Tên: | Xilonen |
Tên khác: | 希諾寧 (Hi Nặc Ninh) |
Danh hiệu: | Lửa Nung Đúc Hồn |
Độ hiếm: | 5 sao |
Vũ khí: | Kiếm Đơn |
Vision: | Nham |
Thuộc: | Con Của Tiếng Vang |
Quốc gia: | Natlan |
Sinh nhật: | 13/03 |
Cung mệnh: | Cung Báo Miêu |
Thợ rèn tên của Nanatzcayan, giỏi cân bằng giữa gánh nặng công việc và cuộc sống thoải mái. |
Giới thiệu về Xilonen
“Xilonen, chiếc kính mát lần trước nhờ cô làm, tôi còn muốn điều chỉnh một số chi tiết, đặc biệt là hoa văn trang trí ở cuối càng kính… Ơ? Đi đâu mất rồi, còn chưa tới giờ nghỉ trưa mà… Xilonen! Cô có đó không? Chúng ta bàn thêm về chi tiết của kính mát nào…”
– Mavuika hét lớn như vậy trước xưởng của Xilonen
Ở Natlan, kỹ thuật rèn cao siêu của Xilonen đã sớm nổi tiếng khắp nơi.
Mọi người vô cùng sùng bái cô vì kỹ thuật cao siêu, nên đều nghe danh cô mà từ khắp nơi kéo đến. Có người thật sự muốn ủy thác Xilonen rèn vũ khí, có người lại chỉ muốn đến chiêm ngưỡng dung mạo của vị thợ rèn này, để có thêm nội dung mà buôn chuyện.
Nhưng Xilonen không quan tâm đến tính toán trong lòng của khách ghé thăm, dù người ngoài gán cho cô bao nhiêu danh hiệu kỳ lạ. Nhưng so với mọi vinh dự, thì trước hết cô là một thợ rèn, việc cần làm chỉ là dựa trên yêu cầu của khách, nghiêm túc rèn khoáng thạch trong lửa, tinh luyện ra sản phẩm hoàn chỉnh.
Hư danh sẽ không tăng thêm sức mạnh khi cô gõ búa rèn, những lời phỉ báng cũng chẳng thể khiến lò lửa của cô nguội lạnh.
Nhưng khi khách hàng bước vào xưởng rèn, thứ chào đón họ có lẽ không phải là hơi nóng của lò lửa, mà là một mẫu yêu cầu chi tiết đầy chỗ trống.
“Ủy thác rèn thì không thành vấn đề, nhưng trước hết, chúng ta phải xác nhận chi tiết ủy thác đã.”
“Trao đổi một cách hiệu quả sẽ tăng hiệu suất công việc. Nào, chúng ta thảo luận trước đã, vị khách này rốt cuộc có mong muốn gì.”
Thiên phú
Tiếng Hống Ehecatl
Tấn Công Thường
Thực hiện tối đa 3 lần đánh kiếm liên tiếp.
Trọng Kích
Tiêu hao thể lực nhất định để đá về phía trước.
Tấn Công Khi Đáp
Đáp xuống đất từ trên không, tấn công kẻ địch trên đường và gây sát thương phạm vi khi chạm đất căn cứ vào Phòng Ngự của Xilonen.
Trạng Thái Dạ Hồn – Lưỡi Đao Săn Bắt
Trong trạng thái Dạ Hồn Chúc Phúc, Xilonen sẽ chuyển thành dạng Lưỡi Đao Săn Bắt. Trong trạng thái này, Tấn Công Thường của Xilonen sẽ chuyển thành dùng giày trượt để đá bốn lần liên tiếp, không thể tiến hành Trọng Kích.
Khi tiến hành Tấn Công Thường hoặc Tấn Công Khi Đáp trong trạng thái này, sẽ chuyển thành gây Sát Thương Nguyên Tố Nham không thể thay thế và mang thuộc tính Dạ Hồn dựa vào Phòng Ngự của Xilonen.
Yohual Cào Xé
Để nhịp điệu của đam mê vang vọng khắp mặt đất! Xilonen chuyển sang dùng giày trượt để tấn công tốc độ cao và xung kích một khoảng cách nhất định về phía trước, gây Sát Thương Nguyên Tố Nham mang thuộc tính Dạ Hồn dựa vào Phòng Ngự của Xilonen.
Sau khi thi triển, Xilonen sẽ nhận được 45 điểm Dạ Hồn và tiến vào trạng thái Dạ Hồn Chúc Phúc. Trong trạng thái này, Xilonen sẽ chuyển thành dạng “Lưỡi Đao Săn Bắt”.
Âm Điệu Gốc
Xilonen có ba chiếc Máy Lấy Mẫu, căn cứ vào loại nguyên tố của những nhân vật khác trong đội để thể hiện “Âm Dạng” khác nhau, đồng thời khi kích hoạt sẽ giảm Kháng Nguyên Tố tương ứng của kẻ địch gần đó;
Âm Điệu Gốc ban đầu của ba chiếc Máy Lấy Mẫu là Nguyên Tố Nham, trong đội mỗi tồn tại một nhân vật Nguyên Tố Hỏa/Thủy/Băng hoặc Lôi, một Máy Lấy Mẫu Nguyên Tố Nham sẽ chuyển thành loại nguyên tố tương ứng;
Khi trong trạng thái Dạ Hồn Chúc Phúc, Âm Điệu Gốc Nguyên Tố Nham của Xilonen mang theo sẽ luôn được kích hoạt; Sau khi mở khóa thiên phú “Tiếng Vang Của Netotiliztli”, Xilonen có thể thông qua hiệu quả của thiên phú để hồi phục điểm Dạ Hồn cho bản thân; Khi điểm Dạ Hồn đạt tối đa, Xilonen sẽ tiêu hao toàn bộ điểm Dạ Hồn để kích hoạt ba Âm Điệu Gốc mà cô ấy mang theo trong 15s;
Khi Âm Điệu Gốc kích hoạt, Kháng Nguyên Tố tương ứng của kẻ địch gần đó sẽ giảm, Âm Điệu Gốc của nguyên tố cùng loại sẽ không thể cộng dồn. Xilonen khi không ra trận cũng có thể sản sinh hiệu quả này.
Dạ Hồn Chúc Phúc – Xilonen
Liên tục tiêu hao điểm Dạ Hồn. Khi hết điểm Dạ Hồn hoặc kích hoạt lần nữa sẽ kết thúc trạng thái Dạ Hồn Chúc Phúc của Xilonen. Trạng thái Dạ Hồn Chúc Phúc có đặc tính sau:
– Chuyển sang trạng thái Lưỡi Đao Săn Bắt, tăng tốc độ di chuyển và leo trèo của Xilonen, đồng thời khi leo trèo sẽ dùng dạng mèo gấm Ocelot để nhảy nhanh;
– Trạng thái Dạ Hồn Chúc Phúc của Xilonen có hạn chế sau: Khi ở trong trạng thái Dạ Hồn Chúc Phúc, điểm Dạ Hồn của Xilonen có giới hạn thời gian là 9s. Khi vượt qua giới hạn này, điểm Dạ Hồn của cô ấy sẽ lập tức cạn kiệt.
Sau khi cạn điểm Dạ Hồn trong trạng thái Dạ Hồn Chúc Phúc, Xilonen sẽ không thể sản sinh điểm Dạ Hồn từ thiên phú “Tiếng Vang Của Netotiliztli”.
Về mặt nào đó thì đúc đá quý và phối nhạc cũng có điểm tương đồng: Lọc bỏ tạp chất, chỉ giữ lại những thứ lấp lánh nhất.
Tuy nhiên, Xilonen không kén chọn, dù sao thì cô ấy cũng thích cả hai!
Âm Điệu Ocelotlicue!
Dùng công suất tối đa để khởi động Đài Phối Âm Phlogiston (Phiên bản di động), gây Sát Thương Phạm Vi Nguyên Tố Nham mang thuộc tính Dạ Hồn dựa vào Phòng Ngự của Xilonen.
Ngoài ra, dựa vào loại Âm Điệu Gốc khác nhau để kích hoạt hiệu quả tương ứng như sau:
– Có ít nhất hai Âm Điệu Gốc đã chuyển hóa nguyên tố: Xilonen sẽ tấu vang giai điệu “Hân Hoan”, mỗi cách một khoảng thời gian sẽ hồi phục HP cho nhân vật trong trận hiện tại gần đó, lượng hồi phục căn cứ vào Phòng Ngự của Xilonen;
– Có ít hơn hai Âm Điệu Gốc đã chuyển hóa nguyên tố: Xilonen sẽ tấu vang giai điệu “Cuồng Nhiệt”, tiến hành thêm hai lần Tiết Tấu Thêm, gây Sát Thương Phạm Vi Nguyên Tố Nham mang thuộc tính Dạ Hồn dựa vào Phòng Ngự của Xilonen.
“Được, tạm ngừng ở đây trước vậy!”
“Không sao, giai điệu ban nãy tôi đã ghi lại rồi. Hãy cùng xem chúng ta sẽ có được gì khi hòa âm với nhau nhé?”
Tiếng Vang Của Netotiliztli
Trong trạng thái Dạ Hồn Chúc Phúc:
– Nếu Xilonen sở hữu ít nhất hai Âm Điệu Gốc đã được chuyển hóa nguyên tố, khi Tấn Công Thường và Tấn Công Khi Đáp đánh trúng kẻ địch sẽ nhận được 35 điểm Dạ Hồn, hiệu quả này mỗi 0.1s tối đa kích hoạt một lần.
– Nếu Xilonen sở hữu dưới hai Âm Điệu Gốc đã được chuyển hóa nguyên tố, sát thương Tấn Công Thường và Tấn Công Khi Đáp gây ra tăng 30%.
Tầng Bảo Hộ Di Động
Trong trạng thái Dạ Hồn Chúc Phúc, khi điểm Dạ Hồn của Xilonen đạt tối đa, sẽ kích hoạt một lần hiệu quả tương đương với Dạ Hồn Bùng Nổ. Hiệu quả này mỗi 14s tối đa kích hoạt một lần.
Ngoài ra, khi nhân vật trong đội gần đó kích hoạt Dạ Hồn Bùng Nổ, Phòng Ngự của Xilonen tăng 20% trong 15s.
Món Quà Dạ Vực – Lời Chúc Lửa Rèn
Sau khi dùng hết điểm Dạ Hồn, Xilonen sẽ chuyển sang tiêu hao Phlogiston để duy trì trạng thái Dạ Hồn Chúc Phúc.
Khi ở trong khu vực có cơ chế Phlogiston của Natlan, có thể tiến hành Dạ Hồn Chuyển Hóa – Xilonen. Nhân vật trong trận khi xung kích, leo trèo, trong trạng thái di chuyển đặc biệt của Thiên Phú chỉ định hoặc đang ở độ cao nhất định trên không, đổi sang Xilonen ra trận sẽ kích hoạt: Xilonen sẽ vào trạng thái Dạ Hồn Chúc Phúc và nhận 20 điểm Dạ Hồn. Trong tình huống này, điểm Dạ Hồn của Xilonen sẽ có thời hạn là 4s, sau khi vượt quá thời hạn thì điểm Dạ Hồn của Xilonen sẽ lập tức cạn kiệt. Sau khi thi triển Yohual Cào Xé trong thời gian giới hạn, giới hạn thời gian điểm Dạ Hồn sẽ kéo dài 9s. Đội bản thân mỗi 10s có thể kích hoạt một lần Dạ Hồn Chuyển Hóa.
Ngoài ra, khi ở trong khu vực Natlan, Xilonen sẽ không tiêu hao thể lực khi leo trèo ở trong trạng thái Dạ Hồn Chúc Phúc.
Chuyến Du Hành Của Tepeilhuitl
Khi kích hoạt Dạ Hồn Chuyển Hóa sẽ hồi phục 15 điểm Phlogiston.
Cung mệnh
Giai Điệu Của Ngày Nghỉ
Điểm Dạ Hồn và Phlogiston tiêu hao trong trạng thái Dạ Hồn Chúc Phúc của Xilonen giảm 30%, đồng thời giới hạn thời gian điểm Dạ Hồn kéo dài thêm 45%.
Ngoài ra, khi kích hoạt Âm Điệu Gốc của Xilonen, sẽ còn tăng khả năng kháng gián đoạn của nhân vật trong trận hiện tại gần đó.
Hòa Tấu Của Chiucue
Âm Điệu Gốc Nguyên Tố Nham của Xilonen sẽ luôn duy trì trạng thái kích hoạt. Ngoài ra, khi Âm Điệu Gốc của Xilonen kích hoạt, sẽ căn cứ vào loại nguyên tố của Âm Điệu Gốc để khiến tất cả nhân vật có loại nguyên tố tương đồng trong đội gần đó nhận hiệu quả tương ứng:
– Nguyên Tố Nham: Sát thương gây ra tăng 50%.
– Nguyên Tố Hỏa: Tấn Công tăng 45%.
– Nguyên Tố Thủy: Giới Hạn HP tăng 45%.
– Nguyên Tố Băng: Sát Thương Bạo Kích tăng 60%.
– Nguyên Tố Lôi: Hồi phục 25 điểm Năng Lượng Nguyên Tố, và thời gian chờ của Kỹ Năng Nộ giảm 6s.
Vòng Lặp Của Tonalpohualli
Cấp kỹ năng Yohual Cào Xé +3.
Tăng tối đa đến cấp 15.
Nhạc Trance Của Suchitl
Xilonen sau khi thi triển Yohual Cào Xé, sẽ cung cấp hiệu quả Chúc Phúc Nở Rộ cho tất cả nhân vật trong đội gần đó trong 15s.
Tăng sát thương Tấn Công Thường, Trọng Kích và Tấn Công Khi Đáp của nhân vật mang Chúc Phúc Nở Rộ, mức tăng tương ứng với 65% Phòng Ngự của Xilonen. Hiệu quả này sẽ bị xóa sau khi hiệu lực 6 lần hoặc kết thúc thời gian duy trì.
Khi đánh trúng nhiều kẻ địch cùng lúc, sẽ căn cứ vào số lượng kẻ địch trúng đòn để tiêu hao số lần hiệu lực. Số lần hiệu lực của nhân vật có Chúc Phúc Nở Rộ trong đội sẽ được tính độc lập.
Khoảng Lặng Của Tlaltecuhtli
Cấp kỹ năng Âm Điệu Ocelotlicue! +3.
Tăng tối đa đến cấp 15.
Vũ Hội Đêm Vĩnh Hằng
Trong trạng thái Dạ Hồn Chúc Phúc, khi Xilonen tiến hành xung kích, nhảy, Tấn Công Thường hoặc Tấn Công Khi Đáp sẽ nhận được “Chúc Phúc Đêm Vĩnh Hằng”, bỏ qua hạn chế của trạng thái Dạ Hồn Chúc Phúc, đồng thời tăng sát thương gây ra từ Tấn Công Thường và Tấn Công Khi Đáp trong 5s.
Trong thời gian duy trì:
– Tạm thời ngừng tính giới hạn thời gian điểm Dạ Hồn của Xilonen. Điểm Dạ Hồn, Phlogiston và Thể Lực của Xilonen sẽ không giảm, đồng thời khi điểm Dạ Hồn đạt tối đa, trạng thái Dạ Hồn Chúc Phúc của cô ấy cũng sẽ không kết thúc.
– Tăng sát thương Tấn Công Thường và Tấn Công Khi Đáp trong trạng thái Dạ Hồn Chúc Phúc của Xilonen tương ứng với 300% Phòng Ngự của cô ấy.
– Mỗi 1.5s sẽ hồi phục HP cho tất cả nhân vật trong đội ở gần, lượng hồi phục tương đương 120% Phòng Ngự của Xilonen.
Mỗi 15s tối đa nhận một lần Chúc Phúc Đêm Vĩnh Hằng.
Câu chuyện
Miêu Tả Nhân Vật
Trên khắp Natlan, tất cả mọi người đều biết đến Xilonen với kỹ thuật rèn cao siêu cùng với danh hiệu “Thợ Rèn Tên” danh tiếng.
Mọi người đều sùng bái cô ấy vì kỹ thuật đỉnh cao, kéo đến từ khắp nơi để chiêm ngưỡng. Có người thực sự muốn ủy thác Xilonen rèn vũ khí, có người lại chỉ đơn giản vì muốn được ngắm dung mạo của vị Thợ Rèn Tên này mà đến, để có thêm nhiều chuyện mà kể.
Nhưng Xilonen lại không bận tâm đến những vụn vặt trong lòng khách. Bất kể người ngoài có đặt cho cô bao nhiêu danh hiệu kỳ lạ, nhưng trước tiên, cô ấy là một thợ rèn, việc cần làm chỉ là dựa theo yêu cầu của khách hàng mà tôi luyện khoáng thạch thành sản phẩm hoàn chỉnh. Những hư danh sẽ không khiến cô nện búa mạnh mẽ hơn, những lời phỉ báng cũng không khiến ngọn lửa trong lò nguội đi.
Tuy nhiên, khi người khách bước chân vào xưởng, thứ chào đón họ có lẽ không phải là những luồng hơi nóng từ trong lò lửa, mà là một tờ giấy dài với hàng tá chỗ trống cần điền.
“Ủy thác chế tạo thì không thành vấn đề. Nhưng trước tiên, chúng ta hãy xác nhận chi tiết ủy thác đã.”
“Giao tiếp hiệu quả thì làm việc cũng sẽ hiệu quả hơn. Được rồi, trước tiên chúng ta thảo luận xem, rốt cuộc quý khách muốn gì nào?”
Câu Chuyện Nhân Vật 1
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 2
Trong lòng đại đa số người Natlan, rèn đúc Tên Cổ và tôi luyện những câu chuyện là một trách nhiệm vô cùng nặng nề.
Tên Cổ đại diện cho vô số sự tích anh dũng, vô số tinh thần hào hùng, có thể coi là nền tảng vững chắc của Natlan.
Còn về Thợ Rèn Tên chế tác Tên Cổ, đương nhiên cũng được mọi người ban tặng vô số những tưởng tượng rực rỡ xung quanh hai chữ “Tên Cổ”.
Có lẽ họ chính là… những vị tu sĩ khắc kỷ, dùng cô độc và khổ hạnh để rèn luyện bản thân; Hay những lão binh chinh chiến hàng trăm trận, trải qua ngọn lửa chiến tranh, thân mang vinh quang trọng trách, cũng từng chịu nhiều đau khổ; Hoặc là những người được chọn, với tư chất thiên phú hơn người, thông qua cách thức thần bí nào đó mà phải gánh vác trách nhiệm rèn đúc này…
Đúng rồi! Hoặc có lẽ còn có vị anh hùng nào đó được đích thân Wayob lựa chọn, dưới sự chỉ dẫn của Wayob, người đó trải qua vô số thí luyện thần thánh, đánh bại vô số cường địch. Ở điểm cuối của hành trình, người đó cuối cùng cũng có được câu trả lời vốn đã chôn sâu trong lòng mình…
“Chị Xilonen à! Thực sự là như vậy sao? Những câu chuyện đó là thật hả? Thợ Rèn Tên đều có được năng lực theo cách đó à?!”
Khi đứa trẻ hiếu kỳ trong Con Của Tiếng Vang khó lắm mới bắt được Xilonen lần nữa, vị “Thợ Rèn Tên đương nhiệm” đang nghỉ ngơi trên cây liền ngáp dài, trả lời một cách bất đắc dĩ:
“Đầu tiên, chế tác Tên Cổ là một vấn đề mang tính kỹ thuật.”
“Ơ… Nhưng mà…”
“Nếu muốn giải quyết một vấn đề kỹ thuật, quan trọng nhất là chăm chỉ, nỗ lực học hỏi và thực hành…”
Những lời khó nuốt của Thợ Rèn Tên còn chưa kết thúc thì lũ trẻ đã bĩu môi giải tán cả rồi. Những tưởng tượng sặc sỡ và đơn giản của chúng giống như một giỏ chất đầy Đá Obsidian rơi thẳng xuống đất vậy. Trước khi tìm thấy một suy nghĩ đủ khiến trí tưởng tượng của chúng cất cánh, thì chúng sẽ tiếp tục học, bất kể là muốn hay không.
“Haiz, chị cũng đâu có lừa mấy đứa…”
Vị Thợ Rèn Tên nằm dài, cành lá sum suê lấp ló ánh mặt trời. Nơi này rất thích hợp để chợp mắt, vài chục phút còn lại cũng đủ để cô ấy nuôi dưỡng lại tinh thần, nghênh đón trách nhiệm công việc nặng nề sắp tới.
“Trước tiên chỉ cần học thật tốt, như vậy mới tìm được cách để khiến những câu chuyện đó trở thành sự thật.”
Câu Chuyện Nhân Vật 2
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 3
Trong rất nhiều tiết học về Tên Cổ, Xilonen chỉ quan tâm đến những chi tiết thuần túy về kỹ thuật.
Làm thế nào để khắc ra Chữ Khắc Phlogiston hiệu quả nhất, làm sao để khởi động các loại máy móc bằng Phlogiston, cải tạo sơ đồ khắc đã có ra sao…
Mỗi khi tiết học kiểu đó bắt đầu, các học viên xung quanh đều bất giác hoa mắt chóng mặt, mí mắt nặng trĩu, dần dần đổ gục trên bàn mà ngủ say.
Sau cùng, chỉ có Xilonen là người còn lại, một học viên duy nhất không ngủ gật. Trong ánh mắt đầy vẻ cảm thán của người đứng lớp, Xilonen còn đưa cao cuốn sổ trong tay lên và đặt câu hỏi.
“Chữ Khắc Phlogiston được vận hành dựa trên Phlogiston sao? Vậy nếu cháu khoan thẳng vào một hồ chứa đầy Phlogiston, thì những sơ đồ Chữ Khắc Phlogiston trên người cháu sẽ khởi động, tạm dừng hay cùng nổ tung?”
“Có Phlogiston thể khí không nhỉ? Nếu có thì… Giả dụ cháu lấp đầy một ống khói với Phlogiston thể khí, sau đó vứt một miếng thịt từ trên đỉnh ống khói xuống, vậy thì ống khói phải cao bao nhiêu và nồng độ Phlogiston ra sao để có thể khiến miếng thịt được nướng chín bởi Phlogiston khi vừa chạm đất?”
“Cơ thể người khi mất đi 20% lượng nước thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng, vậy Nấm Dù Nến mất đi bao nhiêu phần trăm Phlogiston thì sẽ bị khô héo hoặc mất nhiệt năng?”
Những câu hỏi sắc bén và kỳ quái này không hề khiến người thợ rèn nổi tiếng Teyiz chán ghét, bà ấy cũng không hề cảm thấy Xilonen phiền toái chút nào.
Teyiz đức cao vọng trọng chỉ ngạc nhiên trước sự kiên nhẫn của Xilonen với những tiết học khô khan này.
Phần lớn lũ trẻ đều chẳng hứng thú mấy, những tiết học mà chúng thích nhất chính là được nghe các bậc trưởng lão kể về những truyền thuyết anh hùng bộ tộc, sau đó tưởng tượng mình trở thành nhân vật chính trong truyền thuyết, vượt qua những khó khăn gian khổ đó, tiến về phía trước để đón nhận hoa tươi và tiếng reo hò.
Xilonen lại không hứng thú với chuyện đó, nhưng để vượt qua bài thi của những môn văn học lịch sử này, cô cũng sẽ dùng kẹo sữa để “mua chuộc” bạn học, mượn vở của họ để chép lại hết, rồi cố gắng ghi nhớ, để bản thân có được một điểm số mà không bị nghi ngờ.
Trí tưởng tượng không phải sở trường của cô ấy, mà những công thức tính toán và mệnh đề chính xác mới là điểm mạnh của Xilonen. Chỉ những sự vật đó mới mang lại lợi ích cho hậu thế, xứng đáng được nghiên cứu và mài giũa.
Còn về những câu chuyện… Chúng vừa không chính xác, lại vừa dài dòng, chẳng có định nghĩa, cũng chẳng có mệnh đề, thực sự chẳng có trật tự gì cả. Ngoài điểm số trên bài thi ra thì chẳng có gì đáng chú ý.
Những chuyện này đều bị Teyiz nhìn thấu hết, nhưng bà ấy lại không hề ngăn cản hay giáo huấn Xilonen.
Chỉ là, mỗi khi môn học tiếp theo bắt đầu, Xilonen sẽ lại trốn tiết với lý do đau bụng, chóng mặt, ốm… Teyiz bóc mẽ hết đống lý do của Xilonen.
“Ta cũng từng nghĩ như cháu vậy, Xilonen.”
Vị Thợ Rèn Tên hiền từ chợt vỗ vào cuốn sổ chép đầy công thức của Xilonen và nói:
“Nhưng với những Thợ Rèn Tên như chúng ta mà nói, câu chuyện và công thức, về bản chất không có gì khác biệt cả.”
Câu Chuyện Nhân Vật 3
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Trong lòng đại đa số người Natlan, rèn đúc Tên Cổ và tôi luyện những câu chuyện là một trách nhiệm vô cùng nặng nề.
Tên Cổ đại diện cho vô số sự tích anh dũng, vô số tinh thần hào hùng, có thể coi là nền tảng vững chắc của Natlan.
Còn về Thợ Rèn Tên chế tác Tên Cổ, đương nhiên cũng được mọi người ban tặng vô số những tưởng tượng rực rỡ xung quanh hai chữ “Tên Cổ”.
Có lẽ họ chính là… những vị tu sĩ khắc kỷ, dùng cô độc và khổ hạnh để rèn luyện bản thân; Hay những lão binh chinh chiến hàng trăm trận, trải qua ngọn lửa chiến tranh, thân mang vinh quang trọng trách, cũng từng chịu nhiều đau khổ; Hoặc là những người được chọn, với tư chất thiên phú hơn người, thông qua cách thức thần bí nào đó mà phải gánh vác trách nhiệm rèn đúc này…
Đúng rồi! Hoặc có lẽ còn có vị anh hùng nào đó được đích thân Wayob lựa chọn, dưới sự chỉ dẫn của Wayob, người đó trải qua vô số thí luyện thần thánh, đánh bại vô số cường địch. Ở điểm cuối của hành trình, người đó cuối cùng cũng có được câu trả lời vốn đã chôn sâu trong lòng mình…
“Chị Xilonen à! Thực sự là như vậy sao? Những câu chuyện đó là thật hả? Thợ Rèn Tên đều có được năng lực theo cách đó à?!”
Khi đứa trẻ hiếu kỳ trong Con Của Tiếng Vang khó lắm mới bắt được Xilonen lần nữa, vị “Thợ Rèn Tên đương nhiệm” đang nghỉ ngơi trên cây liền ngáp dài, trả lời một cách bất đắc dĩ:
“Đầu tiên, chế tác Tên Cổ là một vấn đề mang tính kỹ thuật.”
“Ơ… Nhưng mà…”
“Nếu muốn giải quyết một vấn đề kỹ thuật, quan trọng nhất là chăm chỉ, nỗ lực học hỏi và thực hành…”
Những lời khó nuốt của Thợ Rèn Tên còn chưa kết thúc thì lũ trẻ đã bĩu môi giải tán cả rồi. Những tưởng tượng sặc sỡ và đơn giản của chúng giống như một giỏ chất đầy Đá Obsidian rơi thẳng xuống đất vậy. Trước khi tìm thấy một suy nghĩ đủ khiến trí tưởng tượng của chúng cất cánh, thì chúng sẽ tiếp tục học, bất kể là muốn hay không.
“Haiz, chị cũng đâu có lừa mấy đứa…”
Vị Thợ Rèn Tên nằm dài, cành lá sum suê lấp ló ánh mặt trời. Nơi này rất thích hợp để chợp mắt, vài chục phút còn lại cũng đủ để cô ấy nuôi dưỡng lại tinh thần, nghênh đón trách nhiệm công việc nặng nề sắp tới.
“Trước tiên chỉ cần học thật tốt, như vậy mới tìm được cách để khiến những câu chuyện đó trở thành sự thật.”Trên lớp học, lũ trẻ ngồi xung quanh Thợ Rèn Tên Teyiz, nghe bà ấy kể những câu chuyện về anh hùng.
Sundjatta, Menilek… Vô số anh hùng đã chiến đấu vì Natlan, hy sinh bản thân vì công lý và đức hạnh.
Lũ trẻ nghe đến mê mệt. Tuy lúc trước chúng từng đọc những câu chuyện liên quan trong sách vở, nhưng bà Teyiz kể lại còn chi tiết và sinh động hơn nhiều so với những gì được ghi chép.
Vị anh hùng đó đã bẻ một miếng thạch nhũ làm giáo dài để đâm xuyên mắt ma vật thế nào; Vị anh hùng này đã dựa vào một sợi dây thừng để băng qua thung lũng, một mình theo đuổi ác long ra sao…
Vô số những chi tiết phong phú, khiến các anh hùng trong câu chuyện như được sống lại trong trí tưởng tượng của lũ trẻ.
Tuy nhiên, chi tiết phong phú, thường sẽ tạo ra những mâu thuẫn không kém phần đa dạng.
Một đứa trẻ ngẩng đầu lên đặt câu hỏi. Cậu ta từng đọc rất nhiều sách, nên có rất nhiều thắc mắc.
“Bà ơi, cháu có câu hỏi. Trong những ghi chép cổ xưa, vị anh hùng này đã dẫn theo đồng đội cùng nhau săn đuổi, tại sao trong câu chuyện của bà thì anh ấy lại đi một mình?”
Teyiz hiền hậu đáp lời:
“Ta cũng từng đọc qua ghi chép đó. Vậy thì cháu cho rằng đâu mới là câu chuyện đáng tin hơn?”
Đứa trẻ chớp chớp mắt, nói:
“Cháu… cháu nghĩ thế này…”
Vị Thợ Rèn Tên cao tuổi chợt cười, lại kiên nhẫn mở lời:
“Vậy là cháu đang chất vấn tính thật giả mà không có chứng cứ, chỉ dựa vào quan điểm của mình thôi đó.”
Đứa trẻ không chịu thua, ưỡn ngực đáp lại:
“Câu chuyện… thì cần gì chứng cứ! Trên thế gian có biết bao nhiêu câu chuyện, căn bản không thể tìm được hết bằng chứng.”
Câu chuyện và truyền thuyết đa số đều là truyền miệng, sau thời gian lâu dài khó tránh khỏi sai lệch. Cho dù là cùng một câu chuyện, cùng một nhân vật, giữa các bộ tộc khác nhau cũng có những cách thuật lại vô cùng trái ngược.
Xilonen lắng nghe bên cạnh hồi lâu, chán quá mà nhắm mắt, lại tự mình tính nhẩm đống công thức mới… Chuyện này quả nhiên không khác những gì cô ấy nghĩ. Những sự vật không có trật tự, không đáng cho cô để tâm.
Teyiz gật đầu, không ngờ lại tán thành với quan điểm này, sau đó bà ấy đáp:
“Cháu nói không sai, câu chuyện anh hùng của Natlan nhiều như biển khói, có lẽ thực sự không thể tìm ra hết chứng cứ.”
“Trong khi truyền miệng, vô số những câu chuyện vặn vẹo bẻ cong, hoặc là bị phóng đại quá trớn, tập trung khen ngợi thành tựu vĩ đại của người này, hay âm thầm trù dập thành tích của người kia…”
“Nhưng trong tương lai, các cháu sẽ giương lên chiếc búa rèn, đem những sự tích anh dũng này tạc vào Tên Cổ.”
“Đợi đến khi đó, nếu câu chuyện mà các cháu cần đưa vào Tên Cổ lại có dã sử bên lề muôn hình vạn trạng.”
“Thì các cháu làm thế nào để đưa ra kết luận?”
Trọng trách đột ngột ập đến, khiến lũ trẻ vừa rồi còn đùa giỡn bất chợt cũng thu giọng nói lại.
“Trong truyền thuyết tồn tại những liên kết, trong câu chuyện dĩ nhiên có công thức.”
“Các cháu đã được nghe rất nhiều câu chuyện, cũng được đọc vô số cuộn vải dệt.”
“Giờ là lúc bắt đầu tiết học tiếp theo rồi.”
Xilonen khẽ mở mắt.
Dùng góc độ này để tiếp cận những câu chuyện, quả là có chút thú vị.
Câu Chuyện Nhân Vật 4
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 5
Trong rất nhiều tiết học về Tên Cổ, Xilonen chỉ quan tâm đến những chi tiết thuần túy về kỹ thuật.
Làm thế nào để khắc ra Chữ Khắc Phlogiston hiệu quả nhất, làm sao để khởi động các loại máy móc bằng Phlogiston, cải tạo sơ đồ khắc đã có ra sao…
Mỗi khi tiết học kiểu đó bắt đầu, các học viên xung quanh đều bất giác hoa mắt chóng mặt, mí mắt nặng trĩu, dần dần đổ gục trên bàn mà ngủ say.
Sau cùng, chỉ có Xilonen là người còn lại, một học viên duy nhất không ngủ gật. Trong ánh mắt đầy vẻ cảm thán của người đứng lớp, Xilonen còn đưa cao cuốn sổ trong tay lên và đặt câu hỏi.
“Chữ Khắc Phlogiston được vận hành dựa trên Phlogiston sao? Vậy nếu cháu khoan thẳng vào một hồ chứa đầy Phlogiston, thì những sơ đồ Chữ Khắc Phlogiston trên người cháu sẽ khởi động, tạm dừng hay cùng nổ tung?”
“Có Phlogiston thể khí không nhỉ? Nếu có thì… Giả dụ cháu lấp đầy một ống khói với Phlogiston thể khí, sau đó vứt một miếng thịt từ trên đỉnh ống khói xuống, vậy thì ống khói phải cao bao nhiêu và nồng độ Phlogiston ra sao để có thể khiến miếng thịt được nướng chín bởi Phlogiston khi vừa chạm đất?”
“Cơ thể người khi mất đi 20% lượng nước thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng, vậy Nấm Dù Nến mất đi bao nhiêu phần trăm Phlogiston thì sẽ bị khô héo hoặc mất nhiệt năng?”
Những câu hỏi sắc bén và kỳ quái này không hề khiến người thợ rèn nổi tiếng Teyiz chán ghét, bà ấy cũng không hề cảm thấy Xilonen phiền toái chút nào.
Teyiz đức cao vọng trọng chỉ ngạc nhiên trước sự kiên nhẫn của Xilonen với những tiết học khô khan này.
Phần lớn lũ trẻ đều chẳng hứng thú mấy, những tiết học mà chúng thích nhất chính là được nghe các bậc trưởng lão kể về những truyền thuyết anh hùng bộ tộc, sau đó tưởng tượng mình trở thành nhân vật chính trong truyền thuyết, vượt qua những khó khăn gian khổ đó, tiến về phía trước để đón nhận hoa tươi và tiếng reo hò.
Xilonen lại không hứng thú với chuyện đó, nhưng để vượt qua bài thi của những môn văn học lịch sử này, cô cũng sẽ dùng kẹo sữa để “mua chuộc” bạn học, mượn vở của họ để chép lại hết, rồi cố gắng ghi nhớ, để bản thân có được một điểm số mà không bị nghi ngờ.
Trí tưởng tượng không phải sở trường của cô ấy, mà những công thức tính toán và mệnh đề chính xác mới là điểm mạnh của Xilonen. Chỉ những sự vật đó mới mang lại lợi ích cho hậu thế, xứng đáng được nghiên cứu và mài giũa.
Còn về những câu chuyện… Chúng vừa không chính xác, lại vừa dài dòng, chẳng có định nghĩa, cũng chẳng có mệnh đề, thực sự chẳng có trật tự gì cả. Ngoài điểm số trên bài thi ra thì chẳng có gì đáng chú ý.
Những chuyện này đều bị Teyiz nhìn thấu hết, nhưng bà ấy lại không hề ngăn cản hay giáo huấn Xilonen.
Chỉ là, mỗi khi môn học tiếp theo bắt đầu, Xilonen sẽ lại trốn tiết với lý do đau bụng, chóng mặt, ốm… Teyiz bóc mẽ hết đống lý do của Xilonen.
“Ta cũng từng nghĩ như cháu vậy, Xilonen.”
Vị Thợ Rèn Tên hiền từ chợt vỗ vào cuốn sổ chép đầy công thức của Xilonen và nói:
“Nhưng với những Thợ Rèn Tên như chúng ta mà nói, câu chuyện và công thức, về bản chất không có gì khác biệt cả.”Lớp học vẫn tiếp tục.
Dưới sự chỉ dẫn của Teyiz, lũ trẻ vất vả vượt qua biển sách, đọc đi đọc lại những câu chuyện về anh hùng đã được nghe cả ngàn lần, đào bới từng chi tiết nhỏ, hy vọng sẽ tìm thấy manh mối liên kết với nội dung trong những ghi chép khác, để thêm một chuỗi những dấu vết thô sơ nhưng có căn cứ vào trong câu chuyện, rồi dựa vào đó chứng minh mức độ đáng tin cậy của câu chuyện này.
Những đứa trẻ mà trước đó vẫn cảm thấy những câu chuyện về anh hùng hay ho thú vị, đọc hoài không chán, giờ đã bắt đầu nghĩ cách để trốn tiết cả rồi.
“Cứ học tiếp thế này thì thật không muốn đọc bất cứ câu chuyện nào nữa!”
“Đúng đấy đúng đấy! Thật là nhàm chán, một chút không gian tưởng tượng cũng chẳng có.”
“Xilonen, sao trông cậu hăng hái vậy? Chẳng phải lúc trước ghét nhất là đọc mấy câu chuyện này sao?”
Nhìn Xilonen với đống ghi chép ngày một nhiều lên ở bên cạnh, những người bạn không khỏi chớp mắt, hướng về cô bạn thông minh trông như vừa biến thành người khác này mà đặt câu hỏi.
“Không phải mình ghét chúng, chỉ là mình không thích đọc những câu chuyện không có căn cứ.”
Xilonen đang uể oải chống cằm đã trả lời như vậy.
Trí tưởng tượng giống như làn gió thổi qua vách đá, nhẹ nhàng, mát mẻ, luồn qua mọi lỗ hổng, có mặt ở mọi nơi. Nhưng không ai có thể nắm bắt được hình dạng của nó, cũng không thể bắt nó dừng lại bên cạnh quá lâu.
Tuy nhiên, nếu tìm ra cách để gió lắng xuống, rồi biến nó thành tảng đá đen đúa, cứng cáp, trầm mặc không lời, để những câu chuyện không có hình dạng được rèn đúc thành hình… Với Xilonen, loại thí nghiệm tư tưởng này thực sự có chút thú vị.
Nhưng Xilonen lại không muốn trở thành Thợ Rèn Tên thực thụ. Cô không có hứng thú bắt làn gió nhẹ, cũng không có sức lực để di chuyển tảng đá nặng nề.
“Mình không muốn rèn Tên Cổ. Trong tộc nhiều người như vậy, cứ tìm đại một người biết rèn là được rồi mà?”
Xilonen thường ngày vẫn hay quan sát cha. Lúc bàn chuyện làm ăn với khách, ông ấy thường xuyên tươi cười, nhưng đến khi thực sự vung búa thì lại bất giác mặt nhăn mày nhó. Công việc luôn khiến người ta lao tâm khổ tứ, mệt mỏi bộn bề.
“Cha à, sao cha lại làm Thợ Rèn Tên vậy? Có lý do quan trọng gì sao?”
“Cũng không có lý do gì quá quan trọng đâu. Chỉ là cha thấy, người nghe câu chuyện, cũng phải có trách nhiệm lưu truyền nó.” Người cha đặt chiếc búa trong tay xuống, lau mồ hôi rồi đáp.
“Vậy chẳng phải rất đơn giản sao? Chỉ cần ghi lại câu chuyện trên cuộn vải dệt hoặc khắc lên đá là được mà.”
“Ừm. Truyền đạt câu chuyện thì quả thật rất đơn giản.”
Mẹ lấy chiếc lược ra, chuẩn bị chải kiểu tóc mới cho Xilonen.
“Tuy nhiên, không phải ai cũng muốn truyền đạt câu chuyện chân thực nhất.”
“Vậy bà Teyiz thì sao?”
“Bà ấy… Là một trong số ít người bằng lòng thực hiện điều đó.”
Câu Chuyện Nhân Vật 5
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 6
Trong lòng đại đa số người Natlan, rèn đúc Tên Cổ và tôi luyện những câu chuyện là một trách nhiệm vô cùng nặng nề.
Tên Cổ đại diện cho vô số sự tích anh dũng, vô số tinh thần hào hùng, có thể coi là nền tảng vững chắc của Natlan.
Còn về Thợ Rèn Tên chế tác Tên Cổ, đương nhiên cũng được mọi người ban tặng vô số những tưởng tượng rực rỡ xung quanh hai chữ “Tên Cổ”.
Có lẽ họ chính là… những vị tu sĩ khắc kỷ, dùng cô độc và khổ hạnh để rèn luyện bản thân; Hay những lão binh chinh chiến hàng trăm trận, trải qua ngọn lửa chiến tranh, thân mang vinh quang trọng trách, cũng từng chịu nhiều đau khổ; Hoặc là những người được chọn, với tư chất thiên phú hơn người, thông qua cách thức thần bí nào đó mà phải gánh vác trách nhiệm rèn đúc này…
Đúng rồi! Hoặc có lẽ còn có vị anh hùng nào đó được đích thân Wayob lựa chọn, dưới sự chỉ dẫn của Wayob, người đó trải qua vô số thí luyện thần thánh, đánh bại vô số cường địch. Ở điểm cuối của hành trình, người đó cuối cùng cũng có được câu trả lời vốn đã chôn sâu trong lòng mình…
“Chị Xilonen à! Thực sự là như vậy sao? Những câu chuyện đó là thật hả? Thợ Rèn Tên đều có được năng lực theo cách đó à?!”
Khi đứa trẻ hiếu kỳ trong Con Của Tiếng Vang khó lắm mới bắt được Xilonen lần nữa, vị “Thợ Rèn Tên đương nhiệm” đang nghỉ ngơi trên cây liền ngáp dài, trả lời một cách bất đắc dĩ:
“Đầu tiên, chế tác Tên Cổ là một vấn đề mang tính kỹ thuật.”
“Ơ… Nhưng mà…”
“Nếu muốn giải quyết một vấn đề kỹ thuật, quan trọng nhất là chăm chỉ, nỗ lực học hỏi và thực hành…”
Những lời khó nuốt của Thợ Rèn Tên còn chưa kết thúc thì lũ trẻ đã bĩu môi giải tán cả rồi. Những tưởng tượng sặc sỡ và đơn giản của chúng giống như một giỏ chất đầy Đá Obsidian rơi thẳng xuống đất vậy. Trước khi tìm thấy một suy nghĩ đủ khiến trí tưởng tượng của chúng cất cánh, thì chúng sẽ tiếp tục học, bất kể là muốn hay không.
“Haiz, chị cũng đâu có lừa mấy đứa…”
Vị Thợ Rèn Tên nằm dài, cành lá sum suê lấp ló ánh mặt trời. Nơi này rất thích hợp để chợp mắt, vài chục phút còn lại cũng đủ để cô ấy nuôi dưỡng lại tinh thần, nghênh đón trách nhiệm công việc nặng nề sắp tới.
“Trước tiên chỉ cần học thật tốt, như vậy mới tìm được cách để khiến những câu chuyện đó trở thành sự thật.”Trên lớp học, lũ trẻ ngồi xung quanh Thợ Rèn Tên Teyiz, nghe bà ấy kể những câu chuyện về anh hùng.
Sundjatta, Menilek… Vô số anh hùng đã chiến đấu vì Natlan, hy sinh bản thân vì công lý và đức hạnh.
Lũ trẻ nghe đến mê mệt. Tuy lúc trước chúng từng đọc những câu chuyện liên quan trong sách vở, nhưng bà Teyiz kể lại còn chi tiết và sinh động hơn nhiều so với những gì được ghi chép.
Vị anh hùng đó đã bẻ một miếng thạch nhũ làm giáo dài để đâm xuyên mắt ma vật thế nào; Vị anh hùng này đã dựa vào một sợi dây thừng để băng qua thung lũng, một mình theo đuổi ác long ra sao…
Vô số những chi tiết phong phú, khiến các anh hùng trong câu chuyện như được sống lại trong trí tưởng tượng của lũ trẻ.
Tuy nhiên, chi tiết phong phú, thường sẽ tạo ra những mâu thuẫn không kém phần đa dạng.
Một đứa trẻ ngẩng đầu lên đặt câu hỏi. Cậu ta từng đọc rất nhiều sách, nên có rất nhiều thắc mắc.
“Bà ơi, cháu có câu hỏi. Trong những ghi chép cổ xưa, vị anh hùng này đã dẫn theo đồng đội cùng nhau săn đuổi, tại sao trong câu chuyện của bà thì anh ấy lại đi một mình?”
Teyiz hiền hậu đáp lời:
“Ta cũng từng đọc qua ghi chép đó. Vậy thì cháu cho rằng đâu mới là câu chuyện đáng tin hơn?”
Đứa trẻ chớp chớp mắt, nói:
“Cháu… cháu nghĩ thế này…”
Vị Thợ Rèn Tên cao tuổi chợt cười, lại kiên nhẫn mở lời:
“Vậy là cháu đang chất vấn tính thật giả mà không có chứng cứ, chỉ dựa vào quan điểm của mình thôi đó.”
Đứa trẻ không chịu thua, ưỡn ngực đáp lại:
“Câu chuyện… thì cần gì chứng cứ! Trên thế gian có biết bao nhiêu câu chuyện, căn bản không thể tìm được hết bằng chứng.”
Câu chuyện và truyền thuyết đa số đều là truyền miệng, sau thời gian lâu dài khó tránh khỏi sai lệch. Cho dù là cùng một câu chuyện, cùng một nhân vật, giữa các bộ tộc khác nhau cũng có những cách thuật lại vô cùng trái ngược.
Xilonen lắng nghe bên cạnh hồi lâu, chán quá mà nhắm mắt, lại tự mình tính nhẩm đống công thức mới… Chuyện này quả nhiên không khác những gì cô ấy nghĩ. Những sự vật không có trật tự, không đáng cho cô để tâm.
Teyiz gật đầu, không ngờ lại tán thành với quan điểm này, sau đó bà ấy đáp:
“Cháu nói không sai, câu chuyện anh hùng của Natlan nhiều như biển khói, có lẽ thực sự không thể tìm ra hết chứng cứ.”
“Trong khi truyền miệng, vô số những câu chuyện vặn vẹo bẻ cong, hoặc là bị phóng đại quá trớn, tập trung khen ngợi thành tựu vĩ đại của người này, hay âm thầm trù dập thành tích của người kia…”
“Nhưng trong tương lai, các cháu sẽ giương lên chiếc búa rèn, đem những sự tích anh dũng này tạc vào Tên Cổ.”
“Đợi đến khi đó, nếu câu chuyện mà các cháu cần đưa vào Tên Cổ lại có dã sử bên lề muôn hình vạn trạng.”
“Thì các cháu làm thế nào để đưa ra kết luận?”
Trọng trách đột ngột ập đến, khiến lũ trẻ vừa rồi còn đùa giỡn bất chợt cũng thu giọng nói lại.
“Trong truyền thuyết tồn tại những liên kết, trong câu chuyện dĩ nhiên có công thức.”
“Các cháu đã được nghe rất nhiều câu chuyện, cũng được đọc vô số cuộn vải dệt.”
“Giờ là lúc bắt đầu tiết học tiếp theo rồi.”
Xilonen khẽ mở mắt.
Dùng góc độ này để tiếp cận những câu chuyện, quả là có chút thú vị.Tang lễ của bà Teyiz được tổ chức trên một ngọn núi nhỏ bên ngoài bộ tộc. Sự ra đi của người Thợ Rèn Tên này thực ra đã nằm trong dự đoán của mọi người.
Teyiz đã cao tuổi, cũng thường nói với người chăm sóc, rằng mình đã nghe thấy tiếng Wayob thì thầm trong giấc mơ.
Nhưng bà ấy vẫn chưa thể rời đi, vẫn còn phải tìm một người thích hợp để gửi gắm đôi lời. Trước lúc đó thì Teyiz chưa thể đáp lại tiếng gọi từ Wayob được.
“…Dòng máu của núi cao, con mắt của khe suối.”
“Thiêu rụi những vẩn đục, để mọi linh hồn về với vực lửa.”
Ngọn đuốc trong tay Xilonen được ném xuống, củi lửa bùng lên.
Cô ấy đợi ở đó cả đêm, cho đến sáng sớm tinh mơ ngày hôm sau, bắt đầu thu dọn di cốt của bà Teyiz vào hũ tro rồi đặt vào hang đá mà bà ấy thường xuyên nhắc đến.
Nhưng bên ngoài hang đá, câu chuyện về bà Teyiz lại bùng lên hỗn loạn như cuồng phong thổi giữa thung lũng.
Có người nói, Teyiz đã truyền lại kỹ thuật rèn Tên Cổ cho mình, trong tay anh ta còn có ghi chép được Teyiz ký tên; Có người lại nói, Teyiz đã để lại xưởng cho mình, trong tay còn đang cầm chìa khóa của gian xưởng đó… Những lời cắn xé lợi ích này không đáng để Xilonen quan tâm. Điều thực sự khiến cô quan tâm là một lời đồn còn xảo quyệt hơn.
“Tôi nghe nói trong lúc giảng dạy, đôi khi Teyiz còn chất vấn tính xác thực về những câu chuyện anh hùng nữa…”
“Ồ, tôi cũng có nghe… Haiz, tuy đây chỉ là vấn đề về học thuật, nhưng như vậy liệu có dạy được lũ trẻ không đây?”
“Phải đấy, tôi nghe nói, hồi còn trẻ thì Teyiz chỉ chuyên tâm vào nghiên cứu kỹ thuật thuần túy thôi. Người như vậy mà giảng dạy về việc chế tác Tên Cổ thì… Hmm…”
Trong những lời truyền miệng, câu chuyện về bà Teyiz bị bóp méo, khi thì vĩ đại không tư lợi, lúc lại có mục đích riêng. Từ miệng người này thì là một nhân vật anh hùng, đến tai người khác thì lại biến thành tiểu nhân bỉ ổi.
Con người không thể bắt lấy gió, nên nghĩ đủ mọi cách để làm ra một chiếc hộp, rồi gọi đó là hình thái của chúng.
Tuy nhiên, câu chuyện thực sự sẽ là, và chỉ có thể là tảng đá trầm mặc đen đúa ấy thôi.
Ngày hôm sau, người trong tộc đã bất ngờ phát hiện, Xilonen thường ngày vẫn lười nhác đó chợt như biến thành người khác, giống như có được nguồn năng lượng bất tận, đi khắp Con Của Tiếng Vang hỏi thăm tất cả những cư dân và tìm đọc mọi tài liệu liên quan đến bà Teyiz. Như vậy vẫn chưa đủ khiến Xilonen dừng bước, cô ấy bước ra khỏi bộ tộc, tìm hỏi bưu tá của Dòng Dõi Vườn Treo, ghé thăm nhạc công của Cư Dân Suối Nước, thỉnh cầu Chủ Nhân Gió Đêm cho mình được tra tìm cuộn vải dệt, trèo lên vách núi cao của Hội Hoa Vũ, bước qua cổng lớn của Cộng Đồng Trù Phú… Mọi dấu vết mà bà Teyiz để lại trên thế giới này đều được cô thu thập và ghi chép lại.
Những tài liệu này đủ để Xilonen bác bỏ mọi lời vu khống và tin đồn thất thiệt về bà Teyiz, cũng giúp cô gạt bỏ mọi biệt danh kỳ quái mà người ta đặt cho bà ấy.
Thứ mà Xilonen muốn lưu giữ, chính là “bà Teyiz” với sự chân thực nhất mà thôi.
Chỉ những viên khoáng thạch không một vết nứt với nội tại vững chắc nhất, mới có thể tiếp nhận sự tôi luyện từ lửa rực, chịu được việc rèn đúc dài lâu mà thành hình.
…
“Chị Xilonen, sao chị lại muốn trở thành Thợ Rèn Tên vậy? Em thấy chuyện đó rất vất vả mà…”
Tiếng búa vang lên, học trò đứng bên cạnh nhìn cô ấy rèn đúc bất chợt đặt câu hỏi.
Xilonen ngưng lại giây lát và lau mồ hôi.
“Chị cũng không muốn trở thành Thợ Rèn Tên đâu, ai bảo cha mẹ và sư phụ của chị đều đảm nhiệm chức vụ này chứ!”
“Hơn nữa…”
Xilonen lại giương búa lên.
“Dù sao cũng phải có người gánh vác trách nhiệm kể chuyện mà.”
Đài Nhạc Rực Cháy
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Trong rất nhiều tiết học về Tên Cổ, Xilonen chỉ quan tâm đến những chi tiết thuần túy về kỹ thuật.
Làm thế nào để khắc ra Chữ Khắc Phlogiston hiệu quả nhất, làm sao để khởi động các loại máy móc bằng Phlogiston, cải tạo sơ đồ khắc đã có ra sao…
Mỗi khi tiết học kiểu đó bắt đầu, các học viên xung quanh đều bất giác hoa mắt chóng mặt, mí mắt nặng trĩu, dần dần đổ gục trên bàn mà ngủ say.
Sau cùng, chỉ có Xilonen là người còn lại, một học viên duy nhất không ngủ gật. Trong ánh mắt đầy vẻ cảm thán của người đứng lớp, Xilonen còn đưa cao cuốn sổ trong tay lên và đặt câu hỏi.
“Chữ Khắc Phlogiston được vận hành dựa trên Phlogiston sao? Vậy nếu cháu khoan thẳng vào một hồ chứa đầy Phlogiston, thì những sơ đồ Chữ Khắc Phlogiston trên người cháu sẽ khởi động, tạm dừng hay cùng nổ tung?”
“Có Phlogiston thể khí không nhỉ? Nếu có thì… Giả dụ cháu lấp đầy một ống khói với Phlogiston thể khí, sau đó vứt một miếng thịt từ trên đỉnh ống khói xuống, vậy thì ống khói phải cao bao nhiêu và nồng độ Phlogiston ra sao để có thể khiến miếng thịt được nướng chín bởi Phlogiston khi vừa chạm đất?”
“Cơ thể người khi mất đi 20% lượng nước thì sẽ nguy hiểm đến tính mạng, vậy Nấm Dù Nến mất đi bao nhiêu phần trăm Phlogiston thì sẽ bị khô héo hoặc mất nhiệt năng?”
Những câu hỏi sắc bén và kỳ quái này không hề khiến người thợ rèn nổi tiếng Teyiz chán ghét, bà ấy cũng không hề cảm thấy Xilonen phiền toái chút nào.
Teyiz đức cao vọng trọng chỉ ngạc nhiên trước sự kiên nhẫn của Xilonen với những tiết học khô khan này.
Phần lớn lũ trẻ đều chẳng hứng thú mấy, những tiết học mà chúng thích nhất chính là được nghe các bậc trưởng lão kể về những truyền thuyết anh hùng bộ tộc, sau đó tưởng tượng mình trở thành nhân vật chính trong truyền thuyết, vượt qua những khó khăn gian khổ đó, tiến về phía trước để đón nhận hoa tươi và tiếng reo hò.
Xilonen lại không hứng thú với chuyện đó, nhưng để vượt qua bài thi của những môn văn học lịch sử này, cô cũng sẽ dùng kẹo sữa để “mua chuộc” bạn học, mượn vở của họ để chép lại hết, rồi cố gắng ghi nhớ, để bản thân có được một điểm số mà không bị nghi ngờ.
Trí tưởng tượng không phải sở trường của cô ấy, mà những công thức tính toán và mệnh đề chính xác mới là điểm mạnh của Xilonen. Chỉ những sự vật đó mới mang lại lợi ích cho hậu thế, xứng đáng được nghiên cứu và mài giũa.
Còn về những câu chuyện… Chúng vừa không chính xác, lại vừa dài dòng, chẳng có định nghĩa, cũng chẳng có mệnh đề, thực sự chẳng có trật tự gì cả. Ngoài điểm số trên bài thi ra thì chẳng có gì đáng chú ý.
Những chuyện này đều bị Teyiz nhìn thấu hết, nhưng bà ấy lại không hề ngăn cản hay giáo huấn Xilonen.
Chỉ là, mỗi khi môn học tiếp theo bắt đầu, Xilonen sẽ lại trốn tiết với lý do đau bụng, chóng mặt, ốm… Teyiz bóc mẽ hết đống lý do của Xilonen.
“Ta cũng từng nghĩ như cháu vậy, Xilonen.”
Vị Thợ Rèn Tên hiền từ chợt vỗ vào cuốn sổ chép đầy công thức của Xilonen và nói:
“Nhưng với những Thợ Rèn Tên như chúng ta mà nói, câu chuyện và công thức, về bản chất không có gì khác biệt cả.”Lớp học vẫn tiếp tục.
Dưới sự chỉ dẫn của Teyiz, lũ trẻ vất vả vượt qua biển sách, đọc đi đọc lại những câu chuyện về anh hùng đã được nghe cả ngàn lần, đào bới từng chi tiết nhỏ, hy vọng sẽ tìm thấy manh mối liên kết với nội dung trong những ghi chép khác, để thêm một chuỗi những dấu vết thô sơ nhưng có căn cứ vào trong câu chuyện, rồi dựa vào đó chứng minh mức độ đáng tin cậy của câu chuyện này.
Những đứa trẻ mà trước đó vẫn cảm thấy những câu chuyện về anh hùng hay ho thú vị, đọc hoài không chán, giờ đã bắt đầu nghĩ cách để trốn tiết cả rồi.
“Cứ học tiếp thế này thì thật không muốn đọc bất cứ câu chuyện nào nữa!”
“Đúng đấy đúng đấy! Thật là nhàm chán, một chút không gian tưởng tượng cũng chẳng có.”
“Xilonen, sao trông cậu hăng hái vậy? Chẳng phải lúc trước ghét nhất là đọc mấy câu chuyện này sao?”
Nhìn Xilonen với đống ghi chép ngày một nhiều lên ở bên cạnh, những người bạn không khỏi chớp mắt, hướng về cô bạn thông minh trông như vừa biến thành người khác này mà đặt câu hỏi.
“Không phải mình ghét chúng, chỉ là mình không thích đọc những câu chuyện không có căn cứ.”
Xilonen đang uể oải chống cằm đã trả lời như vậy.
Trí tưởng tượng giống như làn gió thổi qua vách đá, nhẹ nhàng, mát mẻ, luồn qua mọi lỗ hổng, có mặt ở mọi nơi. Nhưng không ai có thể nắm bắt được hình dạng của nó, cũng không thể bắt nó dừng lại bên cạnh quá lâu.
Tuy nhiên, nếu tìm ra cách để gió lắng xuống, rồi biến nó thành tảng đá đen đúa, cứng cáp, trầm mặc không lời, để những câu chuyện không có hình dạng được rèn đúc thành hình… Với Xilonen, loại thí nghiệm tư tưởng này thực sự có chút thú vị.
Nhưng Xilonen lại không muốn trở thành Thợ Rèn Tên thực thụ. Cô không có hứng thú bắt làn gió nhẹ, cũng không có sức lực để di chuyển tảng đá nặng nề.
“Mình không muốn rèn Tên Cổ. Trong tộc nhiều người như vậy, cứ tìm đại một người biết rèn là được rồi mà?”
Xilonen thường ngày vẫn hay quan sát cha. Lúc bàn chuyện làm ăn với khách, ông ấy thường xuyên tươi cười, nhưng đến khi thực sự vung búa thì lại bất giác mặt nhăn mày nhó. Công việc luôn khiến người ta lao tâm khổ tứ, mệt mỏi bộn bề.
“Cha à, sao cha lại làm Thợ Rèn Tên vậy? Có lý do quan trọng gì sao?”
“Cũng không có lý do gì quá quan trọng đâu. Chỉ là cha thấy, người nghe câu chuyện, cũng phải có trách nhiệm lưu truyền nó.” Người cha đặt chiếc búa trong tay xuống, lau mồ hôi rồi đáp.
“Vậy chẳng phải rất đơn giản sao? Chỉ cần ghi lại câu chuyện trên cuộn vải dệt hoặc khắc lên đá là được mà.”
“Ừm. Truyền đạt câu chuyện thì quả thật rất đơn giản.”
Mẹ lấy chiếc lược ra, chuẩn bị chải kiểu tóc mới cho Xilonen.
“Tuy nhiên, không phải ai cũng muốn truyền đạt câu chuyện chân thực nhất.”
“Vậy bà Teyiz thì sao?”
“Bà ấy… Là một trong số ít người bằng lòng thực hiện điều đó.”So với chuyện chế tác Tên Cổ, Xilonen thích việc chế tạo những món đạo cụ hữu dụng và tinh xảo hơn. Ví dụ như thiết bị phun Phlogiston nén cao áp có thể khắc Phlogiston từ xa, hoặc đôi cánh có khả năng cất hạ cánh thẳng đứng bằng nhiên liệu Phlogiston, hay thậm chí là khẩu súng bắn tỉa khổng lồ được thiết kế riêng cho ai đó…
Mà trong số các phát minh đó, thứ nổi tiếng nhất trong cộng đồng Con Của Tiếng Vang chính là “Đài Nhạc Rực Cháy” được cô ấy cải tiến.
Lúc đó, Vũ Điệu Mũi Khoan mùa mới vừa bắt đầu, các vũ công lần lượt bước lên sân khấu, vũ điệu mạnh mẽ và tiết tấu bùng nổ tựa như dòng dung nham nóng bỏng, khiến tất cả mọi người trên và dưới sân khấu đều vô cùng phấn khích.
Tuy nhiên, khi cuộc thi vừa đến đoạn cao trào nhất, Đài Nhạc Rực Cháy bên cạnh bất ngờ mất kiểm soát, âm thanh và tiết tấu của giai điệu trở nên hỗn loạn, thanh âm đinh tai nhức óc, khiến một vũ công đang chuẩn bị thực hiện động tác khó suýt nữa thì té ngã, khán giả phía dưới cũng bịt chặt cả hai tai.
Ngay khi nhạc công trở nên bối rối không biết phải làm sao thì âm thanh hỗn loạn đột nhiên lắng xuống, Đài Nhạc Rực Cháy bất ngờ khởi động lại cùng với giọng thử khá uể oải. Mọi người nhìn thấy Xilonen đang chống cằm, trong tay cầm cả bó dây.
“A lô, một hai ba… Này… Có nghe thấy không?”
Các vũ công gật đầu trong vô thức.
“Được rồi, nghe thấy thì bắt đầu nào!” Xilonen ném đống dây trong tay xuống đất, vỗ nhẹ vào vị nhạc công đang trợn tròn mắt.
“Giai điệu tiếp theo cứ giao cho tôi.”
“Xilonen, cô… cô có biết đánh nhạc không đó?”
“Cứ nghe đi.”
Vừa dứt lời, một loạt giai điệu mạnh mẽ chưa từng có đã bao trùm sân khấu, các khán giả ngẩn ngơ một lúc rồi hò reo còn cuồng nhiệt hơn trước.
Khi trận đấu Vũ Điệu Mũi Khoan ngày hôm đó kết thúc, ban tổ chức giải đấu đã chính thức ghé thăm Xilonen, muốn mời cô ấy làm cố vấn kỹ thuật và DJ đặc biệt cho giải đấu, kèm theo đó là một khoản thù lao hậu hĩnh.
Nhưng Xilonen lại từ chối danh hiệu và món thù lao này, chỉ đồng ý sẽ đến cải tạo Đài Nhạc Rực Cháy và thiết bị liên quan vào lúc rảnh rỗi.
Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện, ban tổ chức liên tục gãi đầu đặt câu hỏi:
“Xilonen này, lúc trước chúng tôi không hề biết cô biết đánh nhạc… Cô học được từ đâu vậy?”
“Lúc trước tôi đến Cư Dân Suối Nước thỉnh giáo kinh nghiệm thu đĩa nhạc đã tiện học thêm vài chiêu DJ, công việc bận quá nên cũng chưa thử được mấy lần. Muốn học không? Tôi dạy cho nhé?”
“À không không, tôi không học nổi đâu…” Người trong ban tổ chức liên tục xua tay và nói: “Nhưng cô thực sự không muốn nhận thứ gì sao? Làm phiền cô chuyện lớn như vậy mà… Bình thường cô cũng rất bận nữa…”
“Ừm… Quả thật tôi có một yêu cầu, mong ban tổ chức cân nhắc chút.”
“Xin cứ nói!”
“Đợi khi nào tôi không rèn Tên Cổ nữa thì tôi đến chỗ mấy người làm DJ chính thức nhé, thế nào?”
Vision
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 6
Trong lòng đại đa số người Natlan, rèn đúc Tên Cổ và tôi luyện những câu chuyện là một trách nhiệm vô cùng nặng nề.
Tên Cổ đại diện cho vô số sự tích anh dũng, vô số tinh thần hào hùng, có thể coi là nền tảng vững chắc của Natlan.
Còn về Thợ Rèn Tên chế tác Tên Cổ, đương nhiên cũng được mọi người ban tặng vô số những tưởng tượng rực rỡ xung quanh hai chữ “Tên Cổ”.
Có lẽ họ chính là… những vị tu sĩ khắc kỷ, dùng cô độc và khổ hạnh để rèn luyện bản thân; Hay những lão binh chinh chiến hàng trăm trận, trải qua ngọn lửa chiến tranh, thân mang vinh quang trọng trách, cũng từng chịu nhiều đau khổ; Hoặc là những người được chọn, với tư chất thiên phú hơn người, thông qua cách thức thần bí nào đó mà phải gánh vác trách nhiệm rèn đúc này…
Đúng rồi! Hoặc có lẽ còn có vị anh hùng nào đó được đích thân Wayob lựa chọn, dưới sự chỉ dẫn của Wayob, người đó trải qua vô số thí luyện thần thánh, đánh bại vô số cường địch. Ở điểm cuối của hành trình, người đó cuối cùng cũng có được câu trả lời vốn đã chôn sâu trong lòng mình…
“Chị Xilonen à! Thực sự là như vậy sao? Những câu chuyện đó là thật hả? Thợ Rèn Tên đều có được năng lực theo cách đó à?!”
Khi đứa trẻ hiếu kỳ trong Con Của Tiếng Vang khó lắm mới bắt được Xilonen lần nữa, vị “Thợ Rèn Tên đương nhiệm” đang nghỉ ngơi trên cây liền ngáp dài, trả lời một cách bất đắc dĩ:
“Đầu tiên, chế tác Tên Cổ là một vấn đề mang tính kỹ thuật.”
“Ơ… Nhưng mà…”
“Nếu muốn giải quyết một vấn đề kỹ thuật, quan trọng nhất là chăm chỉ, nỗ lực học hỏi và thực hành…”
Những lời khó nuốt của Thợ Rèn Tên còn chưa kết thúc thì lũ trẻ đã bĩu môi giải tán cả rồi. Những tưởng tượng sặc sỡ và đơn giản của chúng giống như một giỏ chất đầy Đá Obsidian rơi thẳng xuống đất vậy. Trước khi tìm thấy một suy nghĩ đủ khiến trí tưởng tượng của chúng cất cánh, thì chúng sẽ tiếp tục học, bất kể là muốn hay không.
“Haiz, chị cũng đâu có lừa mấy đứa…”
Vị Thợ Rèn Tên nằm dài, cành lá sum suê lấp ló ánh mặt trời. Nơi này rất thích hợp để chợp mắt, vài chục phút còn lại cũng đủ để cô ấy nuôi dưỡng lại tinh thần, nghênh đón trách nhiệm công việc nặng nề sắp tới.
“Trước tiên chỉ cần học thật tốt, như vậy mới tìm được cách để khiến những câu chuyện đó trở thành sự thật.”Trên lớp học, lũ trẻ ngồi xung quanh Thợ Rèn Tên Teyiz, nghe bà ấy kể những câu chuyện về anh hùng.
Sundjatta, Menilek… Vô số anh hùng đã chiến đấu vì Natlan, hy sinh bản thân vì công lý và đức hạnh.
Lũ trẻ nghe đến mê mệt. Tuy lúc trước chúng từng đọc những câu chuyện liên quan trong sách vở, nhưng bà Teyiz kể lại còn chi tiết và sinh động hơn nhiều so với những gì được ghi chép.
Vị anh hùng đó đã bẻ một miếng thạch nhũ làm giáo dài để đâm xuyên mắt ma vật thế nào; Vị anh hùng này đã dựa vào một sợi dây thừng để băng qua thung lũng, một mình theo đuổi ác long ra sao…
Vô số những chi tiết phong phú, khiến các anh hùng trong câu chuyện như được sống lại trong trí tưởng tượng của lũ trẻ.
Tuy nhiên, chi tiết phong phú, thường sẽ tạo ra những mâu thuẫn không kém phần đa dạng.
Một đứa trẻ ngẩng đầu lên đặt câu hỏi. Cậu ta từng đọc rất nhiều sách, nên có rất nhiều thắc mắc.
“Bà ơi, cháu có câu hỏi. Trong những ghi chép cổ xưa, vị anh hùng này đã dẫn theo đồng đội cùng nhau săn đuổi, tại sao trong câu chuyện của bà thì anh ấy lại đi một mình?”
Teyiz hiền hậu đáp lời:
“Ta cũng từng đọc qua ghi chép đó. Vậy thì cháu cho rằng đâu mới là câu chuyện đáng tin hơn?”
Đứa trẻ chớp chớp mắt, nói:
“Cháu… cháu nghĩ thế này…”
Vị Thợ Rèn Tên cao tuổi chợt cười, lại kiên nhẫn mở lời:
“Vậy là cháu đang chất vấn tính thật giả mà không có chứng cứ, chỉ dựa vào quan điểm của mình thôi đó.”
Đứa trẻ không chịu thua, ưỡn ngực đáp lại:
“Câu chuyện… thì cần gì chứng cứ! Trên thế gian có biết bao nhiêu câu chuyện, căn bản không thể tìm được hết bằng chứng.”
Câu chuyện và truyền thuyết đa số đều là truyền miệng, sau thời gian lâu dài khó tránh khỏi sai lệch. Cho dù là cùng một câu chuyện, cùng một nhân vật, giữa các bộ tộc khác nhau cũng có những cách thuật lại vô cùng trái ngược.
Xilonen lắng nghe bên cạnh hồi lâu, chán quá mà nhắm mắt, lại tự mình tính nhẩm đống công thức mới… Chuyện này quả nhiên không khác những gì cô ấy nghĩ. Những sự vật không có trật tự, không đáng cho cô để tâm.
Teyiz gật đầu, không ngờ lại tán thành với quan điểm này, sau đó bà ấy đáp:
“Cháu nói không sai, câu chuyện anh hùng của Natlan nhiều như biển khói, có lẽ thực sự không thể tìm ra hết chứng cứ.”
“Trong khi truyền miệng, vô số những câu chuyện vặn vẹo bẻ cong, hoặc là bị phóng đại quá trớn, tập trung khen ngợi thành tựu vĩ đại của người này, hay âm thầm trù dập thành tích của người kia…”
“Nhưng trong tương lai, các cháu sẽ giương lên chiếc búa rèn, đem những sự tích anh dũng này tạc vào Tên Cổ.”
“Đợi đến khi đó, nếu câu chuyện mà các cháu cần đưa vào Tên Cổ lại có dã sử bên lề muôn hình vạn trạng.”
“Thì các cháu làm thế nào để đưa ra kết luận?”
Trọng trách đột ngột ập đến, khiến lũ trẻ vừa rồi còn đùa giỡn bất chợt cũng thu giọng nói lại.
“Trong truyền thuyết tồn tại những liên kết, trong câu chuyện dĩ nhiên có công thức.”
“Các cháu đã được nghe rất nhiều câu chuyện, cũng được đọc vô số cuộn vải dệt.”
“Giờ là lúc bắt đầu tiết học tiếp theo rồi.”
Xilonen khẽ mở mắt.
Dùng góc độ này để tiếp cận những câu chuyện, quả là có chút thú vị.Tang lễ của bà Teyiz được tổ chức trên một ngọn núi nhỏ bên ngoài bộ tộc. Sự ra đi của người Thợ Rèn Tên này thực ra đã nằm trong dự đoán của mọi người.
Teyiz đã cao tuổi, cũng thường nói với người chăm sóc, rằng mình đã nghe thấy tiếng Wayob thì thầm trong giấc mơ.
Nhưng bà ấy vẫn chưa thể rời đi, vẫn còn phải tìm một người thích hợp để gửi gắm đôi lời. Trước lúc đó thì Teyiz chưa thể đáp lại tiếng gọi từ Wayob được.
“…Dòng máu của núi cao, con mắt của khe suối.”
“Thiêu rụi những vẩn đục, để mọi linh hồn về với vực lửa.”
Ngọn đuốc trong tay Xilonen được ném xuống, củi lửa bùng lên.
Cô ấy đợi ở đó cả đêm, cho đến sáng sớm tinh mơ ngày hôm sau, bắt đầu thu dọn di cốt của bà Teyiz vào hũ tro rồi đặt vào hang đá mà bà ấy thường xuyên nhắc đến.
Nhưng bên ngoài hang đá, câu chuyện về bà Teyiz lại bùng lên hỗn loạn như cuồng phong thổi giữa thung lũng.
Có người nói, Teyiz đã truyền lại kỹ thuật rèn Tên Cổ cho mình, trong tay anh ta còn có ghi chép được Teyiz ký tên; Có người lại nói, Teyiz đã để lại xưởng cho mình, trong tay còn đang cầm chìa khóa của gian xưởng đó… Những lời cắn xé lợi ích này không đáng để Xilonen quan tâm. Điều thực sự khiến cô quan tâm là một lời đồn còn xảo quyệt hơn.
“Tôi nghe nói trong lúc giảng dạy, đôi khi Teyiz còn chất vấn tính xác thực về những câu chuyện anh hùng nữa…”
“Ồ, tôi cũng có nghe… Haiz, tuy đây chỉ là vấn đề về học thuật, nhưng như vậy liệu có dạy được lũ trẻ không đây?”
“Phải đấy, tôi nghe nói, hồi còn trẻ thì Teyiz chỉ chuyên tâm vào nghiên cứu kỹ thuật thuần túy thôi. Người như vậy mà giảng dạy về việc chế tác Tên Cổ thì… Hmm…”
Trong những lời truyền miệng, câu chuyện về bà Teyiz bị bóp méo, khi thì vĩ đại không tư lợi, lúc lại có mục đích riêng. Từ miệng người này thì là một nhân vật anh hùng, đến tai người khác thì lại biến thành tiểu nhân bỉ ổi.
Con người không thể bắt lấy gió, nên nghĩ đủ mọi cách để làm ra một chiếc hộp, rồi gọi đó là hình thái của chúng.
Tuy nhiên, câu chuyện thực sự sẽ là, và chỉ có thể là tảng đá trầm mặc đen đúa ấy thôi.
Ngày hôm sau, người trong tộc đã bất ngờ phát hiện, Xilonen thường ngày vẫn lười nhác đó chợt như biến thành người khác, giống như có được nguồn năng lượng bất tận, đi khắp Con Của Tiếng Vang hỏi thăm tất cả những cư dân và tìm đọc mọi tài liệu liên quan đến bà Teyiz. Như vậy vẫn chưa đủ khiến Xilonen dừng bước, cô ấy bước ra khỏi bộ tộc, tìm hỏi bưu tá của Dòng Dõi Vườn Treo, ghé thăm nhạc công của Cư Dân Suối Nước, thỉnh cầu Chủ Nhân Gió Đêm cho mình được tra tìm cuộn vải dệt, trèo lên vách núi cao của Hội Hoa Vũ, bước qua cổng lớn của Cộng Đồng Trù Phú… Mọi dấu vết mà bà Teyiz để lại trên thế giới này đều được cô thu thập và ghi chép lại.
Những tài liệu này đủ để Xilonen bác bỏ mọi lời vu khống và tin đồn thất thiệt về bà Teyiz, cũng giúp cô gạt bỏ mọi biệt danh kỳ quái mà người ta đặt cho bà ấy.
Thứ mà Xilonen muốn lưu giữ, chính là “bà Teyiz” với sự chân thực nhất mà thôi.
Chỉ những viên khoáng thạch không một vết nứt với nội tại vững chắc nhất, mới có thể tiếp nhận sự tôi luyện từ lửa rực, chịu được việc rèn đúc dài lâu mà thành hình.
…
“Chị Xilonen, sao chị lại muốn trở thành Thợ Rèn Tên vậy? Em thấy chuyện đó rất vất vả mà…”
Tiếng búa vang lên, học trò đứng bên cạnh nhìn cô ấy rèn đúc bất chợt đặt câu hỏi.
Xilonen ngưng lại giây lát và lau mồ hôi.
“Chị cũng không muốn trở thành Thợ Rèn Tên đâu, ai bảo cha mẹ và sư phụ của chị đều đảm nhiệm chức vụ này chứ!”
“Hơn nữa…”
Xilonen lại giương búa lên.
“Dù sao cũng phải có người gánh vác trách nhiệm kể chuyện mà.”Rốt cuộc phải làm sao để nện nhát búa đầu tiên?
Lần đầu Xilonen chế tác Tên Cổ, cánh tay nắm chặt búa của cô ấy không biết phải nện xuống thế nào.
Xilonen đã đọc rất nhiều tài liệu, chuẩn bị kỹ lưỡng cho việc rèn Tên Cổ. Vài ngày trước cô ấy còn theo chân đội đào khoáng của bộ tộc tiến vào núi, tìm khoáng thạch với chất lượng tốt nhất. Xilonen còn nhờ cha mình cải tạo lò lửa sao cho có thể chứa được nhiều Phlogiston hơn, bùng lên ngọn lửa mạnh mẽ dữ dội hơn, ngọn lửa đó có thể nung chảy bất cứ loại khoáng thạch nào. Chưa kể, còn khắc lại toàn bộ sơ đồ Chữ Khắc Phlogiston trong xưởng, trong cả quá trình chế tác, mọi tia lửa bắn ra đều nằm trong tầm kiểm soát của cô ấy.
Được rồi, Xilonen, mọi thứ đã chuẩn bị xong, đến lúc gõ búa rồi. Tiếng búa đầu tiên phải gõ vào đâu? Phải khắc ra hoa văn thế nào? Phải gõ bao nhiêu lần?
Sự yên tĩnh bao trùm công xưởng, lửa trong lò cũng chẳng dám lách tách lên tiếng, sợ sẽ làm phiền người thợ này.
Xilonen đặt búa xuống, nắm lấy chiếc lược làm từ răng dã thú. Chiếc lược được mài sáng bóng, ánh lửa trong lò phản chiếu trên đó, khiến nó trông ấm áp hẳn lên.
Chủ nhân trước đó của nó chính là một người bà hiền từ, mỗi khi Xilonen định lười biếng, bà ấy liền thúc giục Xilonen tiếp tục đọc sách, đổi lại sẽ được bà chải tóc cho.
Bà ấy còn giúp Xilonen tết những bím tóc xinh đẹp. Chúng rất phức tạp, ngay cả mẹ cô cũng phải nghiên cứu rất lâu, sau cùng vẫn đành phải nhờ bà chỉ dạy… Dù sao thì đó cũng là kiểu bím tóc mà Xilonen thích nhất.
Câu chuyện về Thợ Rèn Tên Teyiz chợt hiện lên trong tâm trí Xilonen. Đây là những câu chuyện do chính tay cô thu thập, giờ là lúc cô đích thân tạc tên cho chúng.
Tiếng nện búa xua tan sự tĩnh lặng, từng nhát búa của Xilonen vừa chính xác, vừa mạnh mẽ, lại không bỏ sót bất cứ tiểu tiết nào của câu chuyện. Cho dù là những ngọn gió mờ ảo nhất, giờ đây đều được buộc chặt trước mặt Xilonen, sẵn sàng đón nhận từng nhát búa của cô.
Sau khi Phlogiston cạn kiệt, lò lửa tắt dần, một Tên Cổ hoàn toàn mới đã thành hình.
Câu chuyện của bà Teyiz đã được đưa vào cái tên ấy, sẽ chẳng còn chút méo mó sai lệch nào nữa.
Còn chuyện rốt cuộc nó sẽ được Wayob trao cho ai… thì cứ để Wayob đắn đo suy nghĩ vậy.
Xilonen đứng dậy phủi nhẹ quần áo, bắt đầu dọn dẹp xưởng, rồi lại cúi người, ném đống khoáng thạch chưa dùng đến vào giỏ. Đây đều là hàng chất lượng, chắc chắn có thể dùng để chế tạo những thứ khác.
“Hmm, lát nữa ăn gì nhỉ? Hình như mẹ nói tối nay sẽ làm cá cho mình ăn thì phải…?”
Một viên, hai viên rồi ba viên… Chỗ khoáng thạch cứ thế mà chui vào giỏ.
Xilonen, người đang đặt toàn bộ suy tư của mình vào bữa ăn tối nay lại không hề phát hiện, rằng viên “khoáng thạch” thứ tư màu vàng lấp lánh trong tay hình như có chút đặc biệt.
Tiếng lách cách vang lên, viên Vision cũng đã ngoan ngoãn nằm trong giỏ khoáng, Xilonen nhấc lên rồi đặt bên ngoài xưởng.
Xilonen hát nghêu ngao rồi rảo bước đi ăn. Trong lần tới tiến hành công việc chế tạo, cô ấy sẽ phát hiện ra viên “khoáng thạch” đặc biệt này mà thôi.
Đây là một món quà, và cũng là một trách nhiệm.
Lồng tiếng
Lần đầu gặp mặt…
Xin chào, tôi là Xilonen từ Con Của Tiếng Vang. Nếu muốn ủy thác tôi rèn dụng cụ bình thường thì cứ nói thẳng ra là được. Nhưng trong tay tôi vẫn còn rất nhiều đơn hàng, nếu bây giờ cô (cậu) gửi ủy thác thì cần phải đợi một lúc.
Nói chuyện phiếm – Cây Xanh
Haiz, chậu hoa trên ban công lại héo rồi, rõ ràng mỗi ngày tôi đều tưới nước cho nó mà… Lẽ nào lần này là do tưới nhiều quá sao?
Nói chuyện phiếm – Thời Gian Nghỉ
Bôn ba lâu như vậy, cũng nên nghỉ ngơi một chút rồi… Ngồi ở đây một lát đi.
Nói chuyện phiếm – Công Việc Rèn
Còn bao nhiêu ủy thác rèn chưa hoàn thành nhỉ? Một, hai, ba… Hmm, cũng không nhiều, đợi ngày mai hẵng tính vậy.
Khi trời mưa…
Thời tiết này, rất thích hợp để ngủ một giấc.
Khi tuyết rơi…
Hắt xì! …Ôi, tôi dậy rồi đây.
Ánh nắng thật chan hòa…
Hơ ơ… Ngủ trưa thôi. Ơ? Kính râm của tôi đâu mất rồi.
Khi trong sa mạc…
Nhiệt độ vừa phải… Ừm, nhưng ở đây không thích hợp để nằm.
Chào buổi sáng…
Chào buổi sáng, tối qua ngủ ngon chứ? Ly nước này cho cô (cậu) đây. Buổi sáng uống gì đó ngọt ngọt sẽ khiến tâm trạng tốt cả ngày đấy.
Chào buổi trưa…
Trưa rồi, là… hơ ơ… là giờ nghỉ trưa rồi… Tôi đi ngủ một lát đây. Có việc gì thì gọi tôi dậy nhé.
Chào buổi tối…
Đến giờ này rồi, ngưng làm việc thôi. Đi nào, cùng đi ăn gì đó để chúc mừng cho một ngày làm việc kết thúc thuận lợi thôi.
Chúc ngủ ngon…
Ngủ ngon. Trước khi đi ngủ nhớ làm cho gối mềm ra, nếu không sáng hôm sau dậy sẽ bị đau cổ đấy.
Về bản thân Xilonen – Nghỉ Và Làm
Dù bận thế nào thì cũng phải dành thời gian nghỉ ngơi cho bản thân. Nếu cứ làm việc không ngừng nghỉ, cơ thể và tâm trí sẽ đình công đấy… Mà trạng thái này sẽ không cho ra kết quả tốt đâu.
Không có thời gian à? Vậy thì cứ bảo là tôi tìm cô (cậu) có chút việc đi, rồi đến xưởng của tôi ngủ một chút này. Tôi sẽ che giấu vụ này cho.
Về bản thân Xilonen – Chậm Chạp
Có vài người bạn nói phản ứng của tôi có hơi chậm chạp, và rất khó bị xúc động. Ví dụ như có lần tôi đến nhà của một người bạn dự tiệc, và chúng tôi bắt đầu nói về chủ đề hôn nhân. Một người bạn hỏi liệu chúng tôi có khóc khi cô ấy kết hôn không, sau đó mọi người liền khóc nức nở, nói là không muốn mất đi người bạn này…
Tôi thì hoàn toàn không hiểu tại sao mọi người lại khóc. Kết hôn không phải chuyện tốt sao? Cô ấy chỉ kết hôn thôi mà, có phải đi gặp Wayob đâu. Nếu mọi người rảnh rỗi vẫn có thể gặp lại nhau mà.
Hm? Nếu cô ấy bị ép kết hôn, nên sẽ khóc vì buồn thì phải làm sao à? Hừm, tôi nghĩ ra rồi.
Nếu như vậy thì tôi sẽ cướp cô ấy về từ trong lễ cưới. Tôi chạy rất nhanh, nên chắc chắn sẽ cứu được cô ấy.
Về chúng ta – Công Dụng Rèn
Dù là rèn vật gì, thì nhiệt độ của ngọn lửa trong lò luôn là điều cực kỳ quan trọng. Nếu nhiệt độ thấp quá thì sẽ không thể làm mềm hay nung chảy nguyên vật liệu, cũng không thể loại bỏ tạp chất. Còn nếu nhiệt độ cao quá thì lại không thể nào phát huy tác dụng của một số nguyên vật liệu.
Cách mà thợ rèn điều chỉnh ngọn lửa trong lò, chính là khi nhiệt độ quá cao thì giảm lửa, nhiệt độ quá thấp thì thêm củi.
Còn tôi thì thường sẽ dùng đá quý có chứa Phlogiston để trực tiếp điều chỉnh nhiệt độ trong lò. Ngọn lửa dùng Phlogiston sẽ lợi hại hơn bình thường nhiều…
Hả? Đá quý sau khi dùng hết Phlogiston thì sao à? Thì chỉ đành tìm nơi để chất lên thôi. Phlogiston dùng hết rồi thì tác dụng duy nhất của chúng chỉ là để ngắm cho đẹp thôi. Nếu thích thì cứ chọn vài viên nhé.
Về chúng ta – Chúc Phúc
???
Về “Vision”…
cô (cậu) nói đến Vision sao? Cũng hữu dụng đấy. Sau khi có được nó, tôi có thể phán đoán chính xác hàm lượng và sự phân bố nguyên tố Nham trong khoáng thạch, từ đó có thể nhanh chóng lọc ra khoáng thạch loại tốt và xấu.
Ý nghĩa à? Hmm… Tôi không nghĩ nhiều như vậy. Chỉ cần nó có ích là được, những thứ khác tôi không quan tâm.
Có gì muốn chia sẻ không…
Để rèn luyện kỹ năng gia công tỉ mỉ, tôi thường thử rèn một số đồ trang sức có kết cấu phức tạp. Ví dụ như mặt dây chuyền hình lưới đan, bông tai hình cuộn vải… Sau khi làm ra, tôi thường sẽ đem những món này tặng cho bạn bè hoặc hàng xóm.
Có biết làm nhẫn không à? Đương nhiên là biết rồi. Vài ngày trước tôi vừa làm một chiếc nhẫn hình Cúc Rực Rỡ, riêng việc vẽ bản thiết kế cũng đã tốn rất nhiều công sức đấy.
cô (cậu) thích sao? Được thôi, đưa tay ra nào, để tôi đo cỡ ngón tay cho, không mất bao nhiêu thời gian là sẽ hoàn thành ngay ấy mà.
Những kiến thức thú vị…
Tôi thật không hiểu được việc trồng cây xanh… Rõ ràng là tôi đã làm theo yêu cầu, ba ngày tưới nước một lần, năm ngày dọn cỏ một lần, mỗi tuần bón phân hai lần, hơn nữa còn đảm bảo thời gian phơi nắng mỗi ngày của chúng… Nhưng những cây xanh mà tôi trồng đều khô héo hết.
Haiz… Chẳng lẽ việc trồng hoa cỏ này cũng phải dựa vào vận may sao?
Về Kachina…
Trước đây Kachina từng nhờ tôi chế tạo một chiếc máy khoan, hơn nữa chiếc máy này còn phải đồng thời đảm bảo cả chức năng khoan và nhảy. Khi chế tạo cũng không phức tạp, nhưng việc điều chỉnh góc độ của ghế đã tốn không ít thời gian. Cuối cùng, Kachina cũng đồng ý với đề xuất của tôi là gỡ bỏ ghế, sử dụng trang bị thao tác thủ công để liên kết với lõi động năng của máy khoan…
Ừm… Tại sao khi Kachina thao tác Mũi Khoan Quay Tròn, bản thân em ấy cũng sẽ nhảy qua nhảy lại à?
Đây là yêu cầu của Kachina. Em ấy nói mình thích cảm giác lên xuống khi điều khiển máy khoan nhảy, cho nên cố tình nhờ tôi giảm đi một số hệ thống giảm xóc.
Hoặc là lần sau tôi làm thêm cho Kachina một bộ đồ bảo hộ hàm vậy. Lỡ như em ấy cắn phải lưỡi của mình trong lúc nhảy qua nhảy lại thì gay go…
Về Mualani…
Mualani rất giỏi thể thao. Dù là lướt sóng hay trượt trên Đường Linh Hồn, tôi đều chưa từng gặp người có biểu cảm thoải mái hay động tác trôi chảy hơn cô ấy. Hơn nữa, cho đến bây giờ tôi cũng chưa từng thấy Mualani xảy ra sai sót gì.
Nếu như có người hoặc Saurian cản đường thì phải làm sao à? Ừm… Cô ấy chắc sẽ nhấc đối phương lên rồi trượt đi tiếp.
Về Chasca…
Vì để cho súng của Chasca có thể hoạt động trên cao mà tôi đã tốn không ít công sức. Trước hết phải đảm bảo tính ổn định của thân súng khi di chuyển với tốc độ cao, sau đó là tạo ra loại đạn thường và đạn đặc biệt có thể tác chiến trên cao. Cuối cùng còn phải cân nhắc đến vấn đề lực đẩy và ngắm bắn khi bắn trên không trung…
Nhưng Chasca bảo tôi không cần lo hai vấn đề sau, chỉ cần gắn cho súng một bộ ngắm cơ học cơ bản, còn lại cô ấy sẽ giải quyết bằng năng lực của mình.
Sự thật chứng minh, Chasca đúng là đã kiểm soát rất tốt súng của cô ấy, quả không hổ danh át chủ bài trên không của Hội Hoa Vũ.
Về Mavuika…
???
Về Kinich…
Tính cách của Kinich cũng khá tốt, nhưng tên Ajaw đó quả thực khiến người ta không ưa nổi.
Kể ra thì tên Ajaw đó rốt cuộc từ đâu chui ra vậy? Nếu nó đến từ thiết bị nào đó thì chắc tôi sẽ bắt nó phải im miệng vĩnh viễn đấy. Hừm, hay tôi tìm cơ hội nào đó để đi nói chuyện với Kinich xem sao…
Về Citlali…
Bà Citlali có lúc sẽ đến xưởng của tôi mua khoáng thạch. Theo lời bà ấy nói thì có một số khoáng thạch sau khi mài thành bột sẽ có thể dùng để làm thuốc uống, hỗ trợ cho bà ấy xem bói và cúng tế. Tôi có nhờ bà ấy xem bói không à? Không, tôi không hứng thú với việc chưa xảy ra. Lo việc trước mắt thôi đã đủ bận rồi, hơn nữa tôi luôn buồn ngủ trong lúc thực hiện nghi thức bói toán…
Về Ifa…
Ifa từng đến bộ tộc để trị bệnh cho Tepetlisaur, tay nghề rất tốt, cũng rất giỏi chăm sóc. Dù là Saurian con nghịch ngợm ra sao cũng đều sẽ ngoan ngoãn trước mặt anh ấy.
Ifa nói cũng may nhờ vào bộ kim tiêm Saurian mà tôi đã chế tạo cho, nên dù không lắp kim tiêm thì cũng có sức uy hiếp rất lớn đối với cả Saurian lẫn con người. cô (cậu) muốn xem qua không? Tôi còn một bộ làm mẫu đây.
Đợi chút nào, để tôi lấy ống tiêm lớn nhất ra… Hửm? Đừng lùi lại như vậy chứ, trên ống không có gắn kim tiêm đâu, rất an toàn đấy.
Về Ororon…
Theo nguyên lý âm với âm ra dương, thì người kỳ lạ ở trong một nhóm người kỳ lạ chắc phải là người bình thường mới đúng, nhưng mà Ororon lại khác.
Thế nhưng tính cách anh ấy cũng không tệ, sau này còn nhờ Ifa mang không ít trái cây và mật ong đến cho Con Của Tiếng Vang, chắc vì cảm thấy đã làm phiền mọi người rồi. Tôi cũng không ngờ là có thể có được loại mật ngọt ngào như vậy từ Bọ Phlogiston đấy. Xem ra anh ấy thực sự có chút bản lĩnh.
…Haiz, sao lại có người nuôi gì cũng thành công thế nhỉ?
Về Iansan…
Tôi từng giúp người của Cộng Đồng Trù Phú làm một lô tạ tấm và tạ tay siêu nặng.
Khi bên đó nhận hàng thì Iansan đích thân dẫn đội đến kiểm tra. Cô ấy tay không nâng từng món lên để kiểm tra cân nặng, sau đó lại chất từng món lên xe. Iansan sau khi sắp xếp hết chỉ thở gấp một chút, mặt cũng chỉ hơi ửng đỏ lên.
Nói thật thì đúng là có hơi ngưỡng mộ người của bộ tộc cô ấy, không chỉ mạnh mà còn giỏi trồng trọt nữa…
Muốn tìm hiểu Xilonen – Điều thứ 1
Tuy tôi là một Thợ Rèn Tên, nhưng rèn Tên Cổ không phải là nghề chính của tôi. Tính ra thì việc giúp người trong và ngoài bộ tộc rèn dụng cụ và vũ khí mới là công việc chính của tôi.
Dù sao thì “Tên Cổ” cũng rất hiếm mà, còn ủy thác rèn của mọi người thì nhiều vô cùng…
Muốn tìm hiểu Xilonen – Điều thứ 2
Khi nhận ủy thác rèn của mọi người, điều khiến tôi mệt mỏi nhất không phải bản thân công việc, mà là cách nói chuyện không rõ ràng của một số người ủy thác. Khi bắt đầu chế tạo, tôi phải tốn nhiều công sức để giúp người ủy thác sắp xếp suy nghĩ, khiến họ hiểu rõ mong muốn của mình rốt cuộc là gì.
Mỗi lần thấy nét mặt như kiểu bất giác ngộ ra của họ thì bao tử của tôi lại có chút quặn đau, đến bữa cơm cũng sẽ bất giác ăn ít đi một chút.
Muốn tìm hiểu Xilonen – Điều thứ 3
Khi không có ủy thác rèn thì tôi thường làm một số đồ chơi nhỏ. Như đôi giày dưới chân tôi đây, đã dùng hệ thống thúc đẩy Phlogiston mới nhất và nhiều loại hợp kim mới đấy, vừa nhẹ lại vừa kiên cố. Còn cả tai nghe mà tôi đang đeo, có thể liên kết với máy hát đĩa. Khi đeo nó, tôi sẽ có thể vừa nghe nhạc vừa rèn…
Phức tạp sao? Cũng bình thường thôi. Làm thứ mình thích dù sao cũng sẽ hứng thú hơn khi làm việc mà.
Muốn tìm hiểu Xilonen – Điều thứ 4
Nguyên nhân chủ yếu mà tôi trở thành Thợ Rèn Tên là vì cha mẹ của tôi đều làm nghề này. Người cùng tộc của tôi phần lớn cũng đều làm Thợ Rèn Tên cả. Từ nhỏ cha mẹ tôi đã luôn nói với tôi rằng, trong cả Natlan chỉ có tộc chúng tôi là có thể đảm nhận trọng trách rèn Tên Cổ cho các bộ tộc. Họ hy vọng khi tôi lớn lên sẽ có thể kế thừa sự nghiệp của họ, tiếp tục rèn Tên Cổ.
Và tôi đã đồng ý, chuyện chỉ đơn giản vậy thôi đấy.
Muốn tìm hiểu Xilonen – Điều thứ 5
Nhưng trước khi trở thành Thợ Rèn Tên, tôi cũng từng nghiêm túc suy nghĩ, rốt cuộc có nên dính líu đến rắc rối này hay không. Dù sao thì cũng còn nhiều công việc nhẹ nhàng để tôi chọn mà. Dù là làm một người thợ bình thường thì cũng nhẹ nhàng hơn Thợ Rèn Tên rồi. Hơn nữa với tay nghề của tôi, chắc chắn sẽ kiếm được nhiều hơn.
Nhưng cuối cùng tôi vẫn chọn nghề Thợ Rèn Tên.
Việc rèn Tên Cổ là một trọng trách mà phải có người gánh vác. Tôi vừa hay có năng lực tương ứng, vậy thì phải có nghĩa vụ gánh vác nó. Cũng như câu mà cha tôi thường nói vậy: “Khi mỗi một người Natlan đều nhận lấy trách nhiệm mà mình gánh vác, thì Natlan sẽ có thể vững chãi trường tồn.”
Việc này không liên quan đến sở thích cá nhân của tôi, mà chỉ là trách nhiệm thôi.
Hơn nữa trong số những người học kỹ thuật rèn Tên Cổ trong tộc, thì tôi là người học giỏi nhất. Nếu tôi không làm Thợ Rèn Tên thì chắc chắn sẽ phải thay bằng người khác. Cái nhóm người lúc đi học suốt ngày hỏi tôi hết điều này đến điều khác, còn chép bài tập của tôi, nếu mà đi rèn Tên Cổ thật thì chắc chắn mỗi ngày họ đều sẽ qua làm phiền tôi mất. Nếu đã phiền phức vậy thì chi bằng tôi làm Thợ Rèn Tên luôn cho rồi, thế thì tiện cho mọi người, tôi cũng đỡ phải lo lắng về công việc phát sinh thêm.
Sở thích của Xilonen…
Ngủ, ngẩn người, tắm nắng. Khi không làm việc, thì kể cả nhìn tờ giấy trắng thôi cũng thấy rất thú vị rồi.
Nỗi buồn của Xilonen…
Khi bàn về ủy thác rèn với người khác, tôi sợ nhất là nghe câu: “Việc này không gấp, cũng không quan trọng, cứ nghe theo sắp xếp của cô, nhanh lên là được.”
Trong kinh nghiệm làm việc của tôi thì câu này thường có nghĩa là: “Tôi lúc nào cũng có thể đến hối thúc cô.”
Haiz, nghĩ thôi cũng đau đầu, tôi nên ngủ thêm một chút đã.
Món ăn yêu thích…
Kẹo, Chocolate. Công việc của tôi là rèn, phải ăn nhiều thứ này mới có sức để vung búa.
Món ăn ghét…
Nước không có mùi vị gì. Được rồi, tôi biết việc uống nhiều nước lọc là tốt cho sức khỏe, nhưng tôi uống không nổi. Ít nhất cũng phải thêm chút đường chứ? Nếu không được nữa thì pha chút nước chanh vào cũng được.
Nhận Được Quà I
Hm, ngon đấy, còn nữa không? Ăn xong khi nào à… Vừa nãy thôi. Tôi ăn nhanh lắm, ăn phải món ngon thì còn nhanh hơn nữa.
Nhận Được Quà II
Mùi vị không tệ, lần sau mời cô (cậu) nếm thử tay nghề của tôi nhé.
Nhận Được Quà III
Hm… Chắc tạm không cần đâu. Ăn nhiều khiến tôi dễ buồn ngủ đấy.
Sinh nhật…
Sinh nhật vui vẻ! “Bộ Công Cụ Vạn Năng Đa Kích Cỡ” này tặng cho cô (cậu) đấy. Bên trong có nhiều khoan và búa đủ các kích cỡ, còn có ba cây cưa cầm tay và năm con dao cạy đặc biệt, chắc đã đủ để cô (cậu) dùng khi ở bên ngoài rồi. À đúng rồi, còn có một bộ dây thừng kết hợp sợi kim loại và sợi da, độ bền đủ để treo một con Tepetlisaur trưởng thành, cô (cậu) biết thắt nút không? Nếu không thì để tôi dạy cho nhé, nhìn kỹ nào, trước tiên nắm đầu dây rồi vòng qua như vầy.
Cảm Giác Đột Phá – Khởi
…Meo?
Cảm Giác Đột Phá – Thừa
Hmm, vàng thật cần được luyện bằng lửa, cảm ơn nhé.
Cảm Giác Đột Phá – Chuyển
Mắt tôi hình như nhạy bén hơn rồi, tay vung búa cũng có sức hơn. Đợi đã, để tôi đi tìm vài thứ để luyện tay, cô (cậu) lùi ra xa một chút nào.
Cảm Giác Đột Phá – Hợp
cô (cậu) giúp tôi nhiều việc như vậy, sao tôi có thể để cô (cậu) đi một chuyến công cốc chứ. Nào, cầm lấy, tôi đã khắc tên của mình lên viên đá quý này, với nó thì cô (cậu) có thể đến tìm tôi giúp đỡ bất kỳ lúc nào. Dù là nhóm lò lửa vì cô (cậu) hay là nhờ tôi cùng đi đến nơi nguy hiểm cũng đều không thành vấn đề. Cho đến trước khi tên tôi và viên đá quý này cùng bị phong hóa thì lời hứa vẫn có hiệu lực.
Kỹ Năng Nguyên Tố I
Đến đây.
Kỹ Năng Nguyên Tố II
Hừm.
Kỹ Năng Nguyên Tố III
Phù…
Kỹ Năng Nộ I
Hãy lắng nghe, tiếng vọng hẻm núi!
Kỹ Năng Nộ II
Sôi sục nào, máu của núi!
Kỹ Năng Nộ III
Âm thanh vang xa, tên khắc trong lửa.
Mở Rương I
Tôi đang canh chừng. Đừng lo, không có phục kích đâu.
Mở Rương II
Rất nhiều món đồ tốt đấy, chia cho tôi một ít chứ? Đùa thôi, cô (cậu) cứ cầm lấy đi.
Mở Rương III
Hmm… Những thứ này có giá trị đấy, mau cầm lấy đi.
HP Thấp I
Phiền phức…
HP Thấp II
Đủ rồi đấy.
HP Thấp III
…Hmm!
HP Đồng Hành Thấp I
Đến lượt tôi.
HP Đồng Hành Thấp II
Cứ giao cho tôi.
Ngã Xuống I
Ngọn lửa… tàn lụi…
Ngã Xuống II
Lò luyện… hạ nhiệt rồi…
Ngã Xuống III
Đến giờ… ngủ rồi…
Chịu Đòn Thường I
Lại phiền phức rồi…
Bị Trọng Kích I
Phiền đủ rồi đấy!
Vào Đội I
Phải xuất phát rồi sao?
Vào Đội II
Giải quyết nhanh nào.
Vào Đội III
Được rồi, tôi đi theo cô (cậu).