Trong bài viết trước tôi đã nói về khả năng tiếp cận là gì và nó có ý nghĩa gì với tôi (một người chơi khuyết tật). Bước tiếp theo cần đề cập là làm sao ứng dụng những điều đó vào thực tế. Sau cùng, tôi đi tới 10 điều mà nhà phát triển game có thể làm cho game dễ tiếp cận hơn mà không ảnh hưởng gì đến trải nghiệm của những người chơi khác.
1. Làm cho khả năng tiếp cận game thành tùy chọn
Không có một game thủ khuyết tật chân chính nào muốn ép khả năng tiếp cận của game phù hợp với mình mà không nghĩ đến phần còn lại của giới game thủ. Khả năng tiếp cận phải thành tùy chọn của mỗi game nhưng nó không phải là lựa chọn duy nhất vì đa số game thủ không bị khuyết tật.
2. Suy nghĩ kĩ về Quick Time Event
Quick Time Event (QTE) được thiết kế để phù hợp mới phản ứng của lượng lớn cộng đồng game thủ. Nhiều game thủ thích cách mà nó được thêm vào cốt truyện. Nhiều game thủ lại thấy nó tạo ra sự xao nhãng không cần thiết. Dù sao đi nữa, nhà phát triển game phải suy nghĩ lại về cách hoạt động của QTE, nó là bức tường ngăn cách đối với phần lớn cộng đồng game thủ khuyết tật. Nhà phát triển game cần quyết định QTE nào cần thiết để thêm vào game. Nếu họ quyết định giữ lại các QTE, họ phải thêm tùy chọn dành cho người khuyết tật để họ có thể tắt QTE hoặc thực hiện nó tự động.
3. Cho phép sửa đổi thiết lập của điều khiển
Một game không nên không có khả năng tiếp cận với người chơi chỉ vì người chơi không thể với tới được một nút bấm nào đó quá xa. Nếu muốn game tiếp cận tốt hơn với người chơi, nhà phát triển phải cho phép mở rộng khả năng sửa đổi thiết lập điều khiển. Tất cả điều khiển có thể hoàn toàn thiết lập lại để có thể đảm bảo cho mọi game có khả năng tùy chỉnh lại bố trí của điều khiển. Hay ít nhất, mọi game phải có một danh sách mở rộng của các tùy chọn chỉnh sửa điều khiển xung quanh các cần gạt và nút bấm khác nhau.
4. Suy nghĩ lại về xu hướng điều khiển game bằng hành động
Sẽ là không thực tế nếu hi vọng ngành công nghiệp game hoàn toàn đảo ngược lại xu hướng này. Dù sao đi nữa, công nghệ làm cho game dễ tiếp cận hơn với người chưa chơi game bao giờ lại đang từ bỏ một lượng lớn game thủ khuyết tật. Nhà phát triển game phải đánh giá lại giá trị của việc điều khiển game bằng hành động trên khía cạnh này. Không có vấn đề gì khi tạo ra một game mới hoàn toàn được điều khiển bằng hành động. Ví dụ, một người chơi khuyết tật là fan của Zelda không thể chơi bản cài cài mới nhất vì nó cần điều khiển bằng hành động. Không có lý do gì mà phiên bản trước hoàn toàn tiếp cận được mà phiên bản sau lại không, ngay cả khi game chỉ là phần nhỏ trong xu hướng điều khiển bằng hành động như hiện nay.
5. Thêm phụ đề vào game
Phụ đề là một cách dễ dàng nhất để sửa game. Trên thực tế, nhiều người chơi không bị khuyết tật cũng lựa chọn mở phụ đề xuyên suốt game. Người phát triển game cần đảm bảo rằng họ không chỉ cho phụ đề vào tùy chọn của game mà khi họ thêm phụ đề họ phải thêm vào xuyên suốt game ngay cả các đoạn hội thoại dễ nghe nhất.
6. Chế độ dành cho người mù màu
Có nhiều loại mù màu như tác động của nó trong game thường giống nhau. Hầu hết các game thủ bị mù màu gặp khó khăn trong một số thành phần trong game mà họ bị nhầm lẫn màu. Trong chế độ chơi nhiều người, họ không thể phân biệt quân địch và quân ta. Các nhà phát triển game nên nỗ lực thêm vào một chế độ mà các thành phần quan trọng dễ dàng nhận thấy và chế độ nhiều người chơi dễ phân biệt địch ta. Nó có thể chỉ là đơn giản bỏ đi tên của đội đối phương hay thêm mũi tên nổi bật vào các thành phần quan trọng trong game.
7. Đảm bảo chữ đọc được
Không gì có thể biện hộ cho việc chữ không đọc được trong game. Nó là khó khăn ảnh hưởng đến cả những game thủ thông thường chứ không chỉ những game thủ bị khuyết tật về thị giác. Mọi game đều nên có chữ đủ lớn để đọc từ khoảng cách tương đối. Nếu có thể game nên điều chỉnh được kích thước chữ phù hợp với người chơi.
8. Tiếp cận các thế hệ console mới với tư tưởng tiếp cận game thủ
Có ba nhà phát triển console chính là Nintendo, Sony và Microsoft. Nếu họ quan tâm đến vấn đề này họ có thể tạo ra thế hệ máy tiếp theo với tinh thần tiếp cận game thủ. Họ có thể tạo ra hệ thống giải quyết được rất nhiều vấn đề liên qua đến khả năng tiếp cận của game. Ví dụ, thay vì bắt các phát triển game phải cho phép thay đổi các điều khiển trong game, sẽ ra sao nếu thế hệ console tiếp theo cho phép tùy chỉnh lại thiết lập điều khiển ở bên ngoài, không phân biệt game đang được chơi? Với cách này không những các game thủ khuyết tật mà cả các game thủ bình thường để có được thiết lập điều khiển phù hợp với sở thích của họ.
9. Nhận ra khả năng tiếp cận của game là yếu tố quan trọng như việc chơi game công bằng
Chế độ chơi nhiều người là một phần quan trọng của khả năng tiếp cận của game. Các nhà phát triển cần nhận ra rằng ngoài việc quan tâm đến vấn đề chơi gian lận, phải đảm bảo rằng mọi người đều có cơ hội như nhau khi chơi game. Các nhà phát triển game cần phải tạo ra trải nghiệm chơi game đa dạng để người chơi có thể tham gia vào với một vị trí nào đó với khả năng cạnh tranh công bằng như Medic hay Engineer trong Team Fortress 2 (các lớp nhân vật hỗ trợ ít phải chiến đấu dạng phản xạ). Hoặc cần đánh giá lại định nghĩa về gian lận và nhận ra rằng các điều khiển được chỉnh sửa theo ý cá nhân có thể làm bạn bị cấm chơi một số game lại là cách duy nhất để người chơi khuyết tật có cơ hội như mọi người trong việc điều khiển thuần thục game.
10. Lắng nghe cộng đồng game thủ khuyết tật
Nghiên cứu cho thấy có 20 triệu game thủ Mỹ bị các khuyết tật nhất định. Đó là một thị trường lớn. Nếu các nhà phát triển game có thói quen quan tâm đến cộng đồng khuyết tật, họ có thể khiến game của họ tiếp cận người chơi dễ dàng hơn, và còn giúp cho danh tiếng của họ nổi bật hơn trong cộng đồng các game thủ khuyết tật, do đó tăng doanh thu.
Bài viết này của tác giả Josh Straub đăng trên trang mạng GameInfomer. Bài viết được chuyển ngữ sang tiếng Việt bởi Lương Quang Hà, một thành viên của trang mạng VietGameDev.