Tiểu sử của Ahri, Hồ Li Chín Đuôi

Sinh ra với một liên kết ma thuật tiềm tàng của Runeterra, Ahri là một Vastaya có khả năng chuyển hóa ma thuật thành những quả cầu năng lượng thuần khiết. Cô ta say mê việc chơi đùa với con mồi của mình bằng cách thao túng cảm xúc của họ, rồi sau đó nuốt chửng lấy nguồn tinh hoa sự sống từ nạn nhân. Dù mang bản năng săn mồi tự nhiên, Ahri lại cảm thấy một sự cảm thông khi cô ta nhận được những mảnh ký ức từ mỗi linh hồn mà cô hấp thụ.

Bị bỏ rơi trong một khu rừng tuyết phủ ở phía bắc Ionia, Ahri chẳng còn biết gì về gia đình cũ của mình ngoại trừ một vật mà họ đã bỏ lại cho cô: một cặp bảo thạch. Cô gia nhập một bầy cáo tuyết khi chúng đang trong một cuộc săn lúc bình minh, và ít lâu sau chúng đã nhận nuôi cô như một cá thể trong bầy. Dù không ai dạy cho cô những phép thuật mà giống loài của cô sở hữu, nhưng bản năng đã giúp Ahri học được cách lấy nó từ thế giới xung quanh, cô tạo nên những quả cầu ma thuật tàn phá và cường hóa phản xạ của chính bản thân để hạ gục con mồi. Nếu áp sát đủ gần, cô thậm chí có thể khiến một con hươu rơi vào trạng thái bất động, đến nỗi mà nó vẫn không phản ứng gì khi những chiếc răng nanh của cô cắm ngập vào da thịt nó.

Ahri chạm trán với con người lần đầu khi một đám lính ngoại bang cắm trại gần hang ổ của cô. Cảm thấy lạ lẫm bởi những hành động của họ, và với sự tò mò muốn học hỏi thêm, cô quan sát họ từ đằng xa. Cô đặc biệt chú ý đến một người thợ săn, một kẻ chán ghét những tên đồng đội phung phí, anh tận dụng mọi phần còn sót lại của những con thú giết được, và khiến cô nhớ đến gia đình cáo của mình.

Khi người thợ săn bị thương bởi một mũi tên, Ahri cảm thấy sự sống của anh ta đang dần trôi đi. Theo bản năng, cô nuốt chửng những tinh hoa của sự sống đang tuôn chảy khỏi người anh, và nhận được từng mảnh nhỏ trong kí ức của tên thợ săn – người yêu mà anh ta mất đi trong chiến tranh, những đứa trẻ đến từ một vùng đất bí ẩn của đá và sắt. Cô phát hiện ra rằng mình có thể đưa cảm xúc của người thợ thợ săn từ sợ hãi đến buồn đau và đến niềm vui. Cô đưa anh vào một ảo ảnh về một cánh đồng đầy nắng cho đến khi anh qua đời.

Sảng khoái bởi cảm giác khi hấp thụ sự sống của người thợ săn, Ahri cảm thấy sức sống của mình mạnh mẽ hơn bao giờ hết, và cô đi khắp Ionia để tìm kiếm những nạn nhân tiếp theo. Cô hứng thú với việc chơi đùa cùng con mồi, biến chuyển cảm xúc trước khi hấp thụ sự sống của họ. Cô thay đổi giữa việc làm lóa mắt họ với những ảo ảnh đẹp đẽ ảo giác về những khát khao sâu thẳm bên trong, và đôi khi là những giấc mơ nhuốm màu buồn đau.

Cô say sưa với những kí ức không phải của mình, và chìm đắm trong cuộc sống của những kẻ khác. Thông qua những hình ảnh đánh cắp được, cô nhìn thế giới bằng đôi mắt của những kẻ khác, khi họ bày tỏ lòng trung thành của mình đối với một ngôi đền bóng tối, dâng hiến các tế phẩm cho hiện thân của thần mặt trời, gặp gỡ một bộ tộc Vastaya người chim chỉ giao tiếp qua những giai điệu, và lướt qua những cảnh đồi núi mà cô chưa từng được thấy bao giờ. Cô trải qua cảm giác đau đớn và hoan hỉ của những mảnh kí ức và nó khiến cô muốn có thêm nữa, và cô khóc than khi những người dân làng Ionia ngã xuống trong những cuộc thảm sát dưới bàn tay của lũ Noxus xâm lược.

Ahri bất ngờ khi những kí ức dẫn cô đến câu chuyện về một con cáo quỷ. Khi cô hấp thụ càng nhiều sự sống, cô lại càng có được nhiều thông tin về những nạn nhân của mình hơn, và cũng cảm thấy tội lỗi vì đã kết liễu mạng sống của quá nhiều người. Cô sợ truyền thuyết nói về mình là sự thật – cô chẳng khác gì một con quái vật tàn nhẫn. Nhưng mỗi khi không săn mồi quá lâu, cô lại cảm thấy sức mạnh của mình tàn phai đi, và không thể cưỡng lại việc tiếp tục đi săn một lần nữa.

Ahri đã thử tự kiểm soát bản thân bằng cách hấp thụ một lượng nhỏ sự sống, đủ để lấy đi một vài kí ức nhưng không làm chết nạn nhân. Cô đã thành công, trong một lúc, nhưng lại bị dày vò bởi cơn đói vô tận và sớm đầu hàng trước những cám dỗ, cô lại chìm đắm trong những giấc mơ, và lần này là của cả một ngôi làng ven biển.

Bị hành hạ bởi sai lầm của bản thân, Ahri không thể tha thứ cho chính mình và rơi vào một nỗi buồn sâu thẳm, nó khiến cô phải tự hỏi về sự tồn tại của bản thân. Cô thu mình lại trong những hang núi, cô lập bản thân trong hi vọng sẽ kiểm soát được những khao khát không ngưng nghỉ của mình. Sau nhiều năm, cô đã trở lại, và quyết tâm trải nghiệm cuộc sống bằng chính đôi mắt của mình. Dù đôi khi cô vẫn chiều theo khao khát hấp thụ sự sống của mình, nhưng cô luôn chống cự lại việc nuốt chửng toàn bộ sự sống. Với cặp bảo thạch là manh mối duy nhất dẫn đến cội nguồn của mình, Ahri bước ra ngoài để tìm kiếm những đồng loại của mình. Giờ đây cô không còn phải phụ thuộc vào những kí ức mượn tạm, hay những giấc mơ xa lạ nữa.