Cả phòng chìm vào im lặng, dán chặt ánh mắt vào Assassin. Tracie và Natasha không giấu được sự nghen ngào. Rõ ràng, hình tượng về một chiến binh bị tẩy não, không ký ức, không được phép có bất kỳ cảm xúc nào… là viễn cảnh ngoài sức tưởng tượng của những quân nhân như họ.
– Còn COBRA, tại sao Tổ Chức Rồng lại liên hệ với chúng? – Cobb chậm rãi hỏi, mong mỏi Lightspeed sẽ tiếp tục câu chuyện.
– Ngày tôi rời khỏi Tổ Chức Rồng, tập thể ấy dường như đã sắp sụp đổ, vì chính những mâu thuẫn và tranh giành ngay bên trong nội bộ của chúng. Đó là cái kết, là hậu quả xứng đáng dành cho những kẻ hiếu thắng, lỗ mãng, bất tuân theo những quy ước của cuộc chơi lớn. Tuy nhiên, có vẻ như những thành phần ung nhọt ấy đã không chết đi, mà tìm thấy ông chủ mới của chúng: COBRA.
– … Và theo như những thông tin mà chúng ta lấy được từ Jester, COBRA đang tái khởi động dự án Lotus. Tôi chắc rằng, bên ngoài kia không chỉ có một mà là hàng trăm, thậm chí hàng ngàn Assassin khác.
– Nhưng thưa sếp, nhìn đi nhìn lại em cũng không thấy cô bé Assassin này nguy hiểm lắm – Cobb gãi gãi đầu – Em chỉ thất thủ trước đây vì thiếu đề phòng, chỉ vậy thôi.
– Assassin vẫn đang ở giai đoạn “tờ giấy trắng”, cô ấy đã hoàn thiện kỹ năng chiến đấu và những chương trình tập huấn của COBRA, tuy nhiên, vẫn chưa bị tiêm nhiễm bản tính sát thủ và chuỗi mật lệnh của tổ chức. Nói cách khác, chúng tôi tìm thấy cô khi cô đang ở giai đoạn hoàn thiện 99%.
Assassin nắm chặt cốc sữa rỗng giữa hai bàn tay, đôi mắt nhìn xa xăm về phía góc phòng. Khác với rất nhiều những cỗ máy giết người của dự án Lotus, Lightspeed nhận thấy sự nhân tính tràn ngập ẩn giấu sau ánh mắt của cô bé. Một con người hướng thiện.
– Vậy, ý anh là… khác với những chiến binh đột biến khác của COBRA, tôi vẫn đang có quyền tự đưa ra sự lựa chọn? Tự quyết định số phận của mình? – Assassin chậm rãi hỏi.
– Rất chuẩn xác – Lightspeed nói chắc nịch – Chúng đã thất bại trong việc biến cô thành một công cụ, nhất nhất tuân theo mọi mệnh lệnh của chúng. Cô là một người tự do.
– Vậy… có cách nào để tôi có thể tìm lại ký ức của mình không?
– Tôi ghét phải nói ra điều này, nhưng hầu hết trường hợp là không – Lightspeed thở dài.
– Bởi lẽ, tôi nghĩ rằng ký ức của mình chưa hoàn toàn bị xóa sạch, mà bị giam cầm đâu đó trong tiềm thức. Biểu hiện rõ nhất là tôi liên tiếp gặp phải những giấc mơ rất thật, rất gần gũi…- Assassin bối rối
– Những giấc mơ? Chúng như thế nào? – Lightspeed tò mò.
– Tôi… không muốn kể về nó, chúng khá bi thảm – Assassin nhỏ giọng dần – … tuy nhiên, tôi vẫn muốn làm rõ mọi thứ, tôi không muốn là kẻ không có quá khứ, không có tương lai.
– Em vẫn còn cả tương lai phía trước mà, em gái – Tracie cúi đầu xuống gần Assassin, lo lắng nhìn cô bé.
– Em… em làm được gì cơ chứ, người được tạo ra để giết chóc như em thì làm được cái gì tốt đẹp?
Lightspeed trao đổi ánh mắt với Erwin và những người đồng đội, đáp án cho câu hỏi ấy dường như đã quá rõ ràng.
– Nếu như cô có ý định tìm lại quá khứ của mình, thì đầu mối tốt nhất chính là kẻ đã gây ra chuyện này: COBRA. Và không cần phải nói thêm, người rành COBRA nhất, tiếp xúc với bọn chúng thường xuyên nhất, chính là FALCON bọn tôi. Thay mặt nhóm, tôi gửi lời mời cô ở lại với chúng tôi.
Lời đề nghị của Lightspeed ngay lập tức tạo được sự chú ý của Assassin, cô ta quan sát anh với thái độ dò xét, nhưng cũng không giấu được sự bối rối trong ánh mắt còn rất non dại. Lightspeed không chắc chắn mình đang làm đúng hay sai, vì nếu thế giới quanh anh không đầy bão lửa, nếu không có một tổ chức khủng bố đang đe dọa đánh sập trật tự nhân loại… thì anh đã không đưa ra lời đề nghị này. Trong thực tâm, anh vẫn muốn cô bé ấy rời xa cuộc sống quân nhân ngay khi có cơ hội.
Nhưng, chiến tranh không có phép anh làm điều ấy, ngay lúc này, Lightspeed và FALCON đang rất cần sự hợp tác của Assassin.
– Em rất muốn giúp FALCON, cũng như giúp chính mình, nhưng… liệu điều này có đồng nghĩa với việc em phải ra mặt trận và làm tổn hại một ai đó không? – Assassin rụt rè.
– Khác với COBRA, FALCON không khuyến khích việc triệt tiêu sinh mạng địch. Tuy vậy, tình thế trên chiến trường ít khi nào chúng ta cho phép chúng ta làm việc đó…
– Vậy, em nghĩ em chưa sẵn sàng lắm – Assassin hít một hơi thật sau – Anh có thể cho phép em ở tại căn cứ, và… từ từ thích nghi với mọi chuyện?
– Được – Lightspeed dõng dạc nói – Anh tôn trọng mọi quyết định của em.
– Xin lỗi mọi người, nhưng có lẽ tôi phải cắt lời một chút.
Tracie nói bằng giọng điệu ái ngại, đoạn, cô thực hiện hàng loạt thao tác trên chiếc máy tính bảng, tích tắc sau, màn hình chiếu khá lớn trong phòng được bật sáng. Lightspeed chăm chú quan sát những dữ liệu mà Tracie vừa trình chiếu lên màn hình: Ảnh chụp vệ tinh từ độ cao tầm 300m một căn cứ quân sự nhỏ, nằm lẫn khuất dưới hàng trăm tán lá cây, xung quanh là khoảng 6 điểm sáng màu đỏ đang bao vây căn cứ.
– Đây là ảnh chụp tiền trạm tình báo của chúng ta tại Amazon khoảng 1 tiếng trước – Tracie thuyết minh – Các chấm đỏ được cho rằng là số quân thù trực chiến.
– Rừng rậm Amazon? Làm thế quái nào chúng tìm được chúng ta? Và lực lượng phòng vệ đã giải quyết xong đám ất ơ này chưa? – Tướng Erwin nheo mắt nói, không giấu sự giận dữ.
– Dạ… – Tracie lí nhí – … đây là ảnh chụp vừa nhận được tức thì ạ.
Tracie chuyển ảnh, vẫn là căn cứ ban nãy, vẫn là độ cao và cánh rừng rậm rạp ấy, nhưng những gì hiện trên màn hình khiến cả nhóm giật mình thật sự: tòa nhà tiền trạm Amazon gần như bị thổi bay cả một góc công trình, gạch vữa, cây cối, các mảnh thép… nằm rải rác khắp nơi. Và nếu như Lightspeed không lầm lẫn, có đến hàng chục thi thể chiến binh FALCON đang nằm la liệt.
Tuy nhiên, điều đáng chú ý nhất đang khiến cả nhóm thắc mắc, là 5 chấm sáng màu đỏ đang lượn lờ ở căn cứ Amazon.
– Chúc đánh gục cả căn cứ của chúng ta, nhưng chỉ thiệt hại đúng một nhân lực? – Cobb nghẹn giọng.
– Không tài nào, các anh em FALCON đóng quân tại Amazon đều chẳng phải tay mơ! – Natasha đập bàn bức xúc.
– Chỉ có một cách lý giải thôi – Lightspeed chậm rãi cân nhắc tình hình – Có vẻ như, các Assassin của COBRA đã chính thức ra trận.
Căn phòng chìm vào im lặng, chỉ còn tiếng chiếc máy điều hòa khẽ âm ỉ nơi góc phòng.
– Dù gì đi nữa, chúng ta cần tận mắt chứng kiến chúng là cái quái gì! – Natasha nóng nảy đáp.
– Tôi nghĩ nên thận trọng, chúng ta không thể biết được… – Tracie can gián.
– Thận trọng! Ngồi đây thận trọng trong khi chúng tàn sát người của mình? – Natasha khoanh tay, cắt lời dứt khoát.
– Natasha nói đúng. – Lightspeed trầm ngâm chốt hạ vấn đề.
– Chúng ta cần biết bọn chúng có phải Assassin hay không, COBRA có thật sự áp dụng kế hoạch Lotus… và những điều này tôi chỉ tin khi tận mắt chứng kiến. Dĩ nhiên, hạn chế giao tranh cho đến khi có hiệu lệnh của tôi.
– Rõ thưa sếp! – Tracie, Cobb, Natasha đồng loạt trả lời.
Cảm thấy cần hành động dứt khoát, Lightspeed gật đầu chào Erwin, rồi bước gấp gáp về phía cửa. Tuy nhiên, khi tay anh vừa đặt lên nấm đấm cửa, Lightspeed quay lại và trao đổi ánh mắt với Assassin. Anh có linh cảm rằng, biệt đội tác chiến của FALCON đang sắp sửa đón nhận thành viên mới, rất nhanh thôi.
GAMELANDVN.COM