Xuất hiện trên Facebook cá nhân của Antei Nguyễn (Nguyễn Ngọc Thịnh) – vũ sư hiphop trẻ tuổi nhất Việt Nam – trong vài ngày gần đây là 1 bức trong bộ ảnh cosplay nhân vật Monkey D.Luffy của bộ truyện tranh One Piece lừng danh. Nội dung của bộ truyện đã được chuyển thể thành một sản phẩm game với tên gọi Vua Hải Tặc và đang được SSGroup phát hành tại Việt Nam.
Antei Nguyễn có một số phận đặc biệt, từ tài năng cho đến xuất thân và quá trình vươn lên của chàng trai trẻ tuổi này. SSGroup đã gây bất ngờ khi mời được chàng trai tài năng của làng vũ công Việt Nam hóa thân vào nhân vật Luffy. Sở dĩ anh chàng này chịu cosplay nhân vật Luffy, cũng bởi lý do đầu tiên là thích đọc truyện Once Piece, sau đó thấy nhân vật hoạt hình này có một số đặc điểm giống với đời thực của mình nên mới đồng ý. Đây cũng là bộ ảnh đầu tiên về cosplay mà anh chàng vũ công tài năng này thực hiện. Và game Vua Hải Tặc cũng là game đầu tiên Antei Nguyễn chơi, vì lịch làm việc khá dày đặc, vừa đi dạy nhảy, tập nhảy cùng nhóm nhảy, lại còn bán hàng thêm tại cửa hàng giày… chỉ khi nào vắng khách tại cửa hàng anh chàng mới rảnh và chơi chút để thư giãn!
Cha làm nghề sửa xe đạp, mẹ làm ở quán cơm chay, hoàn cảnh quá khó khăn nên gia đình không đủ tiền sắm sửa đầy đủ cho cậu đi học. Thịnh chỉ còn biết cố gắng học thật giỏi để cuối năm được lên phường tuyên dương, trao học bổng. Để rồi chính những đồng tiền học bổng ít ỏi đó sẽ giúp cậu có thể mua sách vở, sắm đồ dùng và tiếp tục được đến trường.
Bén duyên với hiphop từ năm 13 tuổi, hàng ngày Thịnh đều đi bộ từ nhà đến câu lạc bộ Phan Đình Phùng chỉ để… xem người ta nhảy. Cậu cũng muốn nộp tiền để học lắm nhưng đến ăn còn không đủ thì lấy đâu ra. Phải sau hai tháng ngồi xem, cậu mới dám đánh liều ra nhảy thử. Bất ngờ được các anh lớn nhận ra năng khiếu bẩm sinh, cậu được nhập hội và đi học “ké” từ mọi người.
Nhưng khi niềm đam mê lớn dần thì lực học của Thịnh ngày càng sa sút. Cha mẹ cậu khá phiền lòng vì nếu không được xếp loại khá giỏi, không được lãnh học bổng thì coi như cậu không còn được đi học nữa. Đồ để tập hiphop bao lần bị đốt, giày nhảy bị bố mẹ cắt ra nhiều mảnh nhưng không ngăn được niềm đam mê của cậu. Hàng ngày, Thịnh vẫn thường mặc đồng phục học sinh, giả vờ sang nhà bạn học để rồi trốn đi tập nhảy.
Là thí sinh nhỏ tuổi nhất tham dự cúp Đầm Sen năm 2008, Thịnh được Master Hà Lê (một vũ công gạo cội) để ý và xin cho cậu ra Hà Nội theo nghiệp vũ công. Nhưng bố mẹ cậu kiên quyết chối từ, một phần vì sẽ lỡ dở việc học, một phần vì nào có biết ông ấy là ai?!
Sau 5 – 6 lần Hà Lê phải bay vào Sài Gòn thuyết phục với đủ lý lẽ và bằng chứng, nhưng gia đình vẫn không lay chuyển. Cuối cùng, cậu bé Thịnh bỏ học về nhà sửa xe. Sau bao nhiêu trận đòn, cuối cùng “trời không chịu đất thì đất cũng phải chịu trời”, bố mẹ đã phải để cậu ra Hà Nội cùng bản hợp đồng 1 năm với công ty của Master Hà Lê.
Ra Hà Nội khi mới 14 tuổi, cậu bé Thịnh bơ vơ giữa mảnh đất xứ người. Tiền lương, tiền cát xê không đủ trang trải cuộc sống và gửi về cho gia đình. Cậu quyết định đi làm thêm vì không phải cái gì cũng cứ nhờ anh Hà Lê mãi được.
Ban đầu, cậu thử sức với công việc phát nước giải khát miễn phí. Với công việc này, thu nhập của cậu khá ổn định nhưng phải đứng ngoài trời nắng từ 8 giờ sáng đến 2 giờ chiều. Việc bê những thùng nước nặng đôi khi là quá sức so với tuổi 15. Mệt mỏi, nhớ nhà nhưng anh chàng không dám khóc hay nói ra tuổi thật của mình để được giảm nhẹ công việc. Đơn giản là nếu quản lý biết cậu chỉ mới 15, cậu sẽ lập tức bị cho thôi việc.
Hết phát nước thuê, cậu lại chuyển qua làm bánh mỳ để kiếm sống. Ở nhờ nhà người quen trên đường Láng Hạ, hàng ngày cứ 4 giờ sáng cậu đã phải dậy nhào bột. Và công việc làm bánh kéo dài từ sáng đến tận 2 giờ chiều. Lao động vất vả mà lương chỉ có 1,5 triệu đồng một tháng nhưng Thịnh vẫn cắn răng làm vì cần dành dụm những đồng tiền ít ỏi gửi về cho gia đình.
Công việc nặng nhọc cùng áp lực thời gian khiến cho việc học của Thịnh không thể tiếp tục. Cậu bỏ dở giữa chừng năm học lớp 9 để tập trung cho đam mê và kiếm sống hàng ngày.
Khi quá bận bịu với cơm áo gạo tiền, việc tập nhảy của cậu bị ảnh hưởng rất nhiều. Lúc 2 giờ xong việc ở lò bánh mỳ thì 3 giờ cậu đã phải có mặt ở phòng tập. Và trong một lần bị ốm và nằm khóc giữa sàn tập vì tủi thân và nhớ gia đình, cậu đã tự biên đạo một điệu nhảy cho riêng mình. Sau đó, điệu nhảy đã được các thành viên của lớp học đánh giá rất cao. Đây là thành công đầu tiên của cậu trên bước đường chinh phục những danh hiệu cao quý của nghề vũ công.
Với sự chỉ dẫn nhiệt tình của trưởng nhóm Hà Lê và các đàn anh, trình độ nhảy của cậu ngày càng hoàn thiện. Sở trường là hip hop và free style, năm 2011 cậu thi đâu thắng đó. Đến nỗi, nhiều người trong giới đã nói với Thịnh rằng: “Cứ giải nào có Antei Nguyễn tham gia thì giải đó ít người đăng ký”.
Tính đến thời điểm này, cậu đã giành được 11 chức vô địch tại các cuộc thi nhảy. Đặc biệt trong giải đấu Juste Debout 2012 tại Singapore, Antei đã mang lại niềm tự hào cho nước nhà khi là một trong tám gương mặt xuất sắc nhất ở nội dung Free style.
Là một vũ công nổi tiếng trong giới Underground, Antei Nguyễn không giấu niềm khát khao bước ra con đường đại chúng. Cậu bạn 18 tuổi tâm sự thêm: “Trước đây mình chưa từng gặp ai phỏng vấn, mỗi khi thắng giải xong là chẳng chụp ảnh mà đi về ngủ luôn. Nhưng giờ mình đang dần nghĩ lại. Trong một thế giới showbiz vàng thau lẫn lộn, hữu xạ chẳng còn tự nhiên hương thì ngoài tài năng, một vũ công cần phải có thêm danh tiếng. Anh Cường Seven đã bước đầu thành công khi bước chân vào thế giới showbiz và mình cũng sẽ cố gắng làm như vậy“.