Tên: | Baizhu |
Tên khác: | 白术 / Bạch Thuật |
Danh hiệu: | Sinh Tử Giao Hòa |
Độ hiếm: | 5 sao |
Vũ khí: | Pháp Khí |
Vision: | Thảo |
Thuộc: | Nhà Thuốc Bubu |
Quốc gia: | Liyue |
Sinh nhật: | Ngày 25 tháng 4 |
Cung mệnh: | Cung Huyền Hồ |
Chủ Nhà Thuốc Bubu, trên người quấn theo bạch xà có tên là “Changsheng”. Tinh thông y dược và cũng là một người rất kín tiếng. |
Giới thiệu về Baizhu
“Liyue có một Nhà Thuốc Bubu, nơi đó có vị Baizhu đại phu. Thần y trị bách bệnh, nhưng mà thuốc đắng lắm!”
Bài đồng dao này được lưu truyền rộng rãi tại Dốc Phi Vân, được nhiều phụ huynh dùng nó để răn đe con cái không được đổ bệnh, nếu không sẽ phải uống thuốc đắng.
Nhưng rồi nhân vật trong bài đồng dao đó hình như không khiến trẻ con sợ hãi, trái lại còn được gọi một cách trìu mến là “anh Baizhu”.
Ấn tượng này có lẽ là do thái độ nhẹ nhàng và cách trò chuyện thân thiện của Baizhu. Bất kể nam nữ già trẻ, ở bên cạnh anh đều cảm thấy thoải mái; người bệnh dù lo lắng đến đâu, nhìn thấy nụ cười điềm tĩnh của Baizhu cũng sẽ thấy yên lòng hơn.
Tiếc rằng không phải người bệnh nào Baizhu cũng có thể chữa khỏi, như bản thân anh ấy vậy.
Dược sư Gui của Nhà Thuốc Bubu từng đề cập rằng tình trạng thể chất của Baizhu vô cùng kém, anh ấy thường phải tĩnh dưỡng tại nơi ở sau khi khám bệnh. Cho dù là vậy, nhưng anh ấy chưa bao giờ không niềm nở với mọi người.
Gui hỏi thì anh ấy bảo: Nếu y sĩ trong bộ dạng ốm yếu, thì người bệnh đến thăm khám còn lòng tin nào để đối diện với bệnh tật nữa chứ?
Baizhu mỗi ngày đều như vậy, chỉ nhìn khuôn mặt tươi cười của anh ấy, sẽ không thể biết rằng đã tự mình uống bao nhiêu thang thuốc và đã chịu biết bao đau khổ.
“Baizhu tiên sinh, có tâm sự, chẳng bao giờ nói cả… Rõ ràng rất ghét ‘cái chết’, nhưng lại không ngừng thử nghiệm ‘cái chết’… không hiểu nổi… nhưng chẳng sao, Qiqi biết, Baizhu tiên sinh, là người tốt.”
Một trang trong sổ tay của Qiqi, không biết đã bị ai xé bỏ.
Nguyên liệu đột phá
Để đột phá Baizhu lên cấp độ 90, các bạn cần có 420.000 Mora, 46 Vòng Tròn U Tối, 168 Túi Lưu Ly, 1 Vụn Ngọc Bích Sinh Trưởng, 9 Mảnh Ngọc Bích Sinh Trưởng, 9 Miếng Ngọc Bích Sinh Trưởng, 6 Ngọc Bích Sinh Trưởng, 18 Bào Tử Nấm Quỷ, 30 Bột Huỳnh Quang và 36 Bụi Tinh Thể.
Lần | Cấp yêu cầu | Mora | Nguyên liệu #1 | Nguyên liệu #2 | Nguyên liệu #3 | Nguyên liệu #4 |
---|---|---|---|---|---|---|
1 | 20 | 20.000 | 1 Vụn Ngọc Bích Sinh Trưởng | 3 Túi Lưu Ly | 3 Bào Tử Nấm Quỷ | |
2 | 40 | 40.000 | 3 Mảnh Ngọc Bích Sinh Trưởng | 2 Vòng Tròn U Tối | 10 Túi Lưu Ly | 15 Bào Tử Nấm Quỷ |
3 | 50 | 60.000 | 6 Mảnh Ngọc Bích Sinh Trưởng | 4 Vòng Tròn U Tối | 20 Túi Lưu Ly | 12 Bột Huỳnh Quang |
4 | 60 | 80.000 | 3 Miếng Ngọc Bích Sinh Trưởng | 8 Vòng Tròn U Tối | 30 Túi Lưu Ly | 18 Bột Huỳnh Quang |
5 | 70 | 100.000 | 6 Miếng Ngọc Bích Sinh Trưởng | 12 Vòng Tròn U Tối | 45 Túi Lưu Ly | 12 Bụi Tinh Thể |
6 | 80 | 120.000 | 6 Ngọc Bích Sinh Trưởng | 20 Vòng Tròn U Tối | 60 Túi Lưu Ly | 24 Bụi Tinh Thể |
Thiên phú
Châm Cứu Mạ Vàng
Tấn công thường: Thực hiện tối đa 4 lần tấn công về phía trước, gây Sát Thương Nguyên Tố Thảo.
Trọng kích: Tiêu hao thể lực nhất định, sau khi tụ lực, gây Sát Thương Phạm Vi Nguyên Tố Thảo cho khu vực phía trước.
Tấn công khi đáp: Ngưng tụ sức mạnh nguyên tố Thảo, từ trên trời lao xuống mặt đất, tấn công kẻ địch trên đường đi, gây Sát Thương Phạm Vi Nguyên Tố Thảo khi chạm đất.
Chẩn Đoán Phổ Quát
Sai khiến Linh Hồn Tơ, khiến nó lang thang và tấn công kẻ địch gần đó, gây Sát Thương Nguyên Tố Thảo.
Sau khi tiến hành tối đa 3 lần tấn công hoặc xung quanh không có kẻ địch thì Linh Hồn Tơ sẽ quay về, hồi phục HP cho tất cả nhân vật trong đội gần đó, lượng hồi phục căn cứ vào giới hạn HP của Baizhu.
Thầy thuốc nếu như nhìn thấu tia sáng trong hư ảo, ắt sẽ cứu được bệnh nhân trước khi có bất kỳ triệu chứng nào xuất hiện.
Trị Liệu Toàn Thư
Vào trạng thái Mạch Nhiếp Tuyên Minh, sản sinh Vô Khích Khí Thuẫn.
Trong trạng thái Mạch Nhiếp Tuyên Minh, mỗi 2s sẽ sản sinh Vô Khích Khí Thuẫn mới.
Vô Khích Khí Thuẫn trong những tình huống sau sẽ thi triển Mạch Linh Khí hồi phục HP cho nhân vật trong trận, lượng hồi phục căn cứ vào giới hạn HP của Baizhu, đồng thời tấn công kẻ địch, gây Sát Thương Nguyên Tố Thảo:
- Khi nhân vật được Vô Khích Khí Thuẫn bảo vệ và sản sinh Vô Khích Khí Thuẫn mới.
- Hiệu quả Vô Khích Khí Thuẫn kết thúc hoặc bị phá vỡ do sát thương.
Nếu như thông đạt đất trời, dùng khí dưỡng thân, ắt sẽ bình an vô sự.
Nguyên liệu nâng cấp thiên phú
Để nâng cấp một thiên phú của Baizhu lên tối đa (cấp 10), các bạn sẽ tốn: 1.652.500 Mora, 6 Bào Tử Nấm Quỷ, 22 Bột Huỳnh Quang, 31 Bụi Tinh Thể, 3 Bài Giảng Của Hoàng Kim, 21 Hướng Dẫn Của Hoàng Kim, 38 Triết Học Của Hoàng Kim, 6 Dương Xỉ Đất Trời và 1 Vương Miện Tri Thức.
Level 2 | 3 Bài Giảng Của Hoàng Kim | 6 Bào Tử Nấm Quỷ | 12.500 Mora | ||
Level 3 | 2 Hướng Dẫn Của Hoàng Kim | 3 Bột Huỳnh Quang | 17.500 Mora | ||
Level 4 | 4 Hướng Dẫn Của Hoàng Kim | 4 Bột Huỳnh Quang | 25.000 Mora | ||
Level 5 | 6 Hướng Dẫn Của Hoàng Kim | 6 Bột Huỳnh Quang | 30.000 Mora | ||
Level 6 | 9 Hướng Dẫn Của Hoàng Kim | 9 Bột Huỳnh Quang | 37.500 Mora | ||
Level 7 | 4 Triết Học Của Hoàng Kim | 4 Bụi Tinh Thể | 1 Dương Xỉ Đất Trời | 120.000 Mora | |
Level 8 | 6 Triết Học Của Hoàng Kim | 6 Bụi Tinh Thể | 1 Dương Xỉ Đất Trời | 260.000 Mora | |
Level 9 | 12 Triết Học Của Hoàng Kim | 9 Bụi Tinh Thể | 2 Dương Xỉ Đất Trời | 450.000 Mora | |
Level 10 | 16 Triết Học Của Hoàng Kim | 12 Bụi Tinh Thể | 2 Dương Xỉ Đất Trời | 1 Vương Miện Tri Thức | 700.000 Mora |
Vị Thảo Chi Tư
Khi có Baizhu trong đội, trong lúc tương tác với một số vật thu thập sẽ hồi phục HP cho nhân vật trong trận hiện tại, lượng hồi phục căn cứ vào 2,5% giới hạn HP của Baizhu.
Ngũ Vận Chung Thiên
Căn cứ vào lượng HP nhân vật trong trận của đội mà Baizhu nhận được những hiệu quả sau:
- HP thấp hơn 50%, Baizhu tăng 20% khả năng trị liệu.
- HP cao hơn 50%, Baizhu tăng 25% Sát Thương Nguyên Tố Thảo.
Tại Địa Vi Hóa
Nhân vật nhận được trị liệu từ Trị Liệu Toàn Thư sẽ nhận được hiệu quả “Mộc Vận Chi Tuế”: Căn cứ vào lượng HP dưới 50000 của Baizhu, mỗi 1000 điểm tăng 2% sát thương gây ra từ phản ứng Thiêu Đốt, Sum Suê, Nở Rộ, Bung Tỏa của nhân vật đó; Đồng thời tăng 0,8% sát thương gây ra từ phản ứng Tăng Cường, Lan Tràn, duy trì 6 giây.
Cung mệnh
Khư Ngâm Chí Vi
Số lần Chẩn Đoán Phổ Quát có thể sử dụng tăng 1 lần.
Động Tĩnh Tinh Minh
Nhân vật trong trận (Ngoại trừ Baizhu) tấn công trúng kẻ địch, Baizhu sẽ thả Linh Hồn Tơ – Nối.
Linh Hồn Tơ – Nối sẽ tấn công một lần, gây 300% Sát Thương Nguyên Tố Thảo và 20% lượng hồi phục của Linh Hồn Tơ từ Chẩn Đoán Phổ Quát.
Sát thương gây ra từ cách thức này sẽ được tính là sát thương Kỹ Năng Nguyên Tố.
Mỗi 5 giây tối đa kích hoạt một lần.
Bát Chính Định Khí
Cấp kỹ năng Trị Liệu Toàn Thư +3. Tăng tối đa đến cấp 15.
Pháp Cổ Quan Minh
Trong 15 giây sau khi thi triển Trị Liệu Toàn Thư, tất cả nhân vật trong đội gần đó tăng 80 điểm Tinh Thông Nguyên Tố.
Doanh Hư Tàng Tượng
Cấp kỹ năng Chẩn Đoán Phổ Quát +3. Tăng tối đa đến cấp 15.
Chân Tà Hợp Ly
Căn cứ vào 10% giới hạn HP của Baizhu để tăng sát thương của Mạch Linh Khí từ Trị Liệu Toàn Thư.
Ngoài ra, Linh Hồn Tơ hoặc Linh Hồn Tơ – Nối khi đánh trúng kẻ địch sẽ có 100% tỉ lệ sản sinh Vô Khích Khí Thuẫn từ Trị Liệu Toàn Thư. Hiệu quả này mỗi Linh Hồn Tơ hoặc Linh Hồn Tơ – Nối chỉ kích hoạt một lần.
Cách thu thập nguyên liệu
Kinh Nghiệm Anh Hùng và EXP Nhà Mạo Hiểm có nhận được thông qua khiêu chiến Địa Mạch Sinh Thành – Hoa Chỉ Thị (đám mây màu xanh). Mỗi lần nhận thưởng tốn 20 Nhựa Nguyên Chất.
Mora có thể nhận được thông qua khiêu chiến Địa Mạch Sinh Thành – Hoa Tàng Kim (đám mây màu vàng). Mỗi lần nhận thưởng tốn 20 Nhựa Nguyên Chất.
Vòng Tròn U Tối có thể nhận được thông qua khiêu chiến Kẻ Rửa Tội Tàn Ác. Mỗi lần nhận thưởng tốn 40 Nhựa Nguyên Chất.
Vụn Ngọc Bích Sinh Trưởng, Mảnh Ngọc Bích Sinh Trưởng, Miếng Ngọc Bích Sinh Trưởng, và Ngọc Bích Sinh Trưởng có thể nhận được thông qua khiêu chiến Nấm Thúy Linh và Thảo Nguyên Bản. Mỗi lần nhận thưởng tốn 40 Nhựa Nguyên Chất.
Bào Tử Nấm Quỷ, Bột Huỳnh Quang, và Bụi Tinh Thể có thể nhận được bằng cách đánh bại Nấm Quỷ. Từ giao diện Thảo Phạt, chọn Nấm Quỷ và chọn Đi theo. Trên bản đồ sẽ đánh dấu vị trí xuất hiện Nấm Quỷ. Đánh bại mục tiêu tại vị trí đánh dấu sẽ xuất hiện vị trí đánh dấu mới.
Túi Lưu Ly có thể nhận được thông qua thu thập ở vách núi Liyue.
Dương Xỉ Đất Trời có thể nhận được thông qua khiêu chiến boss mới Kẻ Thủ Hộ Của Ốc Đảo Apep trong Genshin Impact phiên bản 3.6. Mỗi lần nhận thưởng tốn 60 Nhựa Nguyên Chất (hoặc 30 Nhựa Nguyên Chất cho 3 lần kích hoạt Hoa Chinh Phạt đầu tiên trong tuần). Mỗi tuần chỉ có thể khiêu chiến một lần.
Bài Giảng Của Hoàng Kim, Hướng Dẫn Của Hoàng Kim, và Triết Học Của Hoàng Kim có thể nhận được thông qua bí cảnh Thái Sơn Phủ (Bí Cảnh Tinh Thông: Vòng Tròn Rực Lửa) vào Thứ Tư, Thứ Bảy hoặc Chủ Nhật hàng tuần. Mỗi lần nhận thưởng tốn 20 Nhựa Nguyên Chất.
Câu chuyện
Miêu tả nhân vật
Chủ nhân của Nhà Thuốc Bubu, Baizhu, tinh thông y thuật, nhân từ tế thế, nhưng cũng là một người đầy bí ẩn.
Rõ ràng là có rất nhiều người đến xin bái sư, nhưng lại quyết định thu nhận một cương thi đến cả việc phân loại thuốc cũng rất khó khăn để làm học trò.
Chỉ là một người phàm, nhưng lại quấn trên người một con bạch xà có tiên khí và biết nói tiếng người.
Bệnh lớn bệnh nhỏ gì cũng chỉ cần uống thuốc là khỏe, thế mà lại không thể chữa được cho chính bản thân mình.
Đương nhiên, khắp nơi ở Liyue sẽ không thể bỏ qua chuyện này. Dù sao thì người càng có năng lực, một khi trong lòng nảy sinh ý đồ xấu, thì tai họa gây ra sẽ càng lớn.
Nhưng bất luận họ dùng mọi cách để tìm hiểu, thì cũng không thể tìm ra được bất cứ dấu hiệu nào là Baizhu có ý đồ xấu, mà ngược lại càng làm danh tiếng y đức nhân từ của anh thêm vang dội.
Còn về những bí mật không ai được biết, thì Baizhu cũng từng cười đáp:
“Thuốc đắng dã tật, vậy thì trong lòng người thầy thuốc ẩn chứa một chút bí mật, chắc cũng không thành vấn đề đâu nhỉ?”
Câu chuyện nhân vật 1
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 2.
Baizhu không phải mang họ Bai, nhưng cái tên “Bai tiên sinh” lại được biết đến rộng rãi, và nguồn gốc của nó vẫn phải nói đến Qiqi, một người học việc của Nhà Thuốc Bubu.
Lần đầu khi Qiqi đến Nhà Thuốc Bubu thì tính hay quên còn nặng hơn bây giờ, ban ngày cô ấy ra ngoài hái thuốc, đến đêm là quên luôn việc quay về nhà thuốc.
May mắn thay, Baizhu luôn kiên nhẫn trong việc điều trị cho bệnh nhân, đặc biệt là với Qiqi. Anh ấy vốn yêu cầu Qiqi ở lại nghỉ ngơi, nhưng Qiqi nhất quyết muốn ra ngoài, và nói rằng “đây là nhiệm vụ của cô ấy”. Baizhu hết cách lần nào cũng đích thân ra ngoài tìm cô ấy, và lặp đi lặp lại câu chuyện về Qiqi sống cùng anh ấy ở Nhà Thuốc Bubu.
Qiqi có trí nhớ như vậy, nên đương nhiên cô ấy không thể nhớ hết tên. Trong một thời gian dài, tên của Baizhu và Changsheng theo cách nói của Qiqi đã được thay thế bằng “người đó” và “con rắn đó”.
Baizhu xử lý bằng cách chuẩn bị một cuốn sổ để cô ấy ghi và đọc lại khi nào có thời gian. Cuối cùng vào một sáng nọ, khi Qiqi nhìn thấy Baizhu thì đã không nghiêng đầu hỏi anh ấy là ai nữa:
“Chào buổi sáng, Bai… Bai…”
Changsheng ngạc nhiên vươn người tới, trông còn lo lắng hơn Baizhu: “Bai gì? Bai gì cơ? Còn ta thì sao…”
“Bai tiên sinh.” Qiqi nghiêm túc trả lời: “Còn nữa, rắn, dài dài.”
“Quá đáng, sao tới lượt ta thì lại là rắn dài dài chứ!”
“…Ghi chép mọi thứ cũng giống như chữa bệnh. Không thể tham lam chữa trị nhanh được, chỉ cần thực hiện từng bước.” Baizhu gật đầu với một nụ cười, chấp nhận danh hiệu “Bai tiên sinh”.
Những ngày sau đó, Qiqi thường nói là “Bai tiên sinh nói” và “Bai tiên sinh không cho tôi”… Có vô số khách ra vào Nhà Thuốc Bubu xin thuốc và rời đi với cái tên này, rồi truyền khắp cảng Liyue.
Các ghi chú của Qiqi ngày càng đầy, và giờ đây cô ấy cuối cùng cũng có thể đọc tên của Baizhu và Changsheng mà không cần sử dụng đến sổ.
Tuy nhiên, danh xưng “Bai tiên sinh” từ lâu đã ăn sâu vào lòng người dân, không gì có thể thay thế được.
Câu chuyện nhân vật 2
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 3.
Baizhu không chỉ y thuật cao minh, mà còn tinh thông đạo hành thương.
Chuyện này cũng không thể xem là kỳ lạ, để kinh doanh một nhà thuốc lớn như vậy, thì chỉ dựa vào tài y thuật quả thực không đủ.
Các mặt hàng trong Nhà Thuốc Bubu phần lớn đều có giá cả hợp lý, chú trọng bán nhiều lãi ít, nhưng cũng có một số món có giá cao ngất ngưỡng, ví dụ như “Hương Bất Tử” với giá sau giảm là 2,99 triệu Mora.
Những vị khách cần đến loại mặt hàng này thường không mấy để tâm đến giá cả, chủ yếu xem trọng chất lượng và hiệu suất.
So với việc đi ra chợ lựa tới lựa lui, thì chi bằng mua đủ hết mọi thứ tại Nhà Thuốc Bubu. Có danh tiếng của Bai tiên sinh đảm bảo, thì tốn thêm chút Mora cũng xứng đáng thôi.
Đương nhiên, cũng không thể một mình hưởng lợi. Trong những vị khách ghé đến, có không ít người là thương nhân, sau đó đã trở thành “đối tác làm ăn” của Nhà Thuốc Bubu, đem đến cho Baizhu các loại dược liệu quý hiếm trên khắp đại lục, rồi lại đem thuốc mà anh mới nghiên cứu ra để bán ra khắp nơi. Khi hầu bao của “đối tác làm ăn” ngày một căng lên, thì doanh thu của Nhà Thuốc Bubu cũng càng lúc càng khả quan.
Nhưng mục đích Baizhu làm việc này, hình như không nằm ở bản thân Mora. Nhà Thuốc Bubu phải chăm sóc cho một người không đem lại bất cứ lợi ích gì như Qiqi thì có tính thế nào cũng không xứng đáng.
Khi gặp một chứng bệnh lạ chưa từng nghe qua, thì Baizu lại thường mượn lý do “Bệnh này hiếm gặp, khó đánh giá”, chỉ thu một ít phí kê đơn đại khái rồi thôi.
Và cứ như thế, rất nhiều bệnh nhân ở bên ngoài Liyue cũng đến Nhà Thuốc Bubu để khám bệnh. Baizhu lòng dạ nhân từ, không từ chối một ai, rất vui vẻ tiếp nhận chữa trị cho đủ các chứng bệnh lạ.
Mọi người đều nói Bai tiên sinh y đức nhân từ, lại rất cao thượng, ngày thường tính toán để kiếm tiền khắp nơi, chắc là để có thể hành thiện lâu dài hơn.
Chỉ có Baizhu là hiểu rõ nhất: Nhà Thuốc Bubu xưa nay không làm ăn lỗ vốn.
Có một số mục đích… nếu không có tài lực hùng hậu và sự cung ứng từ các nơi, thì quả thật khó mà bàn đến. Cho dù giàu có một phương, mà thiếu đi chút “cơ duyên” đó thì cũng khó mà thành sự.
Còn về việc nghiên cứu bí thuật tiên gia và các loại bệnh kỳ lạ… thì càng là loại “cơ duyên” có bao nhiêu Mora cũng không thể nào đổi được.
Câu chuyện nhân vật 3
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 4.
Sáng sớm thức dậy, Baizhu có thói quen uống một ấm nước, rồi pha một ấm trà, dăm ba món bánh không bao giờ thiếu. Mặn ngọt đều có, phần lớn đều là hàng xóm và các cửa tiệm gửi tặng, bốn mùa quanh năm chưa bao giờ gián đoạn.
Điểm tâm được chia làm ba đĩa, hai lớn một nhỏ, đĩa lớn dành cho Baizhu và Gui, đĩa nhỏ thì tùy tâm trạng của Qiqi và Changsheng, xem ai vui thì ăn một miếng, xem như đã cùng ăn sáng với mọi người.
Ngoài ra, mỗi ngày mở cửa, trước cửa tiệm luôn có đủ loại vật phẩm mà người khác gửi tặng, rau cải, gạo, cá, củ quả… Ở Nhà Thuốc Bubu, thực phẩm không bao giờ thiếu.
Baizhu không thích nhận không từ người khác, cũng từng khuyên mọi người, nhưng mọi người đều biết thầy thuốc Baizhu khám bệnh không chắc sẽ thu phí, lại còn ưu đãi rất nhiều cho bá tánh. Từ trẻ con đến người già… những người được Baizhu quan tâm chăm sóc quả thật nhiều đếm không xuể. Nếu đã tiết kiệm được Mora, thì tặng chút quà mọn để đáp lễ cũng là chuyện bình thường. Mọi người đã khuyên ngược lại như thế, làm cho Baizhu đứng ngây ra, may mà có Gui nhanh chân chạy đến, phụ giúp đem đồ vào trong nhà thuốc.
Sau bữa sáng là đến giờ khám bệnh, Baizhu sẽ ngồi trong tiệm, bảo Gui đem thuốc mà anh đã chuẩn bị sẵn vào tối hôm qua gói ghém cẩn thận, rồi đưa đến cho những bệnh nhân cao tuổi không tiện đi lại. Trên gói thuốc có mảnh giấy ghi chú, ghi chi tiết một ngày uống mấy lần, liều lượng thế nào, để bệnh nhân dễ phân biệt.
Bệnh nhân đến khám, Changsheng sẽ bò khỏi người Baizhu, rồi ung dung dạo chơi khắp nơi. Nhìn thấy Qiqi đang tập thể dục phía sau nhà, sẽ bò lên đầu Qiqi, rồi giúp cô ấy đếm nhịp một hai ba một hai ba. Trên hành lang mà gặp Gui giao thuốc quay về sẽ bò lên tay anh mà hỏi mấy chuyện phiếm xung quanh.
Đợi đến khi nói hết chuyện, thuốc đã bốc xong, trà đã nguội lạnh, thì cũng chính là thời gian dùng cơm trưa. Khi Baizhu rảnh rỗi cũng sẽ đích thân xuống bếp, chuẩn bị cho mọi người một bữa ăn bằng các loại dược liệu thơm ngon mà đầy đủ công hiệu, cùng với món canh ngọt.
Buổi chiều ở cảng Liyue rất ư nhàn hạ, những đứa trẻ đi học, người già dạo bước, quân sĩ cầm thương… bước chân vội vã, qua lại không ngớt. Changsheng và Qiqi trườn dài bên cổng tiệm thuốc để tắm nắng và ngắm mọi người ở phía xa, tán gẫu mấy câu như tóc bên trái dài rồi, nên cắt thôi, rồi trên mặt bên phải có nổi mấy mụt nhỏ, chắc là nóng trong người. Tiếng nói truyền đến tai Gui, sợ rằng tiếng nói chuyện của hai người họ sẽ làm ảnh hưởng đến người khác, nên bèn vội vàng nhấc chiếc ghế đẩu đến, dẫn Qiqi và Changsheng vào trong nhà.
Tiếng ồn lan vào trong phòng khám của Baizhu. Anh ấy vừa viết đơn thuốc, vừa nghe tiếng nói chuyện xì xào. Thời gian như nước sôi trong ấm, ùng ục sôi lên, rồi lại âm thầm lặng lẽ ở bên cạnh.
Khi đêm xuống, Nhà Thuốc Bubu cũng đóng cửa. Gui có lúc sẽ ở lại dùng bữa, có lúc thì về ăn tối với gia đình. Còn lại Baizhu, Changsheng và Qiqi, hai người một rắn ăn uống no nê, rồi theo ánh trăng mà về phòng nghỉ ngơi.
Nếu nói đặc biệt, thì không có chuyện gì đặc biệt cả, một ngày của nhà thuốc chỉ có vậy thôi. Nhưng mà, nếu như trước lúc ngủ Gui chạy đến ngó qua một chút, thì phần lớn sẽ thấy cảnh Baizhu đang ở sân sau dạy Qiqi các động tác uốn dẻo mới.
Một hai ba, một hai ba, sáng trưa tối, xuân hạ thu, và còn mùa đông nữa… Thể dục và sống qua ngày, hình như không khác gì nhau.
Câu chuyện nhân vật 4
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 5.
Những người kể chuyện ở cảng Liyue cứ hễ mở miệng là toàn những chuyện kỳ lạ về yêu ma quỷ thần. Thính giả tuy thích nghe, nhưng nghe riết thì cũng chán, bèn hỏi: Vậy còn những chuyện khác thì sao? Người bán châu báu, kẻ trộm tài sản đều đã kể qua rồi, vậy còn chuyện gì khác không?
Vừa đúng lúc này Baizhu đi ngang qua bên dưới lầu, mọi người nhìn thấy, trong lòng đều nghĩ: Baizhu đại phu chắc sẽ có một số câu chuyện hay, nhưng nếu muốn đưa vào sách để kể, thì chắc hơi khó. Baizhu nổi tiếng y đức, những lúc nhàn rỗi muốn nói vài câu về anh ấy, thì cùng lắm cũng chỉ nói về chuyện hình như anh đang âm thầm theo học tiên thuật gì đó. Mà đối với chuyện này, Baizhu chưa hề có ý định che giấu.
Nhà Thuốc Bubu người tới lui đông đúc, những ai tinh mắt sẽ không khó phát hiện ra, những lúc rảnh rỗi Baizhu ngoài việc đọc sách y thì còn đọc những quyển sách cổ ghi chép về tầm tiên vấn đạo. Không chỉ như vậy, trong các hộc thuốc của Nhà Thuốc Bubu còn có các loại dược liệu hiếm có, rõ ràng ít khi được dùng cho các phương thuốc thông thường, nhưng vẫn luôn được sử dụng và bổ sung đều đều, cứ tuần hoàn lặp lại. Người thường không biết được điều huyền diệu trong đó, nhưng những người xuất thân từ gia đình phương sĩ thì vừa nhìn là biết ngay, những dược liệu đó đều được dùng để luyện ra các loại “Thuốc Bất Tử” trong truyền thuyết.
Hai chữ bất tử thật quá lạ kỳ đối với người phàm, nhưng nếu vì chuyện này mà cảm thấy hiếu kỳ, muốn tìm hiểu xem rốt cuộc Baizhu dùng cách nào để đạt được bất tử, và đã đạt đến cảnh giới nào… thì lại giống như đi trên dây treo giữa đêm tối, có thể nói là từng bước khó khăn.
Dần dà, chuyện này được lan truyền rộng rãi. Tin tức một khi lọt ra, là sẽ biến tướng đủ kiểu. Có người khao khát, có người phản đối, có người thì không quan tâm đến chuyện bất tử, chỉ lo rằng phép bất tử sẽ đem đến sóng gió.
Baizhu tuy ngồi trong nhà thuốc, nhưng tai mắt thì ở khắp nơi, nên cũng đã sớm có chuẩn bị. Vùng đất rộng lớn như Liyue, phải tính đến loại người thứ ba là kiểu khó đối phó nhất, vốn dĩ anh định âm thầm xử lý, nhưng ai ngờ trong danh sách cần đặc biệt chú ý của Tổng Vụ đã sớm ghi tên “Baizhu”. Cũng may thường ngày Baizhu hành sự tỉ mỉ, lại có bệnh nhân từ khắp nơi khi đến khám bệnh cũng sẽ trò chuyện cùng anh. Cứ như thế nên ít nhiều cũng nghe ngóng được Tổng Vụ đang để mắt đến anh ấy. Baizhu đã mượn chiêu tiếp chiêu, nhờ vào miệng người truyền tin ra ngoài, ngầm chỉ nghiên cứu của anh không có ác ý.
Tin đồn có lúc giống như một căn bệnh truyền nhiễm, vừa thoát khỏi miệng một người là sẽ nhanh chóng lan truyền khắp nơi. Qua nhiều lần như thế, cuối cùng Baizhu cũng tránh được sóng gió, tránh bị ghi tên vào danh sách tình báo bí mật của chủ Tiệm Trà Trên Đá Yelan.
Còn về loại người thứ hai, theo quan niệm mọi thứ đã được số mệnh an bài, những người này đa số là đời sau của tông gia, tin rằng thiên địa có quy luật riêng, sống chết có số, trái ngược với quan niệm của Baizhu. Nói đến cũng khá trùng hợp, loại người thứ hai này ở ngay Vãng Sinh Đường, cách với Nhà Thuốc Bubu chỉ một con đường.
Tục ngữ nói rất đúng, bà con xa không bằng láng giềng gần, Nhà Thuốc Bubu và Vãng Sinh Đường đã qua lại với nhau từ nhiều năm trước, bình thường gặp nhau trên đường cũng sẽ mỉm cười chào nhau.
Còn về chuyện sinh sinh tử tử, tử tử sinh sinh đó, nếu mời đường chủ đương nhiệm của Vãng Sinh Đường Hu Tao bình luận, thì sẽ là: Hai ba câu không thể nào nói rõ được, chi bằng mời ông chủ Bai cùng dùng một bữa cơm sẽ hợp lý hơn! Baizhu là người hiểu lý lẽ, đương nhiên sẽ đến dự tiệc. Năm này qua năm khác, hai nhà với quan niệm khác nhau cũng đã cùng trải qua khoảng thời gian khá dài.
Khi không mở lòng thì chỉ nói chuyện lễ nghĩa, mở lòng rồi thì nói về thiên chức. Nhà Thuốc Bubu hành y, khó tránh khi gặp phải bệnh nhân đã đến cuối đời hoặc không kịp chữa trị. Nếu tốt số, thì có người nhà đưa tiễn, nếu không may, thì một mình xuôi tay tại Nhà Thuốc Bubu. Đến lúc này, để người mất được an nghỉ, Nhà Thuốc Bubu và Vãng Sinh Đường sẽ bắt tay nhau đưa tiễn họ một đoạn cuối.
Việc đưa tiễn vô cùng quan trọng, đường chủ Hu Tao sẽ giao cho vị khách khanh đáng tin cậy nhất là Zhongli tiên sinh phụ trách. Còn về phía Nhà Thuốc Bubu, Baizhu vì để thể hiện sự tôn trọng, cũng sẽ đích thân làm. Hai bên thường sẽ hẹn nhau vào lúc đêm khuya thanh tịnh đến một ngôi nhà nhỏ để tiến hành nghi thức, Baizhu sẽ tiễn người đi, khách khanh bố trí, hành lễ… Được rồi, xem như đã hoàn tất, có thể nhập thổ vi an rồi.
Đáng tiếc là ở chỗ người mất thì đã mất rồi, không ai cám ơn Nhà Thuốc Bubu và Vãng Sinh Đường. Nhưng trời đất xoay chuyển vuông tròn tự tại, sống và chết cũng đều như nhau. Đại phu và đường chủ khách khanh, bình thường là láng giềng, trên bàn ăn là bạn bè, chỉ duy nhất lúc đưa tiễn vong hồn thì mới mở lòng với nhau, chờ đến khi bước ra khỏi đó thì sẽ khôi phục lại thân phận như thường.
Còn về loại người thứ nhất, tuy số lượng đông đảo, thủ đoạn cũng trực tiếp và thô lỗ, nhưng đối phó cũng khá đơn giản.
Thổ phỉ đạo tặc gây náo loạn ở nơi hoang dã đã không phải là chuyện hiếm gặp. Có mấy tên sơn tặc không có mắt, khi gặp phải Baizhu đang một mình luyện thuốc, liền nghĩ ngay đến lời đồn Baizhu đại phu đang lén luyện thuốc bất tử, nấp ở đây chắc là sẽ luyện ra thứ hay ho, phải ra tay cướp ngay. Vài giờ sau, Thiên Nham Quân nhận được tin báo án vội vã kéo đến, chỉ thấy đám đạo tặc nằm la liệt, rồi lại nhìn sang Baizhu đang mỉm cười đứng bên cạnh, nhất thời thật khó phân biệt ai mới là người bị hại.
“Nhận được báo án, xin cho tôi mạo muội hỏi một câu…” Thiên Nham Quân do dự mở lời, “Bai tiên sinh đi đến nơi heo hút thế này, có thật là chỉ để luyện thuốc phong hàn không?”
“Nếu là luyện thuốc đặc biệt gì đó…” Baizhu cười rồi lắc đầu, “thì làm sao họ có thể tìm được tôi chứ?”
Một câu chuyện quanh đi quẩn lại rồi lại truyền đến tai người kể chuyện. Người kể chuyện nghĩ một lúc rồi lắc đầu nói: “Thôi, Baizhu đại phu suy cho cùng cũng là một đại phu, có chuyện gì ly kỳ đâu?”
Câu chuyện nhân vật 5
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 6.
Mỗi khi trời trở lạnh, bậc cửa của Nhà Thuốc Bubu gần như sẽ bị bệnh nhân đến khám san bằng. Thế nhưng, vào ngày này sẽ không thấy được bóng dáng của Baizhu trong tiệm, chỉ có một mình Gui đứng trước quầy bốc thuốc kê đơn. Những người quen quanh năm đau ốm khi nhìn thấy cảnh này là biết ngay “lại như cũ”, cầm gói thuốc Gui đã gói xong, nói một câu “Xin hãy chuyển lời cho Baizhu đại phu nhớ giữ gìn sức khỏe”, rồi lảo đảo bước ra khỏi cửa.
Vừa đúng lúc Qiqi từ ngoài cửa bước vào đụng trúng chân của ông lão, bèn vịn nón gật đầu rồi bước từng bước cứng nhắc đến gian phòng phía sau.
“Lại như cũ” không phải chỉ thời gian nhất định, không phải chỉ địa điểm đặc thù, mà là một câu đã nói rất nhiều lần rồi: Baizhu đại phu bệnh rồi, hôm nay không thể khám bệnh, vất vả cho các vị phải uổng công đi một chuyến rồi, xin mời quay về cho.
Y giả chữa trị cho người chứ khó trị cho bản thân, Baizhu đại phu chính là như vậy. Baizhu nói với mọi người là vô tình bị nhiễm phong hàn, nhưng trên thực tế, thể chất của anh rất suy nhược, ngũ tạng lục phủ không chỗ nào không bệnh, tuy tạm thời không nguy hiểm tính mạng, nhưng nếu để đại phu khác xem bệnh, thì mười người ắt sẽ có chín người phải kinh ngạc thốt lên đây là căn bệnh hiếm gặp không ai trị khỏi. Cho nên mỗi khi phát bệnh, thì Gui và Qiqi đều phải bó tay, chỉ có thể bưng nước nóng, khăn và vài đĩa trái cây để bày tỏ sự quan tâm. Baizhu không muốn người khác lo lắng, kiên quyết giam mình trong phòng, chỉ để Changsheng bên cạnh.
Cửa phòng đóng chặt, trong phòng tối như đêm đen. Khi bệnh phát tác Baizhu sẽ lạnh toát toàn thân, rồi lại phát sốt, có lúc khó thở, có khi lại đau đớn cả người. Sau khi giày vò một trận, anh nằm trên giường nói đùa với Changsheng: “Nếu ngày nào đó mà tôi không qua khỏi, thì sẽ phiền phức đây.”
Bạch xà vừa thè lưỡi vừa bò lên đầu giường, đôi mắt giống như con người nhìn vào gương mặt toát đầy mồ hôi lạnh của Baizhu. “Cậu đó cậu đó, nằm thì được, chứ không được ngã quỵ đâu. Là ai muốn trường sinh bất tử? Cậu vẫn còn trẻ tuổi, nhất định là sống chưa đủ đâu.”
Một người một rắn, người có mắt rắn, rắn có mắt người, thật là kỳ lạ. Những người chưa biết chuyện, khó mà nhìn thấu huyền cơ trong đó. Thực ra, hai cặp mắt chính là bí mật lớn nhất của Baizhu và Changsheng, hai người đã lập khế ước, lấy con ngươi làm chứng, và kết quả của khế ước chính là Baizhu của ngày nay, chữa bệnh cứu người, đồng thời bản thân cũng bệnh vào xương tủy, không thể giải thoát.
Theo ý của Nham Vương Đế Quân, mọi thứ đều có phép tắc, phải tuân thủ khế ước. Liyue tung tích tiên nhân ở khắp nơi, nguồn gốc của phép cổ cũng rất nhiều, khế ước lại càng đa dạng phong phú. Baizhu và Changsheng sẽ không bao giờ nói ra nội dung khế ước, chỉ thống nhất nói là: Khế ước? Chỉ là một hẹn ước mà thôi, nói là bí pháp bí truyền cũng được, còn về hạn chế thì nhiều lắm, không truyền cho người già và trẻ nhỏ, không truyền cho người không thành tâm, không truyền cho kẻ không phải người… Và còn gì nữa nhỉ? “Không truyền cho người không hữu duyên!”
Đặt mâm trà và nước nóng xuống, lúc Qiqi đi ra còn đóng cửa lại. Baizhu nhìn cô ấy rời đi, thở một hơi dài, cứ như có hàng ngàn tâm sự vướng trong lòng, lại không biết phải nói từ đâu, chỉ đành đưa câu chuyện sang lời đồn xa xưa…
Ngày xưa có một ngọn Núi Dược Quân, chủ nhân của ngọn núi từng hẹn ước với những người bạn cũ trong tiệc trà, chờ đến khi cây trà trên núi trưởng thành, sẽ nghiền trà mở tiệc, mời các tiên gia cùng thưởng thức. Thật là một chuyện đẹp biết bao, chỉ đáng tiếc hai vị tiên nhân đã lập ra lời hẹn đó, một người thì như lá trà vụn chìm vào trong nước, một vị thì mất đi mười ngón tay để hái trà, ngay cả những ký ức kiếp trước cũng đã quên đi.
Changsheng thè chiếc lưỡi bắt bẻ: “Có gì kỳ lạ? Tiên nhân không còn, nhưng cây trà trên núi vẫn còn mà, lá cây lá trà sẽ thay họ ghi nhớ lời hẹn xa xưa. Cậu hãy lo cho bản thân mình thì hơn, nếu cậu và ta không còn nữa, thì chắc chỉ có Gui, Qiqi, căn nhà gỗ và nền gạch còn nhớ chúng ta thôi.”
Khế ước ký với Changsheng có tên là “Nhị Xà Đà Long Pháp”. Cũng chỉ biết mỗi cái tên này thôi, chi tiết như thế nào thì ngay cả Changsheng cũng không nói rõ được, chỉ biết là trước kia đã học được. Nếu muốn hỏi là ai đã truyền thụ, thực sự không nhớ được gì.
Nói chuyện xưa với cô ấy khó tránh khỏi chuyện như thế, Baizhu thì đã nghe quen những chỉ dẫn của cô ấy rồi, biết rõ Changsheng chỉ có ý tốt. Anh ấy nhổ ra mấy ngụm máu nghẹn ở cổ họng, tựa vào đầu giường để ngồi thẳng dậy.
Changsheng thấy anh nhìn, bèn trách móc: “Nhìn ta làm gì? Ta làm gì có tay mà đỡ cậu.”
Baizhu cầm chén canh do Gui nấu và Qiqi mang tới, rồi chầm chậm uống vào. Từng muỗng từng muỗng, đôi mắt không hề rời đi, giống như nhìn thấy được gì đó dưới đáy chén vậy.
Từng tia từng sợi, cơm áo gạo tiền. Đời người giống như nước canh vậy, cứ phải nung nấu và chịu đựng.
Bubu
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 4.
Người Liyue thường dùng cách “bói quẻ” để dự đoán may rủi, cầu xin thần linh giải đáp khúc mắc.
Tương truyền vào thời thái cổ, y thuật và thuật bói quẻ từng được xem là một. Cư dân thời đó chưa hiểu biết nhiều về sinh lão bệnh tử, chỉ có thể cầu nguyện thần linh ban cho bình an khỏe mạnh, uống thảo dược để an ủi phần nào.
Mãi cho đến khi con người trải qua bao nhiêu lần nhiễm bệnh rồi lại khỏe lên, dần tổng kết được quy luật để truyền cho hậu thế, và lại trải qua bao nhiêu đời người phá đi rồi lập lại, mới có được y thuật như ngày nay.
Sau khi kế thừa y thuật, Baizhu đã mang theo Changsheng đến cảng Liyue, quyết chí xây dựng chỗ đứng tại vùng cảng khẩu phồn hoa này, hành y cứu người. Lúc đó, từng xảy ra một chuyện thế này:
Theo tập tục của Liyue, muốn mở cửa tiệm mới cần phải xem quẻ chọn ngày lành tháng tốt mới có thể khai trương đón khách. Chọn đúng giờ lành, sẽ giúp việc làm ăn phát đạt, tiền vô như nước.
Nhưng Baizhu còn chưa chờ được đến ngày lành như dự định, vào một đêm tối, đã có một người mẹ ôm theo đứa con gái đang sốt hớt hải đến kêu cửa nhà thuốc.
…
Sáng sớm hôm sau, láng giềng đã giật mình phát hiện, nhà thuốc này đã khai trương sớm hơn dự định mấy ngày, việc mở cửa cũng làm trong âm thầm, trong ngoài cửa tiệm đều không có không khí chúc mừng.
“Cậu không sợ lỗ sạch vốn liếng hay sao?” Changsheng nói với giọng điệu thẳng thừng, “Chẳng qua là tối hôm qua nhận một ca cấp cứu, có nhất thiết phải khai trương sớm không?”
Baizhu vừa kê đơn thuốc vừa trả lời: “Mở trễ một ngày, không chừng sẽ có bệnh nhân phải đợi thêm một ngày. Hơn nữa, một nhà thuốc thì mong gì kinh doanh phát đạt? Chẳng lẽ cầu mong cho khách hàng đổ bệnh nhiều thêm sao.”
“Vậy cũng đâu tới mức phải khai trương ngay cả khi chưa nghĩ xong tên cửa tiệm chứ! Còn nữa, lời chúc đâu?”
“Tên cửa tiệm và lời chúc sao… Thì chúc cho họa phúc của nhà thuốc này, bệnh tật của khách hàng…” Baizhu cầm toa thuốc lên, đưa về phía mặt trời đang lên bên ngoài cửa, “…và số mệnh của tôi và cô, đều không cần phải bói quẻ xin thần nữa vậy.”
Ánh nắng xuyên qua tờ giấy, chữ ký bên dưới vô cùng khí khái.
“Nhà Thuốc Bubu (không bói toán), Baizhu”.
Vision
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 6.
Khi Baizhu còn nhỏ, quê hương đã gặp phải một trận dịch bệnh.
May có sư phụ hành y đi đến nơi này, nên đã ngăn cho dịch bệnh không lây lan thêm.
Thế nhưng, những sinh mệnh đã mất đi trước đó, thì đã không có kỳ tích nào có thể cứu vãn. Baizhu đã mất đi cha mẹ, từ đó đi theo sư phụ học y.
Trên đời có đủ loại bệnh nan y phức tạp, nhưng sư phụ dường như vẫn luôn có cách chữa trị. Những năm đó Baizhu đi theo sư phụ học tập, đã hiểu được một đạo lý từ sư phụ: Bệnh tật tuy nguy hiểm, nhưng dựa vào trí tuệ con người cuối cùng sẽ có thể khắc phục.
…Mãi cho đến khi sư phụ vì khế ước mà rước vào người một thân bệnh tật, không thể nào chống cự nổi nữa.
Năm đó Baizhu đã học thành tài, nhưng đối mặt với bệnh tình phức tạp vẫn không biết phải làm sao.
Chứng bệnh khó hiểu nhất trên thế gian – cái chết, cuối cùng đã giáng xuống người ân sư.
Cuộc đời của người phàm, thật sự không thể thoát khỏi sinh lão bệnh tử hay sao?
Ký ức mơ hồ của thuở nhỏ chợt lóe lên, là tiếng ho ra máu của cha mẹ; Cảnh tượng dần hiện rõ trước mắt, là mộ phần lạnh lẽo của sư phụ.
Đứng trước mộ của sư phụ, trong lời nói tinh nghịch như thường của Changsheng kèm theo trong đó là nỗi buồn khó mà nhận ra.
“Khế ước này, không biết phải truyền cho bao nhiêu người nữa đây.”
Baizhu đã không muốn nhìn thấy cảnh sinh mệnh trân quý một lần nữa mất đi trước mắt mình.
“Không, tôi sẽ trở thành người mang khế ước cuối cùng.”
Khi mở mắt ra, đôi mắt anh đã khảm ánh vàng kim, giống như một ngọn lửa bất diệt.
Thời khắc này, thứ đầu tiên ập vào đôi mắt kiên quyết ấy là một viên “Vision”. Giống như đom đóm, lặng lẽ xuất hiện trên bia mộ.
Dường như ánh mắt của thần linh đã chứng kiến mọi thứ; Lại cũng giống như ánh mắt của sư phụ với kỳ vọng dịu dàng.
Lồng tiếng
Lần đầu gặp mặt…
Ừm. Tôi là Baizhu, thầy thuốc của Nhà Thuốc Bubu. Nếu cơ thể cô (cậu) có chỗ nào không khỏe hay không khỏe đã mấy ngày rồi thì hãy nói với tôi nhé… Hửm? Không phải đến khám bệnh, mà là đến tìm tôi sao? Xin lỗi, e là cô (cậu) phải đợi rồi, tôi khám cho các bệnh nhân đang chờ xong sẽ trò chuyện với cô (cậu) sau nhé.
Nói chuyện phiếm – Tiết Tấu Chậm
Baizhu: Trên đường có vô vàn cảnh đẹp, đi chầm chậm để thưởng thức mới có ý nghĩa.
Changsheng: Cậu đi không nổi nữa rồi à?
Nói chuyện phiếm – Quy Luật
Sống chết có số… Haha, nhưng nếu không thử thì ai mà biết được ranh giới của quy luật này chứ?
Nói chuyện phiếm – Thể Chất
Khụ khụ… Bệnh cũ mà thôi, không phải chuyện lớn gì, đừng lo lắng nhé.
Khi trời mưa…
Thời tiết ẩm ướt và se lạnh, nên đi tìm chỗ trú vẫn hơn.
Khi có sấm sét…
Đừng sợ, cẩn thận nhìn đường, đừng đứng dưới bóng cây thì sấm sét sẽ không làm hại đến chúng ta.
Khi tuyết rơi…
Changsheng: …Lạnh quá, buồn ngủ.
Baizhu: Changsheng? Vậy là ngủ rồi sao…
Ánh nắng thật chan hòa…
Baizhu: Thời tiết đang tốt, thảo dược mới của Nhà Thuốc Bubu…
Changsheng: Yên tâm đi, cho dù Qiqi có quên phơi thảo dược thì Gui cũng sẽ không quên đâu. Cứ từ từ mà tắm nắng đi.
Baizhu: Cũng phải.
Gió lớn quá…
Gió lớn như vậy mà cô (cậu) cũng không tránh sao? Haiz, phải yêu thương sức khỏe của mình chứ.
Chào buổi sáng…
Chào buổi sáng. Tôi đã quen uống một ly trà trước khi ăn rồi, cô (cậu) cũng uống một ly chứ?
Chào buổi trưa…
Ăn xong cơm thì không nên ngồi lâu, tốt nhất là đi dạo để tiêu hóa thức ăn.
Chào buổi tối…
Chào buổi tối, nếu như muốn khám bệnh thì thật đáng tiếc, đã hết giờ làm việc của Nhà Thuốc Bubu rồi. Tuy nhiên, nếu là trường hợp khẩn thì tôi sẽ đón tiếp. Còn nếu như chỉ đến tìm tôi thì thật đúng lúc, hiện giờ đang là thời gian cá nhân của tôi.
Chúc ngủ ngon…
Vẫn chưa muốn ngủ sao? Nhưng cô (cậu) đang ngáp rồi đấy.
Về bản thân Baizhu – Cổ Xưa Và Hiện Đại
Sư phụ đúng là đã để lại không ít phương thuốc cổ xưa. Tuy phương thuốc cổ đã được thời gian chứng thực, nhưng chúng ta cũng không nên dựa vào cái cũ quá. Cổ xưa và hiện đại, hoàn cảnh khác nhau, phong tục cũng khác biệt, phương thuốc thời đó không chắc sẽ dùng được cho bây giờ. Nếu cứ cứng nhắc như thế thì sẽ không phục vụ lợi ích tốt nhất cho bệnh nhân ngày nay.
Về bản thân Baizhu – Tấm Lòng Thầy Thuốc
Người bệnh lâu ngày thì tinh thần cũng suy sụp, nếu như tình trạng nguy kịch hơn thì càng phải tranh giành sự sống từng giây từng phút. Điều quan trọng nhất vào lúc này không phải chữa trị về mặt thể xác, mà là ổn định tinh thần. Dù sao thì nếu bệnh nhân cho rằng bản thân không vượt qua nổi và không muốn sống nữa, thì cho dù y thuật có cao minh đến đâu cũng chẳng giúp ích được gì.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về bản thân Baizhu – Chữa Bệnh
Những người đến Nhà Thuốc Bubu chữa bệnh, bất luận giàu nghèo, tôi đều sẽ tận tâm cứu chữa, cô (cậu) cũng không ngoại lệ.
Về bản thân Baizhu – Thử Thuốc
Độc dược của người này, mật ngọt của người khác. Đôi khi thứ độc hại đối với một người nào đó lại là thuốc cứu mạng của kẻ khác. Nhưng những lời này không nên nói với bệnh nhân bình thường, lỡ khi họ biết trong đơn thuốc của tôi có độc dược thì e là sẽ không dám đến khám bệnh nữa.
Biết được chuyện này nhưng không sợ hãi, cô (cậu) là người đầu tiên đấy. Không hổ danh là Nhà Lữ Hành hiểu biết sâu rộng, vậy thì sau này tôi sẽ yên tâm đưa cho cô (cậu) những liều thuốc mạnh hơn rồi đúng chứ? Tôi đang rầu vì không tìm được người thử thuốc đây, haha.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 6
Về “Vision”…
Haha, thần cũng cho phép kẻ ngông cuồng như tôi tìm hiểu về quy luật sinh tử đấy. Vision này đến đúng lúc lắm, thật cảm ơn.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Có gì muốn chia sẻ không – Mứt Kẹo
Nói ra sợ cô (cậu) chê cười mất, thực ra thì tôi không thích uống thuốc đắng đâu. Cô (Cậu) cũng biết thể chất của tôi mà, khó tránh phải uống thuốc quanh năm. Hết cách rồi, chỉ đành sau khi uống xong ăn chút mứt kẹo để giải đắng vậy.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Có gì muốn chia sẻ không – Bí Dược
Tôi đã gặp một số người vội vàng kết luận và tin rằng họ đã mắc phải một căn bệnh chết người nào đó ngay khi họ cảm thấy khó chịu dù chỉ một chút, những người này chúng ta sẽ không thể khuyên họ được. Sau này tôi đã lấy Hoa Ngọt và Thanh Tâm làm nguyên liệu để bào chế ra loại thuốc viên màu trắng không vị, rồi kê cho những “bệnh nhân” đó. Họ sau khi được an ủi đã cảm thấy bệnh tình thuyên giảm, lại còn khen bí dược của tôi hiệu nghiệm nữa. Những loại tình huống này… tôi cũng có thể hiểu được.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Những kiến thức thú vị…
Nghe nói trong rừng mưa Sumeru có nhiều loại nấm, có loại thậm chí còn khiến người ta sản sinh ảo giác, nghe như có thể dùng để làm thuốc. Tuy nhiên tôi vẫn chưa có thời gian để đi tìm hiểu chi tiết, nếu sau này có thời gian rảnh để đi xem tận mắt thì hay rồi.
Về Qiqi…
Cô (Cậu) đoán không sai, phong ấn đôi phần ý thức của Qiqi chính là bí pháp của tiên gia. Cũng nhờ có Qiqi mà tôi mới tìm ra cách để níu kéo người sắp chết. Nếu như tiên nhân thấy tội nghiệp cho cô bé đó và dùng phép để giữ Qiqi ở lại, vậy thì tôi cũng tiện thể thu nhận cô ấy, như vậy ổn mà đúng không?
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Hu Tao – Đạo Bất Đồng
Chỉ là bất đồng quan điểm mà thôi, chứ tôi hoàn toàn không có ý kiến gì với bản thân đường chủ cả. Phải nói thì là cô ấy đề phòng tôi nhiều hơn chứ nhỉ.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Hu Tao – Mệt Mỏi
Baizhu: Nếu có thể thì tôi hy vọng đường chủ Hu để ý cách thức làm ăn của mình hơn.
Changsheng: À, vẫn còn nhớ chuyện cô ta đến trước cửa Nhà Thuốc Bubu để quảng cáo hả.
Baizhu: Haiz, lúc không có chuyện gì làm thì đừng để ý đến Qiqi là được rồi.
Changsheng: Cậu đúng là có thành kiến về cô ta nhỉ?
Baizhu: Tôi đâu có tính toán gì với cô ấy, chỉ là mỗi lần cô ấy bắt Qiqi đi, thì tôi lại phải đến Tổng Vụ để nhờ tìm người, mệt mỏi lắm.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 6
Về Ganyu…
Thể chất của tiên gia khỏe mạnh, nên dù có bệnh thì cũng không cần phải dùng thuốc. Không giống phàm nhân, một khi gân cốt bị thương, nếu không chữa trị thì sẽ dẫn đến tàn phế.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Keqing…
Nhìn tướng mạo thì có thể thấy được Ngọc Hành Tinh quen việc thức khuya và suy nghĩ nhiều, vì vậy nên mới thi thoảng lộ vẻ mệt mỏi. Muốn chăm sóc sức khỏe thì nên thỉnh thoảng ngừng làm việc và thư giãn. Tiếc là cô ấy quá có chí cầu tiến, gần như quyết định dùng sức khỏe để đổi sự nghiệp, nên lời của tôi chưa chắc cô ấy sẽ nghe lọt tai.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Yaoyao…
…Đứa bé ấy mỗi lần đến tìm Qiqi chơi đều than phiền với tôi là thuốc đắng quá, hỏi tôi có loại thuốc nào không đắng không. Thuốc dùng để chữa bệnh cứu người thì làm gì có không đắng chứ?
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Zhongli…
Zhongli tiên sinh học cao hiểu rộng, dù là bàn đến phương thuốc cổ đi nữa cũng có thể ung dung trả lời. Anh ấy chắc đã có cho mình một thói quen sống rất lành mạnh, nhức mỏi đau đầu anh ấy có thể tự giải quyết, đúng là không cần thiết phải đến chỗ tôi nhờ kê thuốc.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Xiao…
Baizhu: Hàng Ma Đại Thánh sát sinh để bảo vệ sinh linh, có tấm lòng từ bi. Tôi từng may mắn gặp được anh ấy, lúc đó anh ấy đang hôn mê nên tôi đã đưa về nhà thuốc chăm sóc một ngày. Tiếc là lúc đó tôi không biết được thân phận của tiên nhân, nên chưa kịp trao đổi vài câu là anh ấy đã tự mình rời khỏi.
Changsheng: Thì sau này hai người gặp lại được rồi đó, có gì đáng tiếc chứ.
Baizhu: Nói cũng phải.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Tighnari…
Thì ra cô (cậu) có người quen từ Giáo Viện Sumeru sao? Vậy tôi có thể phiền cô (cậu) liên lạc với vị tiên sinh Tighnari này không, tôi có khá nhiều vấn đề về thảo dược cần thỉnh giáo.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Muốn tìm hiểu Baizhu – Điều thứ 1
Người thầy thuốc chữa bệnh như tôi thì có chuyện gì thú vị đâu chứ. Nếu cô (cậu) thích những câu chuyện ly kỳ thì hay là đến Hòa Dụ Trà Quán để nghe kể chuyện nhé.
Muốn tìm hiểu Baizhu – Điều thứ 2
Những chuyện kinh thiên động địa thì tôi thực sự không có. Năm xưa khi bái sư học y cũng không trải qua khảo nghiệm gian khổ gì, sư phụ thấy tôi không quá ngu dốt, nên đã để tôi thề một câu đơn giản, thế là tôi đã bái sư thành công.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 3
Muốn tìm hiểu Baizhu – Điều thứ 3
Lời thề không quá phức tạp, tôi nhớ đại khái là:
“Nếu có người bệnh đến nhờ khám, không được hỏi phú quý nghèo hèn, cũng không thể do dự không quyết, tính toán lời lỗ. Phải xem căn bệnh đó như bản thân mắc phải, như vậy mới trở thành người thầy thuốc vĩ đại.”
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Muốn tìm hiểu Baizhu – Điều thứ 4
Tôi hiểu lời khuyên của sư phụ, ông ấy muốn tôi không nên quá để tâm đến vật chất, mà hãy quan tâm bệnh nhân hơn. Haiz, ông ấy quả là có tấm lòng nhân hậu, xả thân cứu người, tiếc là chưa hưởng được tuổi già của mình mà đã ra đi sớm.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 5
Muốn tìm hiểu Baizhu – Điều thứ 5
Hành y cứu người đời, nhưng tôi cho rằng thầy thuốc cũng không nên là người ngoài cuộc. Thân là thầy thuốc, vừa phải cứu người vừa phải cứu thân, tư tưởng xả thân vì người tuy đáng khâm phục, nhưng không có sinh mệnh nào sinh ra là để hy sinh cho sinh mệnh khác, không nên như vậy.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 6
Sở thích của Baizhu…
Tôi rất quen thuộc với quy trình phân loại dược liệu và điều chế thành thuốc viên hoặc thuốc bôi theo đặc tính tương ứng của từng loại. Mọi người đều cho rằng quy trình điều chế thuốc rất phức tạp, nhưng theo tôi thì nó thú vị vô cùng. Thử nghĩ xem, có thể cô đọng tạo hóa của đất trời thành một liều thuốc nhỏ để cứu rỗi tính mạng chúng sinh, chẳng phải rất kỳ diệu sao?
Phiền não của Baizhu…
Việc phiền phức nhất khi khám bệnh không phải là kê thuốc, mà là tìm được nguyên nhân. Haiz, có thể có hàng triệu lý do khiến ai đó cảm thấy không khỏe, có thể là do thi ăn Ớt Tuyệt Vân dẫn đến hỏng dạ dày mà chính họ cũng không nhận ra, cũng có thể là do uống quá nhiều nước dẫn đến chóng mặt buồn nôn… Tôi chỉ hy vọng mọi người có thể chú ý sức khỏe, đừng nên lấy cơ thể mình ra để thử sức chịu đựng nữa.
Món ăn yêu thích…
Kén chọn thức ăn không phải là chuyện tốt. Thịt cá trứng sữa hay rau củ đều chứa chất dinh dưỡng cần phải ăn. Tuy nhiên cũng không nên ăn quá nhiều, không thôi sẽ gây hại cho cơ thể. Cô (Cậu) đừng chê tôi càm ràm, cũng chính do tôi là thầy thuốc nên mới hiểu rõ đạo lý bệnh từ miệng vào là như thế nào đấy.
Món ăn ghét…
Sao lại mua nhiều kẹo như thế? Đừng ăn quá nhiều nhé, không thôi sẽ bị sâu răng đấy. Tôi? Tôi luôn kiểm soát lượng đường nạp vào cơ thể, và cũng sẽ không thường xuyên ăn cay. Cô (Cậu) nói đúng, tôi rất nghiêm khắc trong việc ăn uống. Dẫu sao nếu như đến cả chuyện ăn uống của bản thân cũng không quản được thì làm sao khuyên nhủ bệnh nhân chứ.
Nhận Được Quà I
Changsheng: Còn nữa không? Cho thêm phần nữa!
Baizhu: Mùi vị thật sự không tệ.
Nhận Được Quà II
Tay nghề của cô (cậu) có tiến bộ rồi, chúc mừng.
Nhận Được Quà III
Đừng lo lắng, mùi vị này vẫn ngon hơn thuốc mà.
Sinh Nhật…
Changsheng: Có câu nói sao nhỉ… Ây da, Baizhu, nhắc tôi cái nào.
Baizhu: Mấy lời tốt lành dùng trong sinh nhật hả?
Changsheng: Phải đó.
Baizhu: Chúc cô (cậu) sống lâu trăm tuổi. Nhà Lữ Hành, chúc cô (cậu) sinh nhật vui vẻ.
Changsheng: Cậu giành mất lời của tôi rồi, vậy tôi phải nói gì đây? Bỏ đi, để tôi nghĩ cái khác vậy. Tôi chúc Nhà Lữ Hành… à ừm… nghĩ không ra, chúc cô (cậu) vui vẻ.
Changsheng: Mọi người cười gì chứ, con người thật phiền phức, còn quanh co hơn cả rắn nữa.
Cảm Giác Đột Phá – Khởi
Mọi chuyện nên đi theo thứ tự, không nên gấp gáp.
* Mở sau khi đột phá cấp [1]
Cảm Giác Đột Phá – Thừa
Cảm ơn cô (cậu) đã lo lắng, tôi thấy khỏe mạnh hơn trước rồi.
* Mở sau khi đột phá cấp [2]
Cảm Giác Đột Phá – Chuyển
Có thể là do thể chất gần đây thay đổi, nên tinh thần cũng ổn hơn trước nhiều, thăm khám cả ngày cũng không thấy mệt. Đây đều là do công lao của cô (cậu).
* Mở sau khi đột phá cấp [4]
Cảm Giác Đột Phá – Hợp
Những ngày này thật vất vả cho cô (cậu). Rõ ràng tôi là thầy thuốc mà lại phiền đến cô (cậu) chăm sóc tôi. Khụ khụ… Thật hổ thẹn. Yên tâm, sau này sẽ không có chuyện này nữa, tôi sẽ chăm sóc cho cô (cậu).
* Mở sau khi đột phá cấp [6]
Kỹ Năng Nguyên Tố I
Changsheng: Phải chữa trị.
Kỹ Năng Nguyên Tố II
Thuốc đắng dã tật.
Kỹ Năng Nguyên Tố III
Thuốc có ba phần độc.
Kỹ Năng Nộ I
Bệnh nguy kịch.
Kỹ Năng Nộ II
Chú ý sức khỏe.
Kỹ Năng Nộ III
Thử xem, khổ tận cam lai.
Xung Kích Bắt Đầu I
Khụ… khụ.
Mở Rương I
Changsheng: Mày mò nửa buổi là vì cái này à…
Baizhu: Changsheng…
Mở Rương II
Cuộc sống của nhà mạo hiểm thật không dễ dàng.
Mở Rương III
Quay về rửa tay nhé, chiếc rương này không mấy sạch sẽ đâu.
HP Thấp I
…Vẫn chịu được.
HP Thấp II
Changsheng: Không ổn!
HP Thấp III
Mình không thể… gục ngã trước.
HP Đồng Hành Thấp I
Đừng liều lĩnh.
HP Đồng Hành Thấp II
Chú ý vết thương…
Ngã Xuống I
Người chết đi như ngọn đèn vụt tắt…
Ngã Xuống II
Changsheng, xin lỗi…
Ngã Xuống III
Thật hổ danh là thầy thuốc…
Chịu Đòn Thường I
Này, kính của ta.
Bị Trọng Kích I
Chút đau đớn này, hứ.
Vào Đội I
Vết thương cứ để tôi lo.
Vào Đội II
Đến giờ khám bệnh rồi.
Vào Đội III
Hy vọng đừng đi quá xa…