Truyện ngắn Liên Minh Huyền Thoại: Hai chị em thiên thần

Một bản trường ca đã bị thất lạc từ lâu, bên trong thư phòng gia tộc Crownguard, Thượng Silvermere.

Truyện ngắn Liên Minh Huyền Thoại: Hai chị em thiên thần

CHƯƠNG I – KHÚC MỞ ĐẦU

Thời đại của cổ ngữ, thời kì của chiến tranh

Khi cơn thịnh nộ ma pháp được giải phóng

Khi những thành trì rực lửa, khi những lục địa nứt vỡ.

Khi đường chỉ sứt ra, khi Runeterra tan vỡ

Khi Đỉnh Targon vĩ đại cũng phải rung chuyển

Những đôi mắt Thượng Nhân thấy sự diệt vong,

và khóc thương cho những kẻ trót là Phàm Nhân.

Mọi linh hồn đều than khóc đòi Công Lý,

mọi trái tim đều là nơi chiến trận.

CHƯƠNG II – CẶP SONG SINH XUẤT HIỆN

Sinh ra nơi vòm trời tinh tú,

người Ánh Sáng, kẻ Bóng Tối.

Kayle và Morgana,

Tay nắm tay, Định Mệnh là Chị Em.

Vùng đất Demacia, nơi họ đến,

Nơi vùng đất nguyên sơ, nơi vương quốc chưa thành.

Dù ma thuật vẫn điên cuồng nơi thế giới,

chúng gãy tan trong những cánh rừng nơi đây.

Chốn Địa Đàng giữa Cơn Giông Tố.

CHƯƠNG III – BÀI HỌC BỊ BỎ QUÊN

Thế giới vẫn sống, bóng tối dần tan

Nhưng tim người phàm đâu dễ khôi phục

Sự Thật giành được trong máu và đau thương,

nhanh phai đi khi cái ác, khi lòng tham trở về.

Bỏ quên đi Luật Pháp và Công Lý.

Bỏ quên đi bóng đêm diệt vong,

vết thương chiến trận, vết sẹo thù ghét.

Vực thẳm đen đặc lại há miệng chờ.

Đến khi thế giới chìm trong Ánh Sáng.

CHƯƠNG IV – ĐÔI CÁNH GIÁM HỘ

Kiếm Tinh Hỏa sinh ra từ tâm bão sét

Rơi xuống nơi thiên giới, tách làm đôi

Kayle nhặt lấy Lưỡi Kiếm Công Lý

Mắt cháy bừng Ngọn Lửa Chính Trực.

Kiếm của mẹ ư? Di chúc của bà?

Tâm Morgana vỡ ra khi nhặt lấy phần mình.

Phủ lên người mốt bức màn đau thương.

Quyền năng ấy tái tạo da thịt họ,

tuyệt diệu, hay điềm báo kinh hoàng.

CHƯƠNG V – KAYLE, SỨ GIẢ CÔNG LÝ

Đôi cánh vàng óng, đôi cánh đen tuyền,

dang rộng, đưa họ lên mây.

Đôi Cánh Giám Hộ trỗi dậy,

Người Bảo Hộ của Vùng Đất, những Vệ Binh để tôn sùng.

Ánh hoàng kim của Kayle soi rọi tất cả.

Những cái ác ẩn giấu trong tim người,

dùng ngọn lửa thanh tẩy hắc ám.

Chẳng ai thoát được nộ kiếm của cô.

Xét Xử. Phán Quyết. Hành Hình.

CHƯƠNG VI – MORGANA, MŨI KIẾM HẮC ÁM

Bởi ánh sáng chói lòa luôn tạo ra bóng tối sâu thẳm,

Một kẻ đối lập, đem lại cân bằng.

Cũng vì Demacia, Morgana chiến đấu,

đẩy lùi quân thù trong nỗi kinh hoàng.

Nhưng Morgana nhận thấy quả đắng chực chờ,

Bởi những mầm mống rơi vào bóng tối khi cái ác bị trừng trị.

Nhân Từ. Vị Tha. Chuộc Lỗi

Chỉ như thế, cái tốt mới phát triển,

và rồi phá hủy vòng lặp chiến tranh, giết chóc.

CHƯƠNG VII – CHIẾN TRẬN ZEFFIRA

Thẳng hướng thành phố Zeffira vĩ đại,

quân đoàn thù hận đáp xuống.

Những Đôi Cánh Giám Hộ bay đến can thiệp.

Kayle lao vào dân chúng hoảng loạn,

thanh hỏa kiếm đẫm máu.

Nhưng Morgana đã thấy thứ Kayle chẳng thể thấy.

Một lực lượng bí mật nơi thành phố!

Người Zeffira gào khóc cầu cứu giúp,

rồi Morgana lao xuống hồi đáp họ.

CHƯƠNG VIII – THỨ KHÔNG THỂ SỬA CHỮA

Kayle hạ sát người trong cơn thịnh nộ nguyên thủy.

Thân thể rách tươm, đẫm máu, cô gọi lớn,

“Em gái, quá sức ta.!”

Morgana chẳng hề quan tâm lời ấy,

bởi quyền năng cô đang che chở cho dân thường.

Zeffira sống sót, nhưng mất mát nhiều,

Tình thương của chị. hy vọng của em

Họ nhìn nhau qua tấm gương mờ đục;

sự sa ngã của người còn lại, vết nứt chí mạng.

CHƯƠNG IX – PHÁN QUYẾT CỦA SILVERMERE

Niềm tin, khi đã đánh mất, khó lòng lấy lại.

Kayle hay Morgana cũng chẳng khác.

Những chiến binh tập hợp dưới ngọn cờ của Kayle.

Đem công lý gieo rắc khắp vùng đất này

Nơi đỉnh núi Silvermere, kẻ tội đồ cúi mình,

Đầu sắp lìa bởi lưỡi kiếm tinh hỏa.

Hắn cầu mong, van xin sự tha thứ.

Kayle thì chẳng có, chỉ có cú kết liễu.

Nhưng cú kết liễu đó chẳng bao giờ đánh trúng.

CHƯƠNG X – VAN XIN

Tấm khiên đen của màn đêm ngăn cản lưỡi kiếm.

Morgana cầu xin chị gái mình:

“Chúng ta phải toàn diệt cả mong muốn chuộc tội sao?

Những kẻ lầm lỗi đều phải chết sao?”

Tình thương lay động trái tim Kayle.

Dù những chiến binh của cô yêu cầu xử tử,

Tình thương cho Morgana làm lu mờ tất cả.

Kayle vẫn giữ Lòng Trắc Ẩn trong tay mình.

Và đó là sai lầm của Tình Thương.

CHƯƠNG XI – SA NGÃ

Lập nên giao ước, những kẻ hối lỗi.

Thứ tha cho linh hồn, nếu trái tim còn có thể sửa chữa.

Kẻ Tập Sự của Kayle, điên cuồng chưa dứt,

mưu giết Morgana, gọi cô Kẻ Sa Ngã.

Chúng đến với xiềng xích và lòng tin mù quáng,

Xiềng xích thì Morgana cũng có,

đen đặc và chết chóc, chúng trói buộc hắn.

Kayle biết hắn chết, khóc thương vô vọng.

Chiếm lấy bầu trời, tuốt kiếm khỏi vỏ.

CHƯƠNG XII – PHÁN QUYẾT CHO KẺ SA NGÃ

Kayle và Morgana.

Chẳng còn Chị Em, mãi mãi đối địch.

Trận tử chiến trên đôi cánh vàng óng và đen tuyền.

Hai lưỡi kiếm của mẹ chạm nhau trong thịnh nộ,

những đám mây lửa rực cháy, hoang tàn.

Cơn mưa máu thẫm đổ xuống nền trời Demacia

Họ cùng ngã xuống, ánh sáng trộn lẫn bóng tối.

Rồi Morgana vứt kiếm khóc than:

“Hãy hoàn thành Công Lý, đừng là Thù Hận!”

CHƯƠNG XIII – TÁCH BIỆT

Trong ánh mắt Morgana, Kayle nhìn thấy mình;

Vinh quang thiên giới, hay nhân tính phàm trần.

Cô khóc than và dang rộng đôi cánh,

về ánh sáng Targon, về thiên giới phía xa.

Morgana gục xuống sau chiến trận đau đớn,

đôi cánh là lời nguyền, là lời nhắc nỗi đau.

Kiếm không cắt được, lửa không cháy.

Bằng xích, cô trói buộc thứ lông vũ đó.

Và biến mất trong màn sương thời gian.

CHƯƠNG XIV – ĐOẠN KẾT

Với Morgana, chỉ còn những truyền thuyết.

Bí mật bị che lấp, bóng tối bị ẩn giấu.

Nhưng di sản của Kayle vẫn rực cháy,

trong tim và tâm trí chúng ta.

Ngọn gió thì thầm khi cô trở lại.

Khi ngọn hải đăng Targon rực sáng,

khi bóng tối lần nữa bao trùm thế giới,

ngày đó, hãy nhìn về phương nam.

Và nguyện cầu cho Demacia.