Hôm nay chúng ta sẽ gặp gỡ Saahil “UNiVeRsE” Arora để nói về sự chuẩn bị của EG cho Shanghai Major tới, những vấn đề mà anh ấy và cả team muốn cải thiện và mục tiêu để vô địch The International hai lần liên tiếp. Ngoài ra UNiVeRsE cũng nói về gia đình của mình, những năm đi học và tình yêu dành cho tennis và cờ vua, cũng như những nguyện vọng cá nhân và chuyên nghiệp của mình.
Còn chưa đến hai tuần nữa là Shanghai Major. Việc luyện tập diễn ra thế nào rồi?
Khá là ổn, chúng tôi đã chơi rất nhiều, khoảng 8-10 tiếng một ngày. Mọi người cũng bay pub nữa. Dạo gần đây thì chúng tôi bắt đầu luyện tập với các team khác.
Bao giờ thì các bạn bay?
Chúng tôi bay ngày 21/02.
Thế là có mấy ngày để làm quen mọi thứ rồi nhỉ.
Ừm, chúng tôi cố đến sớm trước 3-4 ngày để khỏi bị jet lag và có lẽ là luyện vài game nữa.
Đồng đội và quản lý của bạn đã nói vài lần rằng bạn muốn vô địch TI hai lần liên tiếp. Nếu TI6 diễn ra trong hai tuần tới, bạn nghĩ mình có thể dành chiến thắng không?
Tôi nghĩ là chúng tôi đang có cơ hội rất lớn. Để nói chắc chắn là chúng tôi có thắng hay không thì rất khó, bởi vì sẽ luôn có những điều bất ngờ xảy ra tại giải – bạn sẽ không biết điều gì sẽ xảy ra cả. Nên tôi nghĩ là chúng tôi có cơ hội lớn. Tôi không nghĩ là chắc chắn sẽ thắng, nhưng có cơ hội tốt.
Khó khăn lớn nhất của team hiện nay là gì? Và cần làm gì để cải thiện nó?
Khó khăn lớn nhất của team chính là sự gắn kết tập thể. Tôi nghĩ chúng tôi đều là những cá nhân tài năng và giỏi ở vị trí của riêng mình, vấn đề là phải tìm được cách để tất cả vận hành trơn tru.
Bạn cũng đã chơi hơn 1000 game chuyên nghiệp rồi. Tôi dám chắc rằng – trong hơn 1000 game ấy – bạn sẽ không thể quên được game đấu đã giúp bạn vô địch TI5 và cú blink không sight mà được mọi người biết tới là “6 million dolar Echo Slam”. Nhưng game đấu nào trong 1000 ấy là thất bại không bao giờ bạn có thể quên được?
Oh! Lúc ấy tôi chơi tại TI3, Team Dignitas và chúng tôi đối đầu với – oh, man – là một team Trung Quốc – hình như là LGD thì phải – ở nhánh thua. Tôi đã phải đối mặt với Alchemist (của Sylar) và đó có lẽ là trận thua đau đớn nhất của tôi. Nó thực sự đã khiến tôi rất buồn và tôi biết là mình sẽ phải trở lại và thể hiện tốt hơn tại giải năm sau.
Cuộc sống của bạn đã thay đổi như nào kể từ khi vô địch TI?
Hừm, vẫn vậy thôi. Có lẽ là tôi đã đi mua sắm nhiều hơn xưa, ngoài ra thì vẫn vậy. Chúng tôi đều muốn chiến thắng lần nữa, nên không muốn chìm đắm trong tiền bạc quá lâu.
Ồ xem ra bạn chi tiêu cẩn thận nhỉ. Bạn tự lo chuyện tiền nong hay có chuyên gia giúp đỡ?
Dĩ nhiên là tôi không thể tự mình lo được rồi. Tôi đã nhờ vài chuyên viên tư vấn cách đầu tư tốt nhất và tôi cũng có kế toán lo mấy khoản thu nhập mỗi năm của tôi nữa.
Vậy cách nhìn của bạn đối với chuyện tiền nong có thay đổi gì không?
Ừm có. Trước đây thì bạn luôn nghĩ về việc liệu nó có đủ để trang trải lâu dài không. Khoản tiền thưởng ấy không có nghĩa là sẽ giúp bạn thảnh thơi đến hết đời, nhưng nói chung là nó vẫn dư dả để chi tiêu hơn trước kia.
Thứ đắt nhất mà bạn mua sau khi vô địch TI là gì?
(cười) Bạn biết đấy, cũng chẳng có gì đặc biệt cả. Tôi đã mua một đôi giày thôi. Chắc là thứ đắt nhất rồi đấy.
Thật á? Chỉ một đôi giày thôi sao?
(cười) Ừ, tôi nghĩ là nó khoảng 100 đô gì đó.
Bạn có liên quan đến mảng kinh doanh của EG không?
Hiện nay thì không. Có lẽ sẽ sớm thay đổi, nhưng nói chung thì tôi cũng không chắc về điều đó lắm.
Hmm kĩ năng hay sự hiểu biết (trong game) mà bạn muốn đạt đẳng cấp thượng thừa để giúp mình trở nên tốt hơn?
Câu hỏi khó nhỉ? Tôi không nghĩ về mấy thứ riêng lẻ kiểu vậy, chỉ cố là một player giỏi hơn thôi. Gần đây thì tôi có gặp vấn đề về việc giữ bình tĩnh – không biết là có khắc phục được không nữa. Tôi đang cố để không bị ảnh hưởng bởi các thứ xung quanh.
Thế việc cố gắng trở thành một con người tốt đẹp hơn thì sao?
(cười) Tôi đã cố đi tập gym, nhưng mà chơi Dota nên khó đảm bảo lắm. Khi mà bạn chơi nhiều như chúng tôi, thì rất khó để duy trì làm những hoạt động khác mỗi ngày.
Phần thưởng quý nhất khi là một game thủ là gì? Điều gì khiến nó đáng giá đến vậy?
Có lẽ là cảm giác được làm điều mà bạn mong muốn. Nếu như tôi đi học và làm một nghề nào đó sau khi tốt nghiệp, thì tôi không nghĩ là nó sẽ cho tôi cảm giác như này, vì tôi không được làm những thứ mà mình thực sự muốn. Cảm giác rất thỏa mãn khi bạn đánh cược tất cả và thu lại kết quả tốt.
Bạn có nhớ về thời điểm mà bạn nhận ra Dota 2 trở thành sự nghiệp của bạn không?
Có lẽ là sau TI3, khi tôi cùng Fear gia nhập EG. Đó là lúc tôi nhận ra đây sẽ là sự nghiệp của đời mình. Lúc ấy thì tôi không có chắc chắn lắm – dĩ nhiên rồi, phải có kết quả trước đã – nhưng mà vào lúc ấy thì tôi thấy là nó hoàn toàn có cơ sở.
Bạn có lời khuyên gì đến những player đang vật lộn tìm kiếm thành công hiện nay không?
Nó không dành cho tất cả mọi người. Đó là một nghề rất khó khăn – rất nhiều stress – nhưng nếu như bạn muốn làm điều đó, bạn phải chú tâm 100%. Nếu như bạn cố gắng chưa đủ, thì bạn phải cố gắng hơn nữa.
Thứ gì gây ra stress vậy?
Khi có các giải đấu, thì chắc chắn là sẽ có stress – mọi người chiến đấu để dành vị trí số 1, tất cả mọi người đều muốn vô địch TI.
Chỉ có TI thôi hay cả những giải đấu khác nữa?
Tất cả các giải đấu, nhưng dĩ nhiên là dễ stress hơn tại TI rồi, vì nó là sự kiện lớn nhất diễn ra mỗi năm. Nhưng dù sao thì bạn sẽ luôn stress mỗi khi tham gia các sự kiện khác.
Bạn chưa bao giờ là gương mặt chính, hay nổi bật trên các phương tiện. Bạn từng nói rằng mình bị đánh giá thấp vì không gia nhiều về truyền thông, nên không nhiều người biết về bạn. Tại sao bạn lại như vậy?
Tôi cũng không biết nữa. Khi tôi nhìn mấy trang tin truyền thông thì tôi thấy rất nhiều người nói về đủ mọi thứ trên đời. Thực sự là nó không cần thiết. Tôi nghĩ là người ta nên giữ ý kiến cho riêng mình. Cơ bản là vậy.
Tuổi thơ của bạn như thế nào?
Tôi có tuổi thơ rất hạnh phúc, dù hơi rụt rè chút. Tôi lớn lên tại Wisconsin – bang Midwest của US. Một tuổi thơ bình thường thôi, cũng không có gì hấp dẫn xảy ra cả.
Bạn có anh chị em ruột không?
Tôi có một người chị hơn mình 7 tuổi.
Cô ấy đang làm nghề gì?
Chị ấy là nha sĩ và đang sống ở Michigan với chồng và 2 con trai.
Thế còn bố mẹ bạn thì sao? Họ nghĩ sao về sự nghiệp game thủ của bạn?
Lúc đầu thì họ không ủng hộ chút nào. Hồi ấy tôi chơi StarCraft. Tôi chơi nó rất nhiều hồi trung học, và mẹ tôi đã lấy mất đĩa CD và giấu nó đi. Nên tôi đã không thể chơi trong vài ngày, nhưng sau đó thì bà ấy lại trả tôi. Bố mẹ tôi không có thành kiến tốt cho lắm. Nhưng gần đây thì họ hẫu thuẫn tôi hơn rất nhiều, còn xem cả game tôi thi đấu nữa.
Khi là một cậu nhóc, bạn muốn lớn lên mình là ai?
Tôi đã muốn trở thành một bác sĩ, hoặc nghề gì đó liên quan đến không gian vũ trụ
Bạn thích mấy thứ thiên văn học nhỉ?
Ừm đúng rồi. Đó là thứ luôn khiến tôi cảm thấy hứng thú đấy, nhưng mà lúc đi học thì tôi nhận ra là tôi chả hứng thú với sách vở cho lắm. (cười). Nên là việc trở thành bác sĩ xem ra hơi xa vời đối với tôi.
Tôi biết là bạn đã từng chơi tennis cho team Madison Memorial. Tại sao bạn lại có hứng thú với tennis vậy?
Bố tôi đã giới thiệu môn tennis cho tôi. Ông ấy từng dẫn tôi ra sân, chơi với tôi và muốn tôi chơi tennis ở trường trung học, nên là tôi biết đến môn tennis như vậy đấy.
Bạn có giỏi môn tennis không?
Tôi từng là đội trưởng của team hồi 2 năm cuối của trung học. Nên tôi nghĩ mình cùng tạm được.
Chúng tôi tìm được một bức ảnh bạn đang thi đấu trên sân tennis. Hồi đấy tóc bạn dài thật đấy.
(cười) Ừ hồi đấy tóc tôi nó hơi dở hơi chút, mà tôi cũng không đi cắt tóc nhiều nữa.
Bạn có còn xem tennis không?
Không nhiều lắm. Hồi ấy thì tôi xem suốt thôi.
Nhưng bạn có vận động viên ưa thích đúng không?
Ừ, tôi thích Marat Safin. Tôi thích xem Djokovic chơi, và cả Federer thời đỉnh kì đỉnh cao nữa. Lý do mà tôi thích Marat Safin bởi vì một lần tôi đã xem anh ấy chơi – tôi nghĩ là chơi tại giải Australian Open – và anh ấy đã thắng giải Grand Slam, từ đáy vực vươn lên đến đỉnh cao. Anh ấy đã chiến thắng tất cả. Đó là lý do tôi thích anh ấy rất nhiều.
Bạn cũng chơi cờ vua đúng không?
Đúng rồi. (cười) Sao bạn lại biết vậy? Không ai biết điều đấy cả. Bố tôi chỉ cho tôi trò này và từng chơi với tôi trước đây. Tôi thích chơi cờ vua lắm. Đó là trò chơi đầu tiên mà tôi từng chơi. Tôi từng tham gia một giải ở Madison, và đã chiến thắng. Nó là một giải cấp 6 của thành phố và tôi đã chiến thắng, nhưng sau đó thì tôi không chơi nó suốt hồi trung học, cũng không biết tại sao nữa.
Nó bắt đầu chán hơn sao?
Tôi nghĩ là nó không còn khiến tôi hứng thú như trước nữa, mà hồi đấy tôi cũng không quyết tâm luyện tập, tôi chơi với những người giỏi hơn mình – nhưng người luyện tập rất nhiều í – tôi thua bét nhè, mà tôi thì không thích thế nên tôi nghỉ chơi cờ vua luôn.
Bạn nhắc nhiều đến bố bạn nhỉ. Có vẻ như ông ấy là thần tượng của bạn?
Tôi rất thán phục ông ấy. Tôi nghĩ là ông ấy có hơi hà khắc khi bắt tôi phải làm thứ này thứ nọ mà tôi không thích, như kiểu tennis ấy. Nhưng nói chung ông ấy là hình tượng mà tôi hướng đến.
Ông ấy có hạnh phúc với những gì mà bạn đạt được không?
Tôi không nói chuyện với bố tôi nhiều cho lắm, nhưng tôi nghĩ là ông ấy mừng cho tôi. Tôi không nghĩ đây là nghề mà bố tôi mong muốn, nhưng hẳn ông ấy sẽ vui vì tôi đã tìm được ra điều gì đó.
Bạn đã tạm việc học ở trường đại học, nơi mà bạn đang học ngành khoa học máy tính. Bạn có nghĩ là mình sẽ quay lại và tiếp tục việc học dang dở trong tương lai gần không?
Nếu mà tránh được thì tôi sẽ không quay trở lại đâu. (cười) Nhưng nếu cảm thấy cần thiết thì tôi sẽ bắt đầu lại.
Điều gì sẽ khiến bạn quay trở lại với việc học?
Nếu như tôi không tìm được một nghề gì đó liên quan đến eSport hay Dota – những thứ mà tôi ưa thích – thì có lẽ tôi sẽ trở lại việc học.
Việc gì vậy? là coach hay làm caster?
Coach, cast, hay thứ gì đại loại vậy, tôi sẽ cân nhắc sau.
Mục tiêu của bạn trong 10 năm là gì? Cá nhân lẫn sự nghiệp của bạn ấy?
Về sự nghiệp, thì tôi muốn vô địch TI lần nữa. Đấy là mục tiêu số một của tôi. Khi tôi giải nghệ, tôi muốn được mọi người biết đến là best offlane trong lịch sử. Tôi muốn khi ấy mọi người sẽ nhìn lại và nói rằng tôi là best offlane trong giai đoạn này. Cá nhân tôi thì muốn mình ổn định hơn một chút, có thể là du lịch vài nơi, tôi biết là chúng tôi hay đi đây đi đó, nhưng không hẳn là du lịch – chỉ là đến các sự kiện LAN chứ không được thăm thú xung quanh. Tôi muốn được đến Ý hay những nơi đẹp đẽ để nghỉ ngơi.
Liệu 10 năm nữa, bạn đã kết hôn và có con cái chăng?
(cười) Tôi chưa nghĩ đến việc ấy. Tôi không chắc là mình muốn có con hay không nữa.
Tại sao lại không?
Tôi không biết nữa. Tôi chơi với trẻ con khá nhiều, con của chị tôi ấy, và tôi thấy thật khó để nuôi dạy một đứa. Nếu chỉ kết hôn không thôi thì ok, sao cũng được. Nhưng con cái lại là một vấn đề khác mà tôi sẽ phải suy nghĩ kĩ trước khi quyết định
Cảm ơn bạn, Saahil, chúc may mắn tại Thượng Hải!
Cảm ơn!
Bài phỏng vấn được thực hiện bởi Andra Ciubotaru và đăng tải trên DotaBlast. Bản dịch tiếng Việt được thực hiện bởi DC từ fanpage Dota 2 Quotes.