Bóng đêm và vận mệnh: Chương III

Olaf chẳng vui vẻ gì với cái chết này.

Ông hi vọng mọi người sẽ nói về trận chiến hào hùng của ông với con Krakenwyrm, chứ không phải chết trong nhục nhã thế này.

Ông hi vọng có người sẽ nhìn thấy ông xông vào con thủy quái.

Ông cầu nguyện rằng ít nhất cũng có một người chứng kiến cảnh ông bị cái xúc tu nhấc lên không trung, rồi bỏ chạy trước khi thấy ông bị ném văng đi như một mẩu rác.

Olaf rơi xuyên qua mái một căn nhà nằm bên rìa vách đá. Hình như đó là một xác tàu? Ông rơi quá nhanh để kịp nhận ra. Gỗ vụn và đất nung trút ào ào xuống đầu khi ông trượt dài qua căn nhà. Ông liếc nhìn trong kinh ngạc khi những gương mặt đang gào thét lướt qua ông.

Olaf đập mạnh vào một tầng nhà. Một cây xà đỡ văng theo khi ông ngã xuống vách đá của Bilgewater. Ông va vào một tảng đá nhô ra và đâm đầu qua cánh cửa sổ để mở, lại rơi xuyên qua một tầng nhà nữa.

Những câu nguyền rủa giận dữ bật ra khỏi miệng ông.

Ông rơi vào giữa một rừng dây nhợ và ròng rọc, cờ quạt và thòng lọng. Người ông bầm dập, chân tay và vũ khí mắc trong đám lộn xộn. Số phận lại trêu ngươi ông, quấn ông trong một tấm vải buồm lùng nhùng.

“Không phải thế này, quỷ tha ma bắt!” ông gầm lên. “Không phải thế này!”