Sáng nay (01/04/2021), Liên Minh Huyền Thoại: Tốc Chiến vừa trình làng tướng mới Galio và nhóm trang phục Cá Tháng Tư (Fizz Chú Chó Tinh Nghịch, Amumu Tiệc Bất Ngờ, Corki Siêu Vòng Ba, và Draven Draven). Bên cạnh đó, hai trang phục Galio Thanh Lịch và Galio Hỏa Ngục cũng được trình làng nhân dịp Vệ Thần Khổng Lồ gia nhập Tốc Chiến.
Được biết, đây là một phần trong bản cập nhật 2.2 “siêu to khổng lồ” của Tốc Chiến. Nếu bạn quan tâm tới bản cập nhật này thì đừng quên theo dõi các thay đổi liên quan đến cân bằng tướng và trang bị tại đây nhé.
Tướng mới Galio
Nằm bên ngoài Đại Đô Demacia là vệ thần khổng lồ Galio nghiêm trang đứng gác. Được tạo ra để khắc chế các pháp sư đối địch, ông thường im lìm hàng thế kỷ cho đến khi bị một nguồn ma thuật hùng mạnh đánh thức. Galio sẽ tận hưởng từng giây của quãng thời gian tỉnh giấc, từ những trận đánh tưng bừng đến những cuộc chiến danh dự để bảo vệ quê hương. Tuy nhiên, thắng lợi cũng thật cay đắng, bởi thứ ma thuật ông hủy diệt cũng chính là ngọn nguồn năng lượng để ông hoạt động, và mỗi chiến thắng lại khiến ông chìm vào giấc ngủ say.
Kĩ năng
Nội tại: Cú Nện Khổng Lồ
Cường hóa đòn đánh kế tiếp của Galio để gây thêm sát thương phép lên các kẻ địch gần đó.
Chiêu 1: Đôi Cánh Chiến Trận
Phóng ra hai luồng gió gây sát thương phép. Khi hai luồng gió hội tụ, chúng tạo nên một cơn lốc xoáy gây sát thương phép theo tỉ lệ máu tối đa của mục tiêu trúng chiêu.
Chiêu 2: Lá Chắn Durand
Nội tại: Sau 12 giây không chịu sát thương, Galio nhận một lá chắn hấp thụ sát thương phép trong vài giây.
Giữ: Galio tiến vào trạng thái phòng ngự, làm chậm bản thân 25% trong 2 giây, giảm sát thương phép và sát thương vật lý gánh chịu.
Thả: Gây sát thương phép lên kẻ địch xung quanh và khiêu khích chúng, thời gian khiêu khích tăng theo thời gian vận sức.
Chiêu 3: Cú Đấm Công Lý
Lao tới phía trước, dừng lại khi đụng phải tướng địch hoặc địa hình, gây sát thương phép lên kẻ địch và hất tung chúng lên không.
Chiêu cuối: Siêu Hùng Giáng Thế
Trao lá chắn bảo vệ từ nội tại Lá Chắn Durand cho tất cả tướng đồng minh ở gần mục tiêu và tiếp đất tại đó. Sau 2,5 giây, Galio sẽ tới vị trí chỉ định, gây sát thương phép lên kẻ địch ở gần và hất tung chúng lên không.
Tiểu sử
Huyền thoại về Galio khởi nguồn từ những tàn tích của Chiến Tranh Cổ Ngữ, khi vô số những người tị nạn trốn chạy khỏi quyền năng hủy diệt của ma thuật. Ở một nơi phía tây Valoran, đoàn người trốn chạy bị truy đuổi bởi một đám pháp sư hắc ám tàn ác kiệt sức vì nhiều ngày liên tục lẩn trốn, những người tị nạn ẩn náu dưới bóng một tán rừng hóa thạch cổ đại, và tại nơi đây, đột nhiên những kẻ truy đuổi phát hiện ra rằng ma thuật của họ không hề có tác dụng.
Dường như những tán cây hóa thạch là những tấm khiên chắn ma thuật tự nhiên, và bất kì pháp thuật nào sử dụng lên chúng đều đơn giản là trở nên thất bại. Không còn vô vọng nữa, đoàn người tị nạn quay mũi kiếm của họ vào đám pháp sư hắc ám và đuổi họ khỏi vùng đất đó.
Một số người cho rằng nơi thánh địa đó là một món quà từ thần linh, những người khác nghĩ rằng nó là một phần thưởng xứng đáng cho chuyến hành trình khủng khiếp của họ, nhưng tất cả đều đồng ý rằng đó sẽ là quê hương mới của họ.
Nhiều năm trôi qua, những người định cư bắt đầu biết chế tạo những công cụ phòng hộ từ khu rừng được phù phép. Rốt cuộc, họ phát hiện ra rằng nó có thể được trộn với tàn tro và đá vôi để tạo nên kháng ma thạch thứ vật liệu có khả năng kháng ma thuật cực mạnh. Đó là nền tảng cho một nền văn minh mới, bên trong những bức tường thành của vương quốc Demacia.
Trong nhiều năm, những tấm khiên chắn kháng ma thạch là tất cả những gì người Demacia cần để cảm thấy an toàn khỏi mối hiểm họa ma thuật từ bên trong biên giới của quê hương. Trong dịp hiếm hoi, khi cần giải quyết những xung đột bên ngoài, quân đội của họ đều chứng tỏ được sự dũng mãnh và đáng sợ của mình… nhưng khi đối thủ triển khai ma thuật, những đoàn quân viễn chinh của Demacia gần như không thể chống trả. Họ cần phải đưa tấm khiên chắn ma thuật của họ ra chiến trận, bằng một cách nào đó.
Nhà điêu khắc Durand đã được giao nhiệm vụ thiết kế một bức tường kháng ma thạch cho quân đội, và hai năm sau ông đã vén màn cho tuyệt tác của mình. Dù chẳng phải là thứ mà nhiều người đã mong chờ, bức tượng vệ thần có cánh Galio đã trở thành một phần thiết yếu trong cuộc chiến vệ quốc, và cũng là biểu tượng của Demacia trên khắp vùng Valoran.
Dùng một hệ thống ròng rọc, búa thép và vô số trâu bò, họ kéo bức tượng đá khổng lồ ra chiến trận. Và những kẻ xâm lăng chỉ biết sững sờ trước bóng đen khổng lồ bao phủ lên họ vị vệ thần “ăn ma thuật” tượng trưng cho cả một vương quốc, và là nỗi kinh hoàng của những kẻ dám chống đối.
Dù vậy, chẳng ai có thể mường tượng được khi bức tượng hấp thụ quá nhiều năng lượng bất ổn, điều gì sẽ xảy đến…
Demacia đang sa lầy trong một trận chiến với lực lượng đối địch nơi Núi Nanh Lục. Một hội pháp sư chiến trận tinh nhuệ, được biết đến với cái tên Nắm Đấm Bí Thuật, oanh tạc lực lượng của Demacia bằng những tia sét năng lượng thần bí trong suốt mười ba ngày. Những kẻ may mắn sống sót với sĩ khí giờ đã tiêu tan, rút về chỗ Galio. Trong thời khắc tinh thần của họ đang sụt giảm hơn bao giờ hết, một tiếng động chậm chạp mà vang trời vọng lên nơi thung lũng, như thể hai ngọn núi đang nghiến nhau. Khi bóng đen khổng lồ bao phủ lên họ, những người lính Demacia đều đã sẵn sàng cho thời khắc tận cùng của mình.
Một tiếng gầm vang vọng từ phía trên. Trong sự kinh ngạc của quân Demacia, tiếng động đó phát ra từ vị vệ thần khổng lồ phía sau lưng họ Galio đang tự thân di chuyển, nói chuyện. Bằng một cách nào đó, thứ năng lượng khủng khiếp đã hấp thụ đã cho ông ta sự sống. Ông bước lên phía trước những người lính Demacia, che chở cho họ hết đòn này đến đòn khác, hấp thụ những tia sét ma thuật vào trong tấm thân hộ pháp, sắt đá của mình.
Và rồi Galio xoay mình, lao vút về phía sườn núi, nghiền nát từng tên Nắm Đấm Bí Thuật vào sỏi đá khô cằn.
Những người lính Demacia mừng rỡ. Họ muốn bày tỏ lòng biết ơn đối với vị vệ thần kháng ma thạch đã cứu mạng họ… nhưng cũng nhanh chóng như khi sống dậy, người hộ pháp đáng sợ của họ đã trở về chỗ bệ đỡ, đứng lặng yên tự lúc nào. Trở về Đại Đô, câu chuyện kì dị này được kể lại những kẻ may mắn sống sót sau Trận Nanh Lục, nhưng chỉ được đáp lại bằng sự lặng thinh. Ngày hôm đó đã trở thành một huyền thoại có lẽ là một câu chuyện cổ tích hoang đường để khích lệ mọi người trong những thời khắc khó khăn
Dĩ nhiên, chẳng ai có thể tin được rằng vị thần khổng lồ vẫn đang tiếp tục dõi theo những sự vật đang diễn ra quanh ông. Ngay cả khi bất động, Galio vẫn giữ được ý thức, khao khát trải nghiệm cảm giác của chiến trận một lần nữa.
Ông ngắm nhìn những kẻ phàm nhân qua lại dưới chân mình, dâng đồ cúng lễ hết năm này đến năm khác. Ông chẳng thể hiểu vì sao rồi từng người một lại biến mất khi thời gian trôi qua. Galio tự hỏi họ đã đi đâu. Có lẽ họ được đưa đi sửa chữa chăng, cũng như ông sau mỗi lần quay trở về từ chiến trận?
Rồi nhiều năm nữa trôi qua, Galio nhận ra câu trả lời tàn khốc cho thắc mắc của mình không như ông, những người Demacia không thể được sơn lại, và những tổn thương của họ hề dễ dàng để sửa chữa. Nhân loại là những sinh vật mỏng manh, phù du, và ông hiểu rằng họ cần sự bảo vệ của mình đến nhường nào. Chiến đấu là khát khao của ông, nhưng giờ đây, những con người này mới là mục đích của ông.
Dù vậy, Galio chỉ được triệu ra chiến trận vài lần trong suốt nhiều thế kỷ. Demacia đã bắt đầu chú trọng đến những việc bên trong hơn, cùng với đó là sự suy giảm của ma thuật trên thế giới so với trước đây, và cũng vì thế nên vị vệ thần khổng lồ vẫn cứ đứng yên đó, quan sát thế giới qua bức màn u tối nơi giấc mộng tỉnh thức của mình. Niềm hy vọng lớn nhất của bức tượng là một ngày ông sẽ nhận được nguồn năng lượng ma thuật mạnh đến nỗi ông sẽ không cần phải chìm vào giấc ngủ nữa.
Chỉ khi đó, Galio mới có thể hoàn toàn theo đuổi sứ mệnh của mình: đứng lên và chiến đấu như một người bảo hộ của Demacia, ngày đó và mãi mãi về sau.
Trang phục ra mắt
Galio Thanh Lịch
Hãy tận hưởng thứ tiên dược này đi. Bộ áo tuxedo trắng cùng màu tím khói hoàng gia dành cho các vị vua và hoàng hậu không xứng đáng với nó. Bởi khi bạn là một bức tượng kháng ma thạch cao 25 mét, bạn sẽ luôn là trung tâm thu hút sự chú ý.
Galio Địa Ngục
Là con quái vật tàn ác dẫn đầu đoàn quân Hỏa Ngục, Galio to lớn hơn đồng loại gấp nhiều lần. Mỗi bước đi của hắn khiến mặt đất dưới chân tan chảy, làm cả một quân đoàn biến mất chỉ trong nháy mắt.
Trang phục Cá Tháng Tư
Fizz Chú Chó Tinh Nghịch
Kinh khủng quá đi.
Amumu Tiệc Bất Ngờ
Corki Siêu Vòng Ba
Là một nhà huấn luyện chó có một vài ý tưởng viển vông về khí động vật học, Corki tham dự hội thi cún cưng hàng đầu thế giới cùng một chú chó Corgi Pembroke xứ Wales biết bay. Tại sao y lại làm thế? Y muốn nhận lại được gì? Liệu y có thực sự là Yordle hay chỉ là người bình thường với vóc dáng nhỏ con mà thôi? Toàn là câu hỏi quan trọng cả.
Draven Draven
Không phải Draven mà là Draaaaaaven.
Truyện ngắn về Galio: Anh hùng tỉnh giấc
Tác giả: John O’Bryan
Chiến tranh đang tới, Galio chẳng thể làm gì ngoài nhìn binh lính Demacia sửa soạn. Ông không biết đã bao lâu kể từ lần cuối ông nếm vị ma thuật. Ông đã được đưa khỏi bệ nhiều lần, chỉ để trở lại mà chẳng có cơ hội sống dậy. Nhưng, dù thân thể bất động, tâm trí ông vẫn luôn sôi sục.
Nó khao khát chiến đấu.
Galio nhìn thấy đoàn quân lởm chởm của đám man di phương Bắc từ xa. Dù các giác quan mờ đục trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê này, ông vẫn nhận ra hàng ngũ của chúng lộn xộn và thiếu kỷ luật, bước thẳng tới chỗ quân Demacia đang chờ đợi. Galio đã nghe nói về đám người này nhiều lần trong những lần chinh phạt gần đây. Cư dân trong thành phố sợ hãi thì thầm rằng quân Freljord không để ai sống sót, và sẽ treo đầu quân thù lên những chiếc ngà khổng lồ của bầy thú lạ…
Nhưng dân man di chẳng phải mối quan tâm của vệ thần. Mắt ông bắt được phần thưởng lớn lao hơn – một hình thể to lớn, gần như cao bằng ngọn đồi phía sau. Nó di chuyển nặng nề như đại dương dậy sóng, sẵn sàng phóng thích sức mạnh.
Cái gì thế? Galio nghĩ. Hy vọng nó biết đánh nhau.
Dưới chân ông, các đồng chí Demacia nhịp nhàng hành quân theo một nhịp điệu, loại bỏ mọi suy nghĩ ngoài chiến đấu trong đầu. Với người khác, họ có vẻ tự tin vào chiến thắng, nhưng với Galio, người đã nghe bài chiến ca này nhiều lần, giọng hát của họ ít chắc chắn và nhiều do dự hơn.
Họ không thích phải đánh nhau với con quái thú vĩ đại đó. Ta sẽ làm điều đó!
Galio cảm thấy sự thôi thúc được vòng tay quanh tất cả và bảo họ mọi chuyện sẽ ổn thôi, rằng ông sẽ lao tới và đuổi sạch quân thù ra khỏi biên cương. Nhưng ông không thể. Tay ông, chân ông, móng vuốt của ông lạnh lẽo và trì trệ y như khối đá từ đó ông được tạc nên. Ông cần chất xúc tác, một hiện diện ma thuật hùng mạnh, để đánh thức mình khỏi giấc mơ này.
Hy vọng lần này sẽ có một pháp sư, ông nghĩ, nhìn chăm chăm về phía chân trời. Thường thì không có. Ta ghét việc đó.
Ông càng lo lắng hơn khi nghe tiếng chú bò đang kéo mình thở hắt ra vì kiệt sức. Có hàng tá con, và vẫn phải thay phiên mỗi dặm. Trong thoáng chốc, ông nghĩ tất cả chúng sẽ gục xuống, để mặc ông ngoài chốn đồng không mông quanh trong khi con người vui vẻ chiến đấu.
Sau cùng, chiếc xe ngừng lại bên rìa chiến trường. Ông biết sẽ không có đàm phán, không có cơ may nào quân địch sẽ đầu hàng. Galio có thể nghe thấy tiếng loảng xoảng khi những đồng chí nhân loại nhỏ bé siết chặt khiên, lập nên một bức tường thép vững chãi. Ông biết dù con quái khổng lồ kia có là gì, nó cũng dễ dàng cắt qua đội ngũ hoàn chỉnh của quân Demacia.
Hai bên đâm sầm vào nhau trong ánh chớp loáng của tứ chi và vũ khí. Galio nghe tiếng kiếm chạm nhau chan chát và tiếng rìu bổ vào khiên. Người của hai phe gục xuống giữa đống bùn lầy. Những giọng nói đầy can đảm Galio từng biết rõ giờ kêu la như đứa trẻ gọi mẹ.
Trái tim mềm yếu của người khổng lồ đó bắt đầu run rẩy. Nhưng ông vẫn không thể thoát khỏi trạng thái tê liệt.
Bất chợt một đợt sóng màu tía lóa mắt quét qua chiến trường, khiến vô số binh lính Demacia khuỵu xuống. Galio cảm thấy nó – cảm giác quen thuộc nơi đầu ngón tay, như mặt trời ban trưa sưởi ấm đá trắng. Ông gần như có thể nhúc nhích chúng…
Chớp sáng lại đến, hút đi sự sống của nhiều chiến binh Demacia khác. Tri giác của Galio chợt trở nên sắc bén, làm lộ ra từng chi tiết tàn khốc của cuộc xung đột. Những thi thể trong bộ giáp vỡ nát nằm rải rác trên chiến trường trong những tư thế quái dị. Nhiều kẻ man di nằm chết trong vũng máu của chính chúng.
Và ở đằng xa, phía sau chiến tuyến, tên phù thủy hèn nhát đang triệu hồi một quả cầu sáng lóa trong tay, sẵn sàng cho lần tấn công kế tiếp.
Đây rồi. Lý do ta tỉnh giấc, Galio nhận ra, đầu tiên là biết ơn, sau đó là giận dữ. Ta sẽ nghiền nát hắn trước!
Nhưng sự chú ý của ông lại một lần nữa bị hút về con quái vật ở tít đầu kia chiến trường. Cuối cùng ông cũng nhìn rõ nó: một con thú khổng lồ đầy lông lá. Nó vùng vẫy muốn giằng đứt đám xích sắt trói buộc. Đầu nó hất tứ tung trong nỗ lực giải thoát bản thân khỏi tấm bịt mắt.
Galio mỉm cười. Một đối thủ xứng với nắm đấm của ta.
Đám man di kéo bỏ lớp phủ trên đầu con quái, để lộ ra cái mõm to tướng bên dưới cặp mắt đen bóng. Không còn bị che mắt, con thú rống lên một tiếng rợn người, như thể đang tuyên bố mình sẵn sàng tàn phá mọi thứ trong tầm nhìn. Bọn điều khiển con quái vật nới lỏng dây xích, và nó lao thẳng vào đội hình bên kia, ngay lập tức hạ gục một tá lính Demacia chỉ bằng một cú quét của bộ móng vuốt sắc như dao.
Galio nổi cơn thịnh nộ. Đó là những con người ông đã bảo vệ từ khi họ còn thơ bé. Ông muốn than khóc cho họ, như ông từng thấy con người vẫn làm khi tiếc thương. Nhưng ông không được tạo ra để làm điều đó. Ông tập trung vào mục đích và khao khát chiến đấu đang chờ đợi. Một con quái vật to lớn, khủng khiếp, và ông không thể chờ đến lúc được tống cho nó một cú. Ông có thể thấy sức sống đang trở về.
Đúng thế! Cuối cùng nó cũng quay lại!
Cảm giác đó xuyên qua cánh tay, qua đầu, và qua đôi chân ông. Lần đầu tiên trong cả thế kỷ, ông có thể di chuyển. Một âm thanh vang vọng khắp thung lũng, một thứ không hiện hữu trong ký ức của những người đang sống.
Tiếng cười của một người khổng lồ đá.
Galio nhảy vào giữa trận chiến, hất văng đống khí cụ công thành thô sơ của đám man di sang hai bên. Cả đồng minh lẫn kẻ thù đều đứng lại há hốc mồm nhìn vị vệ thần đập phá khắp tiền tuyến. Y như một tượng đài sống, ông băng qua dàn binh lính xúm xít xung quanh và thẳng tiến đến chỗ con quái đang tàn phá. “Xin chào,” ông gầm lên. “Ta đánh ngươi nhé?”
Con thú hất đầu, rống lên như thể chấp nhận lời thách thức. Hai sinh vật khổng lồ lao vào nhau bằng sức mạnh long trời lở đất. Con quái lấy vai đâm sầm vào ngực Galio, rồi bật ra một tiếng rên đau đớn khi đổ gục xuống đất, tay bấu chặt lấy xương đòn. Galio đứng yên, ông không muốn tấn công kẻ địch thất thế.
“Lại đây, đừng có buồn,” Galio nói, háo hức vẫy tay. “Có cố gắng đấy. Lại lần nữa xem.”
Con quái chầm chậm đứng dậy, cơn giận lại tràn đầy trong ánh mắt. Nó dồn hết sức đánh vào Galio, móng vuốt của nó cào bay một mẩu trên đầu ông.
“Ngươi làm hỏng vương miện của ta rồi đó,” vệ thần nói, vừa ngạc nhiên vừa hài lòng. Hy vọng về một trận chiến quyết liệt cổ vũ ông. Ông nện bàn tay vào con thú, giáng xuống như thể một cây chùy bằng từng phân sức mạnh thu được. Nắm đấm kháng ma thạch đập vào da thịt con quái khổng lồ, và chung quanh vang lên tiếng xương gãy răng rắc.
Con quái loạng choạng, gào thét và vung vẩy tứ tung, nhưng chẳng trúng vào đâu cả.
Galio túm lấy hông con thú và xiết chặt, cố gắng bẻ gãy xương sống nó. Nhưng nó xoay mình thoát khỏi được, và thận trọng đi vòng quanh ông trước khi bỏ đi.
“Chờ đã! Chưa đánh xong mà!” vệ thần hét lớn. Ông đi theo, hy vọng nó sẽ cân nhắc lại quyết định bỏ chạy.
Nhưng tiếng kêu yếu ớt của các huynh đệ Demacia được gió đưa tới tai ông. Galio không nhận ra mình đã đi theo con quái vật hàng trăm thước, lạc khỏi trung tâm trận chiến. Ông muốn đánh nhau với nó, nhưng các đồng minh nhân loại cần ông.
Khi con vật kia đi xa mất, Galio tiếc nuối nhìn theo lần cuối. “Tạm biệt, đồ to xác.”
Ông quay lại và ầm ầm bước đến bên các đồng chí. Hơn nửa số họ đang đau đớn nằm dài trên mặt đất, bị những sợi năng lượng vô hình giày vò. Ông biết ngay đây chính là thứ ma thuật đã giúp ông sống dậy.
Vị thần khổng lồ bằng đá thấy nỗi kinh hoàng trên gương mặt những người lính, trước khi quay sang tên phù thủy xấu xa. Galio biết ông phải làm gì, và hậu quả sẽ ra sao.
Ông nhảy lên cao rồi đâm thẳng xuống tên pháp sư, cắt đứt bùa phép độc địa của hắn, và nghiền nát đám man di. Những kẻ xâm lược còn lại quăng vũ khí chạy tứ tán.
Khi phép thuật tan dần, Galio thấy mâu thuẫn. Sức mạnh làm ông sống dậy đang rút dần khỏi cơ thể. Ông đã cứu vô số sinh mạng, nhưng ông đang bị lôi trở lại giấc ngủ trường cửu.
Ông không hiểu sao bản thân mình không có ma thuật, như mọi sinh thể khác. Sao ông không được tạo ra theo cách đó? Đấy có phải ý đồ của người tạo ra ông không? Khi ông thấy vòng tay lạnh lẽo của giấc ngủ bao quanh, ông tự an ủi bản thân rằng chính cuộc sống vốn đã mầu nhiệm, và nếu Galio chỉ có thể trải nghiệm nó trong thoáng chốc, thế cũng đáng rồi.
Cho đến ngày cuối cùng. Cho đến khi ông hạ gục vị pháp sư cuối cùng trên thế giới bằng nắm đấm bất diệt, và vị vệ thần bằng đá của Demacia sẽ chẳng bao giờ tỉnh giấc nữa.