Từng là “cao thủ” game Đế Chế, Nguyễn Văn Tới, sinh viên ĐH Bách khoa Hà Nội, dành hẳn 3 tháng hè tạm trú tại quán game. Sau hai lần bị trường cảnh cáo, Tới bắt đầu chú tâm học và hiện là thủ lĩnh của Hành trình xanh Hà Nội.
Nước da rám nắng, nụ cười tươi rói, Tới tự nhiên trò chuyện rôm rả, nhất là khi được hỏi về game. Kết thúc buổi học sáng, chàng sinh viên thành Nam lại tất bật đạp xe từ ĐH Bách khoa sang Mỹ Đình họp nhóm tình nguyện. Bước sang năm thứ tư, thời gian biểu của Tới đầy ắp những kế hoạch hoạt động xã hội.
Nghiện game từ năm cấp 3, lên đại học, Tới “cày” Đế Chế. Ngày còn ở nhà, người thân, thầy cô và bạn bè không ai nghĩ Tới có thể đỗ đại học. Hết giờ học, lấy cớ đi học thêm, cậu lại chôn chân trong quán game tới đêm mới về. Năm lớp 11, Tới nghỉ học 44 buổi chỉ vì mải chơi game. Thấy Tới nghỉ nhiều, cô giáo chủ nhiệm gọi điện về gia đình thông báo nghỉ đến buổi 45, cậu sẽ bị đuổi. Sau lần ấy, tần xuất tới quán game của Tới bắt đầu giãn ra.
Suốt thời gian ôn thi đại học, trong khi các bạn miệt mài ở lò luyện thì Tới còn mải mê bắn Half-Life hay nhảy Audition. Cách lúc thi vài tháng, cậu mới bắt đầu lấy sách ôn luyện cũ của chị ra học. Kết quả ngoài đỗ ĐH Bách khoa Hà Nội với 21 điểm, cậu còn đỗ ĐH Điều dưỡng.
Năm thứ nhất đại học, Tới tiếp tục vùi mình trong những trò chơi trên mạng và kiêm luôn lô, đề. Ngày ít vài chục điểm, có hôm Tới ghi cả trăm điểm lô. Thua nhiều, Tới mang món nợ 40 triệu đồng. Không dám báo về gia đình, cậu vay mượn bạn bè, xin tiền anh chị và gom góp từ những lần trúng lô đề để trả.
Không đi học, cậu ăn, ngủ, nghỉ tại quán game. Đánh tới lúc nào mệt quá, Tới nằm gục lên bàn phím chợp mắt, tỉnh dậy lại chơi. Đói đã có hàng quán sát cạnh quán game phục vụ, nếu muốn ngả lưng, Tới có thể mượn giường xếp của chủ nhà. Những tháng ngày triền miên trong game, cậu chỉ biết tới cảm giác chiến thắng trong trò chơi ảo.
Để trở thành cao thủ, hè năm thứ nhất, Tới quyết ở lại “phục thù”. Nói dối bố mẹ ở lại đi thuê nhà, Tới chuyển khỏi ký túc xá, mang đồ ra quán game ở hẳn cho tiện. Xa gia đình, không người kèm cặp, cậu tự do “lặn ngụp” với những thú vui yêu thích.
Nhớ lại quãng thời gian ấy, Tới hiện đã là Phó chủ tịch đối nội Hành trình xanh Hà Nội tỏ ra sợ chính mình: “Suốt gần ba tháng hè tá túc ở quán, không có nước, em nhịn tắm. Thỉnh thoảng ghé qua ký túc xá của cậu bạn thân ở ĐH Xây dựng định nhờ vả nhưng mất nước nên em chỉ rửa qua được mặt và lau tạm người”.
Mỗi ngày cậu đánh tầm 18 tiếng, mỗi tiếng 3.000 đồng. Mùa hè đó, số tiền hơn 5 triệu đồng bố mẹ cho thuê nhà và tiền ăn, Tới đều “nướng” sạch vào game, lô, đề. Cách hôm thi hết kỳ vài ngày, cậu đi mua đề cương và mượn vở bạn bè về học. Hai năm đầu, Tới nợ phần lớn môn học.
“Năm đầu quan trọng nhưng lúc đó em thấy học không vui bằng chơi game nên thường xuyên nghỉ. Chỉ một vài người bạn biết em nợ nần và tá túc ở quán còn người thân ở quê hầu như không biết. Sau lần thứ hai bị cảnh cáo, em mới bắt đầu thấy sợ”, Tới kể.
Lực học trung bình, Tới đăng ký vào khoa Kỹ thuật Hạt nhân. Khoa mới, lớp có 12 sinh viên nên Tới có cơ hội gặp gỡ, nghe thầy cô nói chuyện về công việc tương lai. Lo không ra được trường cùng với những cơ hội học bổng, ưu tiên của khoa, đãi ngộ của các công ty, chàng sinh viên nghiện game bắt đầu chú tâm học. Vừa qua, Tới là một trong số 8 sinh viên của lớp nhận học bổng 600 USD do một công ty của Mỹ tài trợ.
Từ năm thứ ba trở đi, Tới bắt đầu tập bỏ game để tham gia hoạt động tình nguyện và đến năm nay cậu tự tin khoe đã tạm biệt team đế chế mạnh nhất miền Bắc. Tới tâm sự, lúc đầu mới bỏ vẫn có nhiều “đồng đội” gọi điện rủ rê nhưng nghĩ tới việc thức đêm để đánh, cậu phải cân nhắc.
Tới tâm sự, chuyến đạp xe cùng Hành trình xanh từ Cà Mau ra Hà Nội giúp cậu học cách quý trọng cuộc sống và nghĩ về gia đình nhiều hơn. Đầu năm thứ tư, cậu gia nhập đoàn đạp xe xuyên Việt Hành trình xanh. Để có tiền đi, Tới dạy thêm Toán cho học sinh cấp 3.
“Trong đoàn, em được giao phụ trách an ninh nhưng sau thấy đội hậu cần yếu nên em chuyển sang làm bếp trưởng nấu cơm cho 100 thành viên đạp xe. Một ngày nấu 8 nồi cơm (mỗi nồi nấu 8 kg gạo), có hôm em nấu tới một tạ gạo”, Tới nhớ lại. Trước đây không biết nấu nồi cơm to, không biết cách dùng lửa, lựa hướng gió nhưng đi tình nguyện, cậu học được nhiều kỹ năng sống.
Là “anh nuôi” nên Tới phải thức đêm nấu cơm sáng và trưa hôm sau cho đoàn. Trung bình mỗi tối, cậu chỉ được ngủ 1-2 tiếng. Hôm nào người dân cho gà thịt, cậu lại lọ mọ thức đêm thịt. Trên hành trình đạp xe, Tới cùng các bạn dừng chân ở Cà Mau giúp người dân trồng cây, dựng nhà cho bà con Bạc Liêu hay tới Hội An phát cỏ, dọn mương, máng…
“Trước đây chơi game em chỉ biết thắng là vui, không nghĩ tới ai nhưng tham gia tình nguyện, em mới cảm nhận được cuộc sống với từng cung bậc cảm xúc. Dọc đường gặp những người lớn tuổi lao động, em nghĩ nhiều tới bố mẹ ở quê. Cách đây 2-3 năm, em không biết cách nói chuyện trước đông người vì suốt ngày chỉ quanh quẩn trong quán game nhưng giờ em đã tự tin giao tiếp hơn nhiều và có thể dẫn đoàn đi bất cứ đâu”, Tới nói.
Để có sức khỏe cho chuyến đi, Tới rèn thể lực bằng cách chạy 2-3 km quanh công viên. Cậu còn thường đạp xe từ Hà Nội về Nam Định vì say ôtô. Có lần, vì muốn thay đổi, Tới quyết định đi bộ về nhà. Trong ba lô, cậu mang theo cả bánh mì, nước, quần áo và sách vở. Xuất phát từ Hà Nội lúc 4h sáng, Tới về đến Nam Định lúc 20h tối. Khi còn cách nhà 10 km, Tới mới gọi người thân ra đón.
Tới cho hay đang có kế hoạch đi xuyên Việt trước khi ra trường. Thay vì tranh giành suất du học, cậu sẽ vào miền Nam làm NDT (kiểm tra sản phẩm không phá hủy mẫu) tại các khu công nghiệp hoặc thăm dò khoáng sản không cần đào bới. Trước khi bắt tay vào những dự án đó, cậu đang bận rộn cho chiến dịch mới của Hành trình xanh.
Nhắc đến Tới, bạn bè trong lớp Kỹ thuật Hạt nhân ở ĐH Bách khoa chỉ ngắn gọn bằng mấy từ như “chơi được lắm”, “nhiệt tình”, “thật thà” và “hết lòng vì bạn bè”. Còn theo lớp trưởng Đinh Anh Tuấn, những năm đầu Tới mải mê với game và lô đề nên thường xuyên nghỉ học nhưng đến năm nay, nam sinh này đã chịu khó hơn nhiều.
“Năm vừa rồi Tới được nhận học bổng của Mỹ. Cậu ấy hay giúp đỡ mọi người và thường xuyên tham gia phong trào của lớp và các hoạt động tình nguyện. Bây giờ, thỉnh thoảng bạn bè rủ đánh Đế Chế, Tới đều từ chối vì bận lên sân vận động Mỹ Đình đạp xe, tập luyện. Cậu ấy có nhiều điều để các bạn trong lớp phải học tập”, Tuấn nói.
Theo: VnExpress