nghẹt thở. Máu.

Đừng chậm lại.

Ngôi làng đâu rồi? Đường này? Không. Đường kia.

Tên Vastaya vẫn gầm lên. Vẫn đang tiến lại gần hơn.

Chạy. Không cần quan tâm hướng nào. Chỉ cần ch—

Một ánh kim loại lóe lên. Không khí lạnh tràn vào khoang bụng.

Không. Bên trong khoang bụng.

Cảm giác bản thân trở nên nhẹ đi. Tiếng một thứ gì đó ướt át và nặng chạm xuống mặt đất. Nhiều thứ ướt và nặng.

Nhìn lại. Ruột. Chất lỏng. Một vệt màu xanh và đỏ trộn lẫn.

Cơn đau. Đau như châm, đau như đốt, đau như chém. Mọi nơi.

Không thể đứng lên. Những đôi chân biến dạng. Thở nặng nhọc. Nghe tiếng bước chân đến gần.

Tiếng dao được rút ra khỏi vỏ.

Cảm thấy gì đó. Một thứ gì đó mới. Một thứ gì đó khủng khiếp. Không phải đói, giận, hay vui.

Nỗi sợ.

****

Rengar tiến lại gần con thú quỷ đã nằm sấp, những cái chân của nó vẫn đạp vào không khí trong khi máu tuôn ra từ vết chém khủng khiếp dọc khoan bụng của nó. Mắt nó đã dãn ra.

Hắn sẽ lấy chiến lợi phẩm gì đây? Hộp sọ ư? Hay là lông bờm?

Con quái thú nâng đầu lên và cử động hàm răng, cắn vào khoảng không của sự giận dữ hoặc sự rối loạn.

Rengar mỉm cười. Răng nanh của con quái vật cực sắc bén. Bóng mượt.