Khúc Vân, là giáo chủ Ngũ Độc giáo, là Chiêu Tú của Thất Tú, là con gái của Phương Kiền, là em gái cùng cha khác mẹ của cốc chủ Vạn Hoa Cốc Đông Phương Vũ Hiên. Một người có thân phận không tầm thường nhất định sẽ có một đoạn cố sự cũng không tầm thường.
Khúc Vân năm đó là một trong Thất Tú vang danh thiên hạ, chính là cái gọi là “ca bãi dương liễu lâu tâm nguyệt, vũ đê đào hoa phiến để phong” (ca hát bên dương liễu lưu lại tâm trăng, nhảy múa dưới cánh đào làm nổi gió). Mê đảo không biết bao nhiêu danh môn đệ tử và thiếu niên anh tuấn, thế nhưng Khúc Vân đã sớm đem tấm lòng thiếu nữ trao đến cho nhị trang chủ của Tàng Kiếm Sơn Trang, Thạch Trung Kiếm Diệp Huy mất rồi. Diệp Huy lúc ấy vẫn còn là thiếu niên thanh xuân chính trực, cùng Khúc Vân chính là trai tài gái sắc, khiến không ít người phải ao ước.
Nhưng phong vân trên trời thì không bao giờ đo lường được, ngay tại thời điểm hai người sắp nắm được tương lai tốt đẹp thì một lão nhân thần bí xuất hiện, phá vỡ giấc mộng mĩ lệ của cả hai.
Lão nhân đó không phải ai khác mà đúng là Hữu Trưởng Lão của Ngũ Độc Giáo Ngải Lê. Đi cùng là một người phụ nữ trung niên Miêu tộc, trưởng lão Ngải Lê cho Khúc Vân hay biết thân phận thật sự của mình, giúp hai mẹ con đoàn tụ, cũng nói luôn tình hình hỗn loạn trong nội bộ giáo chúng, năm vị thánh sử lại không ai nhường ai, mang dục vọng tranh đoạt vị trí giáo chủ. Ngũ Thánh Giáo hiển hách một thời lúc này đang có nguy cơ sụp đổ. Ngay lúc nguy cấp, một vầng sáng ánh lên trong đầu Ngải Lê, nhớ lại giáo chủ còn một người con gái ruột, vì thế cầm theo di thư đã được Ma Sát La viết sẵn đi tìm Khúc Vân, buộc nàng kế nhiệm vị trí giáo chủ, làm rạng rỡ Ngũ Thánh Giáo.
Tin tức này đối với Khúc Vân mà nói không thể nghi ngờ chính là ngũ lôi oanh đỉnh. Một đứa trẻ từ nhỏ lớn lên với thân phận cô nhi giờ biết được chính mình còn có một mẫu thân, hơn nữa vị mẫu thân này còn là người khiến nhân sĩ giang hồ sợ tránh còn không kịp, không những thế, còn muốn mình tiếp nhận cái vị trí giáo chủ này.
Ban đầu Khúc Vân kiên quyết không muốn trở về, dù sao nàng cùng với nơi này đã có cảm tình lâu năm, huống chi ở đây còn có Diệp Huy, làm sao nàng có thể rời đi cho được. Rơi vào đường cùng, Ngải Lê chỉ còn cách đem chân tướng nói cho Diệp Huy.
Sau khi Diệp Huy biết được chân tướng, bị kích động không kém Khúc Vân là bao. Diệp Huy từ nhỏ được tiếp nhận nguồn giáo dục nho gia, là một trong ngũ hiệp của Tàng Kiếm xem trọng chính tà đối lập, cho nên đối diện với Khúc Vân đến tìm mình muốn thương lượng là đóng cửa không nhìn thấy.
Việc Diệp Huy không chịu gặp mình khiến Khúc Vân đau lòng đến chết, cho rằng Diệp Huy để ý đến xuất thân của mình. Trong một lúc mất hết đi can đảm, cảm thấy tình cảm là một thứ khác xa với sự tín nhiệm của người thân, người mình yêu nhất kỳ thật lại không hề yêu mình, suy nghĩ lại, đi theo trưởng lão Ngải Lê trở về Miêu Cương, tiếp nhận vị trí giáo chủ Ngũ Thánh Giáo.
Khúc Vân trong lúc học tập tối thượng tâm pháp của Ngũ Thánh Giáo thì bề ngoài dần dần có biến hóa, từ một nữ tử tuổi xuân phong tình vạn chủng biến thành bộ dạng của một đứa bé gái, loại biến hóa này ngay cả tam triều nguyên lão Ngải Lê của Ngũ Thánh Giáo cũng không biết được nguyên nhân. Chỉ có thể đoán rằng nội công tâm pháp của cả Ngũ Thánh Giáo lẫn Thất Tú Phường đều thiên về âm nhu, tụ lại một chỗ mới tạo thành kết quả như vậy.
Khúc Vân vì bị Diệp Huy vứt bỏ, thất vọng vô bờ, không tín nhiệm bất luận kẻ nào nữa, nhất là những nam tử thiếu niên tiêu sái, cho dù tu luyện võ học của Ngũ Độc khiến thân thể nàng nhỏ đi, cũng chưa bao giờ hối hận. Đến khi Tôn Phi Lượng vì nàng nhảy xuống vạn cổ huyết trì, tận mắt nhìn thấy sư đệ tuấn mỹ mà mình vẫn luôn bảo vệ thuở nhỏ trong huyết trì khiến da tróc thịt bong, dung mạo bị hủy, cơ thịt toàn thân bành trướng, vỡ ra, đôi mắt trong suốt vì thống khổ cuối cùng biến thành mơ hồ, cuồng nhiệt, nhưng thủy chung không hề rời khỏi nàng dù chỉ một khắc thì Khúc Vân mới biết được, nàng sau cùng vẫn là không thể quên được khoảng thời gian ở cùng người kia, nam tử tên Diệp Huy kia từ này về sau sẽ dần nhạt nhòa đi trong tâm trí, nàng thề rằng sẽ dùng cả đời này dâng hết tôn kính của nàng để yêu thương sư đệ, cho dù y không còn cảm nhận được cái gì đi chăng nữa.
Nội dung bài viết được tổng hợp từ blog Jeongkimchi của Mộc