Kĩ năng
Nội tại: Sắc Tím Đồng Hóa
Sau khi sử dụng một kĩ năng, hai đòn đánh tiếp theo của Bel’Veth được tăng tốc độ đánh. Ngoài ra, khi Bel’Veth hạ gục một quái to hoặc tham gia hạ gục tướng, ả được tăng vĩnh viễn Tốc Độ Đánh dưới dạng cộng dồn Hoa Oải Hương. Bel’Veth tấn công nhanh hơn bình thường và không bị giới hạn tốc độ đánh, tuy nhiên đòn đánh và hiệu ứng đòn đánh của ả bị giảm sát thương, và ả không được tăng tốc độ đánh khi lên cấp.
Q: Cú Lướt Hư Không
Bel’Veth lướt đi theo một trong bốn hướng, gây sát thương lên tất cả kẻ địch ả lướt qua và áp dụng hiệu ứng đòn đánh. Mỗi hướng lướt đều có hồi chiêu riêng biệt và hồi chiêu này tỉ lệ với tốc độ đánh.
W: Khe Nứt Dị Giới
Bel’Veth đập đuôi, gây sát thương, hất tung và làm chậm kẻ địch trúng chiêu. Khi tung chiêu trúng một tướng địch, kĩ năng này sẽ giảm hồi chiêu của Cú Lướt Hư Không (Q) theo hướng đó.
E: Uy Quyền Nữ Chúa
Bel’Veth tạo ra một cơn bão xung quanh bản thân với những nhát xiên liên tục, đồng thời được giảm sát thương gánh chịu và và tăng khả năng hút máu. Mỗi nhát xiên sẽ nhắm đến kẻ địch thấp máu nhất bên trong cơn bão, gây thêm sát thương dựa trên lượng máu đã mất của chúng. Số lượng nhát xiên tỉ lệ với tốc độ đánh.
R: Chân Diện Hư Vô
Nội tại: Mỗi đòn đánh thứ hai lên cùng một mục tiêu, Bel’Veth sẽ gây thêm Sát Thương Chuẩn, cộng dồn vô hạn. Tham gia hạ gục Quái Khủng hoặc Tướng để lại một Vết Tích Hư Không. Quái Khủng đến từ Hư Không như Sứ Giả Khe Nứt và Baron Nashor sẽ để lại một Vết Tích Hư Không đặc biệt với độ hư không hóa cao hơn.
Kích hoạt: Bel’Veth hấp thụ một Vết Tích Hư Không và phát nổ, làm chậm và gây Sát Thương Chuẩn lên kẻ địch xung quanh dựa trên máu đã mất của chúng. Khi hấp thụ một Vết Tích Hư Không, Bel’Veth sẽ tạm thời chuyển thành Chân Dạng. Hấp thụ Vết Tích Hư Không của Quái Khủng từ Hư Không (Sứ Giả Khe Nứt và Baron Nashor) sẽ cho chân dạng tồn tại lâu hơn và khiến lính bị hạ xung quanh ả trở thành Quái Hư Không trung thành. Quái Hư Không là những lính nhỏ phục vụ Bel’Veth bằng cách hành quân theo đường mà chúng được sinh ra.
Chân Dạng: Khi Bel’Veth về Chân Dạng, ả được tăng máu tối đa, tốc độ di chuyển ngoài giao tranh, tầm đánh, và tổng tốc độ đánh. Khi ở Chân Dạng, ả cũng có thể lướt xuyên tường với Cú Lướt Hư Không (Q).
Tiểu sử
Một nữ chúa quỷ quyệt được tạo ra từ những loại vật liệu thô từ cả một thành phố đã bị nuốt chửng, Bel’Veth chính là cái kết của Runeterra… và là khởi đầu của thực tại kinh hoàng mà ả hằng mong muốn. Dẫn đường bởi những kỉ nguyên của lịch sử, kiến thức, và những kỉ niệm từ thế giới bên trên được viết lại, ả ngấu nghiến cái nhu cầu trải nghiệm và cảm xúc mới, thu nhập tất cả những gì đi qua con đường của ả. Thế nhưng nhu cầu của ả chưa bao giờ có thể thoả mãn được chỉ bằng một thế giới khi ả hướng khát vọng cháy bỏng của mình tới những cựu thần của Hư Không…
Bị cuốn hút bởi thế giới hữu hình và nỗi dâng trào ước muốn tạo ra một phiên bản khác cho riêng mình, Bel’Veth giống như một tế bào ung thư hắc ám đã di căn từ nơi trái tim của Hư Không, mà qua nơi đó, tất cả Runeterra sẽ bị nuốt chửng và tái tạo lại theo tư tưởng méo mó của ả. Ả ta thèm khát vô vàn những trải nghiệm, dấu ấn và ý tưởng mới, nghiền nát toàn bộ các thành phố và khái niệm “xã hội” ở đó trước khi tái xác lập thế giới thành một cảnh quan ngoài hành tinh rực rỡ với cái tên Biển Oải Hương. Song ngay cả một nơi như Hư Không cũng không thể thoát khỏi tham vọng của ả, bởi ả lan rộng ngay từ bên trong nó như một đại dương sơ khai, buộc mọi hiện hữu sinh ra trước ả đều phải phục tùng theo những gì ả muốn… hoặc bị tiêu diệt.
Mặc dù Bel’Veth chỉ vừa đặt chân đến cõi Runeterra, sự ra đời của ả là hiện thân của hằng hà sa số thiên niên kỷ của sự nảy nở kì dị — kết quả cuối cùng của một cơn dị ứng giữa miền Hư Không và một thực tại mới chào đời. Chiều không gian từng một thời nguyên sơ của sự hư vô êm dịu đã bị tàn phá tới mức không thể phục hồi khi sự tồn tại ra đời, và các thực thể của Hư Không, bị buộc phải cá thể hóa, đã gào thét trong hàng thiên niên kỷ như một nỗ lực để bảo vệ bản thân khỏi cú sốc và nỗi đau đó. Xóa sổ mọi thứ chúng nuốt chửng, chúng được đặt tên theo những gì chúng để lại — một khoảng trống. Những thực thể bên trong đã dần biến đổi khi tiếp xúc với thế giới, đột biến từ hình dạng hoàn hảo một thời của chúng thành một bầy thú hung tợn, khoái lạc.
Hư Không cũng thay đổi theo chúng. Sau mỗi trận chiến, mỗi cuộc xâm lược, một thứ gì đó nham hiểm hơn phát triển sâu trong một bào thai ẩn náu tại ngóc ngách tối tăm nhất ở đường hầm Hư Không Hóa… Các tòa nhà, ánh sáng mặt trời, các chi hình người khởi thủy vươn về phía vô định… Như một trò chơi ghép hình mà không có mảnh ghép nào khớp… Hư Không đã thu về một hình dạng mới, gớm ghiếc. Dần dần, khi được thúc đẩy bởi việc con người mở ra những khe nứt phục vụ chiến tranh và các Ác Thần cố gắng xâm lược Freljord, sự thoái hóa đầy báng bổ này đã đi ngược lại với Hư Không Xưa: khao khát, ham muốn và nhu cầu.
Chẳng bao lâu sau, nó thèm muốn một thủ lĩnh. Ai đó — hoặc thứ gì đó — một thứ có khả năng để viết ra một chương mới khủng khiếp cho cả những thế giới phía trên và cả bên dưới. Một thủ lĩnh có thể giao tiếp với những “con người” này, nói cho họ biết những gì sắp xảy ra, thu thập cảm xúc và ký ức của họ khi họ chiến đấu vì một cuộc chiến cay đắng và vô nghĩa, cho đến khi ngọn lửa cuối cùng của nền văn minh lụi tàn và một kỷ nguyên mới hình thành.
Kẻ lãnh đạo đó là Bel’Veth. Một nữ hoàng kinh khiếp được sinh ra từ hỗn hợp của ký ức, kinh nghiệm và cảm xúc của toàn bộ thành phố cảng bị nuốt chửng và cả đại dương xa xôi của nó — bộ não của Bel’Veth chứa đựng hàng triệu năm kiến thức được bảo tồn hoàn hảo, giúp ả gần như đạt đến mức toàn trí, trong khi ả lăm le tiêu diệt cả Runeterra lẫn lãnh địa của tổ tiên mình, những Ác Thần.
Đối với những cá thể đủ may mắn vì có giá trị chiến lược với ả ta, ả sẽ không dối trá, hay đặt câu hỏi, cũng không che đậy sự thật—ả chỉ đơn giản nói ra bản chất của sự việc, bởi với bản chất của Hư Không thì chiến thắng là điều tất yếu, dường như không cần phải nói gì thêm nữa. Và đối với những kẻ làm ả ta phật lòng, họ sẽ nhận ra rằng nhân dạng của ả chỉ đơn thuần là một hóa thân—các dây thần kinh, cơ bắp, và cuống mắt—khi ả giương đôi cánh khổng lồ của mình để lộ chân mạo quái dị của mình.
Mỉa mai thay, những người Shurima cổ đại lại có một từ để diễn tả cho một khái niệm như vậy. Dịch ra đại loại như “Vị thần của Quên Lãng,” một truyền thuyết của những bộ tộc về một vị thần không biết khoan dung, người sẽ xoá sổ mọi thứ với không chút thù hận, và thay thế chúng bằng chính bản thân mình. Họ lấy đó để đặt tên cho thành phố Belveth, mặc dù ý nghĩa thật sự đã biến mất theo dòng thời gian hàng trăm năm.
Tất cả đã lụi tàn, có lẽ vậy, ngoại trừ thứ sinh vật mà thành phố ấy đã trở thành.