Vera sầu muộn

Quyển I

Tôi chưa từng nghĩ thế giới này nhạt nhẽo. Chỉ là những thứ thú vị thường ở nơi rất xa.

Thiếu nữ Vera luôn hướng về nơi xa, một câu chuyện mạo hiểm hùng vĩ dần được mở ra.

“Có lúc tôi nghĩ, cái trấn nhỏ này có phải quá buồn tẻ không?”

Thiếu nữ Vera sống ở thị trấn nhỏ Delphi lại phàn nàn. Cô nằm trên sườn đồi gần thị trấn, nhắm đôi mắt cảm nhận làn gió nhẹ đầu hè.

“Vậy bạn cảm thấy một nơi như thế nào thì mới không buồn tẻ?” Sachi – bạn thân của cô ngồi bên cạnh cất tiếng hỏi.

Vera ngồi dậy với tư thế duỗi cả hai chân hai tay về trước:

“Tớ tin rằng có một hành tinh phía bên kia biển sao, nơi những vị thần có thể đáp ứng mọi lời cầu nguyện và mong muốn, người ta mang theo ước nguyện của mình tấp nập tới nơi này hành hương. Tớ tin rằng, ở một nơi nào đó trong vũ trụ có một thế giới đang đấu tranh với ngày tận thế, những linh hồn xinh đẹp và cao quý của 14 nữ võ thần bùng cháy ngắn ngủi mà rực rỡ…”

“Bạn đọc quá nhiều tiểu thuyết kỳ quặc rồi đó.”

“Aaaa… Nơi đây thật quá buồn chán. Chẳng lẽ không có chuyện gì thú vị xảy ra sao?”

“À nếu thế thì gần đây trên thị trấn có một nhà mới chuyển đến…”

“Chuyện mới mẻ và chuyện thú vị khác nhau mà!”

Mặc dù nói vậy nhưng Vera vẫn quyết định đến chào hỏi. Còn Sachi vì nhớ đến gia quy nên phải trở về nhà trước bữa tối.

Vera đẩy cửa căn hộ mới, không ngờ là không khóa.

“Có ai không?”

Ngay lúc này, cửa tủ trong phòng khách đột nhiên mở toang, một thiếu niên tóc đen đeo kính xông ra, theo sau cậu ta còn có những xúc tu nhớp nháp chất dịch màu xanh.

“Tránh đường chút!!! Tal sao cậu lại tự tiện cho người khác vào?”

Thiếu niên tóc đen nhẹ nhàng đẩy Vera ra, nhặt chiếc búa trước cửa lên.

“Không còn cách nào khác, nếu cô đã nhìn thấy rồi, chỉ có thể…”

Mối nguy lớn nhất trong cuộc đời của Vera?!

Quyển II

Thường cảm thấy nhạt nhẽo, đây không phải do sầu muộn mà là do đã 14 tuổi rồi.

Tóm lại cuộc mạo hiểm của Vera bắt đầu từ đây!

“Đành phải nhờ cô giúp rồi.” Thiếu niên tóc đen tự xưng là “Ike” đưa cho Vera một con dao làm bếp.

Anh đi đến trước tủ, bắt đầu điên cuồng chém đứt những xúc tu.

“Đến đóng cửa giúp tôi, nếu có xúc tu tấn công cô hãy dùng dao phòng thân.” Trên kính của Ike đã dính đầy chất dịch màu xanh, “Nhanh lên! Không được để ôn thần này rơi xuống Delphi.”

Thế là Vera giúp Ike đóng cửa, có điều trong lúc áp chế xúc tu đã bất cẩn vạch lên lưng Ike hai nhát, may là pháp thuật trị liệu của Ike rất mạnh.

“A, thật ra tôi năm nay đã hơn một nghìn tuổi rồi, thật sự là vậy đó. Cánh cửa này thông với bất cứ nơi nào trong vũ trụ. Đó là vị thần cổ xưa Magellanic, tôi đến chỗ nó lấy chút đồ.” Trên người Ike đều là thứ dịch màu xanh, chỉ có thể dùng váy của Vera lau mắt kính “Ờ, cô còn gì muốn hỏi không?”

“Tal là ai?” Vera dường như không hề để ý.

“Nó là linh hồn ăn thịt người trong lâu đài cổ, sau khi được tôi thu phục đã ở đây làm quản gia, không biết tại sao lại rất thân thiết với cô.”

Bố mẹ lại nhắc nhở Vera, con người đều phải thành gia lập nghiệp, phương xa kia vĩnh viễn cũng chỉ là mơ ước. Sachi nói với cô, nếu như cô gái hoạt bát như cô gả đi xa, thì thị trấn nhỏ này sẽ trở nên thật cô quạnh.

(Đơn giản bởi Sachi nhìn có vẻ quá yếu đuối, chơi cùng các cậu bé khác sẽ bị bắt nạt.)

“Tinh thần của con người không đủ trưởng thành, tôi cần phải dẫn dắt các bạn xuyên qua điều kỳ diệu và tuổi thơ” Ike đưa tay mời Vera “Các bạn sẽ mang theo những bài ca dao, đi đến thanh xuân.”

Từ chòm sao Orion đến thành phố vĩnh hằng của Ma Thần, từ dòng chảy thời gian cho đến nơi sâu thẳm của tinh hải lấp lánh…

“Anh nói bao xa mới được tính là nơi xa? Bất cứ nơi nào trong vũ trụ cũng đều nhàm chán như sân sau nhà tôi.” Cô nói.

“Thước đo của phương xa thay đổi theo trái tim.” Ike nói “Trái tim tôi lớn hơn cả vũ trụ.”

Quyển III

Diện tích đế quốc Tiên Nữ rất lớn, gần như chiếm hết một nửa tinh hệ này. Mỗi hành tinh đều có Thần, Ác Ma, Hải Long và Quái Thú.

“Tôi đã từng nghĩ ra từng câu chuyện riêng cho mỗi ngôi sao của nhà bạn.””Không thể nào, ở đây nhìn thấy sao Tiên Nữ chỉ lớn bằng 1/5 mặt trăng.”

Cuộc mạo hiểm của Vera, vẫn đang tiếp tục!

“Ta là người thừa kế thứ hai của Đế Quốc Tiên Nữ Tinh Vân, tên có đến 200 chữ cái, tóm lại các ngươi cứ gọi ta là công chúa Andro-Basilisks là được.” Thiếu nữ đáng yêu khoanh đôi tay trước ngực, nhớ lại màn ra mắt vừa rồi, dường như rất hài lòng nhỏ giọng “hừ hừ” 2 tiếng.

Mục đích công chúa bệ hạ đến Delphi là kết hôn với Ike.

“Nếu như kết hôn với kẻ danh chấn một phần tư vũ trụ như ngươi, sau khi chị gái kế vị, sự an toàn của ta cũng được bảo đảm.”

“Vậy, Đế Quốc Tiên Nữ rộng lớn thế nào?” Vera hỏi?

“Có đến hơn 9000 hành tinh có thể sinh sống.”

Ngươi đã có nhiều ngôi sao như vậy rồi tại sao còn đến cướp đi sự lấp lánh của ta?

“Bởi vậy anh thật sự không muốn tổn thương Vera ư?” Sachi nhìn vào trục cuốn vận chuyển của Ike và quả địa cầu của các hành tinh khác, thận trọng hỏi.

“Không có. Tôi cảm thấy cô ấy rất thích hợp làm trợ thủ.” Sau khi Ike buông đồ xuống, phủi phủi tay “Cậu thích cô ấy không?”

“Tôi, tôi cũng không, không có.” Sachi nhìn sang chỗ khác, lo sợ bị nhìn thấu bởi nhà hiền triết 1000 năm tuổi.

Lúc này anh sờ thấy một chiếc hộp đựng đầy khung ảnh. Sachi rút ra vài cái, trong ảnh là đủ loại mỹ nhân.

“Ah, cái đó sao. Các cô ấy nói: “Nhưng mà tôi đã cho bạn tình yêu duy nhất mà!” Có đúng là duy nhất không? Chẳng qua chỉ là một lần nữa của họ mà thôi.”

Không biết nghe được câu nói này ở đâu, Sachi có chút tức giận nói ra:

“Ngươi đã có nhiều ngôi sao như vậy rồi tại sao còn đến cướp đi sự lấp lánh của ta?”

Quyển IV

Có câu nói, thứ tỏa sáng chưa chắc đã là vàng, đó có thể là trái tim tan nát vì tình yêu.

Dù sao đi nữa, ngôi sao trên bầu trời không phải là vàng, và hầu hết trái tim của con người không được làm bằng thủy tinh.

Tóm lại, hành trình mạo hiểm của Vera đã bước vào chương mới!

“Người trong những bức ảnh này thật đẹp.” Vera nhặt chiếc hộp đầy khung ảnh của Ike lên.

“Nếu không xinh thì sẽ không có cơ hội để lại ảnh làm kỷ niệm.”

Ike không có ý định lảng tránh. Xét cho cùng, anh ta cũng là một hiền nhân vũ trụ hơn một nghìn năm tuổi, tất nhiên là anh ta biết rằng con gái cực kỳ dễ tổn thương và trở nên rất phiền phức. Ike không bao giờ lừa dối các cô gái cả, hãy như Ike.

“Sau khi nhìn thấy các vì sao, tôi đã làm một viên kim cương hình ngôi sao để làm kỷ niệm.” Anh ấy tiếp tục giải thích, “Nhưng những ngôi sao sáng trong vũ trụ không thuộc về ai cả. Vì vậy, tôi không lấy các ngôi sao”.

Vera nghe không hiểu câu này, “Anh đang nói cái gì vậy?”

“Nói cho một tên ngốc không có ở đây nghe. Đừng để tâm, loài người chỉ là trẻ quá thôi.”

“Tôi sẽ giúp bạn và Ike đến với nhau.” Sachi hét lớn với công chúa của đế quốc Tiên Nữ.

“Hả?”

“Tôi thích Vera, tôi không muốn…”

“Đáng ghét, vô vị. Sinh vật thấp kém thì không nên nói chuyện. Vera đã là bạn của tôi rồi, tôi sẽ không giao cô ta cho kẻ yếu ớt như ngươi đâu.”

“Ừm ừm…”

Quyển V

Không thể tổ chức dã ngoại bên lề đường cao tốc, cho dù Thần bị thuyền cao tốc đâm phải thì cũng phải chịu trách nhiệm.

Chỉ là phòng đọc sách trong thôn nhỏ, mà nhìn qua cửa có thể thấy được bất cứ nơi nào trong vũ trụ và thời gian! Ăn trưa với Thần, trốn tìm với thời gian. Cuộc mạo hiểm của Vera, tiếp tục!

Trong lúc Ike ngủ trưa, giữa những nô bộc của anh đã nổ ra một trận chiến cực lớn.

Nhà pháp sư vĩ đại sẽ hàng phục thần linh và quái vật để phục vụ chính mình. Ike là một pháp sư đứng đầu, số lượng quái vật dưới trướng còn nhiều hơn số chữ trong từ điển. Cuối cùng ai mới là thuộc hạ lợi hại nhất của Ike? Bởi lý do này, các ma thần quyết định đánh một trận.

Điều không may là, bọn chúng tính cả công chúa, Sachi và Vera vào hàng trợ thủ, người hầu.

Giấc ngủ trưa của Ike kéo dài 2 giờ đồng hồ, nhưng hiện tại đã có 3 hằng tinh bị hủy hoại rồi!

“Vì sao ta phải bảo vệ ngươi chứ?” Công chúa rút tay lại, đại ác ma mất đi tròng mắt ngã trên mặt đất.

Chủng tộc chi phối đế quốc Tiên Nữ mặc dù trông có vẻ đáng yêu, nhưng trong lòng bàn tay họ có hai cái miệng đặc biệt, dùng để ăn thịt kẻ chiến bại hoặc tròng mắt của tình nhân.

“Chúng ta không phải là bạn bè sao?” Vera đã bị thương hỏi, sẵn tiện lau đi vệt máu trên mặt.

“Ừ ừ, đúng vậy” Công chúa đỏ mặt, ánh mắt né tránh, “Sau khi trải qua chuyện lần trước, tôi thừa nhận rằng bạn là người bạn duy nhất của tôi. Nhưng người tôi nói không phải là Vera mà.”

“Á!” Sachi đang bị cự long ngoạm trong miệng.

“Sao nào, muốn đầu hàng?” Cự long hỏi lại với giọng điệu của một ông lão “Nếu như đầu hàng và thừa nhận bản thân là kẻ thấp hèn vô năng, thì ta sẽ tha cho các ngươi.”

“Tôi đầu hàng, đầu hàng!” Sachi hét to.

“Đồ thằn lằn hèn hạ, bớt nhổ ra những lời ngông cuồng đi, thạch sùng trong cung điện của ta còn mạnh hơn ngươi nữa đấy!” Công chúa nắn nắn cổ tay.

“Tôi vô tội a a a!” Sachi bị cự long ném lên trời.

Sự thắng bại của chủng tộc chi phối ngôi sao Tiên Nữ với cự long viễn cổ, đã ngã ngũ trong nháy mắt!

Cuối cùng chỉ cần ngoan ngoãn đầu hàng, thì sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.

Sachi bị loại khỏi trận đấu, dùng dép lê đánh thức Ike. Còn Vera thì vẫn còn sống dưới sự bảo vệ của công chúa.

“Hừ, đồ bất tài, nhìn thật chướng mắt. Đồ hèn hạ, đừng đến gần ta, đừng nói chuyện với ta, đừng nhìn ta, đừng hít thở một bầu không khí với ta.” Thái độ của công chúa đối với Sachi rơi xuống đáy.

Quyển VI

Xưa có một vị học giả vĩ đại, muốn viết một cuốn sách dành tặng ngày lễ của đế quốc.

Thế nhưng ông phát hiện ra rằng, đế quốc dường như ngày nào cũng có truyền thống đón lễ! Với số lượng công việc khổng lồ như vậy, ông viết được sáu tháng thì bỏ việc.

Tác giả như tôi sẽ không bỏ mọi người đâu!

Mặc dù những sự kiện lớn khác nhau thường xuyên xảy ra gần đây, nhưng chúng đều là những sự kiện trong vũ trụ. Bây giờ, một sự kiện tương đối bình thường sắp diễn ra. Thị trấn sắp mở ra lễ hội của riêng mình.

“Lần này đến lượt tôi giới thiệu thị trấn này cho hai người rồi chứ?” Vera mang đến cho công chúa và Ike món ăn tự làm.

Dẫu sao những thứ gặp phải trong cuộc phiêu lưu vũ trụ trước đều được giải thích bởi công chúa và Ike. Nếu Vera có kiến thức gì có thể khoe khoang trước mặt hai người họ thì chỉ có thể là quê hương của cô.

“…Sau đó, hiệp sĩ dũng cảm Huffman của nhà vua, băng qua hai lục địa và đại dương về phía tây; Trong khi hiền nhân của triều đình, nữ phù thủy đi về phía đông. Trên đường đi, họ đi qua quê hương và gặp nhau ở đây. ”

“Ồ, vậy sao! Thật lợi hại!” Công chúa cần diễn sâu hơn nữa rồi. Dù sao thì cô ấy cũng không muốn Vera biết rằng cô ấy chẳng quan tâm.

“Vậy có nghĩa là nơi này là điểm đối xứng của kinh đô vĩ đại đó đúng không.” Ike chỉ vào một nơi có vẻ không quan trọng.

“Ha ha ha, có vẻ đúng là vậy.” Vera gãi gãi đầu nói.

“Tôi luôn nói rằng muốn rời khỏi đây, nhưng sau cùng lại phát hiện nơi này mới là chỗ thân thuộc nhất”. Vào đêm trước ngày kỷ niệm thành lập thị trấn, Vera đột nhiên phát hiện ra điều này và khóc trước mặt Sachi!

“Cái tên này, dám làm Vera khóc sao!” Công chúa đá bay Sachi.

Quyển VII

Tại một tinh đoàn ngoài rìa vũ trụ, mật độ của các hành tinh vô cùng thưa thớt. Chính vì vậy đây là một thiên đường dành cho các thủy thủ và hải tặc trên biển sao.

Cũng chính vì ở trên vũ trụ, nên chẳng có mạn phải thuyền, mạn trái thuyền để điều hướng. Chỉ có thể dựa vào mạn của hành tình gọi làm ngôi sao điều hướng.

Hành trình mạo hiểm của Vera vẫn tiếp tục khi mất phương hướng trong biển sao!

“Không khó để thắp sáng lại mặt trời. Nhưng đây không phải là điều mà Đế Quốc Tiên Nữ muốn thấy.” Ike nói với Vera đang hoảng loạn.

“Ý bạn là, công chúa đã bắt cóc Sachi?” Vera suy nghĩ một chút và ngạc nhiên nói.

“Làm sao bạn lại có thể nghĩ đến cảnh này chứ. Ý tôi là, chỉ có Đế Quốc Tiên Nữ mới có thể bắt cóc công chúa và Vera.” Ike quay lại và đối mặt với hàng ngàn sinh vật trong thiên hà.

Anh ta dừng lại và nói lớn: “Hỡi tất cả mọi sinh vật trong biển sao. Mặc dù tôi đã nhận được lời kêu gọi của vua tối cao để tiếp tục truyền lửa cho một số ngôi sao còn lại. Nhưng Đế Quốc Tiên Nữ dường như không muốn vậy, vì thế họ đã bắt bạn bè của tôi đi”.

“Vậy chẳng phải anh đặt tính mạng của hai người họ lên trên tất cả mọi sinh mệnh trên thế giới này sao?” Thánh vương Lebannin từ trên ngai vàng đứng lên, “Như vậy thì tôi thống nhất biển sao là vì cái gì?”

Cuối cùng, thánh vương một mình xông pha vào cõi chết, tiêu diệt hết sát thủ của Đế Quốc Tiên Nữ, giải cứu công chúa và Sachi. Sau đó, cô ấy nói vài câu với Ike.

“Không ngờ rằng bạn có thể đánh bại tộc Tiên Nữ. Họ là những thực thể mạnh mẽ, như vậy thì Thánh Long đúng là không phải đối thủ của bạn” Ike khen ngợi.

“Thực ra, tôi là Thánh Long. Sau khi hợp nhất với Lebannin, tôi đang hành động vì mong muốn của cô ấy.”

“Ối…” Ike ngạc nhiên.

“Vậy là, tên nhóc đó chính là người mà nhị công chúa để mắt tới sao? Khi tôi vào đó, họ đang…”

“Cái gì?!” Ike kinh ngạc.

Quyển VIII

Party đồ ngủ cho các cô gái, các chàng trai đương nhiên là không được tham gia rồi! Các cô gái đáng yêu giống như thời hoàng kim của chúng thần vậy.

Vera, công chúa, thánh vương Lebannin và nàng trùm Ur của vùng đất ấu trùng biển sao, cuộc trò chuyện xuyên đêm của bốn cô gái!

“Bởi vậy mới nói đó là một sự hiểu lầm. Cô ấy lúc đó định ăn thịt tôi.” Sachi bắt đầu giải thích.

“Đó không phải là ăn.” Ike đẩy đẩy mắt kính, “Bàn tay của đế quốc Tiên Nữ có cơ quan ăn mắt.”

“Tôi có thấy qua, nói thế nào nhỉ… Cá mút đá à?” Sachi nói xong liền tự lạnh sống lưng.

“Nghe tôi nói xong đã.” Ike muốn chạm vào mắt của mình, nhưng bất cẩn để lại dấu tay trên kính. Anh ta tháo kính xuống và nhấn vào mắt trái: “Tập tục ăn mắt của họ có hai ý nghĩa: Thần phục…”

Sau đó nhấn vào mắt phải, “… và tình yêu.”

Sachi cũng bắt đầu sờ soạng hai hốc mắt của mình, trầm ngâm. Anh ấy dường như đang hồi tưởng lại xem đó là cái nào.

“Nói cho cùng, công chúa thực sự không hiểu được sự khác nhau trong chuyện này. Người thần phục cô ấy và người yêu cô ấy đều giống nhau cả. Đều là những người không làm hại cô ấy.”

“Khó trách thích khách của đế quốc Tiên Nữ lại bắt cóc cô ấy. Đây cũng có thể là kế hoạch một mũi tên trúng hai đích chăng?”

“Tôi không muốn bị cuốn vào vòng xoáy tranh quyền. Vì vậy, tôi chỉ có thể yêu cầu bạn hỗ trợ nhiều hơn cho cô ấy.”

“Vì vậy nên tôi và cô ấy mới có mối quan hệ thế này sao! Cô ấy không phải ghét tôi nhất sao?”

Suy nghĩ của con gái, luôn là một chủ đề không thể giải thích nổi.

Quyển IX

“Vera đẹp như vậy, lấp lánh trong vũ trụ, còn ta…” “Con trai tuổi này thì nhìn có vẻ lùn hơn so với con gái.”

Nhất định phải trưởng thành, nhất định phải từ giã tuổi thơ! Giờ mới nghĩ cũng không phải là muộn, Vera thật sự bắt đầu sầu muộn!

Tuổi tác của Vera và Sachi tăng dần, quan hệ của bốn người họ cũng thay đổi một cách kỳ diệu.

“Tôi không muốn nghe giải thích” Sachi nói với Ike, “Cho dù tình cảm của anh đối với Vera không phải loại tình cảm đó, thì Vera cũng sẽ luôn theo đuổi anh.”

Ike là tượng trưng cho phương xa, là ẩn dụ của những điều chưa biết và mới lạ. Chú chim dũng cảm cả đời sẽ không xây tổ, chỉ muốn phiêu đãng trong cơn gió yêu đương.

Sachi lại bị Ike nhắc nhở “Nghĩ như thế nào thì một nghìn tuổi cũng là già rồi.”

“Vậy cùng khá hợp với tuổi của tôi đấy chứ.” Công chúa vui vẻ ló đầu qua.

Sachi lấy lại dũng khí chuẩn bị tỏ tình, thì lại đối mặt với vận mệnh tàn khốc nhất.

Còn nhớ quyển (I) khi Ike gặp Vera lấy lại cổ kiếm từ chỗ cổ thần chứ? Đó là chìa khóa mà Ike lấy về để thúc đẩy vận mệnh, hiện tại Vera bị thanh kiếm làm đứt tay, virus cổ đại độc ác đã giết chết cô!

“Đều do anh!” Sachi nắm chặt cổ áo Ike. Nếu như ngày thường, Ike nhất định sẽ cười he he giả vờ ngu ngơ, suy cho cùng bản tính của anh cũng chỉ là một ông lão hiền từ nhân hậu. Nhưng lần này, anh phủi tay của Sachi ra.

“Không phải anh có thể đảo ngược thời gian sao, hãy cứu Vera đi!” Công chúa cũng khẩn khoản van nài.

“Các người không hiểu, chỉ có tương lai cứu được quá khứ, thay đổi quá khứ cũng không thể nào cứu được tương lai không có Vera.” Ike cắn chặt môi đến bật máu.

“Ở một nơi nọ đã từng có một thần thoại. Tuổi thơ con người trong thời đại bạch ngân vô cùng dài, dài đến tận hơn 200 năm. Điều này khiến cho sự trưởng thành ngắn ngủi tràn đầy đau khổ.”

Đối với người khác, tuổi thơ đã kết thúc rồi, nhưng thanh xuân lại ở ngoài tầm với.

“Vera Sầu Muộn” không có Vera, lần sau tiếp tục!

Quyển X

“Được rồi, chúng ta về nhà đi… Hiện nay nơi xa em nhất, là Delphi-nơi có anh.”

Tuy là bây giờ mới giải thích, nhưng Delphi chính là trung tâm của thần thoại Hy Lạp. “Vera Sầu Muộn”, có kết thúc tốt đẹp… không?

Để hồi sinh Vera, Sachi cùng Ike và cả công chúa đã trải qua 20 năm mạo hiểm vô cùng hùng tráng. Bắt đầu ra tay từ âm phủ của Diêm Vương, giết thẳng đến Sao Devourer. Ba người đã sẵn tiện cứu giúp 2 hành tinh cùng đế quốc ngân hà, hủy diệt 4 loại côn trùng nguy hại cho các hành tinh.

Vừa tỉnh lại, Vera được người anh hùng vũ trụ Sachi ôm trong lòng.

20 năm đối với chủng tộc chi phối sao Tiên Nữ không là gì, cô vẫn đáng yêu như vậy. Chỉ là biểu cảm của cô vô cùng kỳ quặc, sự vui vẻ thật lòng phát ra từ trái tim cô đau đáu một chút thất vọng mất mát.

Sachi đã mất đi một con mắt, giờ đây cũng đã trưởng thành, cao lớn và mạnh mẽ. Nhưng vẫn hay khóc nhè như trước, nước mắt làm ướt cả bờ vai của Vera. Có điều anh sẽ không dễ dàng từ bỏ nữa.

Ike chẳng thay đổi chút nào, gương mặt lúc nào cũng mang theo nụ cười mỉm nhẹ nhàng.

“Tôi chỉ là tiếng vọng của thời gian.” Ike bắt đầu chuẩn bị công việc, “Giống như tôi đã nói, quá khứ không thể thay đổi tương lai. Dự tính và quy luật mạnh hơn một chút so với tôi. Nhưng tương lai ngập tràn vô vàn khả năng có thể giải cứu thế giới.”

Ike biến Sachi về dáng vẻ thiếu niên 20 năm trước, cùng nhau trở về ngày bọn họ bắt đầu hành trình. Nhóm bốn người bọn họ dường như vẫn giống thường ngày, nhưng mọi người đều cảm nhận được những ngày tháng ngây thơ như xưa sẽ chẳng bao giờ quay lại.

“Tôi rất xin lỗi đã khiến anh mất đi tuổi thơ. Đi đi, đây là thanh xuân anh đáng có.” Ike nói với Sachi.

“Tôi trải qua tất cả mọi thứ không thể tin được trong vũ trụ này vì anh, tuổi thơ của tôi đã kết thúc rồi.” Sachi lấy hết can đảm đối với người trong vận mệnh, “Nếu không có anh tôi cũng không thể đến được thanh xuân.”

Rốt cuộc câu trả lời là thế nào!

Tác giả lấy tiền nhuận bút của chín quyển đầu đi ăn chơi bét nhè. Nếu các bạn có tìm thấy anh ấy trong thế giới Tinh Hải, làm phiền hối thúc ra tập mới.