Tháp Mondstadt

Quyển I

Tại thời đại của quý tộc xa xưa, trên quảng trường Thành Mondstadt có một tòa tháp sừng sững. Mặc dù trên danh nghĩa là xây để tưởng niệm Phong Thần Barbatos, nhưng thực tế chỉ là minh chứng cho quyền lực của những quý tộc. Ở thời đại tối tăm đó, dân chúng dưới sự thống trị chịu đủ sự kìm nén, chỉ có thể cảm nhận được chút vui vẻ có hạn trong Lễ Đánh Cầu.

Lễ đánh cầu năm nay, trên tháp cao xuất hiện một thiếu nữ ngoại quốc xinh đẹp, tên cô là Inès, là ca sĩ lang thang đến từ dân tộc du mục xa xôi. Ngay lập tức, tất cả mọi người trên quảng trường đều bị thu hút bởi phong thái của cô ấy, bất kể quý tộc hay nô lệ, người già hay trẻ nhỏ, đều dõi theo tư thế đánh cầu của cô ấy, và lắng nghe tiếng hát kỳ lạ của cô.

“Chúc phúc của Barbatos thuộc về tất cả mọi người, trong những ngày này còn mặt mày đau khổ mới là tội lỗi!”

Vừa hát, Inès vừa phân phát những gì nhận được trong lễ hội cho những người nghèo và trẻ mồ côi trong thành phố.

Một bóng hình gầy gò lẫn vào trong đám người, anh vẫn là đại giáo chủ năm xưa. Giáo chủ yêu Inès ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng niềm tin và sự trung thành với Thần khiến anh vô cùng hổ thẹn vì những cảm xúc không thể kiểm soát của mình. Nhìn những hành động phóng khoáng của Inès, anh lại thấy tức giận vì người con gái ngoại quốc xâm phạm vào quyền của giáo hội mà bố thí cho dân nghèo.

Mọi người đều biết, ngày nay trong tín ngưỡng ở thành Mondstadt, Phong Thần Barbatos luôn khuyến khích con người đi tìm tình yêu, dấn thân vào tự do. Vào thời kỳ Phong Thần chìm trong giấc ngủ sâu, do sự thống trị đàn áp của quý tộc, sự nghèo đói của người dân và sự tàn phá của ma long, giáo hội bù nhìn tự xưng là “chính thống” chủ chương cấm dục thanh tu để ngăn chặn sự trừng phạt của Ma Thần, đàn hạc tượng trưng cho Phong Thần cũng chỉ được phép tấu lên những bài ca “thần thánh”. Nhưng sự thực, cái gọi là “sự trừng phạt của thần” chẳng qua chỉ là bọn quý tộc dùng để che giấu việc bóc lột tàn nhẫn của chúng, chỉ là cái cớ để khống chế sự tự do của người dân.

“Nếu như cô gái này lưu lại trong thành chắc chắn mọi người sẽ bị cô ta mê hoặc, rốt cuộc cô ta là ma nữ gì?” Đại giáo chủ suy đoán như vậy.

Sau đó, đại giáo chủ âm mưu bắt Inès, dự định giam cầm cô ta trong giáo hội đợi xử lý. Theo thông lệ của thời đại quý tộc, cô gái được chọn làm thiếu nữ tung cầu sau khi buổi lễ kết thúc phải ở 3 ngày nơi cung điện của quý tộc để phục dịch, nhận sự bảo hộ của quý tộc. Đại giáo chủ sai con trai nuôi Octave lẻn vào cung điện bắt Inès đi.

Octave là đứa trẻ không được yêu quý, bị bỏ rơi bởi bố mẹ mê tín từ khi mới chào đời, được đại giáo chủ nuôi nấng thành người. Khi còn bé cậu từng bị dân chúng trong thành xem như điềm dữ dẫn đến sự tàn phá của ma long mà đánh đập bài xích cậu, chỉ có giáo chủ bảo vệ cậu. Octave nếm đủ sự lạnh nhạt của thế gian, chỉ có đại giáo chủ chăm sóc cho cậu như bố ruột, vì thế cậu dường như tin tưởng đại giáo chủ vô điều kiện.

“Ta muốn con hãy mang thiếu nữ tung cầu ngày hôm qua đến đây, đừng làm kinh động bất cứ ai, đừng nhắc đến tên ta với bất cứ ai.”

Dưới mệnh lệnh của đại giáo chủ, Octave ngây thơ nhân lúc đêm tối trèo lên ban công phòng khách của cung điện. Nhưng nhìn thấy thiếu nữ khóc nỉ non dưới ánh trăng, cảnh tượng chưa từng thấy này đã khuấy động làn sóng trong lòng anh. Octave chỉ biết ngây ngốc ngắm nhìn thiếu nữ ở ban công, cứ thế quên đi nhiệm vụ của mình.

Cho đến khi sự ồn ào của đám người hầu vang lên, khiến cậu và thiếu nữ bừng tỉnh từ trong sự im lặng…