Thích đi du lịch, muốn tìm cơ hội lập nghiệp, Hoàng một mình sang châu Phi chỉ với ít tiền tích cóp và 200 USD bố cho. Hơn một năm “bám” lục địa đen, giờ Hoàng là chủ của hai quán game ở Lobito thuộc Benguala, thành phố lớn thứ hai của Angola.
Đẹp trai, hài hước, Nguyễn Lương Huy Hoàng vừa chia sẻ cuộc sống hiện tại vừa quản lý khách hàng vào ra chơi game. Thỉnh thoảng, chàng sinh viên tốt nghiệp khoa CNTT, ĐH Hồng Bàng, đành tạm dừng nói chuyện để ra “điều phối” máy chơi game cho bọn trẻ.
Tan học, nhóm học sinh ở thị trấn ùa vào cửa hàng game của Hoàng đông “như kiến” khiến ông chủ người Việt bận luôn tay. Ngoài một số em có tiền chơi riêng, phần lớn góp tiền với bạn chơi trò đá bóng. Thấy đám học sinh ồn ào vì tranh máy chơi game, Hoàng “chỉnh đốn” ngay.
Đến giờ cơm trưa, chàng trai 24 tuổi này lại tất bật nấu những món ăn Việt cho mình và nhân viên người bản địa. Ban ngày, cửa hàng của Hoàng chỉ cần một người nhưng ban đêm phức tạp và đông khách hơn nên phải có hai nhân viên quản lý.
Sang châu Phi hơn một năm nay, cuộc sống của Hoàng La Mã (nickname của Hoàng) đã dần ổn định. Lý giải việc chọn lục địa đen chứ không phải một nước nói tiếng Anh để lập nghiệp, chàng trai Sài Gòn bảo nước giàu thường sang nước nghèo để đầu tư. Hơn nữa nước nói tiếng Anh phần lớn là phát triển, việc lập nghiệp ở đó khó thành công.
Lúc mới đặt chân tới Lobito, tháng 10/2011, không người thân quen, không biết một tiếng Bồ Đào Nha, lại mất một số tiền lớn nộp cho cảnh sát, Hoàng xin ở nhờ nhà một người Việt. Để học tiếng, cậu đi rửa bát, nấu nướng và phụ bán hàng.
Trong 5 tháng đầu, Hoàng học tiếng bằng cách, người bản địa nói gì cậu nói theo, không hiểu thì đoán hoặc dùng hành động. Đi đâu cậu cũng gắng tiếp xúc để nghe họ nói rồi mình học. Tới giờ, Hoàng khoe đã có thể giao tiếp khá ổn và đang lập một trang web tiếng Bồ Đào Nha cơ bản giúp những người Việt mới sang đây. Ngoài khó khăn duy nhất về ngôn ngữ, chàng trai này thích nghi nhanh với cuộc sống, khí hậu và đồ ăn ở Lobito. Sang được 4 tháng, cậu tăng 15 kg.
Sống một mình, Hoàng tự đi chợ cách nhà tầm 50 m mua thịt, cá, rau, củ về chế biến các món ăn Việt. Thích ăn canh cá nấu chua nhưng không đủ gia vị nên Hoàng nấu canh chua theo phong cách… Lobito. Cuối tuần, Hoàng cùng nhập hội những người Việt bên đó đi dã ngoại rồi thả lưới kiếm chút hải sản cải thiện. Vùng Lobito là vựa tôm hùm lớn của Angola, Hoàng cho hay, muốn ăn tôm, cá, hàu, sò, chỉ cần thả lưới là có.
Hoàng chia sẻ, Lobito là vùng đất được xem yên ổn nhất ở Angola. Buổi tối thường hay lộn xộn nên Hoàng đóng cửa, ở trong cửa hàng “cho lành”. Mỗi khi có việc cần ra ngoài, cậu thường đi với một nhóm đông. Ở đây đã hơn một năm nhưng Hoàng mới đi chơi được vài nơi quanh vùng.
Ông chủ quán game nhớ mãi kỷ niệm lúc mới sang Lobito. Một lần đi dạo bờ biển, cậu gặp một cô gái bản xứ. Cô đề nghị chụp ảnh chung và hai người trao đổi số điện thoại. Đến bây giờ, Hoàng và cô bạn vẫn giữ liên lạc qua Facebook và điện thoại chứ chưa biết nhà nhau. Với Hoàng, cô bạn ấy giúp mình nhiều trong việc học tiếng Bồ Đào Nha.
Trước khi sang châu Phi, Hoàng đã có một công việc ổn định ở TP HCM. Tốt nghiệp ngành CNTT, chàng trai này mở cửa hàng game ở Lobito sau 5 tháng đi làm thuê học tiếng. Để tiết kiệm, Hoàng thuê mảnh đất rộng 50 m2 rồi tự tay thiết kế, xây căn nhà hai phòng, một làm cửa hàng còn một để ở. Hoàng còn có hẳn “phòng tập gym” tự hàn bàn và làm tạ. Những lúc rảnh, cậu tập để rèn luyện sức khỏe.
Hoàng bảo, nếu thuê nhà để ở phải mất tầm 150 USD/tháng còn thuê cửa hàng giá sẽ đắt hơn. Bởi vậy, cậu chọn cách tự xây nhà để có được chỗ chui ra chui vào theo ý mình.
Để có tiền mua máy, Hoàng vay mượn bạn bè và gia đình được khoảng 5.000 USD. Lúc đầu cậu sắm vài máy chơi game mới (giá khoảng 250 USD), sau thu mua máy cũ và thỉnh thoảng bán lại máy. Hiện tại, Hoàng có 16 máy ở hai cửa hàng. Mỗi giờ chơi, khách hàng phải trả khoảng 40.000 đồng. Theo Hoàng, giá đó là bình thường bởi “mệnh giá tiền bên này cao hơn ở Việt Nam”.
Ông chủ trẻ tâm sự, tiền kiếm được hàng tháng đủ để cậu có cuộc sống thoải mái và tích cóp để đầu tư thêm nhiều dịch vụ khác. Sắp tới cậu sẽ đầu tư vào dịch vụ sửa chữa máy tính, mảng có nhiều tiềm năng phát triển ở đây. “Công việc đã suôn sẻ nên bố mẹ em ở nhà phấn khởi và yên tâm phần nào. Lúc mới sang, bố ủng hộ còn mẹ thì không muốn em đi vì ở nhà không thiếu việc”, Hoàng kể.
Trong gia đình, cậu và bố gần gũi, thân thiết hơn cả. Bởi vậy, mỗi lần Hoàng liên lạc về, bố luôn nhắc nhở từ việc đi lại, công việc tiếp xúc lẫn ăn uống. “Bố em nhắc nhiều và dặn đủ thứ như không đi chơi khuya, đi đứng cẩn thận vì bên này đi đêm nguy hiểm. Ở đây em có nhiều bạn thân là người bản địa”, Hoàng hồ hởi khoe.
Từ ngày xa gia đình, Hoàng thấy mình trưởng thành hơn cả về ngoại hình lẫn suy nghĩ. Trước đây gặp khó khăn, Hoàng có gia đình giúp đỡ còn giờ cậu tự mình xoay sở. Vài tháng sau khi Hoàng sang châu Phi, cô bạn ở Việt Nam mới chấp nhận yêu Hoàng. “Cô ấy yêu em cũng một phần vì em dám đương đầu khó khăn, đi xa lập nghiệp. Hàng ngày, bọn em liên lạc với nhau qua mạng để thêm gắn bó”, Hoàng nói.
Hè tới, Hoàng dự định về Việt Nam 3 tháng làm thủ tục đưa người nhà sang để mở rộng kinh doanh và mua thêm máy móc.
Theo: VnExpress