Tiểu sử của Ngộ Không, Hầu Vương

Ngộ Không là một chiến binh lanh lợi người Vastayan, hắn sử dụng sức mạnh, sự nhanh nhẹn cũng như trí thông minh để gây rối loạn cho đối phương và giành lợi thế. Sau khi tìm được một người bạn chí cốt, một chiến binh được biết đến với cái tên Master Yi, Ngộ Không trở thành môn sinh cuối cùng của một môn võ truyền thống là Wuju. Cầm trong tay cây gậy ma thuật, Ngộ Không mong muốn bảo vệ Ionia khỏi sự lụi tàn.

Trên những ngọn cây của Ionia có một tộc người Vastayan được biết đến với cái tên Shimon. Những sinh vật lai linh trưởng này khôn ngoan, cẩn thận, và luôn mong muốn hòa bình, họ chọn việc xây dựng một xã hội cách xa loài người dưới mặt đất, xã hội của họ được hình thành trên những ngọn cây cao nhất ở Ionia. Người Shimon nhìn nhận cuộc sống như việc leo cây của trí tuệ, và khi chết đi, họ tin rằng họ sẽ hóa thành đá, trở về đất mẹ và lại tiếp tục hành trình leo cây của mình một lần nữa.

Thậm chí ngay từ thuở thơ ấu, Kong đã khác biệt so với những người Shimon đồng loại. Bốc đồng, thông minh, và vui vẻ, hắn đã trở thành một cái gai trong mắt những người khác trong làng. Khi chiến tranh lan đến Ionia, Kong bị thu hút bởi những tiếng động và màu sắc ở bên dưới, chúng đánh thức một thứ gì đó chân chính và không thể chối bỏ trong người hắn, một lời kêu gọi. Kong rời bộ lạc của mình và chuẩn bị cho những thứ mà hắn biết đó chính là định mệnh của hắn.

Chỉ được trang bị bằng bản năng và chẳng có một sự luyện tập nào cả, Kong chu du khắp Ionia, tìm kiếm những kẻ thách thức để học cách chiến đấu. Dù hắn thường xuyên nhận được những vết bầm to tướng, những cái răng gãy cho những rắc rối hắn gây ra, nhưng với mỗi trận đấu, hắn càng trở thành một người chiến binh mà định mệnh muốn hắn trở thành.

Khi đang chu du, Kong tình cờ gặp một người đàn ông đeo một cái kính kì lạ đang ngồi thiền trên một trảng cỏ. Hắn ngay lập tức thách đấu anh ta. Người đàn ông kì lạ đứng dậy và đạp ngã Kong xuống mặt đất chỉ bằng một động tác duy nhất trước khi trở lại trạng thái thiền định. Kong đã từng thách đấu nhiều đối thủ, nhưng hắn ta chưa bao giờ trải qua điều gì như thế này.

Trong nhiều tuần, Kong trở lại trảng có đó hằng ngày để thách thức và cố gắng đánh bại người chiến binh. Dù khỏe và nhanh hơn người đàn ông đeo kính ấy, Kong luôn bị anh ta đánh bại bởi chiến thuật trong mọi lần.

Cuối cùng, Kong đã làm một thứ mà hắn chưa bao giờ thử trong suốt nhiều năm của cuộc đời mình: Sự nhún nhường. Hắn quỳ gối trước người đàn ông và khiêm tốn bày tỏ ý muốn học hỏi. Không mất một nhịp nào, người kiếm sĩ hỏi Kong: Tại sao ngươi lại chiến đấu?

Kong nhận ra rằng hắn chưa bao giờ nghĩ về điều này trước đây. Hắn có thể sống trong xã hội yên bình kia, nhưng thứ gì đó bên trong hắn đòi hỏi một điều ngược lại. Hắn đặt câu hỏi y hệt dành cho người chiến binh, và anh ta trả lời rằng anh ta không còn chiến đấu nữa. Kong bỏ ra vài ngày tiếp theo trên trảng cỏ với người chiến binh, suy nghĩ về câu trả lời.

Người đàn ông đã thấy được sự thay đổi trong trái tim và quyết tâm của Kong. Anh ta tự giới thiệu mình là Master Yi, và đồng ý chỉ dạy cho hắn những tác dụng của kỉ luật, sự kiên nhẫn và chiến đấu, thứ mà Yi gọi là Wuju. Kĩ năng và sự chính xác của Kong càng được cải thiện với mỗi bài học mà Yi chỉ dạy, khi anh chuyển hóa thiên hướng liều lĩnh và bốc đồng của Kong thành một lối đánh nhanh nhẹn và bất ngờ chết người.

Cả hai dần trở nên tôn trọng nhau hơn trong suốt khóa học, và Kong đã cảm nhận được một nỗi buồn sâu thẳm bên trong Yi mà ngay cả những trò đùa khắm nhất của hắn cũng không thể làm anh ta vui lên được.

Hơn nữa, hắn vẫn chưa thể tìm ra câu trả lời cho câu hỏi từ Yi. Có lẽ khi hắn biết Yi đã từng chiến đấu vì điều gì, hắn sẽ tìm ra câu trả lời chính mình. Kong đưa ra cho Yi một đề nghị. Cả hai sẽ chiến đấu trong một trận giao hữu. Nếu Kong thắng, Yi sẽ phải nói lý do mà mình từng chiến đấu. Còn nếu Yi thắng, Kong sẽ không nói gì trong suốt một năm sắp tới.

Yi hăm hở đồng ý.

Kong dẫn dụ Yi từ trảng cỏ đến một cánh đồng hoa khói, mỗi lần Yi định tung nhát chém của mình, Kong lại biến mất vào màn sương được tạo ra từ những bông hoa khi chúng rung động. Trong sự rối loạn, Yi tấn công những gì mà anh ta tưởng là Kong, nhưng đó chỉ là một con bù nhìn mà Kong đã làm sẵn và cắm nó trước trên cánh đồng như một con chim mồi. Kong lợi dụng cơ hội của hắn và đánh ngã yi với một cú đập vào thái dương.

Yi mỉm cười với sự thông minh của Kong. Nhưng nụ cười nhanh chóng biến mất, khi Yi giải thích vì sao anh ta lại gác kiếm. Yi từng là một thành viên quan trọng trong đội vệ quân Ionia đối đầu với bọn Noxus xâm lược. Yi và những kỉ luật của anh trở nên cực kì hiệu quả trong cuộc chiến tay đôi với bọn Noxus, nhưng cuộc chiến nhanh chóng trở thành chiến tranh hóa học. Yi tự đổ lỗi cho bản thân khi hàng trăm mạng sống đổ gục xuống trước những quả bom hóa học từ Zaun. Không còn tìm được lý do để chiến đấu nữa, Yi tự giam bản thân trên trảng cỏ và ngày ngày thiền định để mong tìm ra được câu trả lời.

Kong đến từ một nơi mà người dân ở đó quyết định tránh xa khỏi những cuộc chiến trên thế giới, nhưng nó sẽ khiến họ trở nên yếu ớt hơn khi những hiểm họa ập xuống. Kong tôn trọng điều này, vì dù gì đi chăng nữa, Yi cũng đã chiến đấu để bảo vệ người khác. Và Kong nhận ra rằng hắn cũng muốn làm điều đó.

Xuyên qua ánh mắt của Kong, Yi cảm thấy chính mình đang chạy trốn sự thật: rằng, dù anh ta có cố gắng từ chối nó, thì anh vẫn là một chiến binh và người Ionia cần anh. Với lòng biết ơn của mình, Yi tặng cho Kong một cây gậy ma thuật, được làm bởi người thợ rèn huyền thoại Doran, và một danh hiệu tôn kính chỉ được giành cho môn sinh sáng giá nhất của Wuju. Từ ngày đó trở đi, Kong được biết đến với cái tên Ngộ Không.

Trong chuyến hành trình của mình, Yi nghe tin đồn về một tổ chức sát thủ bí mật với cái tên Hội Bóng Tối. Yi tin rằng sự liều lĩnh của Hội Bóng Tối có thể kích động một cuộc chiến với Noxus, và đưa lục địa Ionia vào chiến tranh một lần nữa. Ngộ Không cho rằng hắn và Yi nên hợp sức để ngăn cản bọn chúng, trước khi lịch sử lặp lại một lần nữa.

Cùng nhau, cả hai tiến về vùng hoang đã của Ionia, với ý định ngăn cản Hội Bóng Tối.