Lịch sử Warcraft – Chương hai: Thế giới mới

Phần 1: Sự hình thành Quel’Thalas

6800 năm trước Warcraft I.

Những người High Elf, theo sự cầm đầu của Dath’Remar, rời Kalimdor, lên thuyền ra khơi, bắt đầu cuộc một hành trình dài thách thức những cơn bão ở Maelstrom. Đoàn thuyền của họ lang thang khắp các vùng biển, đi qua nhiều vùng đổ nát của thế giới suốt nhiều năm ròng, và cuối cùng họ tìm thấy một vương quốc huyền bí và hoang phế. Dath’Remar, được biết đến với cái tên Sunstrider (tạm hiểu là kẻ đi suốt vào ban ngày) tìm thấy ở vương quốc bỏ hoang này những điều kiện rất tốt để xây dựng một quê hương mới cho những người High Elf.

Đoàn thuyền của họ cuối cùng cũng cập vào bờ biển của vương quốc này (sau này được gọi là Lordaeron). Đi sâu vào trong , những High Elf xây dựng những khu định cư đầu tiên trong một địa tràng rất yên bình – Tirisfal. Một vài năm sau, một vài người trong số họ bắt đầu nổi điên. Có giả thuyết cho rằng vùn đất bị quỷ ám, nhưng đó mãi chỉ là lời đồn và không bao giờ được làm sáng tỏ. Những người High Elf dỡ trại và bắt đầu hướng về phương bắc, tìm đến một vùng đất màu mỡ khác chứa đựng những năng lượng sống tiềm tàng.

Cuộc hành trình của những High Elf trên vùng đất cằn cỗi, đầy núi đá của Lordaeron càng ngày càng trở nên nguy hiểm. Từ khi bị cắt đứt hoàn toàn với nguồn năng lượng của Nguồn nước vĩnh củư, một vài trong số họ bắt đầu mắc bệnh do khí trời giá lạnh hoặc chết vì đói. Đó là một sự thay đổi cực kì quan trọng, sự thật là những High Elf đã mất đi khả năng miễn nhiễm với cái yếu tố tự nhiên và không còn bất tử. Chiều cao của họ cũng bị giảm bớt và làn da đã mất đi màu tím đặc trưng. Bên cạnh những sự gian khổ đó, họ còn phải chạm trán với nhiều sinh vật hung dữ mà họ chưa từng thấy ở Kalimdor. Họ lập những nhóm thợ săn, hoạt động khắp những vùng rừng cổ xưa. Tuy nhiên, mối nguy hiểm ghê ghớm, khủng khiếp nhất đến với họ là từ những con Troll hung ác và nham hiểm đến từ sâu trong rừng.

Những con Troll này mang màu da xanh của rêu, có khả năng tự phục hồi những vết thương nặng một cách cực kì nhanh chóng và hồi phục những phần bị mất của cơ thể và chúng tự chứng minh mình là một chủng tộc cực kì man rợ, độc ác. Đế chế Amani kéo dài khắp vùng bắc Lordaeron, và những bầy Troll đã chiến đấu rất quyết liệt để ngăn cản những kẻ lạ mặt đi vào lãnh thổ của chúng. Những High Elf cực kì căm ghét những con Troll hung tợn, và họ giết chúng bất kì khi nào, bất kì nơi đâu họ bắt gặp.

Sau nhiều năm dài, người High Elf cuối cùng cũng tìm thấy một vùng đất khác, nơi làm họ nhớ tới Kalimdor. Sâu trong những cánh rừng phía bắc đại lục, họ tìm thấy vương quốc Quel’Thalas và họ thề sẽ xây dựng một đế chế hùng mạnh, có thể lấn át cả những người anh em Night Elf.

Tuy nhiên, họ nhanh chóng nhận ra nơi Quel’Thalas được lập nên chính là một thành phố cổ xưa của tộc Troll hoang dã, nơi mà loài Troll coi là khu vực linh thiêng của thánh thần. Ngay lập tức, bầy Troll tấn công điên cuồng vào những khu định cư mới của người High Elf.

Những High Elf ngoan cường, quyết không rời bỏ vùng đất mới của mình. Sử dụng những phép thuật đã học được từ nguồn nước vĩnh củu, họ kìm hãm những bầy Troll dữ tợn ở một cái vịnh nhỏ. Dưới sự lãnh đạo của Dath’Remar, họ hoàn toàn đủ khả năng đánh bại bầy Troll dù chúng đông gấp mười lần họ. Một số High Elf thận trọng trưóc những lời cảnh báo từ xa xưa của những Kaldorei và nhận ra rằng việc sử dụng phép thuật của họ có thể gây sự chú ý cho binh đoàn quỷ dữ Burning Legion. Bởi vậy, họ quyết định nguỵ trang vùng đất của mình bằng những hàng rào bảo vệ, họ dựng lên rất nhiều những cột đá cổ (runestone) ở nhiều địa điểm khác nhau của Quel’Thalas để đánh dấu đưòng biên giới của hàng rào phép thuật. Những runestone không chỉ giúp họ che giấu phép thuật trước những kẻ thù bên kia thế giới mà còn gây sợ hãi cho những kẻ thù hiện tại, những con Troll hung dữ nhưng lại rất mê tín.

Trải qua thời gian, Quel’Thalas trở thành biểu tượng ánh sáng cho những nỗ lực cố gắng và kĩ năng phép thuật của người High Elf. Những lâu đài đẹp đẽ được xây dựng với cùng một lối kiến trúc với những lâu đài cổ xưa của họ ở Kalimdor. Chúng còn hoà trộn vào với kiến trúc tự nhiên của vùng đất. Quel’Thalas được coi là một viên ngọc quí mà những High Elf đã dày công mài dũa. Và Hội Mặt trăng bạc (Convocation of Silvermoon) được thành lập và trở thành tổ chức nắm quyền hành và đề ra luật lệ ở Quel’Thalas. Hội hoạt động để đảm bảo sự an toàn cho vùng đất của người High Elf. Bao quanh bởi hàng rào bảo vệ, những High Elf ko còn đếm xỉa đến những lời cảnh báo cổ xưa, họ sử dụng phép thuật một cách trắng trợn và bừa bãi vào trong tất cả mọi mặt của cuộc sống.

Gần bốn nghìn năm người High Elf sống trong hoà bình và yên ổn trong khu vực an toàn ở vương quốc của họ. Tuy nhiên, chủng tộc Troll mang đầy hận thù không dễ dàng bị tiêu diệt như vậy. Chúng chờ đợi cho lực lượng hồi phục trở lại, ẩn trốn sâu trong rừng và lập ra kế hoạch cho sự trả thù. Cuối cùng, một đội quân Troll cực kì đông đảo và hung tợn tràn ra từ những cánh rừng u tối và tấn công vào Quel’Thalas.

Phần 2: Arathor, chiến tranh với bộ tộc Troll

2800 năm trước Warcraft I.

Trong khi người High Elf đang chiến đấu chống lại những cuộc tấn công dữ dội của loài Troll thì con người lại có những cuộc chiến giữa chính các bộ lạc của họ để đi đến một sự thống nhất cho loài người. Những bộ tộc ban đầu của con người tấn công lẫn nhau, cướp bóc và giành quyền cai quản những bộ tộc yếu hơn. Tuy nhiên, trong số đó vẫn có một bộ tộc nhận ra rằng loài Troll đang trở nên cực kì nguy hiểm cho sự tồn tại của họ, đó là bộ tộc Arathi. Những người của Arathi mong muốn hợp nhất tất cả những bộ tộc của con người thành một khối đoàn kết dưới sự lãnh đạo của họ, để chống lại những bầy Troll đông đảo và hung tợn.

Suốt sáu năm, những người Arathi khôn ngoan thiện chiến đã đánh thắng hết những đối thủ của mình. Sau mỗi chiến thắng, họ lại thoả thuận về sự hoà bình và công bằng với chính những kẻ bị đánh bại, bởi vậy họ đã có được lòng trung thành của những kẻ bại trận. Cuối cùng, họ đã hợp nhất được tất cả những bộ tộc của loài người thành một khối thống nhất hùng mạnh. Tin chắc rằng đã đủ sức mạnh để chống lại loài Troll và thậm chí cả những người High Elf ẩn dật trong trường hợp cần thiết, vị lãnh chúa của Arathi quyết định cho xậy dựng một pháo đài lớn ở phía Nam Lordaeron. Pháo đài, thành phố này được đặt tên là Strom, trở thành trung tâm vương quốc của người Arathi: Arathor. Vương quốc Arathor càng lớn mạnh, những nhóm người từ khắp mọi vùng của đại lục rộng lớn Lordaeron kéo về phương Nam ngày càng đông để tìm sự bảo vệ an toàn của Strom.

Liên kết với nhau dưới một ngọn cở, những bộ tộc khác nhau giờ đây cùng nhau xây dựng một nền văn minh mới, mạnh mẽ, vững chắc, lạc quan. Thoradin, vị vua của Arathor, biết rằng những người High Elf huyền bí đang nằm trong vòng vây của loài Troll, nhưng ông ta quyết định không đánh đổi sự an toàn của con người để giúp đỡ những kẻ lạ mặt chưa rõ nguồn gốc. Nhiều tháng trôi qua, có những tin đồn rằng người High Elf đã bị đánh bại ở phương Bắc. Cho đến khi có những sứ giả từ Quel’Thalas tìm đến Strom thì Thoradin mới hiểu được chủng tộc Troll đáng sợ đến mức nào.

Những sứ giả đã kiệt sức của người High Elf cảnh báo với Thoradin rằng, một khi loài Troll đánh bại được hoàn toàn Quel’Thalas thì mục tiêu tiếp theo của chúng sẽ là vùng đất phương Nam của con người. Những High Elf đang ở trong tình cảnh tuyệt vọng rất cần tới lực lượng hỗ trợ của con người, nên đã vội vàng đồng ý dạy cho con người phép thuật để đổi lấy sự giúp đỡ của con người chống lại loài Troll. Thoradin tuy còn nghi ngờ về phép thuật nhưng vẫn đồng ý giúp đỡ người High Elf. Gần như ngay lập tức, những phù thuỷ (Sorcceres)của người High Elf có mặt ở Arathor và bắt đầu hướng dẫn một nhóm người đã được lựa chọn kĩ càng những bài học đầu tiên về phép thuật.

Những High Elf phát hiện ra rằng tuy con người rất vụng về với phép thuật, nhưng họ lại có những mối quan hệ tự nhiên với nó. Một trăm người không hơn không kém dưới sự chỉ dẫn của những phù thuỷ High Elf tìm hiểu, học những bí mật cơ bản nhất về phép thuật. Khi tin rằng những pháp sư đầu tiên của loài người đã đủ khả năng cần thiết, những High Elf rời Arathor tiến về phương Bắc, theo họ là một đội quân hùng mạnh của vua Thoradin.

Liên minh con người và High Elf đụng độ với bầy Troll, lúc này đã quá mạnh ở chân đỉnh núi Alterac. Cuộc chiến kéo dài suốt nhiều ngày, nhưng đội quân thiện chiến của Arathor tỏ ra không hề mệt mỏi và không lùi bước trước bầy Troll đông hơn rất nhiều lần. Những người đứng đầu của Quel’Thalas nhận thấy đã đến lúc dùng tới phép thuật đã chuẩn bị trước của họ lên kể thù. Một trăm pháp sư của loài người cùng vô số những phù thuỷ High Elf cùng gọi những cơn mưa lửa khổng lồ, như là sự thịnh nộ của trời đất xuống bầy Troll. Những ngọn lửa đặc biệt làm mất đi khả năng tự hồi phục nhanh của loài Troll và thiêu đốt chúng cả bên trong lẫn bên ngoài.

Khi đội quân của loài Troll tan vỡ và tìm cách rút chạy, quân đội của Thoradin truy đuổi và cố gắng tiêu diệt sạch những con Troll còn sót lại. Thất bại khủng khiếp này khiến loài Troll không thể nào phục hồi được nữa, lịch sử không còn được thấy loài Troll xuất hiện như một quốc gia nữa, chúng chỉ còn những nhóm nhỏ sống chui lủi ,rải rác sâu trong rừng. Tin rằng giờ đây Quel’Thalas đã hoàn toàn được yên ổn, hoà bình, những High Elf đã tặng con người những vật làm tin, đảm bảo về lòng trung thành và tình bạn của họ với Arathor và Thoradin cùng con cháu ông ta. Từ đó, giữa con người và High Elf có một mối quan hệ hoà bình và tốt đẹp trong suốt nhiều thế kỉ.

Phần 3: Người bảo vệ của Tirisfal

Không còn bóng dáng của loài Troll ở phương Bắc, người High Elf nỗ lực xây dựng lại vương quốc của mình: Quel’Thalas. Đội quân chiến thắng của Thoradin trở về phương Nam, trung tâm của con người: Strom. Vưong quốc Arathor ngày càng phát triển mạnh mẽ, phồn thịnh. Sợ rằng vương quốc của mình sẽ bị chia cắt nếu mở rộng quá mức, vua Thoradin quyết định duy trì Strom là trung tâm của đế chế Arathor mãi mãi. Sau nhiều năm sống trong hoà bình và phát triển, vua Thoradi chết vì tuổi già, để lại cho thế hệ sau của Arathor tự do mở rộng đế chế của mình vượt xa khỏi Strom.

Một trăm pháp sư đầu tiên của con người càng ngày càng nâng cao sức mạnh phép thuật của họ và nghiên cứu sự liên kết của những phép thuật huyền bí một cách cực kì cẩn thận, trái ngược với những người đã dạy cho họ, những High Elf và họ đã đạt được những kết quả đáng kể. Những pháp sư trước đây được chọn bởi ý chí mạnh mẽ và tâm hồn cao quý của chính họ, giờ đây họ luôn thực nghiệm phép thuật một cách rất cẩn thận và có trách nhiệm, họ tìm ra được bí mật của phép thuật và bắt đầu dạy chúng cho những thế hệ sau. Nhưng thế hệ sau của họ là những người chưa từng trải qua sự nghiêm ngặt, kỉ luật trong chiến tranh hay bất kì sự gò bó cần thiết nào. Bởi vậy những pháp sư trẻ này bắt đầu học và thực hành phép thuật với mục đích riêng chứ không hề quan tâm tới trách nhiệm của họ đối với những người khác.

Đế chế càng lớn mạnh và mở rộng ra những vùng đất mới, thì các pháp sư trẻ càng toả ra khắp vùng đất và hướng về phương Nam. Sử dụng khả năng ẩn chứa về phép thuật, họ bảo vệ bản thân và anh em, gia đình trước những loài thú hoang, giúp cho việc xây dựng những thành phố mới trên những vùng đất khô cằn trở nên dễ dàng. Càng giỏi hơn, những pháp sư này càng kiêu ngạo hơn và họ tự tách mình khỏi xã hội.

Thành phố thứ hai của Arathor, Dalaran, được xây dựng nên ở vùng đất phía bắc của Strom. Rất nhiều pháp sư trẻ thiếu kinh nghiệm rời bỏ Strom, nơi họ bị ràng buộc trong nhiều qui tắc khắt khe khi học phép thuật để đến Dalaran, nơi họ hi vọng sẽ được tìm hiểu và sử dụng phép thuật một cách tự do hơn. Những pháp sư này sử dụng khả năng của mình dựng nên những công trình hình xoắn ốc và trong những ngôi nhà mới đó, họ say sưa với con đường tìm hiểu phép thuật. Người dân của Dalaran không phản đối những cố gắng, nỗ lực của những pháp sư trẻ này, họ xây dựng thành phố và phát triển kinh tế dưới sự bảo vệ của phép thuật. Tuy thế, khi những sự thử nghiệm và thực hành phép thuật ngày càng nhiều, thì những công trình xung quanh Dalaran càng trở nên yếu hơn và bị rạn nứt.

Những tên tay sai xấu xa của Burning Legion (bầy quỷ dữ đã bị đánh bật khỏi thế giới hàng nghìn năm trước) đã bị thu hút trở lại thế giới bởi những phép thuật thiếu cẩn trọng của những pháp sư ở Dalaran. Tuy những con quỷ này không tập trung theo lực lượng, nhưng chúng đã gây ra rất nhiều sự lộn xộn và rối loạn ở Dalaran. Phần lớn những sự kiện này được giấu kín, và dòng họ thống trị ở Dalaran, Magocrats, tìm mọi cách để che dấu không để lộ ra trước quần chúng. Những pháp sư mạnh nhất được cử đi để bắt những con quỉ này, nhưng tất cả bọn họ đều tuyệt vọng nhận ra rằng những tên tay sai này giỏi và xảo quyệt hơn họ rất nhiều.

Sau nhiều tháng, những người dân bắt đầu nhận ra rằng những pháp sư của họ đang dấu diếm những bí mật rất khủng khiếp. Những lời đồn nhanh chóng lan rộng khắp các đường phố Dalaran, những người dân bắt đầu chất vấn những pháp sư mà họ đã từng kính trọng và khâm phục. Dòng họ Magocrats sợ ràng người dân có thể sẽ nổi loạn và Strom sẽ có những hành động nào đó nên đã quyết định tìm đến những người duy nhất có thể hiểu được vấn đề của họ, những High Elf.

Nhận được tin tức về những hoạt động ma quỷ ở Dalaran, người High Elf nhanh chóng cử những phù thuỷ giỏi nhất của họ tới vùng đất của con người. Những phù thuỷ này tìm hiểu kĩ về những dòng chảy năng lượng ở Dalaran và lập những bản kết quả tỉ mỉ về những hoạt động của ma quỉ mà họ nắm bắt được. Họ kết luận rằng mặc dù chỉ còn một số ít những con quỷ tay sai của Sargeras còn sót lại ở thế giới, nhưng Burning Legion vẫn sẽ là một mối đe doạ cực kì nguy hiểm chừng nào con người còn tiếp tục sử dụng phép thuật.

Hội Đồng Mặt Trăng Bạc (Council of Sivermoon) bao gồm những người đứng đầu Quel’Thalas quyết định thực hiện một giao ước bí mật với những người đứng đầu Dalaran, Magocrats. Những High Elf kể cho Magocrats về lịch sử của Kalimdor và Burning Legion, một thế lực vẫn còn đang đe doạ thế giới. Họ cảnh báo những pháp sư của Dalaran rằng chừng nào còn sử dụng phép thuật, thì còn cần phải có biện pháp bảo vệ dân thường trước những tay sai nham hiểm của Sargeras. Những Magocrats đề ra một ý kiến, họ sẽ chọn lựa một người mạnh nhất, giỏi nhất, toàn diện nhất, người có thể sử dụng nguồn năng lượng kết hợp của tất cả các pháp sư…. người này sẽ có trọng trách tìm và tiêu diệt những con quỷ còn sót lại, chiến đấu trong một cuộc chiến bí mật và không bao giờ chấm dứt với Burning Legion. Những High Elf đồng ý với để xuất này và họ thành lập một hội bí mật có nhiệm vụ kiểm tra kĩ lưỡng việc lựa chọn người sẽ trở thành người bảo vệ và giúp đỡ con người trong việc tìm kiếm những mầm mống tai hoạ.

Hội này tổ chức một cuộc gặp bí mật ở địa tràng Tirisfal, nơi đặt chân đầu tiên của người High Elf khi họ tới Lordaeron. Họ tự đặt một cái tên cho hội của mình là Council of Tirisfal (Hội Đồng Tirisfal). Người giỏi nhất được lựa chọn để trở thành người bảo vệ được truyền những nguồn năng lượng là kì của cả con người và High Elf. Mặc dù chỉ có thể tồn tại duy nhất một người bảo vệ tại một thời điểm, nhưng người này có đủ sức mạnh để một mình chống lại những tay sai của Sargeras đang rải rác trên thế giới. Sức mạnh của người bảo vệ quá lớn, vì vậy chỉ có hội đồng Tirisfal (Council of Tirisfal) được phép chọn lựa người sẽ trở thành người bảo vệ. Khi một người bảo vệ quá già, hoặc quá mệt mỏi với nhiệm vụ của mình, hội đồng này sẽ tìm một người thay thế và chuyển nguồn năng lượng từ người bảo vệ cũ sang người mới được lựa chọn.

Thời gian trôi qua, những người bảo vệ đã bảo vệ con người trước những mối nguy hiểm vô hình của Burning Legion khắp các vùng đất của Arathor và Quel’Thalas. Arathor lớn mạnh hơn và đồng thời việc sử dụng phép thuật ngày càng lan rộng khắp nơi. Trong khi đó, những người bảo vệ canh chừng một cách cẩn thận và để ý kĩ lưỡng đến những hoạt động của loài ma quỷ.

Phần 4: Ironforge, sự thức dậy của bộ tộc Dwarf

Từ xa xưa, khi những Titan nhào nặn nên thế giới Azeroth và ra đi, họ đã để lại những sinh vật bằng đất có hình dạng như con người. Những sinh vật tiếp tục công việc đẽo gọt và bảo vệ ở sâu trong lòng đất. Những người bằng đất nung này thờ ơ với những hoạt động của các sinh vật bên ngoài, niềm đam mê và mục tiêu duy nhất của họ là đào sâu hơn nữa, khám phá lòng đất của thế giới.

Khi thế giới bị chia cắt bởi sự sụp đổ của nguồn nước vĩnh cửu, những sinh vật này cũng bị ảnh hưởng nặng nề. Cùng với những vết thương của đất, họ mất dần đi những dấu hiệu nhận biết bên ngoài và tự giam mình trong những căn phòng bằng đá, nơi họ được sinh ra. Uldaman, Uldum, Ulduar… là những thành phố cổ xưa được xây dựng bởi những sinh vật này. Tự chôn sâu trong lòng đất, những người đất này ngủ sâu suốt gần tám nghìn năm.

Không rõ điều gì đã xảy ra, nhưng cuối cùng những người đất tự giam cầm ở Uldaman đã thức dậy. Họ phát hiện ra cơ thể của mình đã thay đổi rất nhiều sau giấc ngủ dài này. Lớp da của họ trước đây giống như đá sỏi, này trở nên mềm và nhẵn hơn, sức mạnh của họ đối với đất đá cũng mất dần đi. Họ trở thành những sinh vật có sự sống.

Tự gọi mình là những Dwarf, những người này rời khỏi những căn phòng đá ở Uldaman và lên mặt đất ,bước vào một thế giới mới, thế giới bên ngoài. Vẫn còn tin vào sự an toàn và những điều kì diệu của những vùng sâu trong lòng đất, họ tìm cho mình những hang đá ở sâu trong lòng một ngọn núi lớn và xây dựng vương quốc của mình ở đó. Vương quốc của người Dwarf mang cái tên Khaz Modan hay còn có nghĩa là Đỉnh Khaz (Mountain of Khaz), cái tên này được đặt theo tên của vị Titan đã nhào nặn nên thế giới: Khaz’goroth. Họ xây dựng những đề thờ cho các vị tổ tiên của mình, những Titan vĩ đại và xây dựng một lò luyện kim lớn nằm sâu trong trung tâm ngọn núi. Và từ đó, một thành phố được xây dựng nên xung quanh lò luyện này và được đặt tên là Ironforge.

Bị hấp dẫn bởi những viên đá và ngọc được mài dũa, đẽo gọt, những Dwarf bắt đầu khai phá vùng núi xung quanh để tìm kiếm những loại đá, khoáng sản và ngọc quí. Thoả mãn với công việc của mình, họ lại một lần nữa cô lập với thế giới và những gì xẩy ra xung quanh.

Phần 5: Bảy vương quốc

Phía Nam Lordaeron, Strom vẫn là trung tâm của đế chế Arathor của con người, nhưng giống như Dalaran, nhiều thành quốc lớn khác được dựng nên dọc theo lục địa Lordaeron. Gilneas, Alterac và Kul Tiras là những thành quốc đầu tiên được thành lập, mặc dù những thành quốc này dần trở nên độc lập, có phong tục, luật pháp và nên sản xuất riêng nhưng chúng vẫn nằm dưới quyền lực thống nhất của Strom.

Dưới sự canh phòng cẩn thận của Hội Đồng Tirisfal, Dalaran dần trở thành trung tâm nghiên cứu, tìm hiểu và học phép thuật lớn nhất. Dòng họ Magocrats lãnh đạo Dalaran, đã thành lập Kirin Tor, một giáo phái đặc biệt chuyên nghiên cứu những phép thuật, những bảo vật, đồ vật mang phép thuật được biết đến bởi con người.

Gilneas và Alterac trở thành những nguồn hỗ trợ mạnh mẽ cho Strom, xây dựng những đội quân lớn, thiện chiến và khai phá vùng núi phương Nam: vùng Khaz Modan. Đó chính là thời kì đầu tiên con người gặp gỡ với chủng tộc Dwarf cổ xưa, họ tham quan những hang động sâu trong núi đá của những Dwarf. Con người và tộc Dwarf chia sẻ với nhau rất nhiều bí mật về luyện kim và chế tạo máy móc, họ còn phát hiện ra những niềm đam mê chung đối với nghệ thuật chiến đấu và những câu truyện cổ.

KulTiras được thành lập ở trên một hòn đảo lớn phía nam Lordaeron, phát triển một nền kinh tế mạnh mẽ dựa trên đánh cá và buôn bán đường biển. Trải qua thời gian, KulTiras đã có một đội thuyền buôn rất lớn, đi khắp các vùng biển, tìm kiếm những món hàng quí để trao đổi và buôn bán.

Mặc dù nền kinh tế của đế chế Arathor ngày càng phát triển, nhưng những yếu tố quan trọng của nó dần bị tan ra. Tại Strom, những vị lãnh chúa bắt đầu tìm cách di chuyển tài sản của mình về vùng phương bắc tươi tốt và bỏ lại vùng đất phương nam khô cằn. Những người thừa kế của vua Thoradin và cũng là những hậu duệ cuối cùng của dòng máu Arathi cho rằng Strom không thể bị bỏ rơi và chính vì điều đó họ phải chịu sự ko hài lòng của đa phần người dân, những người cũng háo hức muốn ra đi. Những vị lãnh chúa của Strom tìm kiếm những vùng đất mới chưa được khai phá, vẫn còn tươi tốt, tinh khiết, họ quyết định ra đi bỏ lại thành phố cổ xưa của mình ở lại sau lưng. Đi xa về phía bắc Lordaeron, họ xây dựng một thành phố, vương quốc mới và đặt tên là Lordaeron, cái tên mà sau này cả lục địa được gọi theo. Lordaeron trở thành vùng đất của những người sùng đạo, truyền giáo và tất cả những ai muốn tìm sự thanh bình và an toàn.

Những hậu duệ của dòng máu Arathi bị bỏ lại giữa những bức tường đổ nát của thành phố cổ Strom, họ quyết định đi về phương nam, vượt qua vùng núi đá Khaz Modan. Cuộc hành trình của họ dừng lại sau nhiều năm dài, họ định cư ở một vùng thuộc cực bắc lục địa, sau này mang tên Azeroth. Trong một thung lũng phì nhiêu màu mỡ, họ lập nên vương quốc Stormwind và nhanh chóng trở nên hùng mạnh.

Một vài chiến binh vẫn còn ở lại Strom, họ quyết định không đi và tiếp tục bảo vệ thành phố cổ xưa của mình. Strom không còn là trung tâm của đế chế mà nó được phát triển thành một vương quốc riêng: Stromgarde.

Các thành quốc ngày càng phát triển theo hướng riêng của mình, và kéo theo nó là sự tan rã của đế chế Arathor. Các vương quốc phát triển phong tục và tín ngưỡng riêng của mình, dần dần chúng trở nên cô lập lẫn nhau. Viễn tưởng của vua Thoradin về sự thống nhất con người ngày càng mờ dần.

Phần 6: Aegwynn và cuộc săn rồng

823 năm trước Warcraft I.

Mặc dù những hoạt động chính trị và sự ganh đua giữa bẩy vương quốc của con người tăng lên làm cho nó mất dần tầm quan trọng, nhưng hàng ngũ của nhưng người bảo vệ vẫn kiên định trung thành với nhiệm vụ của mình. Đã có nhiều người bảo vệ, nhưng trong một thời điểm thì chỉ có một người duy nhất được nắm giữ sức mạnh của Tirisfal. Một trong những người bảo vệ cuối cùng của thời đại đã thể hiện mình là một chiến binh xuất sắc nhất trước thế lực bóng tối. Aegwynn, một nữ chiến binh đầy nhiệt huyết, đã dành được sự tán đồng của Hội Đồng Tirisfal và được mang vinh dự trở thành người bảo vệ. Mặc dù rất tích cực trong việc tìm kiếm và nhổ tận gốc mầm mống của loài quỷ, bất kì nơi đâu Aegwynn đặt chân đến, nhưng Aegwynn lại rất hay đặt ra những câu hỏi cho những người đứng đầu của Hội Đồng Tirisfal. Cô ta cho rằng những người High Elf cổ xưa và những người già cả của hội đồng quá cứng nhắc trong suy nghĩ và không đủ tầm nhìn để đi đến chấm dứt những sự hỗn loạn. Mất kiên nhẫn với nhưng cuộc tranh luận kéo dài, Aegwynn khao khát được chứng tỏ rằng mình đánh được coi trọng với những người cùng đẳng cấp và cao hơn.

Mang trong mình sức mạnh gần như vô tận, Aegwynn có thể nhận thấy một số con quỷ rất mạnh đang ẩn trốn ở vùng lục địa băng giá phương Bắc: lục địa Northrend. Đi tới vùng cực bắc xa xôi, Aegwynn lần theo dấu vết của bọn quỷ vào sâu trong núi. Tại đó cô ta phát hiện ra bọn quỷ dữ đang săn lùng những con rồng còn sót lại và hấp thụ nguồn năng lượng phép thuật vốn có sẵn trong chúng. Những con rồng chiến đấu ngang bằng với những phép thuật bóng tối của bầy quỷ đến từ Burning Legion. Aegwynn giáp mặt với bầy quỷ, và với sự giúp sức của loài rồng, tiêu diệt chúng toàn toàn. Tuy vậy, khi con quỷ cuối cùng bị tiêu diệt, một cơn bão lớn tràn tới phương bắc. Một bộ mặt khổng lồ hung dữ hiện lên trên bầu trời vùng Northrend. Sargeras, chúa tể của cái ác xuất hiện trước mặt Aegwynn và vô cùng tức giận. Sargeras thông báo cho nữ người bảo vệ trẻ tuổi biết rằng thời của Tirisfal đã sắp kết thúc và thế giới sẽ phải chấp nhận cúi mình trước một cuộc xâm lược mới của Burning Legion.

Một Aegwynn kiêu hãnh, tự tin quyết chống lại chúa tể của cái ác đã tung sức mạnh của mình tấ công Sargeras. Aegwynn chiến đấu với vua của loài quỷ và đã giết được phần thể xác của Sargeras. Sợ rằng linh hồn của Sargeras vẫn còn tồn tại, Aegwynn chôn thân xác của Sargeras vào trong một hầm mộ lớn nằm sâu trong lòng biển. Những Aegwynn không hề biết những gì mình làm rất đúng với tính toán của Sargeras. Aegwynn đã vô tình đặt định mệnh của thế giới vào tay Sargeras, vào thời điểm thân xác của Sargeras chết đi, linh hồn của hắn ta đã xâm nhập vào thân thể Aegwynn và lẩn trốn trong bóng tối tâm hồn Aegwynn suốt nhiều năm.

Phần 7: Cuộc chiến Ba Cây Búa

Những người Dwarf sống hoà bình ở trong những hang núi của đỉnh Ironforge suốt nhiều thế kỉ dài. Tuy vậy, xã hội của họ đã phát triển quá mức, vượt ra khỏi khuôn khổ những hang núi. Vị vua lớn của họ, Modimus Anvilmar, đã cai trị chủng tộc Dwarf bằng trí tuệ và sự công bằng nhưng trong xã hội phát triển đó vẫn nảy sinh ba lực lượng rất mạnh đối lập lẫn nhau.

Thị tộc Bronzebeard, lãnh đạo bởi tộc trưởng Madoran Bronzebeard. Bộ tộc này có sự gắn bó chặt chẽ và trung thành nhất với vua Modimus Anvilmar, họ cũng được coi là bộ phận phòng vệ của chủng tộc. Thị tộc Wildhammer, lãnh đạo là tộc trưởng Khardros Wildhammer, họ sống ở chân núi và những vách đá lởm chởm xung quanh khu trung tâm của vương quốc và đang cố gắng tìm kiếm nhiều hơn nữa tầm kiểm soát đối với khu vực bên trong. Lực lượng thứ ba, thị tộc Dark Iron, cầm đầu bởi tộc trưởng phù thuỷ Thaurissan, họ sống ẩn trong những khu vực kín đáo, tối tăm nhất của ngọn núi và âm mưu chống lại cả hai thị tộc anh em, Bronzebeard và Wildhammer.

Trong một thời gian dài, ba thị tộc này giữ một mối quan hệ hoà bình mỏng manh, và sự căng thẳng bắt đầu tới khi vua Anvilmar ra đi bởi tuổi già. Cả ba thị tộc lớn lao vào cuộc chiến tàn sát lẫn nhau để giành quyền kiểm soát Ironforge cho riêng mình. Cuộc nội chiến của người Dwarf diễn ra trong lòng núi suốt nhiều năm dài. Cuối cùng, Bronze Beard, thị tộc có lực lượng hùng mạnh nhất đã đánh bật được hai đối thủ còn lại ra khỏi vùng núi.

Khardros và những chiến binh Wild Hammer của mình di chuyển lên phương bắc và họ lập một vương quốc riêng cho mình trong mỏm núi xa xôi Brim Batol. Ở đó, Wildhammer phát triển nhanh chóng và xây dựng lại kho tài nguyên phong phú của mình. Thị tộc Dark Iron cùng Thaurissan thì không như vậy, cảm thấy bẽ mặt và tức giận bởi thất bại của mình, họ mang lời thề sẽ trả thù Ironforge, nay đã thuộc về Bronzebeard. Dẫn người của mình về phương nam, Thaurissan xây dựng một vương quốc mang tên chính mình ở trong ngọn núi tươi đẹp Redridge. Thời gian trôi qua cùng sự phát triển thịnh vượng vẫn không làm nguôi đi được lòng căm thù trong họ đối với những người đã từng là anh em của mình. Thaurissan cùng vợ, cũng là một phù thuỷ, Modgud, tổ chức một cuộc tấn công qui mô lớn với hai hướng tấn công vào cả hai thị tộc còn lại với tham vọng trở thành bá chủ vùng Khaz Modan.

Lực lượng quân đội Dark Iron đập tan nhiều pháo đài và tiến về rất gần trung tâm của hai vương quốc. Tuy nhiên, cuối cùng thì Madoran Bronzebeard đã lãnh đạo quân đội hùng mạnh của mình và giành được một chiến thắng quyết định trước lực lượng quân đội phù thủy của Thaurissan. Thaurissan và những chiến binh bại trận rút lui về khu vực an toàn trong vương quốc của mình và không hề biết gì tới kết quả cuộc chiến ở Grim Batol, nơi lực lượng của Dark Iron cũng nhận được những thất bại tương tự trước Khardros và quân đội của Wildhammer.

Khi Modgud chạm chán với những chiến binh Wildhammer, nữ hoàng phù thuỷ sử dụng phép thuật tấn công gây nên sự sợ hãi trong những chiến binh này. Bóng tối nằm dưới quyền điều khiển của bà ta, và sự sợ hãi như hiện hữu thành những con quái vật đuổi theo người của Wildhammer vào tới tận những bức tường phòng thủ cuối cùng của họ. Cuối cùng, Modgud phá tan được cánh cổng của pháo đài và tấn công vào bên trong. Những chiến binh Wildhammer vẫn chiến đấu liều mạng và quyết liệt, trong cơn giận dữ, Khardros một mình vượt qua lực lượng bao vây và giết được nữ hoàng Modgud. Nữ hoàng tử trận, quân đội Dark Iron trở nên yếu đuối trước cơn thịnh nộ của Wildhammer. Những kẻ bại trận rút chạy nhưng lại gặp phải lực luợng của Bronzebeard đang trên đường tới giúp Grim Batol. Bị vây hãm giữa hai đội quân đang trên đà chiến thắng, lực lượng còn sót lại của Dark Iron bị tiêu diệt hoàn toàn.

Không dừng lại ở đó, quân đội Ironforge và Grim Batol đã liên kết lại và cùng tiến về phương nam với mục tiêu tiêu diệt Thaurissan và thị tộc Dark Iron. Nhưng lực lượng của họ không tiến được quá xa. Trong cơn giận dữ, Thaurissan đã gây nên những chấn động ghê gớm. Tìm cách để triệu tập những lực lượng siêu nhiên có thể giúp mình chiến thắng, Thaurissan đã kêu gọi những sức mạnh cổ xưa đang ngủ say trong lòng đất. Và những gì xuất hiện cực kì khủng khiếp, hơn bất kì cơn ác mộng nào mà Thaurissan có thể tưởng tượng ra.

Ragnaros, chúa tể của lửa, kẻ đã bị giam cầm sâu trong lòn đất bởi những Titan hàng nghìn năm trước, giờ đây được giải thoát bởi phép thuật của Thaurissan và trở lại Azeroth một lần nữa. Sự hồi sinh của Ragnaros làm sụp đổ đỉnh Regridge và gây nên sự phun trào núi lửa ở vùng trung tâm của sự tàn phá. Một ngọn núi lửa hình thành với cái tên đỉnh Blackrock. Thaurissan đã bị giết bởi chính lực lượng mà hắn đã giải thoát, những kẻ còn sống sót của Dark Iron trở thành nô lệ cho Ragnaros và những bầy quỷ lửa của hắn. Và chúng tồn tại ở đỉnh Blackrock cho tới giờ.

Chứng kiến sự tàn phá khủng khiếp và lửa cháy khắp vùng núi phía nam, vua Madoran và vua Khardros dừng quân đội của mình lại, nhanh chóng rút lui trở về vương quốc. Họ vẫn chưa sẵn sàng đối đầu với sự phẫn nộ khủng khiếp của Ragnaros.

Người Bronzebeard rút lui về Ironforge và xây dựng lại vương quốc phồn thịnh của mình. Những Wildhammer cũng rút về Grim Batol, tuy nhiên cái chết của nữ hoang Modgud đã gây nên những vết ám ma quỷ bên trong pháo đài, họ nhận thấy không còn có thể sống ở đó được nữa. Đau lòng trước sự mất đi vĩnh viễn của ngôi nhà thân yêu, nhưng người của Khardros cũng đành ra đi. Vua Khardros thoả thuận với vua Madoran để xin một khu vực sinh sống ở rìa Ironforge, nhưng những người Bronzebeard kiên quyết từ chối. Khardros dẫn người của mình về phía bắc Lordaeron. Sâu trong những khu rừng tươi tốt ở Hinterlands, người Wildhammer xây dựng một thành phố mới Aerie Peak, ở đó họ phát triển và gần gũi với tự nhiên hơn, đồng thời cũng có sự liên kết với những con Gryphon (đầu đại bàng mình sư tử ) mạnh mẽ trong khu vực này.

Tìm cách để duy trì mối quan hệ và sự buôn bán qua lại với những người anh em Wildhammer, những người Dwarf ở Ironforge đã xây dựng hai chiếc cầu vòm khổng lồ để vượt qua khe núi ngăn cách Khaz Modan và Lordaeron. Với sự buôn bán qua lại đó, hai vương quốc ngày càng phát triển thịnh vượng. Sau khi Madoran và Khardros chết, con trai của họ được giao trọng trách tiếp tục sự nghiệp đầy vinh quang của hai người cha. Hai vương quốc quan hệ gần gũi và hoà bình trong thời gian dài, nhưng người Wildhammer đã có sự thay đổi lớn sau khi chứng kiến sự khủng khiếp ở Grim Batol. Họ sống ở trên mặt đất ở Aerie Peak thay vì xây dựng vương quốc ở trong lòng núi. Sự khác biệt về tư tưởng giữa hai vương quốc còn sót lại của người Dwarf cuối cùng dẫn đến sự chia tách của họ.

Chú thích: Đại lục lớn Lordaeron ở phía đông giờ đây gồm 3 phần, phần bắc là Lordaeron, ngăn cách với phần phía nam bởi một vực sâu, phần nam lại chia làm hai khu vực, ở trên là vùng núi Khaz Modan, ở dưới là Azeroth. Đại lục nơi người Night Elf sinh sống thì vẫn mang tên Kalimdor, còn một đại lục lớn khác ở cực bắc là Northrend.

Phần 8: Người bảo vệ cuối cùng

Nữ bảo vệ Aegwynn ngày càng mạnh hơn và bà sử dụng nguồn năng lượng của Tirisfal để tiếp tục mở rộng cuộc sống của mình. Tin tưởng một cách ngốc nghếch rằng mình đã thực sự tiêu diệt được Sargeras, bà ta tiếp tục công việc bảo vệ thế giới trước những tay sai của Burning Legion suốt gần chín trăm năm nữa. Tuy nhiên, Hội Đồng Tirisfal cuối cùng quyết định rằng công việc của bà ta đã đến lúc phải kết thúc và trao cho người khác. Hội đồng ra lệnh cho Aegwynn trở về Dalaran để họ có thể chọn ra một người xứng đáng khác và chuyển sức mạnh từ Aegwynn sang người đó. Tuy nhiên giờ đây Aegwynn giờ đây không còn tin tưởng vào Hội Đồng, bà ta quyết định tự mình tìm kiếm người thay thế.

Aegwynn quyết định sinh một đứa con trai và sẽ truyền lại sức mạnh cho nó. Đi về vương quốc phương nam Azeroth, bà ta tìm thấy một người đàn ông hoàn hảo để trở thành cha của con mình, đó là một phù thuỷ xuất sắc, Nielas Aran. Aran là một vị thầy pháp của toà án và là cố vấn cho vị vua của Azeroth. Aegwynn quyến rũ Aran và cuối cùng đã có một đứa con trai trong bụng với ông ta. Mối quan hệ mật thiết vốn có trong Aran với phép thuật được truyền sang đứa con chưa ra đời, và chính điều đó đã gây nên bi kịch sau này. Năng lượng của Tirisfal cũng được truyền sang đứa trẻ, nhưng nó chỉ thực sự hoạt động khi đứa trẻ trưởng thành.

Thời gian trôi qua, Aegwynn sinh con trong một rừng cây hẻo lánh và đặt tên là Medivh, có nghĩa là người bảo vệ những bí mật theo ngôn ngữ của người High Elf, Aegwynn tin rằng con mình sẽ trưởng thành nhanh chóng và trở thành người tiếp nối của mình. Đáng tiếc rằng, linh hồn ác độc của Sargeras, lâu nay vẫn lẩn trốn trong bà ta đã nhập vào đứa tre yếu đuối khi nó còn chưa được sinh ra. Aegwynn không thể ngờ được rằng tâm hồn của người bảo vệ tương lai của thế giới lại bị chiếm hữu bởi chính kẻ thù mạnh nhất.

Chắc chắn rằng con mình khoẻ mạnh và tráng kiện, Aegwynn mang nó tới cho người cha Aran ở Azeroth và sống dưới sự chăm sóc, giáo dục của ông. Còn bà ta lang thang tới những vùng đất hoang vu và chuẩn bị bước vào một cuộc sống mới sau cái chết. Medivh lớn lên mạnh khoẻ và không hề biết về nguồn năng lượng tiểm ẩn trong cơ thể mình.

Sargeras cũng tiếp tục chờ đợi cho tới khi sức mạnh trong Medivh bộc phát. Khi lớn lên Medivh đã trở nên rất nổi tiếng ở Azeroth với kĩ năng phép thuật của mình và thường có những chuyến phiêu lưu cùng hai người bạn Llane, hoàng tử của Azeroth và Anduin Lothar, một trong những hậu duệ cuối cùng của dòng máu Arathi. Ba đứa trẻ liên tục gây ra những trò tinh nghịch xung quanh vương quốc, tuy vậy chúng vẫn được người dân yêu mến.

Khi Medivh mười bốn tuổi, sức mạnh to lớn trong cơ thể bắt đầu hoạt động và va chạm với linh hồn của Sargeras đang ẩn trốn bên trong tâm hồn Medivh. Medivh rơi vào trạng thái hôn mê trong nhiều năm. Khi tỉnh lại, Medivh nhận thấy mình đã trưởng thành, còn hai người bạn Llane và Lothar đã trở thành quan nhiếp chính ở Azeroth. Mặc dù Medivh muốn sử dụng nguồn sức mạnh mới bộc lộ của mình để bảo vệ vùng đất quê nhà, nhưng linh hồn đen tối của Sargeras đã làm rối loạn tư tưởng của Medivh và hướng nó về những suy nghĩ xấu xa.

Ở sâu trong tâm hồn Medivh, Sargeras hả hê vì hắn biết rằng thời gian cho cuộc xâm lược lần thứ hai của Burning Legion tới thế giới sắp tới, và người đưa nó đến lại chính là người bảo vệ cuối cùng của thế giới.

Nguồn:
The History of Warcraft (Full). Bài viết trên diễn đàn gamevn.com.