Tên: | Collei |
Tên khác: | Kha Lai / 柯莱 |
Danh hiệu: | Mầm Non Tái Sinh |
Độ hiếm: | 4 sao |
Vũ khí: | Cung |
Vision: | Thảo |
Thuộc: | Làng Gandharva |
Quốc gia: | Sumeru |
Sinh nhật: | Ngày 8 tháng 5 |
Cung mệnh: | Cung Tẩu Miêu |
Kiểm lâm tập sự nhiệt tình của Rừng Avidya, nhưng đằng sau sự nhiệt tình đó là một trái tim hướng nội đau buồn. |
Nguyên liệu đột phá
Để đột phá Collei lên cấp độ 90, các bạn cần có 420.000 Mora, 46 Mỏ Vua Nấm, 168 Nấm Thánh Rukkhashava, 1 Vụn Ngọc Bích Sinh Trưởng, 9 Mảnh Ngọc Bích Sinh Trưởng, 9 Miếng Ngọc Bích Sinh Trưởng, 6 Ngọc Bích Sinh Trưởng, 18 Mũi Tên Chắc Chắn, 30 Mũi Tên Sắc Bén và 36 Mũi Tên Thiện Chiến.
Lần | Cấp yêu cầu | Mora | Nguyên liệu #1 | Nguyên liệu #2 | Nguyên liệu #3 | Nguyên liệu #4 |
---|---|---|---|---|---|---|
1 | 20 | 20.000 | 1 Vụn Ngọc Bích Sinh Trưởng | 3 Nấm Thánh Rukkhashava | 3 Mũi Tên Chắc Chắn | |
2 | 40 | 40.000 | 3 Mảnh Ngọc Bích Sinh Trưởng | 2 Mỏ Vua Nấm | 10 Nấm Thánh Rukkhashava | 15 Mũi Tên Chắc Chắn |
3 | 50 | 60.000 | 6 Mảnh Ngọc Bích Sinh Trưởng | 4 Mỏ Vua Nấm | 20 Nấm Thánh Rukkhashava | 12 Mũi Tên Sắc Bén |
4 | 60 | 80.000 | 3 Miếng Ngọc Bích Sinh Trưởng | 8 Mỏ Vua Nấm | 30 Nấm Thánh Rukkhashava | 18 Mũi Tên Sắc Bén |
5 | 70 | 100.000 | 6 Miếng Ngọc Bích Sinh Trưởng | 12 Mỏ Vua Nấm | 45 Nấm Thánh Rukkhashava | 12 Mũi Tên Thiện Chiến |
6 | 80 | 120.000 | 6 Ngọc Bích Sinh Trưởng | 20 Mỏ Vua Nấm | 60 Nấm Thánh Rukkhashava | 24 Mũi Tên Thiện Chiến |
Thiên phú
Mũi Tên Chúc Tụng
Tấn Công Thường: Thực hiện tối đa 4 lần bắn tên liên tiếp.
Trọng Kích: Ngắm bắn chuẩn hơn, sát thương cao hơn. Khi ngắm bắn, nguyên tố Thảo sẽ tích tụ trên mũi tên. Mũi tên mang nguyên tố Thảo sẽ gây Sát Thương Nguyên Tố Thảo.
Tấn Công Khi Đáp: Bắn mưa tên liên tiếp xuống mặt đất, đồng thời lao nhanh xuống đất và gây sát thương phạm vi khi chạm đất.
Xua Hoa Quét Lá
Ném Phi Diệp Luân, gây một lần Sát Thương Nguyên Tố Thảo cho mỗi mục tiêu trúng phải.
Phi Diệp Luân sẽ quay về sau một quãng thời gian, gây thêm một lần Sát Thương Nguyên Tố Thảo.
Món đạo cụ nhỏ mà Collei dùng để đối phó với dã thú. Sau khi bị món này gõ cho vài cái thì chúng sẽ trở nên ngoan ngoãn hơn. Ngoài ra cũng khá là hữu dụng khi đối phó với những kẻ không có ý tốt.
Báu Vật Meo Meo
Mời Cuilein-Anbar ra trận giúp sức.
Ném món đồ chơi Cuilein-Anbar ra, khi nổ sẽ gây Sát Thương Phạm Vi Nguyên Tố Thảo, đồng thời tạo ra Khu Vực Cuilein-Anbar. Cuilein-Anbar sẽ liên tục nhảy nhót trong khu vực đó, gây Sát Thương Phạm Vi Nguyên Tố Thảo.
“Thế nào, rất lợi hại đúng không? Hử? Tên của nó từ đâu mà ra hả? Cái, cái này…”
Nguyên liệu nâng cấp thiên phú
Để nâng cấp một thiên phú của Collei lên tối đa (cấp 10), các bạn sẽ tốn: 1.652.500 Mora, 6 Mũi Tên Chắc Chắn, 22 Mũi Tên Sắc Bén, 31 Mũi Tên Thiện Chiến, 3 Bài Giảng Của Thực Hành, 21 Hướng Dẫn Của Thực Hành, 38 Triết Học Của Thực Hành, 6 Nước Mắt Tai Ương và 1 Vương Miện Tri Thức.
Level 2 | 3 Bài Giảng Của Thực Hành | 6 Mũi Tên Chắc Chắn | 12.500 Mora | ||
Level 3 | 2 Hướng Dẫn Của Thực Hành | 3 Mũi Tên Sắc Bén | 17.500 Mora | ||
Level 4 | 4 Hướng Dẫn Của Thực Hành | 4 Mũi Tên Sắc Bén | 25.000 Mora | ||
Level 5 | 6 Hướng Dẫn Của Thực Hành | 6 Mũi Tên Sắc Bén | 30.000 Mora | ||
Level 6 | 9 Hướng Dẫn Của Thực Hành | 9 Mũi Tên Sắc Bén | 37.500 Mora | ||
Level 7 | 4 Triết Học Của Thực Hành | 4 Mũi Tên Thiện Chiến | 1 Nước Mắt Tai Ương | 120.000 Mora | |
Level 8 | 6 Triết Học Của Thực Hành | 6 Mũi Tên Thiện Chiến | 1 Nước Mắt Tai Ương | 260.000 Mora | |
Level 9 | 12 Triết Học Của Thực Hành | 9 Mũi Tên Thiện Chiến | 2 Nước Mắt Tai Ương | 450.000 Mora | |
Level 10 | 16 Triết Học Của Thực Hành | 12 Mũi Tên Thiện Chiến | 2 Nước Mắt Tai Ương | 1 Vương Miện Tri Thức | 700.000 Mora |
Quán Quân Bay Lượn Sumeru
Giảm 20% tiêu hao thể lực nhân vật của bản thân trong đội khi bay lượn.
Không thể cộng dồn với buff Thiên Phú cố định có hiệu quả giống hoàn toàn.
Lá Khẽ Bay Nghiêng
Trước khi Phi Diệp Luân quay về, nếu nhân vật của bản thân trong đội kích hoạt phản ứng Thiêu Đốt, Sinh Trưởng, Tăng Cường, Lan Tràn, Sum Suê, Nở Rộ hoặc Bung Tỏa thì sẽ cung cấp cho nhân vật trạng thái “Lá Mới” khi Phi Diệp Luân quay về, liên tục gây cho kẻ địch xung quanh một lượng Sát Thương Nguyên Tố Thảo bằng 40% tấn công của Collei, duy trì 3 giây.
Trong thời gian duy trì hiệu ứng Lá Mới nếu như nhận lại hiệu ứng trùng lặp sẽ hủy hiệu ứng trước đó. Sát thương hiệu ứng Lá Mới gây ra được tính là sát thương Kỹ Năng Nguyên Tố.
Rừng Rộng Gió Thoảng
Nhân vật trong Khu Vực Cuilein-Anbar khi kích hoạt phản ứng Thiêu Đốt, Sinh Trưởng, Tăng Cường, Lan Tràn, Sum Suê, Nở Rộ hoặc Bung Tỏa sẽ khiến cho khu vực này duy trì thêm 1 giây.
Trong một lần Báu Vật Meo Meo, tối đa có thể kéo dài thời gian duy trì 3 lần thông qua cách này.
Cung mệnh
Bảo Vệ Rừng Rậm
Collei khi không ra trận, Hiệu Quả Nạp Nguyên Tố tăng 20%.
Dạo Bước Đồi Cỏ
Thiên phú cố định “Lá Khẽ Bay Nghiêng” sẽ chuyển thành:
Khi Phi Diệp Luân quay về sẽ cung cấp cho nhân vật trạng thái “Lá Mới” của thiên phú cố định “Lá Khẽ Bay Nghiêng”, liên tục gây cho kẻ địch xung quanh một lượng Sát Thương Nguyên Tố Thảo bằng 40% tấn công của Collei, duy trì 3 giây.
Từ khi thi triển Xua Hoa Quét Lá đến trước khi trạng thái “Lá Mới” lần này kết thúc, nếu nhân vật của bản thân trong đội kích hoạt phản ứng Thiêu Đốt, Sinh Trưởng, Tăng Cường, Lan Tràn, Sum Suê, Nở Rộ hoặc Bung Tỏa sẽ khiến trạng thái “Lá Mới” lần này kéo dài thêm 3 giây.
Trạng thái Lá Mới tối đa kéo dài thời gian duy trì một lần thông qua cách này; khi trong thời gian duy trì nếu kích hoạt hiệu ứng Lá Mới lần nữa sẽ xóa hiệu ứng ban đầu. Sát thương gây ra của hiệu ứng Lá Mới được tính là sát thương Kỹ Năng Nguyên Tố.
Cần mở khóa thiên phú cố định “Lá Khẽ Bay Nghiêng”.
Hương Thơm Nắng Hạ
Cấp kĩ năng Xua Hoa Quét Lá +3. Tăng tối đa đến cấp 15.
Quà Tặng Rừng Sâu
Khi thi triển Báu Vật Meo Meo, sẽ khiến tất cả nhân vật trong đội gần đó (không bao gồm Collei) tăng 60 điểm Tinh Thông Nguyên Tố, duy trì 12 giây.
Tro Tàn Vạn Vật
Cấp kĩ năng Báu Vật Meo Meo +3. Tăng tối đa đến cấp 15.
Rừng Nơi Tên Đáp
Phi Diệp Luân mỗi khi đánh trúng sẽ sản sinh một Cuilein-Anbar Mini, gây một lượng Sát Thương Nguyên Tố Thảo bằng 200% tấn công của Collei.
Mỗi lần thi triển Xua Hoa Quét Lá tối đa sản sinh 1 lần Cuilein-Anbar Mini.
Câu chuyện
Miêu tả nhân vật
“Thích giúp đỡ người khác”, “lương thiện trong sáng”, “vô cùng nhiệt tình”… Chỉ cần tìm hiểu ở trong ngoài Làng Gandharva là sẽ nghe được những lời khen này của mọi người dành cho kiểm lâm tập sự.
Chỉ cần sức khỏe cho phép, dù có bận học đến mấy, Collei cũng sẽ không xao nhãng công việc tuần tra trong rừng, và sẽ không ngần ngại mở rộng vòng tay giúp đỡ nhiệt tình cho những người đi đường.
Có điều, một Collei nhiệt tình và tích cực như vậy, dường như cũng có quá khứ và tâm sự không muốn ai biết đến.
Nếu trong khu rừng nơi cô ấy thường đi tuần phát hiện một hốc cây dán đầy những mảnh giấy kỳ lạ hoặc nghe thấy tiếng lẩm nhẩm gì đó…
Bất kể nhìn thấy hay nghe thấy gì, hãy tinh ý mà đi vòng đường khác, cứ xem như là trò đùa của Aranara.
Dù sao thì có một số chuyện lặt vặt chỉ có thể nói với hốc cây thôi – ít nhất bây giờ là vậy.
Câu chuyện nhân vật 1
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 2.
Nếu nói chữ viết là phương tiện truyền đạt của trí tuệ, vậy thì biết chữ chắc chắn là khởi điểm của việc mưu cầu học thức. Mà Collei, dường như chỉ vừa mới đến được chân của đỉnh núi kiến thức.
Khi cô ấy lần đầu tiên đến Làng Gandharva, ngay cả Tighnari – người miệng mồm luôn nhanh nhảu cũng tỏ ra do dự, và liên tục hỏi vị Tổng Quản Mahamatra đó rằng liệu có đi nhầm cửa hay không, giai đoạn hiện tại anh cũng chưa có dự định mở lớp vỡ lòng.
Qua bao trắc trở, Collei cuối cùng mới có thể bái sư nhập môn. Để nâng cao khả năng đọc chữ của Collei, Tighnari đã thu thập rất nhiều loại sách và tài liệu, với hy vọng rằng Collei sẽ sớm thông thạo nhiều từ mới thông qua việc đọc thật nhiều sách.
Ngoài sách dạy chữ Teyvat cho trẻ em và luận văn khoa học tuy nhức đầu nhưng phải đọc ra thì Collei thường đọc truyện tranh cổ tích của Mondstadt.
Không có lý do nào khác – sách thiếu nhi có ít chữ hơn và nhiều tranh hơn, thậm chí nếu không biết chữ, vẫn có thể đoán được ý nghĩa bằng cách nhìn vào các bức tranh.
Tuy nhiên, việc chỉ đọc sách dành cho trẻ em rõ ràng là không thể theo kịp quá trình giảng dạy, vì vậy khi trình độ đọc viết tăng lên một chút, Collei bắt đầu tìm kiếm các tài liệu ngoại khóa mới để đọc.
Thỉnh thoảng nghe những du khách đi ngang qua Rừng Avidya nói, Inazuma có một loại sách gọi là “tiểu thuyết”, nội dung dễ hiểu hơn luận văn, và hình ảnh minh họa hơi ít hơn sách thiếu nhi. Đúng là một lựa chọn tốt.
Quan trọng hơn là, người ta nói rằng các cốt truyện của “tiểu thuyết” thường rất lôi cuốn, rất nhiều độc giả một khi đã cầm sách lên, là sẽ không tiếc thức trắng cả đêm để đọc hết nó ngay trong ngày.
Điều này rất đáng để thử với Collei – người mà mỗi tối phải gồng hết sức vực dậy tinh thần để mà đọc sách một cách khổ sở.
Hôm nọ sau khi kết thúc một ngày đi tuần, Collei ôm quyển Quỷ Võ Đạo, vui vẻ trở về nơi ở, nóng lòng thắp đèn lên đọc. Đêm hôm đó cô quả thực đã không ngủ.
“Sức mạnh phong ấn!”, “Kẻ phục thù cô đơn!”, “Tránh xa tôi ra mới là thượng sách!”, “Sự ân sủng của chúng thần không có duyên với tôi!”…
Collei cứ vùi đầu vào chăn bông, trằn trọc cả đêm, không thể thoát khỏi những lời này.
Câu chuyện nhân vật 2
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 3.
Teyvat có một câu tục ngữ đã không rõ nguồn gốc và thường được dùng để mô tả tâm trạng đang vô cùng xấu hổ:
“Thật sự muốn tìm một cái hốc cây để chui vào.”
Collei vừa đi lại trong rừng, vừa đọc câu mới học được từ trong sách.
Trước khi trở về Sumeru, cô đã hứa với một người bạn, thề sẽ học được những kĩ năng y học tuyệt vời, và trong tương lai, cô sẽ chữa trị cho nhiều người cũng đau đớn vì bệnh tật và tuyệt vọng như mình.
Tuy nhiên, để đưa ra một điều ước thì chỉ cần sự nhiệt tình nhất thời, nhưng để hiện thực hóa điều ước thì nó đòi hỏi nhiều năm khổ luyện. Và ngay trong bài kiểm tra vừa xong, Collei lại một lần nữa chạm phải bức tường giữa thực tế và nguyện vọng.
“Những chuyện thế này… thật sự không thể nói với Amber được.”
Hơn nữa, hiện tại muốn viết thư cho bạn cũ còn phải nhờ thầy viết thay. Những chuyện như thi cử không tốt muốn tìm người tâm sự thì sao có thể nói ra trước mặt thầy chứ?
Thật trùng hợp, một hốc cây to bằng một người xuất hiện ngay trên đường đi tuần, trùng hợp đến nỗi có vẻ như các vị thần đã nghe thấy lời thì thầm của Collei.
“Không không, mặc dù những cuốn truyện cổ tích cũng viết về việc tâm sự với Aranara, nhưng mình đã vượt qua độ tuổi đó từ lâu rồi… À, nhưng mà, xung quanh không có ai…”
Khi định thần lại, Collei đã gập đầu ngồi xổm trong hốc cây.
Bóng tối như một pháo đài vững chắc, ngăn cách mọi áp lực của thực tại ở bên ngoài.
Collei là người hướng nội và cảm thấy rất khó để thể hiện bản thân một cách hoàn hảo. Dù cố gắng đến đâu để trở nên cởi mở và tỏa nắng như Amber, cô cũng không bao giờ có thể bỏ qua sự mệt mỏi và cô đơn của mình.
Collei đau khổ nói rất nhiều chuyện với hốc cây, như trận mưa bão, trút hết tất cả những áp lực đã tích tụ từ sau khi trở về Sumeru.
“Collei lại đi tuần tra khu vực đó à?”
Mấy ngày sau, Tighnari nhìn vào tuyến đường mà gần đây Collei thường xuyên lui tới, rồi nhìn vào bài kiểm tra tiến bộ rõ rệt của cô ấy, và chìm sâu vào suy nghĩ.
“Tìm ra cách cải thiện điểm số của mình trong rừng rồi sao? Ừm, cũng được, vậy thì để những kiểm lâm còn lại đi đường khác, tạm thời không quấy rầy cô ấy.”
Câu chuyện nhân vật 3
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 4.
Nếu có thể bỏ qua bài kiểm tra viết, thành tích của Collei vẫn rất tốt, đặc biệt là phần “sinh tồn trong môi trường hoang dã”.
Rừng rậm Sumeru đầy rẫy những mối nguy hiểm như thú dữ và những thứ có độc, cùng với đủ các tình huống đột xuất khó mà đề phòng. Nếu muốn trở thành một nhân viên kiểm lâm thì phải chuẩn bị thật nhiều.
Collei có nhiều kinh nghiệm trong lĩnh vực này. Cô ấy tiếp xúc với sách vở hơi muộn, thành tích trên giấy không được bằng bạn bè cùng trang lứa, nhưng lại có năng lực thực tế cực kỳ tốt và nhiều ý tưởng tuyệt vời.
Quấn dây leo có gai xung quanh ủng để tăng độ bám, sử dụng nước ép từ nấm độc để làm bẫy bắt thú…
Những ý tưởng này đã đảm bảo an toàn để cô có thể ra vào rừng rậm, đưa những người không may bị lạc trong rừng, những người ăn phải chất độc hoặc bị thú rừng làm bị thương ra ngoài.
Những người được Collei giải cứu đều kinh ngạc trước kĩ năng sinh tồn kỳ lạ của cô. Ngoài ra, mọi người cũng cảm động trước sự tốt bụng và nhiệt tình của cô.
Bất luận là dấn thân vào nguy hiểm, hay thiếu thốn thức ăn, ngay cả khi người được giải cứu mất kiểm soát về mặt cảm xúc và cuồng loạn, Collei vẫn sẽ bao dung mọi thứ như hơi ấm của mặt trời.
Cô không bao giờ quan tâm bản thân thương tích đầy mình hay là lâm cảnh đói khát, mà chỉ muốn giúp đỡ người khác.
Điều duy nhất mà mọi người không thể chấp nhận được có lẽ là công thức nấu ăn mà Collei sử dụng để thỏa mãn cơn đói của mình trong lúc nguy cấp: Chỉ cần có thể bổ sung thể lực, đừng nói là Đào Zaytun dập nát, ngay cả đom đóm cũng phải bỏ đầu mà nuốt vào bụng.
Khi mọi người gặp cô, họ không tránh khỏi tò mò về quá khứ của cô kiểm lâm thực tập này.
Rốt cuộc đã trải qua những gì mà có thể khiến một thiếu nữ có vẻ ngây thơ như vậy coi nơi hoang dã như nhà của mình chứ?
Câu chuyện nhân vật 4
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 5.
Collei đã lang thang một thời gian dài trước khi trở về Sumeru.
Sự khác biệt giữa lang thang và lữ hành là chỉ biết điểm bắt đầu mà không biết điểm kết thúc.
Cô bắt đầu lang thang từ một phế tích đổ nát bị thiêu rụi, hoặc thậm chí sớm hơn, đó là kể từ thời điểm cô mắc phải một căn bệnh quái ác, và nó đã được định sẵn là một cơn ác mộng bất tận kéo dài trong bóng tối.
Những người bạn đồng hành cùng cô bỏ chạy khỏi phế tích, hoặc đã lạc trong gió cát cuồng phong, hoặc rơi vào sự giày vò và ăn mòn của tàn dư ma thần.
Thân mang trọng bệnh và bị nguyền rủa, họ không còn nơi nào để đi ngoài những khu rừng hoang vắng và những cánh đồng.
Thiên nhiên vừa nhân từ lại vừa tàn khốc, sẽ không từ chối ban tặng vì họ mắc bệnh, nhưng cũng không chấp nhận những gì họ cầu xin chỉ vì họ khóc than.
Ngày càng có nhiều bạn đồng hành ngã xuống, và những bài học họ để lại đã dạy cho những người đi sau cách đấu tranh để tồn tại trong những tình huống hiểm nghèo.
Và khi người bạn đồng hành cuối cùng ngã xuống, Collei học được một bài học là không đưa tay ra với bất kỳ ai nữa.
Khi đó, bọn họ đang dựa vào vách núi, cả người kiệt sức, phía sau truyền đến tiếng rống của dã thú đang truy đuổi.
Không biết vì lối đi chật hẹp hay lý do nào khác mà Collei bị người bạn đồng hành duy nhất còn lại va phải và vô tình ngã xuống núi.
May mắn là trong lúc hoảng loạn, cô đã nắm lấy được cành cây mỏng manh cạnh vách đá, rồi vươn tay còn lại ra kêu cứu.
Nhưng người bạn đồng hành chỉ ném cho cô một ánh mắt phức tạp và rồi chọn cách trốn thoát một mình mà không do dự.
Người đó chạy không được bao xa. Tiếng gầm của dã thú còn nhanh hơn tiếng bước chân đang xa dần, giống như tiếng hú lướt qua. Bản năng săn mồi khiến con thú không quan tâm đến Collei đang run rẩy dưới vách đá.
Collei lặng lẽ rút tay về, giữ chặt cành cây có thể gãy bất cứ lúc nào, cho đến khi mọi âm thanh phía trên tắt ngấm.
Tiếng gầm thét của dã thú và tiếng la thảm thiết của người bạn đồng hành đều đã biến mất.
Cô không thể ghét người bạn đồng hành đã chạy trốn cùng cô. Nếu đổi lại là cô, cô cũng không thể đảm bảo rằng mình sẽ đưa ra một lựa chọn khác.
Lúc này, trong đầu Collei chỉ còn lại một ý nghĩ.
Giúp đỡ hoặc xin giúp đỡ cũng vậy…
“Tôi sẽ không đưa tay ra với bất kỳ ai nữa.”
Câu chuyện nhân vật 5
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 6.
Collei chạm vào tay người khác một lần nữa, là trong Lễ Đánh Cầu hằng năm của Mondstadt.
Thành phố lên đèn, đường phố đông nghịt người. Bầu trời dần buông màn đêm và không khí trên sân khấu vô cùng náo nhiệt.
Một cô gái áo đỏ tự nói một mình rồi nắm tay cô kéo ra khỏi chiếc rương gỗ chật chội và chen vào đám đông.
Mọi người tụ tập lại với nhau, cổ vũ cho những cuộc thi đấu đơn giản và trẻ con như ném vòng, bắn cung.
Collei cảm thấy không thể hiểu nổi. Những trò chơi này dù có chơi giỏi đến đâu, cũng đâu thể săn được bao nhiêu thức ăn ở ngoài thành chứ?
Nhưng cô gái đi cùng lại rất nhiệt tình tham gia, mỗi lần chiến thắng là nhảy nhót reo hò, và chia phần thưởng giành được cho các bạn nhỏ.
Collei không hiểu. Giả sử không phải vì phần thưởng, thì tại sao lại tham gia những hoạt động này? Lẽ nào có gì vui thật sao?
Cô lẻn vào một góc và cầm cung lên thử – kết quả là mười phát thì có một phát trúng vào rìa của tấm bia.
“Trúng rồi!” Collei hào hứng quay đầu lại, “Nè! Mau nhìn kìa…”
Lúc này cô mới nhận ra mình chìm đắm trong trò chơi này rất lâu, và cô gái áo đỏ cũng đã đi rồi.
Những ngày sau đó, Collei ngày càng luyện tập nhiều hơn, và dần quen với tiếng kéo dây cùng tiếng mũi tên bắn ra. Cô ấy đã tập luyện trong một thời gian dài, cho đến khi trong mười mấy phát chỉ có hiếm hoi một phát trượt.
Mỗi lần kéo dây cung, Collei lại nhớ đến cảm giác phấn khích khi lần đầu tiên bắn trúng mục tiêu vào đêm hôm đó.
Và khi cô gái kia kéo tay cô chạy về phía đám đông, lòng bàn tay của cô ấy ấm áp như mặt trời.
Cuilein-Anbar
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 4.
Trưởng thành là vượt qua cái tôi non nớt của quá khứ.
Collei thường may vá đồ chơi cho những đứa trẻ trong Làng Gandharva, và các đồng đội trong đội kiểm lâm thỉnh thoảng cũng nhờ cô xử lý quần áo bị cành cây làm rách.
Mặc dù nói vậy, nhưng Collei không phải bẩm sinh đã giỏi những công việc thủ công. Ngược lại, lần đầu cô ấy may vá thì tệ thôi rồi.
Lúc đó Collei sắp rời khỏi Mondstadt, trước khi rời đi, cô còn gửi lại bộ quần áo cũ đã được vá lại cho Lisa, nhờ cô ấy đưa lại cho Amber.
Vá thì vá xong rồi, nhưng những mũi khâu ngoằn ngoèo như giun đất phủ kín cả chiếc áo, sợ là sau này không thể mặc ra đường được nữa.
Cô không biết Lisa có chê cười hay phê bình gì mình không.
Không ngờ Lisa chỉ nắm lấy bàn tay giấu sau lưng của Collei và băng bó cẩn thận cho cô.
Cô ấy không ngạc nhiên chút nào khi những ngón tay của Collei bị đâm chi chít, chỉ nói: “Giống như lấy Quả Móc Câu làm quả bóng và đánh nó suốt đêm vậy.”
“Sau này đi học ở Sumeru đừng nóng vội như vậy nhé, Collei bé nhỏ.” Lisa cười nói, “Cái gì cũng có lần đầu, học cách thích nghi với những khó khăn khi bắt đầu chính là ý nghĩa của sự trưởng thành.”
Collei không khỏi đỏ mặt. Cô ấy chưa hoàn toàn học được cách chấp nhận lòng tốt của người khác.
Nhưng cô ấy vẫn chỉ là một đứa trẻ, và những đứa trẻ rồi sẽ trưởng thành.
Đứa trẻ tuyệt vọng với thế giới đã lấy lại được hy vọng, và đứa trẻ không giỏi bắn cung, dần dần đã học được cách nhắm trúng mục tiêu.
Đứa trẻ với đầy vết sẹo do kim đâm, cũng sẽ dần dần trở thành một tấm gương khéo tay trong mắt những đứa trẻ khác.
Trong Làng Gandharva, những đứa trẻ nói chuyện rôm rả xung quanh Collei, đôi mắt long lanh đầy ngưỡng mộ.
“Khéo tay quá, con mèo xinh ghê!” “Chị Collei, nó có tên không?”
Collei nâng con mèo bông được may bằng thủ công tinh xảo và đường khâu hoàn hảo lên, với vẻ tự hào hiếm thấy trên khuôn mặt.
“Nó tên là… Cuilein-Anbar!”
Vision
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 6.
Mưa như trút nước, đá lở và bùn cát chặn đường về của Collei.
Collei đốt lửa trại dưới vách đá, cố gắng sưởi ấm cho cô bé đang run rẩy bên cạnh.
Thung lũng này cách khu rừng cô đi tuần hằng ngày khoảng một ngày đi đường. Nếu chỉ có một mình cô thì lội mưa về cũng không phải không thể.
Nhưng để mang theo một đứa trẻ bị lạc trong rừng đã lâu, bị đói và lạnh, thì lại không nằm trong khả năng của Collei lúc này.
Cô bé mặt mày tái mét, vầng trán nóng ran, lẩm nhẩm gọi mẹ trong mơ màng.
Collei vẫn nhớ người mẹ của đứa trẻ, lo lắng và tuyệt vọng tìm kiếm sự giúp đỡ trong Làng Gandharva – ánh nhìn như từng quen biết đó, như thể mong đợi rằng người chịu khổ không phải con gái cô ấy mà là chính cô ấy vậy.
Họ theo thương đội đi qua thung lũng, khi họ đang cắm trại và nghỉ ngơi thì cô con gái mải mê chạy chơi nên lạc vào rừng sâu. Thương đội phát hiện đứa bé mất tích đã lập tức tìm kiếm cứu nạn nhưng vẫn không tìm thấy gì.
Không còn cách nào khác, người mẹ đành quay về Làng Gandharva cầu cứu.
Gần đây, Tighnari đã đưa các kiểm lâm tiền bối vào trong thành để bàn chuyện, tình hình nguy cấp, không cho phép Collei đợi đến khi thầy trở về, cô thu dọn hành lý, cung tên rồi một mình đi vào trong rừng.
Cùng lúc đó, tiếng gầm thét của dã thú ẩn hiện trong tiếng sấm sét và mưa rơi cũng dần đến gần.
Collei bất giác nghĩ về một số chuyện buồn trong quá khứ. Hồi ức không muốn đối mặt nhất lại hiện lên trong tâm trí vào lúc này.
Sau cơn mưa trời lại sáng, Tighnari sau khi nhận tin đã không ngơi nghỉ, vội vàng chạy đến.
Dưới vách núi là dấu vết của một cuộc hỗn chiến, một vài con mãnh thú đã ngã xuống ở phía xa xa, Collei và cô bé gái vẫn đang an nhiên tựa đầu vào vai nhau mà ngủ.
Tim Tighnari thắt lại. Anh biết rất rõ rằng trước đây Collei không hề có thân thủ như vậy – trừ khi cô ấy sử dụng sức mạnh mà lẽ ra không nên sử dụng.
Điều này giống như việc uống thuốc độc để làm dịu cơn khát, và nó cũng sẽ làm bệnh tình của Collei nặng thêm, phải mau chóng liên hệ với Tổng Quản Mahamatra…
Tiếng bước chân của Tighnari đã đánh thức Collei. Cô vội vàng ra hiệu và bảo thầy nói nhỏ thôi, đừng đánh thức cô bé bên cạnh.
Tighnari nhìn cô ấy lo lắng: “Collei… có phải…”
Collei lắc đầu, sau đó đưa tay lên, thả lỏng nắm tay đã siết chặt suốt đêm.
“Thầy ơi, Collei mạnh lên rồi! Collei sẽ không để mọi cố gắng của mọi người trở nên vô ích. Kể từ hôm nay, Collei sẽ bảo vệ mọi người.”
Một viên Vision, lặng lẽ tỏa sáng trong tay cô.
Lồng tiếng
Lần đầu gặp mặt…
Collei, nhân viên kiểm lâm tập sự có mặt! Tôi sẽ đảm bảo sự an toàn của bạn khi ở trong rừng… Phù, cuối cùng cũng đã đọc được câu này rồi, tôi không đọc sai chữ đâu nhỉ…
Nói chuyện phiếm – Lộ Trình Tuần Tra
Lộ trình tuần tra của hôm nay… đầu tiên là ở đây, sau đó rẽ qua đây… ừm, nhiều chữ quá…
Nói chuyện phiếm – Trạng Thái
Phù, trạng thái hôm nay không tệ, nhân cơ hội này làm thêm nhiều thứ thôi.
Nói chuyện phiếm – Hồi Ức
Không có gì làm là đầu óc lại suy nghĩ lung tung… Ưm, vừa nhắc là lại nhớ về những chuyện không hay…
Sau cơn mưa trời lại sáng…
Tuy hết mưa rồi nhưng vẫn phải chú ý những vũng nước nhé. Như một số chuyện rõ ràng đã qua rồi nhưng vẫn để lại hồi ức… khụ khụ!
Khi có sấm sét…
Khi có sấm sét thì tốt nhất là nên tránh xa những ngọn cây to. Đối với nhân viên kiểm lâm mà nói thì cần phải chú ý hơn để đề phòng cháy rừng.
Ánh nắng thật chan hòa…
Thời tiết hôm nay đẹp quá, sưởi nắng nhiều chút sẽ tốt cho sức khỏe đó.
Gió lớn quá…
Ừm, sức gió vừa đủ. Amber chắc sẽ thích nhân cơ hội này để tự khiêu chiến bản thân đó.
Chào buổi sáng…
Chào buổi sáng! Hơ… xin lỗi, tối qua tôi lại học bù…
Chào buổi trưa…
Lộ trình tuần tra dài, buổi trưa không về kịp là chuyện thường tình. Tôi có chút “Bánh Túi” nè, cùng ăn chứ?
Chào buổi tối…
Trời sắp tối rồi, đi rừng phải cẩn thận hơn nhé.
Chúc ngủ ngon…
Chuẩn bị ngủ rồi sao? Lửa trại đã làm xong rồi, để tôi gác đêm cho.
Về bản thân Collei – Kiểm Lâm
Trước khi đến Sumeru thì tôi có lang thang bên ngoài một thời gian, thứ ăn được hay không ăn được cũng đã thử qua nhiều lần. Do tôi khá quen thuộc với bên ngoài nên vừa đến đây đã làm công việc kiểm lâm ngay. Nếu như “sinh tồn trong hoang dã” là một môn học thì tôi tự tin là sẽ thi tốt đó… À ừm, trong trường hợp không thi viết nhé.
Về bản thân Collei – Học Bù
Hả? Bạn hỏi tôi mỗi ngày học bù cái gì sao? Đi theo người thầy lợi hại như vậy thì chắc là những kiến thức thâm sâu lắm nhỉ… ừm… cái này sao… “Giáo Khoa Đọc Viết Teyvat”…
Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về chúng ta – Người Quen Cũ
Tôi từng nghe Amber nhắc đến bạn trong thư, không ngờ ở Mondstadt lại xảy ra nhiều chuyện như vậy. Tiếc là tôi không đọc hết, còn rất nhiều chi tiết tôi không hiểu… Haiz… bạn có thể nói lại cho tôi nghe một lần không?
Hoàn thành cốt truyện [Bài Ca Về Rồng Và Tự Do]
Về chúng ta – Bạn Mới
Tôi từng cho rằng cả đời đều không thể có được mối quan hệ “bạn bè”, cho đến khi đến được Mondstadt… sau đó gặp được thầy ở Sumeru, giờ lại gặp được bạn nữa, tôi đúng là may mắn mà.
Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 6
Về “Vision”…
Hì… đúng là không ngờ được tôi lại có ngày nhận được Vision. Trước đây tôi luôn nghĩ là chỉ có những người được người ta thích thì mới được thần để ý thôi… Ừm, tôi… tôi thừa nhận là tôi có nhiều thành kiến. Là tôi không đúng.
Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Có gì muốn chia sẻ không – Tên Kỹ Năng
Thầy nói cách học hiệu quả nhất chính là thực hành, cho nên tôi thỉnh thoảng cũng hay tìm một số tiểu thuyết về xem, để nhận mặt chữ nhiều hơn… Ít ra thì nó cũng dễ đọc hơn luận văn của thầy. Nhưng mà, gần đây tôi có đọc được một quyển tiểu thuyết, nhân vật chính trong đó có nhiều năng lực lắm, tên kĩ năng cũng toàn những từ tôi không hiểu… Hử? Tên tiểu thuyết đó sao? Là… “Quỷ Võ Đạo” nhỉ? Bạn đã đọc qua chưa?
Có gì muốn chia sẻ không – Sức Mạnh Phong Ấn
Woa… lại là “sức mạnh bị phong ấn đang sôi sục”… lại còn cái gì mà “tránh xa tôi ra mới là thượng sách”… Tại sao người Inazuma lại nói ra những câu này một cách tự nhiên như thế chứ, sau khi nói xong họ không thấy ngại sao?
Ối… không được, không thể tiếp tục đọc nữa!
Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Những kiến thức thú vị…
Hoa cỏ động vật sao… Ngoài chuyện có thể ăn hay không thì hình như cũng không có gì khác biệt lắm. Suỵt, câu này không nên để thầy nghe được. Nếu là tôi thì tôi thích những cái cây có hốc hơn! Đặc biệt là khi muốn “tìm một chỗ để chui vào”… Mỗi người đều sẽ có những thời điểm như vậy mà, không phải sao?
Về Tighnari…
Tuy lời thầy nói có hơi nghiêm khắc, lại thường hay phê bình những nhà mạo hiểm ăn nhầm nấm độc, nhưng trong thâm tâm thì thầy là một người rất dịu dàng. Thầy không những bổ túc cho tôi, lại còn đọc thư gửi từ Mondstadt cho tôi nghe nữa. Tôi thực sự rất cảm kích đó!
Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Dori…
Có lần tôi gặp được cô ấy trong lúc tuần tra, như là biết được tôi đang khát vậy, cô ấy lấy ngay một chai nước ép siêu ngon ra cho tôi… Cũng may thầy cản cô ấy lại kịp thời, nếu không thì Mora tích góp bấy lâu nay của tôi sẽ bị xài sạch mất…
Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Thảo Thần sao… lúc nhỏ tôi nhiều lúc muốn hỏi thần linh xem tại sao lại để tôi phải trải qua nhiều gian khổ như thế. Haiz, nói không chừng đến cả thần linh cũng phải trải qua những chuyện gian khổ như vậy nhỉ.
Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Cyno…
Haiz… chúng ta đừng nhắc đến anh ta được không? À, Tổng Quản Mahamatra không phải là người xấu gì, lúc trước nhờ có anh ấy dẫn tôi từ Mondstadt về Sumeru mà tôi mới có được một nơi yên ổn để sống. Chỉ là nghĩ đến quá trình “phong ấn” trước khi về Sumeru đó… haiz… phía sau gáy lại thấy đau rồi…
Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Kaveh…
Tổng Quản Mahamatra từng dẫn anh ta đến chỗ chúng tôi dùng bữa. Khi món trái cây khai vị vừa dọn lên xong là anh ấy bắt đầu kể lể về người bạn cùng phòng vừa cố chấp vừa không nói lý lẽ của mình, chúng tôi không tìm được thời cơ để tiếp chuyện luôn, chỉ đành gật đầu nhịn cười và cắm đầu ăn. Haiz, đúng là không dễ dàng gì mà.
Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Nilou…
Có cảm giác cô ấy hơi mơ mơ màng màng, nếu cô ấy đến Làng Gandharva để biểu diễn thì chắc sẽ lạc trong rừng luôn mất… Tôi nhất định sẽ dõi theo cô ấy để làm tròn trách nhiệm của một nhân viên kiểm lâm.
Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Amber…
Amber thật sự rất lợi hại, vừa hăng hái vừa nhiệt tình, vừa dũng cảm lại chính nghĩa nữa… Amber là người mà tôi khâm phục và sùng bái nhất! Cô ấy cứ như một ngọn lửa soi sáng cho người khác vậy, nếu không có cô ấy thì chắc chắn tôi sẽ không thể có được ngày hôm nay… Qua một thời gian lâu như vậy thì chắc hẳn cô ấy đã trở nên điềm đạm và ngầu hơn rồi chứ nhỉ! Đúng là không biết khi nào tôi mới theo kịp cô ấy nữa.
Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Kaeya…
Mọi người ở Mondstadt vẫn khỏe chứ? Lúc trước tôi có gây ra không ít phiền toái cho mọi người, hay là tìm lúc nào đó quay về xin lỗi nhỉ… Ừm, nhưng mà có cảm giác tôi vừa lộ mặt ra là sẽ bị vị Đội Trưởng Kỵ Binh đó trêu chọc ngay… thôi thì đợi thêm một thời gian vậy…
Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Lisa…
Rõ ràng là thời gian đã qua lâu rồi, nhưng mỗi khi Lisa viết thư cho tôi đều gọi tôi là “bé Collei”, tôi cứ có cảm giác như kiểu… Hử? Bạn nói cô ấy cũng gọi bạn là bé cưng sao? Hì… xin lỗi nhé, tôi không cố ý cười đâu… chỉ là tự nhiên thấy vui hơn nhiều thôi.
Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Fischl…
…”Công Chúa Định Tội” sao? Xin lỗi nhé, thời gian tôi ở Mondstadt không nhiều, cho nên chưa gặp qua người này. Nhưng mà cái tên này… hì… khụ, không có gì.
Muốn tìm hiểu Collei – Điều thứ 1
Chuyện của tôi sao? Nếu như bạn hỏi về chuyện trước khi đến Sumeru thì… ừm, hay là… bạn viết thư hỏi Amber nhé? À không được, nếu như để bị Kaeya phát hiện ra thì tiêu… à không, anh ta chắc chắn sẽ phát hiện ra chứ nhỉ! Thôi thì để tôi tự nói vậy, phù… xin lỗi! Cho tôi mấy ngày để chuẩn bị tâm lý trước nhé…
Muốn tìm hiểu Collei – Điều thứ 2
Khi lưu lạc ở Mondstadt, tôi đã nói rất nhiều chuyện không nên nói với Amber bọn họ, giờ nghĩ lại thấy xấu hổ thật… Con người của tôi thật là, sao lại nói ra những lời này với người muốn giúp mình chứ! Lúc đó họ nghĩ thế nào về tôi đây? Nghĩ nghĩ lại thấy… Hic, xin lỗi, hôm nay đến đây thôi nhé? Hay là đợi đến ngày mai… Tôi lại thấy hối hận về lời nói ban nãy rồi.
Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 3
Muốn tìm hiểu Collei – Điều thứ 3
Do bị bệnh Eleazar nên tôi từng bị đưa đến chỗ của Dottore để chữa trị… Không, không phải chữa trị, mà là “thí nghiệm”. Ở lâu trong hoàn cảnh đó khiến tôi bắt đầu nghĩ tôi đã làm sai chuyện gì? Tại sao không có ai đến cứu tôi… Dần dần, tôi hận luôn cả những người bên ngoài Fatui. Bây giờ nghĩ lại… tôi đúng là ấu trĩ.
Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Muốn tìm hiểu Collei – Điều thứ 4
???
Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 5
Muốn tìm hiểu Collei – Điều thứ 5
???
Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 6
Sở thích của Collei…
Sở thích sao… may vá, tập bay, còn có giúp đỡ người khác nữa! Hửm? Bạn nói nghe khá quen tai đúng không? Bởi vì… tôi cũng muốn trở thành “người soi sáng người khác”.
Nỗi buồn của Collei…
“Theo quan điểm hiện tại… giống cây trồng… cần thống nhất chung… để tránh ăn nhầm nấm… lâu ngày… mà đưa ra biện pháp nhập khẩu” Cái gì với cái gì chứ? Tại sao luận văn của Giáo Viện lại viết chuyện “không muốn ăn nấm” này một cách phức tạp như vậy chứ!
Món ăn yêu thích…
“Bánh Túi” là một món ăn tiện dụng, lại dễ no, chắc đây là món yêu thích nhất của tôi rồi nhỉ? Nếu không suy nghĩ cho cái bụng thì món tôi thích nhất sẽ là… ừm, chắc là “Củ Cải Viên Chiên” rồi.
Món ăn ghét…
Lúc đói bụng khi lang thang, đến cả Quả Móc Câu cũng phải đập nát ra để ăn, cho nên tôi không ghét món ăn nào cả. Nếu buộc phải chọn thì chắc là các loại nấm nhỉ? Không liên quan đến khẩu vị đâu, chỉ là không muốn người bị thầ phê bình cả ngày trời sẽ là mình mà thôi.
Nhận Được Quà I
Ừm!! Ngon thật đấy! Có thể chỉ dạy cho tôi không?
Nhận Được Quà II
Có tay nghề này thì có lưu lạc bên ngoài cũng không sợ bị đói nhỉ.
Nhận Được Quà III
Xin lỗi, thầy có căn dặn là không nên ăn những món kỳ lạ.
Sinh nhật…
Sinh, sinh nhật vui vẻ! Đây là bánh kem mà tôi chuẩn bị, còn đây là nến mà tôi mang theo… Amber có viết trong thư nói như vậy là được… À, còn nữa, đây là quà tôi tặng bạn!
…Xin lỗi nhé, tôi không có nhiều kinh nghiệm tổ chức sinh nhật lắm, cho nên không biết có hợp ý của bạn không… Nếu có gì không ổn thì nói cho tôi nghe nhé, năm sau tôi nhất định sẽ làm tốt hơn!
Cảm Giác Đột Phá – Khởi
Tôi đang tiến bộ phải không?
Mở sau khi đột phá cấp [1]
Cảm Giác Đột Phá – Thừa
Tôi cảm thấy được, tôi đã không còn… là tôi của trước đây rồi.
Mở sau khi đột phá cấp [2]
Cảm Giác Đột Phá – Chuyển
Cho dù đến thời khắc sống chết thì cũng không cần phải dựa vào sức mạnh của “chúng” rồi.
Mở sau khi đột phá cấp [4]
Cảm Giác Đột Phá – Hợp
Tôi bây giờ, cho dù có mở sức mạnh bị phong ấn, cũng có thể kiểm soát nó một cách tự do rồi nhỉ? Hì!
Nói đùa thôi, những trải nghiệm mạo hiểm gian khổ cùng bạn mới là sức mạnh mà tôi có được bây giờ.
Mở sau khi đột phá cấp [6]
Kỹ Năng Nguyên Tố I
Đi.
Kỹ Năng Nguyên Tố II
Bay nào.
Kỹ Năng Nộ I
Nhờ bạn đó, Cuilein-Anbar!
Kỹ Năng Nộ II
Thử, thử cái này nhé!
Kỹ Năng Nộ III
Cùng nhảy múa nào!
Mở Rương I
Ở bên ngoài lúc nào cũng phải chú ý tiếp tế.
Mở Rương II
Thật may mắn.
Mở Rương III
Ừm… trong rương chắc không có nấm độc đâu nhỉ.
HP Thấp I
Tôi… vẫn còn chịu được!
HP Thấp II
Chút đau đớn này, không là gì cả!
HP Thấp III
Cần phải… mau chóng chữa trị…
HP Đồng Hành Thấp I
Chú ý sức khỏe!
HP Đồng Hành Thấp II
Cứ như vậy không ổn đâu.
Ngã Xuống I
Phải làm một… kiểm lâm ưu tú.
Ngã Xuống II
Thực sự… ngã xuống như vậy sao…
Ngã Xuống III
Vẫn là… có ngày này…
Bị Trọng Kích I
Sao lại…
Bị Trọng Kích II
Đừng chạm vào tôi!
Vào Đội I
Để tôi bảo vệ.
Vào Đội II
Chuẩn bị sẵn sàng, đi thôi!
Vào Đội III
Kiểm lâm thực tập, báo cáo!