Natasha đằng hắng đầy cảnh giác và có vẻ như muốn tiến lại gần cô gái có mật danh Assassin, nhưng Lightspeed khẽ lắc đầu ra dấu, cô nàng mới chịu thôi và tỏ vẻ khó chịu ra mặt. Những cử chỉ này không lọt ra ngoài cặp mắt xanh biếc của Assassin, cô quan sát Lightspeed và Natasha, hơi có một chút lo lắng nhưng tuyệt nhiên vẫn giữ vững sự kiên cường đáng nể trong ánh mắt.
– Các người là…. – Assassin nắm chặt hai lòng bàn tay, mắt nhìn quanh một lượt không bỏ sót bất kỳ ai.
– Bởi đang đóng vai chủ nhà, nên xin phép tôi sẽ đại diện giới thiệu đầu tiên.
Erwin chậm rãi đứng dậy từ chiếc sofa nằm trong góc phòng, ông nhích gần về phía cô bé, hai tay nắm lại sau lưng.
– Tôi tên Erwin, tướng Erwin, và là người chịu trách nhiệm cho tổ chức này.
Ông chỉ tay hời hợt về phía từng thành viên trong nhóm.
– Cô gái mặc áo blouse kia là Tracie, liên lạc viên của chiến dịch và có hiểu biết rất sâu rộng về trị liệu, hồi phục, cô ta đã lo lắng cho cô rất nhiều. Nữ Trung Úy đầy cá tính này là Natasha, luôn luôn máu lửa với nhiệm vụ. Và tất nhiên không thể thiếu anh chàng này, Cobb, người mà cô đã hạ gục trong một cú đá.
Cobb có vẻ bất bình vì cách giới thiệu của chỉ huy Erwin, trong khi Natasha và Tracie kín đáo nở nụ cười mỉm.
– Còn đây, Đại úy Lightspeed, cũng là người tìm thấy cô và thuyết phục ban chỉ huy rằng, việc cứu sống cô sẽ giúp chúng tôi có được bước tiến dài cho cuộc chiến trước mắt…
Assassin dường như vẫn chưa hết thắc mắc, nhưng không dám đặt câu hỏi, cô bé nhìn hết người nay đến người kia như thể đang cố tìm thêm manh mối nào đó.
– Tóm gọn lại, chúng tôi là FALCON – Lightspeed đáp gọn – Tổ chức tình báo chiến lược và tác chiến phi chính phủ, đồng thời là lá chắn duy nhất, cũng như cuối cùng, trong cuộc chiến chống tổ chức khủng bố toàn cầu COBRA.
Dựa trên ánh mắt tò mò và những phản ứng ngơ ngác của Assassin, Lightspeed hiểu rằng cô ta dường như chẳng ấn tượng, hoặc đơn giản là không có một chút ý niệm gì, về những điều cả nhóm vừa nói.
– Tôi… – Assassin ấp úng, rõ ràng không biết mình phải bắt đầu từ đâu.
– Cô nên ăn chút gì đã, đừng suy nghĩ nữa!
Tracie thân mật bước đến, đặt khay thức ăn lên đùi Assassin. Nhìn quanh phòng một lượt với thoáng do dự, nhưng rồi cô ta cũng không thể cưỡng lại cơn đói đầy bản năng, đưa tay chộp lấy miếng sandwich kẹp thịt nguội, nhai ngấu nghiến. Chỉ sau đúng hai “nhát”, Assassin đã giải quyết xong phần sandwich đầu tiên, cô chộp lấy miếng thứ hai, hơi khựng lại, hít hà không ngừng.
– Xin lỗi vì thói quen bỏ ớt hơi nhiều, chỗ tôi ăn cay rất dữ – Cobb gãi đầu ra chiều hối lỗi.
Assassin mỉm cười – lần đầu kể từ vài tháng trời nhóm FALCON tìm thấy cô ta, cô bé cầm ly sữa tươi, làm một hơi hết nửa.
– Tôi biết có khá nhiều thứ đang diễn ra trong đầu cô, nhưng vẫn có một số thứ chúng tôi cần làm rõ, càng sớm càng tốt, hãy giúp chúng tôi nhé? – Lightspeed từ tốn nói.
Assassin gật đầu, đôi mắt lấp láy nhìn Lightspeed.
– Cô không có ký ức gì về quá khứ của mình đúng không?
Assassin gật đầu.
– Cô cảm nhận rõ được bản năng chiến đấu của mình, đúng không?
Cô gái có mái tóc vàng óng cùng đôi mắt xanh lơ ấy tiếp tục gật đầu.
– Cái hình xăm trên người cô, chúng có từ bao giờ?
Assassin lắc đầu, khẽ đưa tay sờ nhẹ vào hình con rồng uốn lượn bên bả vai.
– Cô có nhớ tên của mình không? Hay một số hiệu nào đó?
– Số hiệu? Tại sao lại là… – Assassin bật ho, khi chỉ vừa cất giọng hỏi khẽ.
– Đừng cố gắng, cô đã không nói chuyện nhiều trong suốt vài tháng, đó là những phản ứng rất bình thường.
Nhưng cơn ho vẫn không dừng lại, Assassin gập người lại trước những cơn ho ran nối tiếp. Tuy vẫn không biết quá khứ và bản tính thật sự của cô bé, nhưng Lightspeed cảm thấy thương cảm cho cô, vì anh hiểu rất rõ những gì cô đã trải qua.
– Tuy không dám chắc 100%, nhưng tôi nghĩ, tôi có thể biết được đôi điều về hoàn cảnh của cô.
Câu nói của Lightspeed lập tức gây được sự chú ý đối với Assassin, cô ta hướng ánh mắt tò mò hết mức về phía anh, chờ đợi lời giải thích. Lightspeed hít một hơi thật sâu, chậm rãi bắt đầu câu chuyện.
– 15 năm về trước, từng có một tổ chức được thành lập dựa trên những ý tưởng tương tự như FALCON: Tổ Chức Rồng. Các quốc gia cử ra đại diện của mình, cùng chung tay góp sức xây dựng nên tập thể quân sự phi chính phủ, chuyên được sử dụng cho các mục đích hòa bình của Liên Hiệp Quốc. Trong thời gian đầu hoạt động, tổ chức này liên tiếp gặt hái nhiều thành công, giải quyết được hàng loạt cuộc xung đột, bế tắc của những thành viên thuộc Liên Hiệp Quốc. Mọi người đều hài lòng, mọi người đều mãn nguyện, mọi người đều tin rằng họ đã tìm được giải pháp tối ưu nhất cho nền hòa bình thế giới…
– …Tuy nhiên, ích kỷ luôn là bản chất không thể nào chối bỏ của con người, ngay cả với những đầu não chính trị hàng đầu. Các nước thành viên đều muốn duy trì sự ảnh hưởng lớn với tổ chức, qua đó, ra sức đầu tư về mặt công nghệ, khí tài, và đặc biệt là yếu tố con người. Ai ai cũng muốn mình là người có tiếng nói, có ảnh hưởng đối với tổ chức chúng tôi…
– …Cuộc đua quyền lực này trực tiếp khiến chúng tôi mạnh lên, đến nỗi bất kỳ nền quân sự thế giới nào cũng không thể địch nổi. Họ bắt đầu sợ chúng tôi, sợ Tổ Chức Rồng, và áp đặt hàng tá những rào cản nhằm để biến chúng tôi trở thành công cụ. Thế nhưng, Tổ Chức Rồng ý thức được sức mạnh của mình, dần có những tư duy khác biệt, và ngày càng xa rời tầm kiểm soát của Liên Hiệp Quốc…
– …Điều gì đến cũng đã đến, chúng tôi ly khai, trở thành kẻ ngoài vòng pháp luật đối với chính phủ các nước. Tuy nhiên, họ vẫn cần chúng tôi để giải quyết những nhiệm vụ “bẩn” của họ. Tổ Chức Rồng chính thức trở thành một kẻ đánh thuê.
– Đây cũng chính là tổ chức đã bắt giữ tôi? – Assassin rụt rè hỏi.
Lightspeed chậm rãi gật đầu, anh trao đổi ánh mắt với Assassin rồi tiếp tục câu chuyện.
– Khi đã không còn những ràng buộc pháp lý và đạo đức, Tổ Chức Rồng không từ một thủ đoạn và phương pháp nào để đạt được sức mạnh lớn hơn. Khủng khiếp nhất trong số này, chính là dự án can thiệp vào hệ thống gen sinh học, biến các binh lính bình thường trở thành những cỗ máy giết người: Kế hoạch Lotus. Và, chắc các bạn cũng đã đoán ra, tôi là một sản phẩm của kế hoạch này.
Ánh mắt của mọi người trong phòng đều dồn hết về Lightspeed.
– Tôi thuộc thế hệ đầu tiên trở thành vật thí nghiệm của Tổ Chức Rồng, hoàn toàn tự nguyện, vì một phút nông nỗi của tuổi trẻ. Tôi cùng gần 200 người khác trải qua một tuần lễ phẫu thuật, điều chỉnh cấu trúc gen, thay đổi cơ chế sinh học… đó là một tuần đau đớn nhất trong cuộc đời tôi, nếu như mọi người đang thắc mắc – Lightspeed khẽ rung mình khi nhớ lại quãng thời gian đen tối của đời anh.
– 150 người chết sau tuần lễ đầu tiên, 30 người rơi vào cơn hôn mê sâu và bị liệt toàn thân sau 1 tháng điều trị. 20 người còn sót lại trải qua đợt kiểm tra gắt gao, kết hợp điều trị hậu giải phẫu. Cuối cùng, còn lại đúng 10 người đáp ứng đủ mọi điều kiện của dự án Lotus. Và tôi tin rằng, cô gái ngồi trước mặt chúng ta là một trong những sản phẩm của kế hoạch Lotus, nhưng cao cấp hơn và chịu sự can thiệp mạnh mẽ hơn nhiều so với thời của tôi.
– Ý anh là, việc tôi không có ký ức… là hành động can thiệp có chủ đích của Tổ Chức Rồng? – Assassin lo lắng hỏi.
– Đúng vậy – Lightspeed gật đầu – Dựa vào những gì tôi được biết, họ không chỉ muốn biến cô trở thành cỗ mày giết người, mà còn biến cô trở thành tờ giấy trắng, không ký ức, không cảm xúc… toàn tâm toàn ý vào những mệnh lệnh của tổ chức. Đây là hình mẫu chiến binh hoàn hảo nhất, khốc liệt nhất, nguy hiểm nhất.
GAMELANDVN.COM