Tên: | Kaveh |
Tên khác: | 卡维 / Tạp Duy |
Danh hiệu: | Lăng Kính Vòm Trời |
Độ hiếm: | 4 sao |
Vũ khí: | Trọng Kiếm |
Vision: | Thảo |
Thuộc: | Văn Phòng Thiết Kế Độc Lập |
Quốc gia: | Sumeru |
Sinh nhật: | Ngày 9 tháng 7 |
Cung mệnh: | Cung Thiên Đường Điểu |
Kiến trúc sư nổi tiếng ở Sumeru, quan tâm tất cả con người và sự việc một cách thái quá. Người theo đuổi thẩm mỹ, gặp vướng mắc bởi hiện thực. |
Giới thiệu về Kaveh
Kiến trúc sư nổi tiếng ở Sumeru. Được vinh danh là niềm tự hào của Học Phái Kshahrewar, là một trong các nhân vật được quan tâm nhất trong ngành.
Là một nhà thiết kế và là một học sinh xuất sắc, Kaveh nổi danh trong Giáo Viện và được đàn em trong Học Phái Kshahrewar cho là tấm gương nghề nghiệp để noi theo. Nhưng tiếc thay, sự nghiệp của anh ấy không suôn sẻ như mọi người nghĩ. Điều tương tự cũng xảy ra với các phương diện khác trong cuộc sống của Kaveh.
Hào quang, lời đồn, danh dự… tất cả chỉ là thứ đính kèm. Tài năng thiết kế chuyên nghiệp của Kaveh vượt xa người bình thường, anh ấy cống hiến hết mình cho sự nghiệp, tràn đầy lý tưởng và theo đuổi thẩm mỹ học cùng kiến trúc học. Nhà thiết kế không phải là người cuối cùng thi công kiến trúc, nhưng lại phải chịu trách nhiệm với tất cả các khâu, cần xác nhận kỹ càng các chi tiết thiết kế, tính an toàn, tính tiện dụng và các khía cạnh khác. Là người nổi bật trong ngành, trong quá trình này Kaveh sẽ chú ý nhiều hơn đến các yếu tố nghệ thuật và nhân văn mà anh ấy quan tâm. Đối với anh ấy, một thiết kế hoàn toàn xa rời thực tế nên được xếp vào mục ảo tưởng, và một công trình thực sự được đưa vào xây dựng phải có giá trị thiết thực của nó.
Phải nói rằng, thật khó tin khi một nhà thiết kế tài giỏi như vậy lại có thể phá sản chỉ với một dự án. May mắn thay, có rất ít người biết về việc này và hầu hết những người liên quan đều giữ bí mật. Còn bản thân Kaveh lại càng sợ hãi hơn nếu tin tức về việc phá sản lọt ra ngoài. Có thể nói rằng, cuộc sống hiện nay đã khác xa một trời một vực với lý tưởng của anh ấy.
“Giới học thuật Sumeru đôi khi che giấu một sự thật: Đối với một số người, tài năng đôi khi là gánh nặng. Tuy nhiên, quan điểm này cũng có thể chỉ là cái cớ, trên thực tế, tiền đề là tính cách đã quyết định vận mệnh. Đây chính là lý thuyết mà Kaveh cật lực phản đối.”
– Alhaitham.
Nguyên liệu đột phá
Để đột phá Kaveh lên cấp độ 90, các bạn cần có 420.000 Mora, 46 Dây Leo Chế Ngự, 168 Hoa Tang Thương, 1 Vụn Ngọc Bích Sinh Trưởng, 9 Mảnh Ngọc Bích Sinh Trưởng, 9 Miếng Ngọc Bích Sinh Trưởng, 6 Ngọc Bích Sinh Trưởng, 18 Bào Tử Nấm Quỷ, 30 Bột Huỳnh Quang và 36 Bụi Tinh Thể.
Lần | Cấp yêu cầu | Mora | Nguyên liệu #1 | Nguyên liệu #2 | Nguyên liệu #3 | Nguyên liệu #4 |
---|---|---|---|---|---|---|
1 | 20 | 20.000 | 1 Vụn Ngọc Bích Sinh Trưởng | 3 Hoa Tang Thương | 3 Bào Tử Nấm Quỷ | |
2 | 40 | 40.000 | 3 Mảnh Ngọc Bích Sinh Trưởng | 2 Dây Leo Chế Ngự | 10 Hoa Tang Thương | 15 Bào Tử Nấm Quỷ |
3 | 50 | 60.000 | 6 Mảnh Ngọc Bích Sinh Trưởng | 4 Dây Leo Chế Ngự | 20 Hoa Tang Thương | 12 Bột Huỳnh Quang |
4 | 60 | 80.000 | 3 Miếng Ngọc Bích Sinh Trưởng | 8 Dây Leo Chế Ngự | 30 Hoa Tang Thương | 18 Bột Huỳnh Quang |
5 | 70 | 100.000 | 6 Miếng Ngọc Bích Sinh Trưởng | 12 Dây Leo Chế Ngự | 45 Hoa Tang Thương | 12 Bụi Tinh Thể |
6 | 80 | 120.000 | 6 Ngọc Bích Sinh Trưởng | 20 Dây Leo Chế Ngự | 60 Hoa Tang Thương | 24 Bụi Tinh Thể |
Thiên phú
Thiết Lập Lực Quay
Tấn công thường: Sử dụng Mehrak để thực hiện tối đa 4 lần tấn công liên tiếp.
Trọng kích: Tiêu hao thể lực liên tục để chém nhanh liên tiếp. Sau khi Trọng Kích kết thúc, sẽ bổ một nhát cực mạnh.
Tấn công khi đáp: Đáp xuống đất từ trên không, tấn công kẻ địch trên đường và gây sát thương phạm vi khi chạm đất.
Nghệ Thuật Tinh Tế
Chuyển tính năng phác họa của “Mehrak” thành tấn công, tiến hành quét vòng tròn, gây Sát Thương Phạm Vi Nguyên Tố Thảo, đồng thời kích nổ tất cả Hạt Nhân Thảo trong phạm vi quét.
“Mehrak” được tạo ra dựa trên công nghệ cổ xưa, vì vậy nó sẽ còn có tác dụng khác thay vì chỉ hỗ trợ phác họa…
Mái Vòm Rực Rỡ
Phóng thích hoàn toàn năng lượng của “Mehrak”, vạch ra không gian phác họa lập thể, gây Sát Thương Phạm Vi Nguyên Tố Thảo cho kẻ địch trong đó, đồng thời cường hóa năng lực tác chiến của Kaveh trong một thời gian nhất định:
- Tăng phạm vi đánh của Tấn Công Thường, Trọng Kích và Tấn Công Khi Đáp của Kaveh, chuyển hóa sát thương tấn công thành Sát Thương Nguyên Tố Thảo không thể bị thay thế.
- Tăng sát thương nổ của Hạt Nhân Thảo được sản sinh ra bởi phản ứng Sum Suê từ tất cả nhân vật trong đội.
- Tăng khả năng kháng gián đoạn của Kaveh.
Hiệu quả này sẽ bị hủy khi Kaveh rời trận.
“Mỗi tòa kiến trúc đều chất chứa những suy nghĩ độc đáo của kiến trúc sư đối với thế giới. Từ góc độ này, có thể thấy bản thân kiến trúc chính là ký ức ngưng đọng của con người.”
Nguyên liệu nâng cấp thiên phú
Để nâng cấp một thiên phú của Kaveh lên tối đa (cấp 10), các bạn sẽ tốn: 1.652.500 Mora, 6 Bào Tử Nấm Quỷ, 22 Bột Huỳnh Quang, 31 Bụi Tinh Thể, 3 Bài Giảng Của Tinh Tế, 21 Hướng Dẫn Của Tinh Tế, 38 Triết Học Của Tinh Tế, 6 Hoa Tươi Ban Sơ và 1 Vương Miện Tri Thức.
Level 2 | 3 Bài Giảng Của Tinh Tế | 6 Bào Tử Nấm Quỷ | 12.500 Mora | ||
Level 3 | 2 Hướng Dẫn Của Tinh Tế | 3 Bột Huỳnh Quang | 17.500 Mora | ||
Level 4 | 4 Hướng Dẫn Của Tinh Tế | 4 Bột Huỳnh Quang | 25.000 Mora | ||
Level 5 | 6 Hướng Dẫn Của Tinh Tế | 6 Bột Huỳnh Quang | 30.000 Mora | ||
Level 6 | 9 Hướng Dẫn Của Tinh Tế | 9 Bột Huỳnh Quang | 37.500 Mora | ||
Level 7 | 4 Triết Học Của Tinh Tế | 4 Bụi Tinh Thể | 1 Hoa Tươi Ban Sơ | 120.000 Mora | |
Level 8 | 6 Triết Học Của Tinh Tế | 6 Bụi Tinh Thể | 1 Hoa Tươi Ban Sơ | 260.000 Mora | |
Level 9 | 12 Triết Học Của Tinh Tế | 9 Bụi Tinh Thể | 2 Hoa Tươi Ban Sơ | 450.000 Mora | |
Level 10 | 16 Triết Học Của Tinh Tế | 12 Bụi Tinh Thể | 2 Hoa Tươi Ban Sơ | 1 Vương Miện Tri Thức | 700.000 Mora |
Tính Nghệ Thuật Của Người Dự Toán
Khi chế tạo đồ trang trí loại cảnh quan, kiến trúc, đình viện, có 100% tỷ lệ hoàn trả một phần nguyên liệu.
Phần Trách Nhiệm Của Kiến Trúc Sư
Sát thương của Hạt Nhân Thảo (Bao gồm sát thương từ Bung Tỏa, Nở Rộ) khi trúng Kaveh sẽ hồi phục HP cho Kaveh, lượng HP hồi phục tương ứng với 300% Tinh Thông Nguyên Tố của Kaveh. Hiệu quả này mỗi 0,5 giây tối đa kích hoạt một lần.
Vẻ Tò Mò Của Thợ Thủ Công
Trong thời gian duy trì Mái Vòm Rực Rỡ, Tấn Công Thường, Trọng Kích và Tấn Công Khi Đáp của Kaveh khi trúng kẻ địch, Tinh Thông Nguyên Tố sẽ tăng 25 điểm. Hiệu quả này mỗi 0,1 giây tối đa kích hoạt một lần, cộng dồn 4 tầng.
Khi hiệu ứng “Mái Vòm Rực Rỡ” kết thúc, hiệu quả này cũng sẽ bị hủy.
Cung mệnh
Lời Chào Cao Quý
Trong 3,5 giây sau khi thi triển Nghệ Thuật Tinh Tế, Kháng Nguyên Tố Thảo của Kaveh tăng 50%, lượng trị liệu nhận được tăng 50%.
Đại Lộ Thênh Thang
Trong thời gian duy trì Mái Vòm Rực Rỡ, tốc độ Tấn Công Thường của Kaveh tăng 15%.
Tế Lễ Tháp Vàng
Cấp kỹ năng Mái Vòm Rực Rỡ +3. Tăng tối đa đến cấp 15.
Bữa Tiệc Bách Trụ
Kaveh kích nổ Hạt Nhân Thảo sản sinh từ phản ứng Sum Suê tăng 60% sát thương.
Kho Tàng Thánh Cổ
Cấp kỹ năng Nghệ Thuật Tinh Tế +3. Tăng tối đa đến cấp 15.
Lý Tưởng Bình Dị
Trong thời gian duy trì Mái Vòm Rực Rỡ, Tấn Công Thường, Trọng Kích và Tấn Công Khi Đáp của Kaveh khi trúng kẻ địch, sẽ kích hoạt Vòng Sáng Vòm Trời ở vị trí kẻ địch, gây Sát Thương Phạm Vi Nguyên Tố Thảo tương ứng với 61,8% tấn công của Kaveh, đồng thời kích nổ tất cả Hạt Nhân Thảo trong phạm vi ảnh hưởng. Hiệu quả này mỗi 3 giây tối đa kích hoạt một lần.
Cách thu thập nguyên liệu
Kinh Nghiệm Anh Hùng và EXP Nhà Mạo Hiểm có nhận được thông qua khiêu chiến Địa Mạch Sinh Thành – Hoa Chỉ Thị (đám mây màu xanh). Mỗi lần nhận thưởng tốn 20 Nhựa Nguyên Chất.
Mora có thể nhận được thông qua khiêu chiến Địa Mạch Sinh Thành – Hoa Tàng Kim (đám mây màu vàng). Mỗi lần nhận thưởng tốn 20 Nhựa Nguyên Chất.
Dây Leo Chế Ngự có thể nhận được thông qua khiêu chiến Thảo Nguyên Bản. Mỗi lần nhận thưởng tốn 40 Nhựa Nguyên Chất.
Vụn Ngọc Bích Sinh Trưởng, Mảnh Ngọc Bích Sinh Trưởng, Miếng Ngọc Bích Sinh Trưởng, và Ngọc Bích Sinh Trưởng có thể nhận được thông qua khiêu chiến Nấm Thúy Linh và Thảo Nguyên Bản. Mỗi lần nhận thưởng tốn 40 Nhựa Nguyên Chất.
Bào Tử Nấm Quỷ, Bột Huỳnh Quang, và Bụi Tinh Thể có thể nhận được bằng cách đánh bại Nấm Quỷ. Từ giao diện Thảo Phạt, chọn Nấm Quỷ và chọn Đi theo. Trên bản đồ sẽ đánh dấu vị trí xuất hiện Nấm Quỷ. Đánh bại mục tiêu tại vị trí đánh dấu sẽ xuất hiện vị trí đánh dấu mới.
Hoa Tang Thương có thể nhận được thông qua thu thập ở Đầm Lầy Gươm Đao, vùng đất mới của sa mạc Sumera sẽ ra mắt trong Genshin Impact phiên bản 3.6.
Hoa Tươi Ban Sơ có thể nhận được thông qua khiêu chiến boss mới Kẻ Thủ Hộ Của Ốc Đảo Apep trong Genshin Impact phiên bản 3.6. Mỗi lần nhận thưởng tốn 60 Nhựa Nguyên Chất (hoặc 30 Nhựa Nguyên Chất cho 3 lần kích hoạt Hoa Chinh Phạt đầu tiên trong tuần). Mỗi tuần chỉ có thể khiêu chiến một lần.
Bài Giảng Của Tinh Tế, Hướng Dẫn Của Tinh Tế, và Triết Học Của Tinh Tế có thể nhận được thông qua bí cảnh Tháp Hôn Thức (Mật Cảnh Tinh Thông: Diệu Ngữ) vào Thứ Ba, Thứ Sáu hoặc Chủ Nhật hàng tuần. Mỗi lần nhận thưởng tốn 20 Nhựa Nguyên Chất.
Câu chuyện
Miêu tả nhân vật
Ở một đất nước nhiều nhân tài như Sumeru, nhắc đến nhà thiết kế người ta có thể nghĩ đến nhiều lựa chọn, nhưng khi nhắc đến kiến trúc sư, nhiều người sẽ bất giác nghĩ ngay đến cái tên Kaveh.
Xuất thân từ Học Phái Kshahrewar của Giáo Viện, anh đã từng một thời được vinh danh là kiến trúc sư ưu tú nhất trong mấy thập kỷ gần đây, và được xem là niềm tự hào của Học Phái Kshahrewar.
Nhưng thật đáng tiếc, bản thân Kaveh không chút cảm động trước danh hiệu này.
Danh tiếng và danh hiệu đối với anh vừa là sự công nhận, nhưng cũng vừa là sự trói buộc. Ví dụ như ngày nay, Kaveh luôn cảm thấy xấu hổ vì bản thân bị phá sản. Một người vô danh có thể công khai thừa nhận mình phá sản, nhưng một kiến trúc sư nổi tiếng thì không thể, thẳng thắn quá mức sẽ có thể ảnh hưởng đến uy tín. Vậy nên vì thể diện, Kaveh luôn tránh nói về vấn đề này và cố giả vờ rằng mình đang sống một cuộc sống thoải mái hạnh phúc.
May mắn thay, khả năng thiết kế và trình độ thẩm mỹ của anh vô cùng xuất sắc. Mọi người đều tin vào tài năng của anh ấy, nên họ đều tin vào những điều này.
Kiến trúc sư vĩ đại Kaveh làm sao lại có quá nhiều phiền não chứ?
Câu chuyện nhân vật 1
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 2.
Cho đến ngày nay, đi dạo quanh Cung Điện Alcazarzaray hay Giáo Viện, người ta vẫn có thể nghe thấy cuộc thảo luận và sự tưởng tượng của các học sinh Học Phái Kshahrewar về đàn anh Kaveh đã tốt nghiệp. Trong tâm trí của các học sinh Giáo Viện và chung học viện thì Kaveh là một trong những tài năng xuất sắc nhất từ Học Phái Kshahrewar trong những thập kỷ gần đây, và cũng là một kiến trúc sư danh tiếng lẫy lừng. Với những tác phẩm xuất sắc của mình, Kaveh đã thành công ghi tên mình vào lịch sử của Giáo Viện. Nếu có học sinh Học Phái Kshahrewar thảo luận bên đường, chi bằng hãy nghe họ liệt kê những thành tựu của Kaveh như: Tự thiết kế Cung Điện Alcazarzaray, cải tạo ngọn hải đăng cổ, một công trình tiêu biểu ở Cảng Ormos và xây dựng lại hệ thống kết cấu thang máy, xếp dỡ hàng hóa của cảng, anh còn là người đầu tiên đề xuất phương pháp tối ưu hóa không gian của các khu rừng và thung lũng quanh đó v.v.
Với những thành tựu đó, Kaveh không còn là một cái tên đơn thuần nữa, mà nó càng giống với một danh từ đại diện cho thành tựu trong sự nghiệp của một nhà thiết kế. Nhiều người khao khát có được một bản lý lịch như anh ấy: Khi còn học ở trường thì thể hiện tài năng xuất chúng, sau khi tốt nghiệp thì được các cơ cấu kiến trúc lớn mời vào làm việc, và vài năm sau đó đã rời nhóm để làm việc độc lập dưới danh nghĩa của chính mình.
Cách lý giải của người đời đều chỉ dừng lại ở đây, còn sự thật và quá khứ đằng sau những thành tích này thì họ hầu như không được biết đến, và đó cũng là điều mà Kaveh đã luôn che giấu. Tất nhiên anh ấy là một kiến trúc sư rất giỏi, nhưng thật không may, ngay cả anh ấy cũng không thể sống một cuộc sống hoàn hảo như mọi người tưởng tượng.
Với kinh nghiệm trong quá khứ của Kaveh, anh ấy sẽ nói: Hiểu lầm là một rắc rối không thể nào tránh khỏi. Con người vào một vài thời khắc nào đó khó tránh sẽ mất đi sự phán đoán, và bị ảnh hưởng bởi những nhận định cứng nhắc. Chẳng hạn như khi họ nghe nói về “kiến trúc sư”, phản ứng đầu tiên của họ đều sẽ cho rằng việc đó giống như nằm mơ giữa ban ngày, chỉ cần huơ huơ tay là có thể kiếm tiền một cách dễ dàng, hoặc chỉ với vài nét vẽ đơn giản là đã có thể công thành danh toại; Còn khi nhắc đến hai chữ từ “nghệ thuật”, thì sẽ nghĩ ngay đến hàng loạt ấn tượng kỳ lạ không biết từ đâu ra như lêu lổng, tự cho mình là cái rốn của vũ trụ, tính cách u ám hoặc cuồng loạn, cố chấp cứng đầu…
Bản thân Kaveh hoàn toàn không giống với những mô tả bên trên. Anh không thể làm được chuyện chỉ vung vài đường bút là hoàn thành thiết kế, mà luôn đối xử chân thành với mỗi một hạng mục thiết kế; Anh ăn mặc như một người thành đạt, nhưng thực tế lại không bao giờ đánh giá chất lượng của dự án chỉ dựa trên số tiền thù lao; Nguyên tắc thiết kế của anh vượt xa so với đại đa số người ở Sumeru, tuy anh coi “nghệ thuật” là cội nguồn của cuộc sống thiết kế, nhưng không vì thế mà bỏ qua ý nghĩa nhân văn và tính thực tiễn. Cũng vì lý do này, nên anh thậm chí còn từ bỏ một số thứ trong quá trình thực hiện dự án, đôi khi là từ bỏ thời gian nghỉ ngơi, đôi khi là hiệu quả trang trí nghệ thuật, đôi khi lại chính là phần thù lao của mình.
Sau nhiều năm tích lũy, Kaveh đã thành công. Sau khi Cung Điện Alcazarzaray ra mắt, danh tiếng của anh đã nổi khắp Sumeru. Các đồng nghiệp đã tán thưởng không ngớt về cung điện huyền thoại trên cây khổng lồ, ngạc nhiên trước trí tưởng tượng không giới hạn của kiến trúc sư và cũng say sưa chìm đắm trong giá trị kết hợp tuyệt đẹp của nó – chức năng kiến trúc và câu chuyện nhân văn hòa thành một thể, đồng thời với việc truyền tải nghệ thuật xa hoa cũng vẫn giữ được tính tinh chuẩn, chuẩn xác và tinh xảo của bản thân kiến trúc. Với tác phẩm này đã tô điểm cho bầu không khí của không gian núi non xung quanh. Không ai có thể phủ nhận rằng Cung Điện Alcazarzaray là một lần thử nghiệm cực kỳ thành công.
Còn về chuyện vì những vấn đề liên quan đến nguyên tắc cá nhân và những trắc trở trong sự nghiệp mà dẫn đến việc Kaveh bị phá sản trong dự án này, thì những người cùng ngành vẫn không hề hay biết. Sự thật cũng giống như những gian khổ phía sau sự thành công, được Kaveh cố gắng che giấu rất kỹ.
Câu chuyện nhân vật 2
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 3.
Kaveh sinh ra trong một gia đình học giả điển hình của Sumeru. Cha anh xuất thân từ Học Phái Rtawahist và làm việc trong Giáo Viện, còn mẹ anh tốt nghiệp từ Học Phái Kshahrewar, giống như Kaveh, bà cũng là một kiến trúc sư nổi tiếng. Bị ảnh hưởng bởi cha mẹ, Kaveh tỏ ra yêu thích thiết kế kiến trúc ngay từ khi còn nhỏ. Khi Kaveh ngồi ở nhà chơi với khối xếp hình mà cha mẹ anh đã mua, thì họ ngồi ngay trong phòng khách.
Không nói lời nào cũng chẳng sao, “nhà” là một bầu không khí. Sự hiểu biết về “nhà” của Kaveh khởi nguồn từ quãng thời gian đó.
Khoảng thời gian tươi đẹp không kéo dài được lâu, một năm nào đó trước khi Kaveh vào Giáo Viện học, theo yêu cầu và động viên của anh nên cha anh đã đăng ký tham gia Học Viện Tranh Bá do Giáo Viện tổ chức. Cuộc thi này vốn không phức tạp, nhưng cha của Kaveh, người được công nhận là có hy vọng giành chiến thắng, đã bỏ lỡ chức vô địch và đã mất tích một thời gian sau cuộc thi.
Không lâu sau, tin xấu truyền đến: Cha anh đột ngột qua đời trong sa mạc. Tin tức quá đột ngột khiến hai mẹ con hoàn toàn rơi vào hỗn loạn. Mẹ của Kaveh bị ảnh hưởng nặng nề, vì bà vốn là một người nhạy cảm, cái chết của chồng khiến bà suy sụp tinh thần, bà rơi vào lo lắng và trầm cảm trong một thời gian dài. Còn Kaveh, dù có nhắm mắt ngủ bao nhiêu lần đi chăng nữa, thì những giấc mơ vẫn lặp đi lặp lại về câu đùa của cha mình trước khi rời khỏi nhà, cùng lời hứa của ông rằng sẽ mang thứ gì đó hay ho về cho anh xem. Kaveh nhỏ bé đã ý thức được rằng, nếu anh không đề cập đến, cha anh có thể đã không tham gia giải đấu rồi mất tích sau đó, để cuối cùng phải mất mạng. Nhưng dù anh có cầu xin thế nào thì chuyện xảy ra cũng đã xảy ra rồi, cái chết của cha, nỗi đau của mẹ… tất cả đều không thể cứu vãn được, cũng chỉ vì một lời nói của chính anh mà thôi. Kể từ ngày đó, cuộc sống của Kaveh hoàn toàn bị ám ảnh bởi cảm giác tội lỗi.
Mẹ anh từng nói cha anh là một người đàn ông tốt, tính tình nhân hậu, được sống với một người như vậy thật là hạnh phúc. Sau khi cha qua đời, mẹ anh thực sự không còn cười nữa. Vì vậy, “nhà” đã thay đổi từ một thánh địa ấm áp và tràn ngập ánh nắng thành một phòng khách cô đơn và lạnh lẽo. Nhiều lần, Kaveh nhìn thấy mẹ ngồi thẫn thờ ở sofa nhìn vào đôi tay run rẩy, không vẽ được gì, trong đầu không có ý tưởng nào. Mỗi lúc như vậy, Kaveh như bị một bàn tay khổng lồ vô hình ấn xuống đất, trong lòng lại phải tự hỏi: Nếu không tại mình, thì cái nhà này sao lại thành ra thế này chứ?
Vào thời điểm đó, Kaveh vẫn còn nhỏ, và những việc anh ấy có thể làm là rất hạn chế. Vì mặc cảm, anh luôn ở bên mẹ nhiều nhất có thể, không bao giờ tỏ thái độ ủ rũ trước mặt mẹ và cố gắng làm bất cứ điều gì anh có thể nghĩ ra được, dù biết đó chỉ là việc nhỏ nhoi.
Trong lúc hỗn loạn, Kaveh đã đến tuổi đi học và thi đậu vào Học Phái Kshahrewar của Giáo Viện. Khi con trai bắt đầu đi học, đương nhiên thời gian mẹ con bên nhau sẽ bị giảm đi. Để thay đổi tâm trạng, mẹ của Kaveh đã đến Fontaine để thư giãn. Trong thời gian này, bà đã nhận được lời mời làm việc tại địa phương, và khi trở về Sumeru, bà đã báo tin vui cho Kaveh nghe. Dẫu biết rằng mình sẽ sống một cuộc sống cô đơn sau khi mẹ rời đi, nhưng Kaveh vẫn sẵn sàng đồng ý và tiễn bà đi vào ngày bà rời Sumeru.
Cho đến khi con tàu đã rời cảng rất lâu, Kaveh vẫn đứng đó và nhìn về phía xa xăm. Anh cảm thấy buồn vô cùng, nhưng anh cũng biết rằng rời khỏi nơi đau buồn là lựa chọn tốt nhất cho mẹ anh. Vì hạnh phúc của bà, Kaveh sẽ không thừa nhận việc anh cô đơn, anh đảm bảo với mẹ rằng anh đã đủ lớn để sống một mình. Nếu một ngày nào đó anh phải đau khổ vì cô đơn, hay thậm chí cả đêm mất ngủ vì gia đình ly tán, thì đó cũng là hình phạt vì anh đã khuyên cha mình tham gia cuộc thi. Đối với một kẻ tội đồ đã hại cha mẹ, anh xứng đáng nhận lấy tất cả, anh phải mang theo vết nhơ này mà tiếp tục sống.
Cũng vì kiểu suy nghĩ này luôn gắn liền với anh, có thể thấy rằng gia đình đã dạy Kaveh biết thế nào là quan tâm và loại bỏ hoàn toàn khả năng làm tổn thương người khác của Kaveh. Vì vậy, trong nhiều năm sau đó, anh luôn bị mắc kẹt bởi tính cách và lý tưởng của chính mình, cố gắng hết sức để giúp đỡ hầu hết những người nhờ vả anh, cố gắng chống lại một số điều, nhưng anh không thể thực sự xem người khác là kẻ thù. Anh thường làm việc tốt, nhưng vẫn cảm thấy tội lỗi, thỉnh thoảng anh cảm giác bị tội lỗi đè nặng. Thậm chí, anh ấy không thể sống trong ý tốt thuần túy. Nếu có lựa chọn, anh luôn nghĩ rằng mình nên bị trừng phạt, chỉ khi ở trong những nỗi đau này thì anh mới cảm thấy được an ủi đôi chút.
Nếu so sánh Kaveh với một bức tượng, thì nhìn từ góc độ nào anh ấy cũng vô cùng kiên cố. Nhưng chỉ cần tìm được một điểm yếu trong phần lõi, cũng đủ để phá hủy nó hoàn toàn.
Câu chuyện nhân vật 3
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 4.
Sau khi tốt nghiệp, đầu tiên Kaveh đến dự án của các nhóm bạn học và giáo viên để phụ giúp. Thời còn non nớt, anh ấy chịu trách nhiệm thiết kế, công trình nặng nề như muốn đè bẹp anh đến nỗi thở không ra hơi. Nhưng Kaveh tự nhận mình là người ngoan cường, luôn dành toàn bộ thời gian và sức lực cho công việc. Trong suốt hai năm, anh bị vô số dự án sai bảo, dốc sức cho người khác bất kể ngày đêm.
Sau khi tích lũy đủ kinh nghiệm, Kaveh rời dự án hợp tác và bắt đầu đảm nhận công việc dưới danh nghĩa của mình, từ đó tích lũy được một nhóm khách hàng yêu thích phong cách của anh ấy. Nhiều người đã mời anh thiết kế các tòa nhà, đó là bước khởi đầu trong sự nghiệp của anh, và Kaveh đã tiết kiệm được một khoản tiền nhờ làm việc chăm chỉ. Không lâu sau đó, sự nghiệp của Kaveh tiến vào giai đoạn bí ý tưởng. Thị trường thực tế hoàn toàn khác với thiết kế thời đi học, nó thực tế và thực dụng hơn, yêu cầu của khách hàng cũng khó đáp ứng hơn nhiều so với của người hướng dẫn. Đồng thời, xu hướng học thuật của Sumeru cũng gây ảnh hưởng khá nhiều đến Kaveh. Anh bắt đầu nhận ra rằng lý tưởng và sự nghiệp của mình giống với lời của ai đó nói, không thể dễ dàng thành hiện thực.
Các trường phái và quan điểm của các học giả Sumeru không ngừng thay đổi, trong số đó không ít người thích tự phê phán, tự chất vấn, sự tiến bộ và thay đổi của các yếu tố xã hội cũng sẽ thúc đẩy những tư duy này. Do đó, những thứ được ngưỡng mộ trong quá khứ có thể trở thành đối tượng bị chỉ trích trong tương lai, chẳng hạn như sách hoặc nghệ thuật.
Ngoại trừ những người thực sự say mê nghệ thuật, không ai biết các nhà nghệ thuật ở Sumeru đang phải chịu đựng điều gì. Với sự tôn sùng thành tựu học thuật của Giáo Viện, các nhóm học giả ngày càng ủng hộ các kỹ năng thực tế và học thuật thuần túy. Tác phong của Lục Hiền Giả càng trở nên cực đoan, và quan điểm “nghệ thuật là thứ vô dụng” dần trở thành xu hướng chủ đạo. Những người làm nghệ thuật đã bị gạt sang một bên, và nhiều môn học liên quan đến nghệ thuật đã vô tình bắt đầu bị phi nghệ thuật hóa.
Các dự án công trình mà Kaveh tham gia phần lớn đã bị xem như công nghiệp hóa. Anh ấy đã đưa ra nhiều đề xuất thiết kế đẹp mắt cho dự án, nhưng tất cả đều bị từ chối với lý do “vẻ ngoài rất vô nghĩa” và “dự án chỉ cần những kiến trúc thiết thực”. Ban đầu Kaveh theo đuổi việc tạo ra một thiết kế tốt cho mọi người bao gồm cả vẻ đẹp nghệ thuật và giá trị thực tế, giờ đây nghệ thuật đã trở thành trò cười. Mọi người phủ nhận sự cần thiết và giá trị của nghệ thuật, và đương nhiên họ sẽ không cho Kaveh bất kỳ không gian thiết kế nào. Là người tin rằng kiến trúc là nghệ thuật, Kaveh kiên quyết phản đối ý kiến cho rằng nghệ thuật là vô dụng. Tuy nhiên sự nghiệp của anh buộc phải có sự hỗ trợ và đầu tư về kỹ thuật, điều này khiến anh không thể không thoát khỏi vòng luẩn quẩn, chứ đừng nói đến việc tỏ rõ thái độ của mình để dẫn tới việc bị rút vốn, như thế sẽ ảnh hưởng đến rất nhiều người.
Cả ước mơ và sự nghiệp đều không suôn sẻ, nên Kaveh đã tự cho mình một kỳ nghỉ dài. Khi về đến nhà, anh bất ngờ nhận được một lá thư từ Fontaine. Trong thư mẹ anh viết rằng: Bà ấy đã tìm được người có thể giao phó phần đời còn lại của mình và dự định tái hôn ở Fontaine, bà đã vừa thấp thỏm vừa mong chờ để thông báo tin này cho người thân duy nhất của mình.
Kaveh đã hồi âm chúc mừng mẹ và chân thành chúc bà hạnh phúc, anh còn khởi hành đến Fontaine để dự đám cưới của bà. Buổi lễ rất đơn giản, chỉ có vài người tham gia. Được thấy lại nụ cười của mẹ, Kaveh cảm thấy rất vui, nhưng ngay sau đó lại cảm thấy hụt hẫng.
Mẹ đã để lại toàn bộ tài sản ở Sumeru cho Kaveh. Ba ngày sau, anh quay trở lại Sumeru và một lần nữa nhận ra rằng ngôi nhà của mình trống trải đến đáng sợ, chỉ nằm trên ghế sofa cũng có thể khiến anh cảm thấy cuộc đời vô cùng cô đơn, cũng như lời của một hiền giả từng nói: “Làm điều đúng đắn, thì sợ gì phải vì nó mà hy sinh tất cả”.
Câu chuyện nhân vật 4
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 5.
Làm việc trong ngành kiến trúc càng lâu, Kaveh càng cảm thấy bất mãn với hiện trạng của xã hội. Lúc này, anh bất ngờ gặp phải một bước ngoặt: Đại nhân Sangemah Bay tìm gặp anh và nhờ anh thiết kế một cung điện riêng.
Đại nhân Sangemah Bay khá nổi tiếng trong giới, nhưng đến khi gặp Kaveh mới biết người đó tên Dori, rất giàu có và quyền lực. Hai yêu cầu duy nhất của cô đối với ngôi nhà là: lớn và sang trọng. Kaveh đã hỏi một số câu hỏi thăm dò về phong cách thiết kế và các yêu cầu chi tiết, nhưng Dori không quan tâm. Trong số tất cả các khách hàng của Kaveh, Dori là người kỳ lạ nhất. Cô ấy kinh doanh, nhưng cô ấy không quan tâm nhiều đến những gì các học giả đang nghĩ. Cô muốn xây cung điện ở một nơi yên tĩnh, chỉ nói rằng do nhu cầu kinh doanh, kiến nghị Kaveh không hỏi thêm mà chỉ cần thiết kế cung điện đủ khiến người khác trầm trồ. Về nghệ thuật, Dori không quan tâm và cũng không ngăn cản.
Kaveh gần như ngay lập tức nhận ra, công việc trước mắt anh là vô cùng hiếm có. Một cung điện không giới hạn, có nghĩa là anh ấy có thể tha hồ đưa vào đó phong cách thiết kế mà mình muốn. Bên A ra tiền, bên B ra sức, đây mới là cách kinh doanh vốn có, còn việc bị hạn chế bởi trào lưu học thuật mới là điều vô lý. Với động lực mạnh mẽ, Kaveh thiết kế xuyên đêm và với tư cách là bên B đã gợi ý rằng Dori nên thực hiện một số thay đổi, một doanh nhân giàu có thực sự chỉ sống trên núi thôi là chưa đủ, nếu muốn lưu truyền trăm đời thì nó còn phải được xây lộng lẫy hơn, như một truyền kỳ mới được! Xây một khu vườn là việc không thể thiếu, việc lựa chọn hoa trong vườn cũng rất đặc biệt, nên mời các nhà thực vật học chuyên nghiệp góp ý. Ý tưởng cần táo bạo, kế hoạch cần ổn định, bản thân cung điện chú trọng tính thực tế, trên nền tảng sang trọng xây thêm nhà kho và phòng nghỉ theo yêu cầu của chủ nhân. Về phần vị trí… vách núi phía bắc rất hợp lý, đại nhân Sangemah Bay mỗi sáng thức dậy mở cửa sổ đều có thể thấy cảnh non nước tuyệt đẹp.
Mặc dù Dori nhiều lần đề nghị không nên xây ở vách đá, nhưng tinh thần kiến thúc sư và khát khao nghệ thuật của Kaveh vẫn buộc anh phải cố gắng hết sức để thuyết phục. Công trình bắt đầu một cách nhanh chóng, cả ngày lẫn đêm và được thực hiện đều đặn dưới sự giám sát của Kaveh.
Nhưng lý tưởng không dễ đạt được như vậy, khi Kaveh chọn địa điểm, mọi thứ đều được cân nhắc kỹ lưỡng, chỉ không ngờ rằng tốc độ phát triển của Tử Vực lại tăng lên đáng kể trong năm đó. Khi tiến độ dự án đạt 70% thì trong một đêm tĩnh mịch, Tử Vực xuất hiện, phá hủy toàn bộ những phần đã hoàn thiện. Đống đổ nát ngổn ngang trên mặt đất như tia sét giáng xuống đầu Kaveh, Dori nghe tin chạy đến đã tức giận ra lệnh cho Kaveh rút khỏi dự án. Dù cho kiểm lâm đã nhanh chóng đến xử lý Tử Vực, nhưng phần kiến trúc đã bị hủy cũng không thể nào cứu vãn.
Biết rằng cơ hội như vậy rất hiếm có, Kaveh cầu xin Dori cho anh ở lại và hoàn thành Cung Điện Alcazarzaray. Dori đã chỉ ra vấn đề mấu chốt một cách sắc bén: Việc thay đổi địa điểm là do Kaveh kiên quyết yêu cầu, hiện tại cung điện đã sụp đổ, kinh phí đầu tư xem như mất hết, dù cô không truy cứu thì dự án phải tiếp tục như thế nào? Nếu nó được xây dựng lại, ai sẽ chịu trách nhiệm về sự mất mát?
Kaveh ngồi trên đống đổ nát và suy nghĩ cả đêm. Anh cũng có một khoản tiết kiệm và một ngôi nhà do cha mẹ để lại. Nơi đó từng là “nhà” của anh, nhưng giờ nó chỉ là một ngôi nhà trống rỗng. Mà “nhà” vốn dĩ nên là gì? Người làm thiết kế kiến trúc như anh hiểu rõ hơn ai hết sự khác biệt đó: Một ngôi nhà khi mất đi những thành viên trong gia đình, thì nó chỉ còn là một kiến trúc chứ không thể được coi là “nhà” thực sự.
Khi trời sáng, Kaveh trở lại Thành Sumeru và bán ngôi nhà của mình, đồng thời dồn số tiền bán ngôi nhà cùng với tiền tiết kiệm và tất cả phí thiết kế mà Dori đã trả cho dự án, bù được 70% số tiền đầu tư. Phần còn thiếu sẽ do Dori ứng trước.
Cuối cùng thì Cung Điện Alcazarzaray cũng được khánh thành vào một ngày nắng đẹp. Kaveh đã đánh đổi tất cả mọi thứ để xây dựng một cung điện huyền thoại hoàn toàn không thuộc về mình. Khi kết thúc dự án, anh không kiếm được một xu nào, và anh còn nợ bên A một khoản tiền lớn và một khoản bội chi nhỏ tiếp đó trong dự án. Bề ngoài Kaveh nghiêm nghị phản đối, nhưng sâu thẳm trong thâm tâm, anh biết rằng mình không thể từ chối sự thật rằng mình đang mắc nợ. Trái tim anh lại một lần nữa bị cảm giác tội lỗi bủa vây, và đại nhân Sangemah Bay cũng là một doanh nhân khôn ngoan, nhìn thoáng qua là có thể biết rằng anh không phải đang trả giá vì bên A mà vì lý tưởng của chính mình.
Có người quyết chí dốc hết tài sản cho lý tưởng của mình, thương nhân sao có thể ngăn cản chứ? Xét cho cùng, kiến trúc cũng chỉ là một ngành kinh doanh, chỉ có lý tưởng là không thể định giá được. Còn về việc sau đó Kaveh trở thành người vô gia cư thì đã là một câu chuyện khác.
Câu chuyện nhân vật 5
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 6.
Sau khi phá sản, Kaveh đã bị trầm cảm một thời gian, và Cung Điện Alcazarzaray đã tạm lấp đầy lỗ hổng trong trái tim trống trải đó, điều này đã một lần nữa chứng minh cho anh thấy: Muốn thực hiện lý tưởng, thì có hy sinh bao nhiêu cũng không đủ. Anh không thể tìm thấy phương hướng, rồi lại bị mắc kẹt trong thế giới mà chẳng thể làm được gì nếu không có tiền. Từ nhỏ đã mạnh mẽ nên Kaveh không muốn bạn học biết mình phá sản và chỉ còn vài đồng bạc lẻ, nên anh đành vào quán rượu gọi vài chai uống cho khuây khỏa. Uống xong một chai đã say gục tại bàn, sáng dậy vẫn ở y vị trí đó.
Chủ quán rượu Lambad đã tốt bụng để dành chỗ ngồi và một số đồ uống miễn phí cho anh. Để cảm ơn, Kaveh đã thiết kế lại và sắp xếp khu vực tiếp khách trên tầng hai của quán rượu. Thỉnh thoảng gặp phải các bạn học cũ ở Giáo Viện trong quán rượu, Kaveh cũng giả vờ rằng anh chỉ uống rượu ở đây để tìm cảm hứng, và cứ thế anh đã ở trong quán rượu hơn nửa tháng. Trong khoảng thời gian này, anh một lần nữa gặp lại người bạn mà đã lâu anh không còn gọi là bạn nữa.
Nhắc đến những người bạn cũ của Kaveh, thì khó mà không nhắc đến Alhaitham, quan thư ký đương nhiệm của Giáo Viện, thuộc Học Phái Haravatat. Khi còn là học sinh, Alhaitham nhập học muộn hơn các bạn cùng trang lứa, nhưng điểm số của anh lại rất xuất sắc. Người ta chỉ biết rằng có một học sinh đạt điểm cao trong bài kiểm tra, nhưng không rõ anh ta là ai và thường xuất hiện ở đâu. Và khi nhắc đến người này, ngay cả những học giả lớn tuổi của Học Phái Kshahrewar cũng sẽ lắc đầu, nói anh ta là một thiên tài quá thông minh nên khó mà hòa hợp.
Kaveh năm đó vừa trải qua sự rời đi của mẹ, suốt ngày sống trong cô đơn. Anh đã tình cờ gặp đàn em này trong thư viện và tò mò bắt chuyện, nên từ đó đã làm quen với Alhaitham, thiên tài Học Phái Haravatat. Tuy nhiên, thời gian đã chứng minh rằng không thể xây dựng tình bạn từ một phía được, Kaveh đã nhanh chóng nhận ra rằng Alhaitham, người nhỏ hơn anh hai tuổi, cực kỳ tài hoa và trí tuệ, nhưng từ tính tình đến cách đối nhân xử thế, từ phương hướng học tập đến lý tưởng thì trái ngược hoàn toàn với mình.
Kaveh có nhiều kỷ niệm từ những ngày còn ở trường, mà kỷ niệm khó chịu nhất chính là đề tài chung đó. Hai người họ công nhận tài năng của nhau và quyết định thành lập một dự án tiến hành nghiên cứu theo hướng kiến trúc cổ, văn tự cổ và ngôn ngữ học, Kaveh đã đề nghị Alhaitham là người khởi xướng đề tài. Những ngày đầu còn có các bạn khác trong nhóm tham gia, nhưng càng về sau, mọi người dần theo không kịp. Đó là lần đầu tiên Kaveh nhận thức được sự chênh lệch về tài năng cá nhân vừa tàn khốc lại vừa trực quan. Giáo Viện liên kết tài năng và tài nguyên học thuật đến mức cực đoan, và mọi người đều hiểu một đạo lý, theo cách nói của Alhaitham là: Có một số thứ sẽ do tài năng xác định giới hạn trần, còn sự nỗ lực sẽ quyết định giới hạn sàn, người bình thường và thiên tài cuối cùng sẽ được phân biệt bởi một số yếu tố thực tế, không cần phải cố hòa nhập vào một nhóm không thuộc về mình. Nhưng vào thời điểm đó, Kaveh kiên quyết cho rằng đây chỉ là những trở ngại trong quá trình chứ không phải là kết quả cuối cùng, trí tuệ nên được khám phá bởi nhiều người. Để tránh việc các học sinh khác bỏ cuộc, Kaveh đã dành thời gian và công sức để giải quyết công việc thay họ, đặt trách nhiệm nặng nề lên vai mình. Còn Alhaitham luôn giữ quan điểm ngược lại, cho rằng cách làm việc của Kaveh quá lý tưởng hóa, rằng học thuật không phải làm từ thiện, và việc chắp vá nhất thời không thể thay đổi thực tế. Điều này dẫn đến sự bất đồng quan điểm giữa hai bên.
Cuối cùng vào một ngày nọ, chỉ còn lại hai người tham gia dự án: Alhaitham và Kaveh. Mâu thuẫn tích tụ đến đỉnh điểm rồi bùng phát. Kaveh nhấn mạnh rằng Alhaitham quá ích kỷ, lẽ ra anh ấy có thể quan tâm giúp đỡ nhiều người hơn và được nhiều người chào đón hơn, trong khi Alhaitham chỉ ra rằng chủ nghĩa lý tưởng phi thực tế của Kaveh là sự trốn chạy hiện thực, cuối cùng một ngày nào đó nó sẽ trở thành gánh nặng trong cuộc sống, mà nguyên nhân sâu xa là do cảm giác tội lỗi không thể né tránh trong lòng Kaveh. Tại thời điểm này, điều mà Kaveh cảm thấy rõ ràng nhất chính là việc bị người bạn thân nhất của mình nói trúng tim đen. Alhaitham đã chỉ ra những sự thật mà anh đã không thể đối mặt trong một thời gian dài, lần đầu tiên khiến anh cảm thấy đau đớn khi bị hiện thực đâm trúng chỗ đau, khiến anh kiên quyết tuyên bố rằng mình thật hối hận khi kết bạn với một người thông minh quá đáng như vậy.
Sau khi hoàn toàn trở mặt với nhau, Alhaitham dứt khoát gạch bỏ tên anh ra khỏi luận văn, còn Kaveh tức giận xé bỏ bản thảo đề tài của mình, và rồi không lâu sau lại nhặt nó lên và dán lại trong sự tiếc nuối. Anh nhận ra rằng mình không thể thay đổi người bạn đó và ngược lại.
Sau đó hai bên còn nhiều lần đối đầu nhau trên các bài viết học thuật, bác bỏ quan điểm của nhau. Mà trước đó, dự án “Giải Mã Cổ Ngữ Và Triết Lý Kiến Trúc Của Tàn Tích Nền Văn Minh Vua Deshret” đã có được bước tiến vượt bậc, thành quả ngôn ngữ học của dự án đã bù đắp được phần logic ngữ pháp còn thiếu trong một số cổ văn và ngôn ngữ ít người dùng, giúp ích cho việc lý giải thành công nhiều cuốn sách cổ quan trọng, đồng thời thành quả kiến trúc học của nó cũng đã tối ưu hóa thành công kết cấu chịu lực của kiến trúc ở một số địa hình đặc biệt của Sumeru, giúp cải thiện đáng kể cuộc sống của người dân vùng sâu. Để khích lệ, Giáo Viện đã cung cấp địa điểm nghiên cứu cho đề tài này, nhưng thật đáng tiếc, do thiếu nhân tài, người nghiên cứu chính chí hướng quá khác nhau… nên cuối cùng đã bị dừng lại.
Đề tài thất bại đã trở thành một sự kiện quá khứ không thể chối bỏ trong cuộc đời Kaveh. Thất vọng với thực tế hết lần này đến lần khác, nên trong vài năm sau, Kaveh cuối cùng cũng thừa nhận rằng sự kiên trì của anh không phải lúc nào cũng hiệu quả. Mãi cho đến khi không còn lại gì, anh mới hiểu được ý nghĩa sâu xa trong lời nói của người bạn năm xưa. Một người không có điểm tựa nào cả mà muốn leo lên khu vườn trên không, thì khó tránh khỏi việc hụt bước té ngã. Là một thiên tài, Kaveh khao khát được hòa nhập vào tập thể, và trong vô thức sợ bị xa lánh, đây là điểm khác biệt giữa anh và Alhaitham.
Quay lại cái bàn đó trong quán rượu. Sau nhiều năm không gặp, Kaveh cảm thấy ngạc nhiên khi tình cờ bắt gặp Alhaitham đến mua rượu, còn Alhaitham nhìn thoáng qua đã nhận ra ngay tình trạng của Kaveh là vô cùng tệ. Bị cuộc sống đè nén quá lâu, Kaveh đã một hơi trút hết mọi ưu phiền, dù sao thì vấn đề của anh cũng không thể nào che giấu, và cũng không cần phải giấu giếm trước mặt người bạn duy nhất nhưng cũng đã rạn nứt quan hệ. Anh phàn nàn về rất nhiều thứ, huyên thuyên không ngừng cho đến khi anh bước ra khỏi quán rượu vào đêm khuya và nhìn về nơi từng là nhà của mình ở phía xa. Ngược lại, Alhaitham sau khi nghe anh kể chuyện, dường như lại một lần nữa nhìn thấu anh, và đưa ra một câu hỏi khó: Lý tưởng của anh đã thực hiện đến đâu rồi?
Điều duy nhất khiến các học giả thừa nhận sai lầm chỉ có thể là hiện thực. Kaveh thì lại không biết đâu là hiện thực. Anh mơ ước đến một ảo mộng tuyệt đẹp, cho dù có phải hy sinh bản thân cũng không sao. Anh vẫn vững tin rằng lý tưởng vốn không sai, sai là ở chỗ cách anh thực hiện nó.
Con người không nên bỏ cuộc, cho dù họ làm việc tốt chỉ để bù đắp điều gì đó, thì điều đó vẫn có ý nghĩa với một số người. Ngay cả khi không thể đến được thế giới lý tưởng như tưởng tượng, thì cũng không thể phủ nhận rằng nó vẫn rực rỡ và thu hút ánh nhìn của mọi người.
Còn về những hiện thực tưởng chừng như hư ảo, ví dụ như việc một người đang không nhà không cửa như anh lại tình cờ ở nhờ nhà của một người bạn cũ, mà ngôi nhà đang đứng dưới tên quan thư ký đó ban đầu lại chính là nơi mà Giáo Viện cung cấp làm địa điểm nghiên cứu. Nếu không phải do Kaveh kiên quyết từ bỏ, thì tài sản học thuật dư thừa cũng sẽ không được chuyển thành nhà ở thông qua một số lần chuyển đổi hợp pháp; Cũng như việc Alhaitham sẽ không bao giờ làm việc thiện một cách vô điều kiện, Kaveh cũng biết rõ việc này nên đã cảm thấy rất ngại, chủ động đề nghị phụ giúp việc nhà để rồi ôm hết tất cả việc lặt vặt v.v. Đối với một người đang ở dưới đáy vực mà nói cũng xem là một việc phiền não, nhưng cũng chứng tỏ rằng: người bạn mà anh không thể thay đổi mới là quá khứ không thể lay chuyển nhất trong cuộc sống. Lý trí và cảm tính, ngôn ngữ và kiến trúc, tri thức và tình người… Những thứ không thể hợp nhất này đã tạo thành hai mặt của tấm gương, và thậm chí là cả thế giới.
Sổ Vẽ Cũ
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 4.
Một quyển tập vẽ cũ dày cộm có bìa da. Nội dung không chỉ là hình vẽ mà còn có rất nhiều nội dung cắt ghép. Chủ nhân của nó có lẽ sử dụng nó như một cuốn sổ lưu niệm.
Trang 1: “Những Điều Cơ Bản Về Bản Vẽ Kiến Trúc”, tác giả: Faranak. Ghi chú: “Sách của mẹ, bây giờ nhìn phần bìa có vẻ hơi nhạt màu nhỉ?”
Trang 15: Một bức phác thảo đơn giản bị giấu đi, nội dung là hình ảnh một bóng người hòa mình vào dòng cát chảy. Lý do nói là bị giấu đi là vì trang trước và sau nó đều bị dán dính lại.
Ghi chú: “Cha… Con xin lỗi. Con không biết viết làm sao để… Con xin lỗi, mong cha tha thứ.”
Trang 26: Giấy đăng ký đề tài. Ghi chú: “Một sự khởi đầu tốt đẹp, hiếm khi gặp được một cộng sự thông minh như vậy.”
Trang 31: Một số ghi chú học thuật và đồ họa kiến trúc. Ghi chú: “Tư duy của chúng ta thống nhất và hoàn chỉnh.” Câu này bị gạch bỏ.
“Tư tưởng của chúng ta trái ngược nhau, mâu thuẫn thúc đẩy sinh ra nhiều tư duy và triết lý hơn.” Câu này được giữ lại.
Trang 42: Trang bìa bài luận văn bị xé nát và dán lại. Không có ghi chú.
Trang 47: Tuyển tập báo trường, không rõ tiêu đề gốc, và nội dung văn bản được lưu giữ như sau:
“Những người ích kỷ không thể thấu hiểu được tận cùng của sự khôn ngoan! Ngay cả khi mỗi người đều tuyên bố địa vị của bản thân trong giới học thuật, nhưng chúng ta vẫn nên hiểu rằng suy cho cùng, chính con người chứ không phải tri thức tạo nên thế gian này. Thiếu mất thứ truyền tải thì tri thức chẳng có nơi nào để tồn tại cả. Các giá trị phổ quát được gán cho danh hiệu này thì tất nhiên sẽ có giá trị của nó, phủ nhận quan điểm tập thể không có nghĩa là quan điểm thiểu số sẽ theo đó trỗi dậy. Giống như mỹ thuật, cái đẹp luôn là một khái niệm khách quan tồn tại trong lòng người và nó sẽ không mất đi giá trị chỉ vì một số người không thấu hiểu nó.”
“Sự hạn hẹp của học giả chính là coi bản thân mình là vật truyền tải vĩ đại. Phải biết rằng chân lý không bao giờ tồn tại bởi một cá thể nào cả. Các nguyên tắc trên thế giới đều tồn tại với tự nhiên và không dễ bị thay đổi cho dù có được biết đến hay không. Tin tưởng thái quá vào vật khách quan cũng là sự tự bộc lộ, và thể hiện sự thiếu tự tin đối với chủ thể. Ngoài ra, nếu một người đủ tự tin vào quan điểm của mình, thì sẽ không thường xuyên sử dụng danh xưng số nhiều (chẳng hạn như “chúng tôi”). Tôi có thể khẳng định rằng một mình tôi đủ để chứng minh quan điểm này.”
Trang 56: Một bức tranh vẽ phong cảnh Giáo Viện. Ghi chú: “Có lẽ sẽ không quay lại đây làm việc. Nhưng hy vọng một ngày nào đó mình sẽ có thể tham gia một buổi tọa đàm ở đây với tư cách là một giảng viên.”
Hai mươi trang tiếp theo: Đều là lịch trình làm việc và ghi chú bằng hình ảnh. Các nét chữ từ nắn nót đến nguệch ngoạc, có thể thấy được thời gian đang dần gấp rút, chủ nhân của cuốn sổ này chắc đang bận rộn với công việc.
Trang 85: Một bản phác thảo chi tiết đến mức không nên gọi là bản phác thảo, là hình dạng sơ bộ của một công trình kiến trúc vĩ đại nào đó. Ghi chú: “Có thể thực hiện được, nhưng đòi hỏi quá nhiều tài nguyên nên cần xem xét lại chi tiết.”
Trang 91: Những nét vẽ nguệch ngoạc, rất lộn xộn. Không có ghi chú.
Trang 92: Giấy chuyển nhượng nhà đất. Ghi chú: “Có lẽ có đôi chút bốc đồng, nhưng mỗi khi nghĩ đến những thứ có thể khiến mình tràn trề hy vọng, thì không thể cưỡng lại được. Mong rằng mọi thứ thuận lợi.”
Trang 101: Một vài bức hình vẽ. Ghi chú: Lần này tiêu rồi! Chẳng vẽ được gì cả, ngày mai không vẽ nữa.”
Trang 107: Bản vẽ thiết kế nội thất, bối cảnh hình như là tầng hai của Quán Rượu Lambad. Ghi chú: “Mình có thể làm gì đó tốt hơn không?”
Trang 112: Hồ sơ thuê nhà. Ghi chú: “Cũng không thể nói là chuyện xấu, nhưng mà tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này?! Tên đó chắc chắn không thể nào khi không mà cho mình ở lại như vậy… Nhưng mà mình có thể làm gì cho anh ta đây?”
Trang 115: Bản thảo thiết kế chiếc hộp. Ghi chú: “Mehrak là một từ cổ xưa, tôi mượn nó làm tên của chiếc hộp, nghĩa là “Ánh Sáng Nhỏ Nhoi”. Hơn bất cứ điều gì khác, tôi chỉ hy vọng nó thực sự hiểu được ngôn ngữ của tôi.”
Vision
Mở sau khi cấp yêu thích đạt cấp 6.
Khi còn đi học, Kaveh đã cùng bạn học đến khám phá di tích ở nhiều nơi để hoàn thành đề tài. Những người tham gia khi đó vẫn còn trẻ tuổi, chưa thể đi sâu vào trong trung tâm di tích, nhưng những thành tựu gặt hái được lại không hề tầm thường.
Tuy nhiên việc khám phá di tích vốn rất nhiều rủi ro, người tham gia có chuyên nghiệp đến đâu cũng khó tránh khỏi gặp nguy hiểm. Trong một lần khảo sát, nhóm học sinh đã gặp phải một tình huống khá nguy cấp, căn phòng bị sụp đổ, nếu Kaveh không cố hết sức đẩy hai học sinh Học Phái Kshahrewar ra khỏi di tích, thì có lẽ họ đã bỏ mạng ở đó rồi. Còn bản thân Kaveh, tuy đã thoát hiểm chỉ với vết thương nhẹ, nhưng lại không ngăn được những học sinh đó có suy nghĩ khác. Anh cho rằng bản thân đang giúp đỡ người khác đạt được thành quả, nhưng thực tế là một số người đã cảm thấy bối rối trước sự khác biệt giữa hiện trạng và khả năng yếu kém của bản thân, nên cuối cùng đã từ bỏ đề tài.
Kaveh có biết đến sự tồn tại của “Vision”, những tưởng rằng chứng nhận thần kỳ ấy sẽ giáng xuống trong lúc hiểm nguy, nhưng khi công việc khảo sát rơi vào tình cảnh sinh tử, anh vẫn không được thần linh để mắt đến, và còn phải dốc hết sức lực để giải cứu những người đó.
Nhiều năm sau đó, Kaveh đã tốt nghiệp và rời khỏi Giáo Viện để bắt đầu đi làm. Đã lâu rồi anh ấy không nghĩ tới những thứ như Vision, cũng không nghĩ đến người như thế nào sẽ nhận được thứ đó. Người ta nói rằng một người phải có khát khao thì mới được dõi theo, có lẽ anh ấy không phải là một trong số họ.
Sau đó mọi thứ đều diễn ra bình bình. Anh bận rộn với công việc thiết kế, có khi vắt kiệt sức lực, bởi vì nghệ thuật không được công nhận đã khiến anh ấy cảm thấy mệt mỏi; Mẹ anh đã tái hôn ở Fontaine, giao lại căn nhà và tài sản khác cho anh… dường như đều là những chuyện không đáng kể.
Cho đến một hôm, Cung Điện Alcazarzaray phiên bản đầu tiên bị phá hủy hoàn toàn bởi sự xuất hiện của Tử Vực, Kaveh đã suy nghĩ cả đêm trên đống đổ nát đó. Anh bỗng nhiên muốn bỏ mặc tất cả, dốc hết sức để theo đuổi ước mơ trước mắt. Vì thế anh ấy đã quay về nhà và nhanh chóng làm thủ tục với các bộ phận liên quan. Nhắc đến cũng trùng hợp, thời gian đó việc giao dịch cũng khá nhộn nhịp, nên Kaveh chỉ cần nửa ngày là đã có thể chuyển nhượng ngôi nhà đã ở lâu năm đó, và thu về một khoản tiền mà sau này anh đã đầu tư vào dự án.
Sau khi giải quyết đủ chuyện phiền phức, Kaveh lần cuối trở về ngôi nhà cũ nơi anh đã sống nhiều năm. Anh đã làm món bánh nướng với hình dáng Cung Điện Alcazarzaray phiên bản đơn giản, phủ thêm nước sốt và sữa chua lên trên để có một món đồ ngọt đẹp mắt.
Món này không khó, Kaveh đã học được từ cha khi còn nhỏ. Sau khi cha anh qua đời, anh đã không làm lại nữa, hôm nay ngẫu nhiên nổi hứng nên muốn nếm thử hương vị đã lâu chưa ăn này.
Nói đúng ra thì đây không phải là món ăn yêu thích của Kaveh, nhưng khi phải đập nát cung điện bánh nướng để ăn, thì đột nhiên cảm thấy cổ họng đắng nghét.
Một viên Vision lấp lánh nằm lặng lẽ bên trong chiếc bánh vỡ vụn.
Kaveh khó mà tin vào mắt mình. Nó đã đến muộn nhiều năm và rồi cuối cùng cũng đến với anh. Quá lộng lẫy, sáng tựa vương quốc ảo diệu trên trời. May mắn thay, nó ở gần hơn nhiều so với lý tưởng.
Lồng tiếng
Lần đầu gặp mặt…
Có thể gặp nhau như vậy là chuyện tốt, người có tầm nhìn ngang nhau mới có thể nói chuyện vui vẻ.
Lần đầu gặp mặt, xin chào, tôi là kiến trúc sư Kaveh, có chuyện gì cần tôi giúp thì hãy nói chi tiết ra nhé.
Nói chuyện phiếm – Cái Đẹp
Biết thưởng thức cái đẹp là một đức tính tốt.
Nói chuyện phiếm – Giải Khuây
Con người không nên cứ mải ở nhà như thế, ra ngoài đi dạo nào.
Nói chuyện phiếm – Hoàn Thiện
Phương án trước đó vẫn có thể ưu hóa đôi chút, tranh thủ chỉnh sửa nhân lúc chưa đến hạn vậy…
Khi trời mưa…
Hửm? Sao trời lại mưa rồi? Chết, quên mang dù…
Khi có sấm sét…
Cô (Cậu) nhìn thấy chứ? Hình dáng luồng điện ban nãy thật đặc biệt!
Khi tuyết rơi…
Phù phù… Cảm thấy gió lùa vào từ phía sau… và cả phía trước nữa…
Ánh nắng thật chan hòa…
Tôi hay bị chóng mặt và buồn ngủ khi đi dưới nắng quá lâu, cảm giác này cũng giống như khi thức đêm chạy dự án vậy.
Khi trong sa mạc…
Không phải lần đầu đến đây, nhưng lần nào cũng nóng như nhau… Haiz, không có bóng râm gì cả…
Chào buổi sáng…
Ngủ ngon chứ? Hy vọng cô (cậu) có một ngày thuận lợi, đừng gặp phải loại người mới sáng sớm đã làm cô (cậu) bực mình.
Chào buổi trưa…
Nắng trưa gắt quá, tôi phải đi xem thử nguyên liệu xây dựng đang phơi ở ngoài…
Chào buổi tối…
Hôm nay trời nhiều sao quá, cô (cậu) không cảm thấy đây là điềm tốt sao?
Chúc ngủ ngon…
Bỏ hết mọi phiền não ra khỏi đầu nhé, ngủ ngon.
Về bản thân Kaveh – Chuyên Nghiệp
Tôi là một người khá tự hào khi nói về lĩnh vực chuyên môn của mình. Hầu hết các học giả đều tự tin khi nói về lĩnh vực của bản thân, phải nói rằng đây là gốc rễ của chúng tôi. Nếu như đánh mất niềm tự hào này thì tôi cũng sẽ mất đi quyền đưa ra bất kỳ yêu cầu nào đối với bản thân hoặc những người khác.
Về bản thân Kaveh – Nghệ Thuật
Yêu cầu tiên quyết của tôi trong công việc không phải là tính nghệ thuật, mà là chất lượng và an toàn. Nhưng tôi chưa từng bỏ rơi nghệ thuật, nó là thứ khiến tôi khác biệt với người khác.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về chúng ta – Thưởng Thức
Chắc cô (cậu) cũng biết Cung Điện Alcazarzaray mà nhỉ? Đó là tác phẩm ưng ý nhất của tôi. Tôi đã bỏ ra rất nhiều thứ vì nó, nhiều đến mức người ta khó mà hiểu được… Haha, cô (cậu) không phải là tôi, và cũng không theo nghề này nên không hiểu được đâu. Ừm… Nhưng đôi khi tôi cũng hy vọng có người khác hiểu tôi.
Về chúng ta – Lý Tưởng
Tôi vẫn luôn nghĩ chỉ khi nhìn thấu lý tưởng của một người thì mới có thể thấu hiểu được người ấy. Nhưng những thứ như lý tưởng và giấc mơ ngọt ngào… dù là của chính mình hay của người khác thì việc tiếp xúc cũng là một sự mạo hiểm, vì sẽ xảy ra nhiều khả năng khác nhau. Không phải ai cũng có năng lực để đối mặt với những điều đó.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 6
Về “Vision”…
Nếu có thể thì tôi không muốn phải nói ra câu này… Đôi khi có ước nguyện lại là một chuyện khiến người ta đau khổ. Cũng may, tôi không ghét Vision của mình.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Có gì muốn chia sẻ không…
Người biết họ sáng tạo vì cái gì rất đáng được tôn trọng. Cô (Cậu) cũng thấy vậy mà đúng không?
Những kiến thức thú vị…
Người ngoài thường nghĩ rằng lĩnh vực chuyên môn của kiến trúc sư Học Phái Kshahrewar là những thứ như gỗ và đất cát, quan điểm này thiển cận đến mức không đáng để tranh luận. Giả như chỉ cần ghép tất cả nguyên liệu lại với nhau thì được xem là xây nhà thì điều đó đang phủ nhận tầm quan trọng của ngành nghề này. Thiết kế kiến trúc là một phần của nhân văn cũng như nghệ thuật, và nghệ thuật không thể tồn tại độc lập với con người được. Tôi sẽ cân nhắc những thứ như cảm giác của người dùng, tâm trạng của người xem v.v. À đúng, làm thế nào để kết hợp tốt hơn giữa nghệ thuật và nhu cầu nhân văn cũng rất quan trọng.
Tiểu Vương Kusanali là một vị thần rất thông thái, giàu trí tuệ và sở hữu những đức tính mà người thường không thể sánh bằng. Cô ấy có thể thấu hiểu và bao dung người khác, ở một thành phố học thuật như Sumeru, sự điềm tĩnh của cô ấy khiến tôi khâm phục.
Đôi khi tôi nghĩ, chẳng lẽ các vị thần đều không có phiền não sao? Trí tuệ thường đi đôi với phiền muộn, vậy đâu mới là hạnh phúc thực sự?
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Alhaitham – Tính Tình
Đảm bảo không ai tìm được người thứ hai có thể khiến người ta phải cạn lời đến vậy! Câu này dù cho hắn có ở đây tôi cũng dám nói.
Cô (Cậu) cũng biết hắn rất thông minh mà đúng không, người ta thường nói người thông minh sẽ rất dễ xấu tính, câu này xem như đúng được một nửa, nhưng hắn không như vậy… Hắn hoàn toàn biết rõ làm sao để thể hiện sự thân thiện theo đúng cách mà mọi người định nghĩa, chỉ là hắn không muốn thôi.
Nếu như cô (cậu) cảm thấy hắn tốt tính, hay là cảm thấy hắn giáo điều cứng nhắc như cỗ máy, thì chứng tỏ hai người chưa quen thân lắm. Cũng do hắn quá có cá tính nên người bình thường mới không thể hiểu được.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Alhaitham – Phức Tạp
Alhaitham từng giúp tôi một vài chuyện, nếu như mối quan hệ của chúng tôi cũng tốt đẹp như thời học sinh thì tôi nhất định sẽ cảm ơn anh ta mỗi ngày. Còn bây giờ… tôi không muốn nói ra, cũng không muốn thừa nhận.
Có nên nói là có tốt có xấu không? Có rất nhiều chuyện cứ như vận mệnh trêu ngươi… không phải cứ lặp lại vài lần là sẽ nhìn rõ được. Đương nhiên thì quen biết một người như vậy cũng không phải là chuyện dễ, nếu anh ta chịu sửa cái tính xấu của mình đi đôi chút thì tốt rồi. Thôi bỏ đi, không thể nào đâu.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Tighnari…
Tighnari sao, cô (cậu) gặp thì sẽ hiểu, anh ta là một người rất tốt, vừa hiền lành lại uyên bác, cũng không lấy bề dày kiến thức của mình ra để khoe khoang. Anh ta thật sự rất yêu thích công việc của mình.
Lúc xây Cung Điện Alcazarzaray, tôi có nhờ anh ấy tư vấn về cách chọn hoa trong vườn, anh ấy có trả lời thư của tôi, sau này cũng giúp tôi xử lý một số vấn đề khác nữa. À đúng, tôi quen Cyno cũng là từ Tighnari đấy.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Dori…
Dori là chủ nhân của Cung Điện Alcazarzaray… Cô (Cậu) nói sao? Làm gì có, Cung Điện Alcazarzaray có phải của tôi đâu… Thôi đừng nói chuyện này nữa!
Cô ấy rất thông minh, biết cách để khiến người khác làm việc cho mình. Tôi… haiz… tôi vì một số lý do nên đã nợ tiền cô ấy, chuyện đó phức tạp lắm… Dù sao thì… cũng hy vọng Dori có thể nể tình, đừng lấy tiền ra để chèn ép tôi nữa. Cô ấy rõ ràng có thể trở thành một người tốt hiền lành mà, sao lại phải như thế chứ?
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Cyno…
Cyno trông lạnh lùng thế thôi, nhưng thực ra lại rất nhiệt tình. Nhớ lúc đó Tighnari nói muốn giới thiệu người bạn thân nhất của mình cho tôi quen, tôi quay lại liền thấy một Matra khí thế kinh người bước vào… Thật không ngờ đấy, vốn dĩ thì kiểu Matra như vậy sẽ không chơi thân quá với học giả.
Nhưng chuyện cười của Cyno thì tôi thật sự không chịu nổi, trời đông nghe thấy sẽ nổi hết da gà. Nếu anh ta hẹn cô (cậu) cùng đến nhà Tighnari ăn cơm thì cô (cậu) tốt nhất là nên mặc thêm áo khoác.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Collei…
Tôi đã gặp qua Collei nhiều lần rồi, cô ấy luôn đi theo bên cạnh Tighnari, vừa là trợ thủ vừa là học sinh. Collei làm việc rất tận tâm, lại rất kiên nhẫn nữa, đáng tin cậy hơn người đồng trang lứa nhiều.
Ừm… Nhưng cũng có thể thấy là cô ấy có không ít tâm sự.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Nilou…
Tài năng khiêu vũ của Nilou là thứ không thể phủ nhận, và Nhà hát Zubayr thật may mắn khi có được một vũ công như vậy.
Tôi nghe nói tính cách của cô ấy cũng rất tốt, luôn mỉm cười trong lúc biểu diễn và luôn gửi lời khích lệ đến từng khán giả. Đợi khi nào rảnh rỗi, tôi sẽ đến xem buổi biểu diễn của cô ấy.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Về Faruzan…
Tiền bối Faruzan ăn ngay nói thẳng, nghe nói có một số học sinh trong Giáo Viện rất sợ cô ấy, điều này cũng có thể lý giải được. Nhưng cô ấy chưa từng có ý xấu gì, chỉ chuyên tâm vào học thuật mà bản thân quan tâm. Một số người cảm thấy Học Phái Haravatat khó hòa hợp, điều này thì… haha.
Cô ấy cũng từng muốn nhận cô (cậu) làm học sinh đúng không? Quả đúng thật là thỉnh thoảng tiền bối Faruzan giống như người bán hàng điên rồ vậy… nhưng mà về học thuật của cô ấy thì chắc chắn không cần phải nghi ngờ gì đâu.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Muốn tìm hiểu Kaveh – Điều thứ 1
Cô (Cậu) nghe được tiếng tăm của tôi trong Sumeru sao? Hahaha, do người ta làm quá thôi, sinh sống ở đây lâu rồi ai cũng có thể nổi danh mà, kín tiếng mới khó đấy.
Nhưng hy vọng tôi không phải nổi tiếng vì tin phá sản. Hừm, nếu như cô (cậu) muốn nghe thì tôi có thể kể ra vài ưu điểm của tôi.
Muốn tìm hiểu Kaveh – Điều thứ 2
Có lẽ cô (cậu) sẽ không theo học ở Giáo Viện đâu nhỉ? Đánh giá theo phương diện thực tế thì tôi khuyên cô (cậu) không nên chọn thiết kế, thiết kế tuy rất thú vị nhưng lại rất cực đó. Khi vừa tốt nghiệp, tôi đã làm công cho tiền bối, ngày ngày đều bị sai vặt, tôi đã kiên trì rất lâu, suýt nữa thì kiệt sức mà chết.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 3
Muốn tìm hiểu Kaveh – Điều thứ 3
Mỗi người đều có khiếu thẩm mỹ khác nhau, nhưng cái đẹp là một khái niệm tương đối cụ thể, tôi cho rằng có tiêu chuẩn cơ bản trong thẩm mỹ. Cũng không phải không có cách nâng cao khiếu thẩm mỹ cá nhân, chẳng qua cần tốn nhiều thời gian và cần tích lũy nhiều. Nếu cô (cậu) cần tham khảo về phương diện này thì có thể đến tìm tôi nhé.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 4
Muốn tìm hiểu Kaveh – Điều thứ 4
Có người nói tôi thường vướng vào phiền phức sao, cái này là sao chứ? Chỉ cần một người vẫn còn hướng về phía trước thì khó tránh sẽ xung đột với thứ gì đó, cho nên không thể vì sợ phiền phức mà coi như không thấy được.
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 5
Muốn tìm hiểu Kaveh – Điều thứ 5
Tôi thường đi uống rượu vào những lúc nghỉ ngơi, bởi vì rượu có thể xua tan muộn phiền. Hửm? À, đúng vậy, chỉ là để giết thời gian.
Ừm… Khụ! Đừng nhìn tôi thế chứ… được rồi, tôi thừa nhận là tôi có khá nhiều phiền não! Như là những công việc còn dang dở, những trở ngại chưa thể giải quyết và sự xa cách giữa người với người v.v. chẳng lẽ cô (cậu) không cần suy nghĩ về những điều này sao?
* Mở sau khi cấp Yêu Thích đạt cấp 6
Sở thích của Kaveh…
Âm nhạc, kiến trúc, điêu khắc, hội họa, đó đều là những thứ đáng để bỏ thời gian ra để thưởng thức.
Không dám nói là tôi biết hết, nhưng khi có hứng thú thì sau này nói không chừng sẽ rành hết đấy. Cô (Cậu) xem, ít ra thì tôi có thể đàn này.
Phiền não của Kaveh…
Phiền não sao… Ừm, trực quan nhất chính là vấn đề kinh tế.
Tôi không phải không kiếm được tiền, mà chỉ là không giữ được tiền thôi. Trong cuộc sống có nhiều thứ cần đến tiền quá, nhất thời không cẩn thận là sẽ… Haiz, đừng lo lắng nữa, tôi cũng sẽ đề cao cảnh giác hơn so với trước đây để không bị rơi vào cảnh khốn đốn nữa.
Món ăn yêu thích…
Rượu, súp nóng và các món ăn có kem và phô mai… Tất cả đều ngon. Cả trái cây tươi cũng không tệ.
Món ăn ghét…
Món ăn quá cay quá nóng sẽ rất khó ăn, tôi ăn không nổi đâu, hoặc ít nhất sẽ đợi nguội chút mới ăn.
Nhận Được Quà I
Không tệ đấy! Có thể dạy tôi cách làm không?
Nhận Được Quà II
Dùng chung với rượu là tuyệt vời.
Nhận Được Quà III
Hử? Ừm… Cái này… hmm… Umm…
Sinh Nhật…
Hôm nay là sinh nhật của cô (cậu) sao? Chúc mừng nhé, sinh nhật là một ngày quan trọng, và cũng là ngày dễ nhớ đến người nhà nhất. Hy vọng cô (cậu) trong hôm nay sẽ cảm thấy vui vẻ.
Cảm Giác Đột Phá – Khởi
Cảm giác không tệ, cảm ơn.
* Mở sau khi đột phá cấp [1]
Cảm Giác Đột Phá – Thừa
Hửm? Thêm một lần nữa được không?
* Mở sau khi đột phá cấp [2]
Cảm Giác Đột Phá – Chuyển
Tầm nhìn đã rộng rãi hơn rồi… hy vọng tôi có thể giữ được cảm giác này.
* Mở sau khi đột phá cấp [4]
Cảm Giác Đột Phá – Hợp
Sức mạnh càng lớn, việc có thể làm được càng nhiều. Dù cho hoàn thành sẽ phải trả giá đôi chút, hoặc lý tưởng sẽ phải xây dựng trên khổ đau… thì tôi cũng sẽ không lùi bước.
* Mở sau khi đột phá cấp [6]
Kỹ Năng Nguyên Tố I
Quét vùng!
Kỹ Năng Nguyên Tố II
Đến đây!
Kỹ Năng Nguyên Tố III
Xóa bỏ chướng ngại!
Kỹ Năng Nộ I
Xem đây!
Kỹ Năng Nộ II
Khởi động công trình.
Kỹ Năng Nộ III
Chiêm ngưỡng nào!
Mở Rương I
Phát hiện mới!
Mở Rương II
Nhặt được đồ tốt rồi đấy, có vui không?
Mở Rương III
Nên nói là niềm vui bất ngờ hay là vượt quá tưởng tượng đây nhỉ…
HP Thấp I
Thật phiền phức!
HP Thấp II
Sẽ không có lần sau đâu.
HP Thấp III
Hừ… Tránh ra!
HP Đồng Hành Thấp I
Ở đây cứ giao cho tôi!
HP Đồng Hành Thấp II
Lui ra sau nào.
Ngã Xuống I
Vẫn còn… chuyện chưa hoàn thành…
Ngã Xuống II
Tại sao…
Ngã Xuống III
Không được… đạp đổ lý tưởng của ta…
Bị Trọng Kích I
Hức! Đừng thế chứ…
Bị Trọng Kích II
Khụ! Không sao.
Vào Đội I
Cần giúp đỡ sao?
Vào Đội II
Cứ để đó cho tôi.
Vào Đội III
Là khách hàng sao? Hửm… Là cô (cậu) à…