Trong bản cập nhật 12.21 sắp ra mắt của Liên Minh Huyền Thoại, những người yêu thích tựa game MOBA này sẽ được trải nghiệm một vị tướng mới mang tên K’Sante, Niềm Kiêu Hãnh của Nazumah. K’Sante là một tướng Đỡ Đòn tràn đầy thách thức và dũng cảm. Anh từng chiến đấu với vô số quái vật khổng lồ cũng như các thể thăng hoa tàn bạo để bảo vệ quê nhà của mình, ốc đảo Nazumah giữa lòng sa mạc Shurima.
Bên dưới là các thông tin về kĩ năng và tiểu sử của K’Sante được GameLandVN tổng hợp từ các thông báo chính thức của Riot Games. Mời các bạn cùng tham khảo nhé!
Kĩ năng của K’Sante
Bản Năng Chiến Binh (Nội tại)
Kĩ năng gây sát thương của K’Sante đánh dấu kẻ địch trúng chiêu trong một khoảng ngắn. Tấn công kẻ địch bị đánh dấu sẽ tiêu hao dấu ấn và gây thêm sát thương cộng thêm một lượng sát thương vật lý tương đương với máu tối đa.
Khô Máu: Tấn công kẻ địch bị đánh dấu sẽ gây sát thương vật lý và thêm một lượng sát thương chuẩn tương đương với máu tối đa.
Thần Khí Ntofo (Q)
K’Sante đập vũ khí xuống, gây sát thương vật lý trong phạm vi nhỏ xung quanh bản thân và thoáng Làm Chậm mục tiêu trúng chiêu.
Nếu một kẻ địch trúng chiêu, K’Sante nhận lại một cộng dồn trong một khoảng ngắn. Ở 2 cộng dồn, K’Sante sẽ phóng ra một sóng năng lượng và Kéo kẻ địch.
Khô Máu: Hồi chiêu của kĩ năng này giảm đi và không còn làm chậm mục tiêu trúng chiêu.
Mở Đường (W)
Bắt Đầu Tụ Lực: K’Sante giương vũ khí lên và phòng thủ trong một khoảng ngắn, trở nên Không Thể Cản Phá, và giảm sát thương gánh chịu.
Thả: K’Sante lao về phía trước, gây sát thương vật lý tương đương với phần trăm máu tối đa, Đẩy Lùi, và Làm Choáng kẻ địch anh lao qua trong một khoảng ngắn dựa trên thời gian tụ lực.
Khô Máu: Hồi chiêu của kĩ năng này tái tạo, lượng giảm sát thương tăng lên, nó gây thêm sát thương vật lý dựa trên thời gian tụ lực, và thời gian tụ cùng khoảng cách lao tới được nhân đôi.
Bước Chân Dũng Mãnh (E)
K’Sante lướt đi, nhận lá chắn trong một khoảng ngắn. Nếu lướt tới một đồng minh, khoảng cách lướt sẽ được tăng nhẹ và họ cũng đồng thời nhận Lá Chắn. Kĩ năng khác có thể thi triển trong khi đang sử dụng kĩ năng này.
Khô Máu: Tốc độ lướt của kĩ năng này được tăng lên. Lướt tới vị trí chỉ định sẽ được tăng tầm và có thể vướt địa hình.
Chơi Khô Máu (R)
K’Sante đập vỡ ntofo, gây sát thương vật lý và Đẩy Lùi tướng địch. Kẻ địch dính chiêu vào tường sẽ chịu lượng lớn sát thương vật lý, bị Đẩy xuyên qua tường, và thoáng bị Làm Choáng. K’Sante sẽ lướt theo cùng kẻ địch và vào trạng thái Khô Máu trong khoảng thời gian hiệu lực.
Khô Máu: K’Sante mất một lượng phần trăm máu tối đa, giáp cộng thêm, và kháng phép cộng thêm. K’Sante nhận sức mạnh công kích, hút máu toàn phần, và chuyển hóa bộ kĩ năng của mình.
Tiểu sử của K’Sante
Tràn đầy thách thức và dũng cảm, K’Sante đã chiến đấu với vô số quái vật khổng lồ cũng như các thể thăng hoa tàn bạo để bảo vệ quê nhà của mình, ốc đảo Nazumah giữa lòng sa mạc Shurima. Nhưng sau khi những cuộc cãi vã nổ ra giữa anh và bạn đời của mình, K’Sante đã nhận ra rằng để trở thành một chiến binh xứng đáng lãnh đạo Nazumah, anh ta phải kiềm chế lòng kiêu hãnh của mình. Khi đó, K’Sante mới có thể đánh bại kẻ thù và bảo vệ người dân Nazumah.
K’Sante đã dành cả thanh xuân để đắm chìm trong lịch sử quê hương mình. Mỗi bữa tối, bố của anh đều kể về lòng dũng cảm và tinh thần mạnh mẽ của tổ tiên khi chống lại sự tàn bạo của đế chế Thăng Hoa. Mẹ của K’Sante thì nhớ lại ký ức về những con quái vật đã bị hạ bởi những người sáng lập ra Nazuman khi họ đi ngang qua Shurima, để rồi cuối cùng khám phá ra một kho báu giữa sa mạc với thác nước, những vách đá xanh ngập tràn cây cối và động vật. Cách xa khỏi những Thượng Nhân ngạo mạn, cộng hòa Tự do Nazumah đã được thành lập. K’Sante đã ghi nhớ từng câu chuyện vào tâm khảm, tự thề rằng mình sẽ trở thành thợ săn chiến binh vĩ đại nhất Nazumah. Sánh vai cùng những anh hùng trong lịch sử và dẫn dắt người dân trong thời đại mới.
Suốt 2 thập kỷ, K’Sante đã luyện tập với sự dạy dỗ của nhiều sư phụ võ thuật khác nhau. Nhưng chính đấng sinh thành mới là những người dạy cho anh ta biết rằng mình phải tôn trọng kẻ thù của Nazumah những con thú săn mồi tàn bạo và các lãnh chúa khát máu thèm muốn tài nguyên nơi đây. Muốn giữ được tự do thì còn cần nhiều thứ hơn là sức mạnh. Trong khi luyện tập, K’Sante cũng tìm tới các học giả của Nazuman, học cách chế tạo vũ khí tối tân và hệ thống cơ sở vật chất từ những khoáng thạch nơi sa mạc. Đây chính là thứ giúp Nazumah có thể phát triển mạnh mẽ trong năm thế kỷ.
Trong những lần đi săn đầu tiên, K’Sante đã làm quen với rất nhiều người bạn mới nhưng người mà anh ta thân nhất là một chàng trai trẻ tới từ Marrowmark tên là Tope. Trái với K’Sante, người thành thạo cận chiến, Tope lại là chuyên gia tấn công tầm xa. Sự phối hợp của họ là thứ mà không ai có thể so bì, cả hai đã cùng nhau hạ gục nhiều đối thủ đáng gờm. Càng chiến đấu lâu, mối liên kết giữa cả hai càng mạnh mẽ.
Vào một đêm đầy sao, K’Sante đã bày tỏ lòng mình với Tope, nói rằng tình cảm của mình còn vượt trên tình bạn đơn thuần. Khi biết rằng Tope cũng cảm thấy như vậy, cả hai đã ôm nhau thật chặt và trao nhau nụ hôn đầu. Lúc đó, dưới ánh sao, tất cả mọi thứ thật hoàn hảo.
Nhưng mọi chuyện lại không như họ tưởng.
Hai thể thăng hoa, Hoàng Đế Azir và Magus Xerath, đã tàn phá lục địa Shurima trong cuộc chiến giành quyền thống trị của họ. Trong đội quân của cả hai bên đều có những sinh vật khủng khiếp ra trận. Không được bao lâu, những trinh sát Nazuman nhanh chóng phát hiện có một con quái vật như vậy với hình dáng khổng lồ, nhìn giống một con sư tử lai mãng xà. Khi các nhà lãnh đạo tìm người để hạ gục con quái vật, K’Sante và Tope đã cùng nhau ra trận.
Trong lần đầu tiên đụng độ, con quái vật đã bỏ qua mọi đòn tấn công bằng thứ sức mạnh mà cả hai chưa từng thấy. Sau đó, K’Sante và Tope đã phát hiện ra rằng lớp giáp toàn thân của nó sẽ tự hồi phục nếu vết thương không đủ nguy hiểm. Cuối cùng cả hai đã thất bại và buộc phải chạy trốn, để con vật tiếp tục lang thang.
Và cứ thế, bộ đôi liên tục cố gắng.
K’Sante rất bực mình vì những thất bại liên tiếp. Để trở thành thợ săn vĩ đại nhất Nazumah, anh ta phải hạ gục con quái vật này. Những thứ khác đều không quan trọng. K’Sante đã tập luyện ngày đêm để nâng cao sức mạnh, đinh ninh rằng Tope sẽ hiểu cho mình.
Trong khi đó, Tope lại nghiên cứu về con quái vật và thảo luận với K’Sante về những chiến thuật mới, cả hai luyện tập miệt mài trong các trận đấu tập cùng hình nộm. Tuy nhiên, trong lòng Tope lại tự hỏi rằng liệu cả hai có đủ mạnh không.
Thành công lớn nhất của bộ đôi chính là một mảnh giáp chiến lợi phẩm từ con quái vật. Đối với Tope, đây là kết quả tốt và nghĩ rằng họ nên tìm thêm sự giúp đỡ để có thể tiến xa hơn nữa.
Nhưng K’Sante lại từ chối. Đối với anh ta, con quái vật này là thứ mà bản thân anh phải tự mình hạ gục, bất cứ phương pháp nào khác đều là thất bại. Những anh hùng trong câu chuyện mà K’Sante từng nghe chưa bao giờ thất bại. Do đó anh ta không thể làm vậy, nhất là nếu nhận sự trợ giúp trong trận chiến khẳng định bản thâm mình. K’Sante thấy rằng mình đã thử cách của Tope nhưng đều thất bại và giờ, Tope lại nghĩ rằng cả hai không đủ mạnh? K’Sante không chấp nhận điều này. Anh bắt đầu nghĩ rằng liệu Tope có đang cản đường và dần cho rằng các chiến thuật mà Tope vẽ ra đều là vô dụng.
Dù thấy tổn thương, Tope vẫn nghĩ rằng luyện tập không mục đích sẽ chẳng giúp được gì sự quyết tâm đáng nể của K’Sante giờ đã chuyển thành một động lực hão huyền.
Khi tổn thương và giận giữ dần chiếm lấy họ, mỗi lần chiến đấu đều là một lần cãi nhau. Cuối cùng chiến tranh lạnh đã diễn ra và thứ duy nhất cả hai có thể đồng ý chính là mỗi người một ngả.
Trong các năm sau đó, K’Sante tiếp tục luyện tập một mình. Mặc dù có tiến triển nhưng chiến thắng vẫn chưa thấy đâu. Cuối cùng anh ta nhận ra rằng sức mạnh là không đủ để đánh bại con quái vật này. Anh ta cần thêm sự trợ giúp.
Sau bao ngày suy nghĩ, K’Sante quyết định tìm tới Tope. Nhưng lại nhận được tin người bạn của mình đã quay về Marrowmark. K’Sante đã gặp cô của Tope, và nhận được nhật ký của anh khi chuẩn bị đi về. Tope đã hi vọng rằng thứ này sẽ giúp K’Sante đánh bại con quái vật.
Sau khi nghiên cứu thật kỹ nhật ký của Tope, K’Sante đã dần nhận ra những sai lầm của mình. Càng đọc, K’Sante càng sửng sốt. Tope cho rằng con quái vật là loài Baccai sinh vật tạo ra khi một thể Thăng Hoa thất bại trong nghi lễ Thăng Hoa. Theo Tope, Xerath, kẻ nổi tiếng với việc dùng ma thuật vô tội vạ đã ép các sinh vật Shurima kết hợp cùng nhau thông qua nghi lễ Thăng Hoa. Tiếp đó, K’Sante khám phá ra những chiến thuật của Tope về cách hạ gục một Baccai đa phần trong số đó, K’Sante còn chưa từng nghĩ tới. Tối hôm đó, K’Sante đã vạch ra kế hoạch tập luyện các chiến thuật này với các con quái vật yếu hơn.
Khi luyện tập có kết quả tốt, K’Sante bắt đầu nhớ lại lời dạy của bố mẹ và nhận ra rằng mình đã bị che mắt bởi sự kiêu hãnh. Và anh ta chưa bao giờ tôn trọng các ý tưởng của Tope cũng như thực hiện chúng một cách đàng hoàng. Thật lòng mà nói, K’Sante đã tôn trọng đối thủ hơn là bạn đồng hành của mình. Cuối cùng, K’Sante cũng chấp nhận sự thiếu sót và dần bước tiếp trên con đường mới. Anh ta biết ơn vì những gì cả hai đã cùng nhau chia sẻ nhưng cũng trân trọng con đường và góc nhìn mới của bản thân.
Khi trời chuyển màu đỏ, K’Sante cũng lên đường để chiến đấu với con quái vật một lần nữa. Anh ta đã tính toán mọi đường đi nước bước, mỗi lần tránh đòn, mỗi đợt phản công. Từ bình minh tới hoàng hôn, các mảnh vỡ của giáp và vũ khí vương vãi khắp nơi. Cơ thể K’Sante đầy máu me nhưng trong lòng lại tràn đầy sức mạnh. Cuối cùng, khi con quái vật mệt mỏi, K’Sante đã dồn nó tới thác nước theo chiến thuật của Tope với hi vọng nước sẽ làm cho giáp của con quái vật yếu đi. Và chiến thuật này đã thành công. K’Sante cuối cùng cũng hạ gục được con quái vật.
Kiệt sức nhưng K’Sante vẫn đứng thẳng trong kiêu hãnh không phải vì thành tựu của mình mà vì chuyến hành trình mà bản thân đã trải qua.
Khi trở về, K’Sante đã nhận được sự chào đón nhiệt tình của người dân Nazumah. Theo truyền thống, K’Sante quyết định hiến xác con quái vật để các học giả nghiên cứu, chỉ giữ lại vài mảnh giáp để cải thiện thần khí ntofo của mình. Giờ đây chúng đã được thiết kế để giữ lại khả năng hồi phục, khi lớp ngoài bị hỏng, K’Sante vẫn có thể mang chúng cho tới khi hồi phục hoàn toàn. Cuối cùng, K’Sante quyết định khắc trên mỗi chiếc ntofo biểu tượng của con quái vật, thứ mà Tope vẽ trong nhật ký của mình. Mặc dù cả hai không ở cạnh nhau nữa nhưng chiến công này không phải do mình K’Sante thực hiện.
Ngày nay, K’Sante được coi là niềm kiêu hãnh của Nazumah. Và nếu có trở thành lãnh đạo vĩ đại nhất thì anh ta cũng sẽ không bao giờ để cái tôi che mắt một lần nữa. Tương lai của Nazumah vẫn còn bị đe dọa bởi mối nguy hiểm từ Thể Thăng Hoa. Nhưng K’Sante biết rằng nếu Azir hoặc Xerath dám tiến quân về phía nam, anh ta sẽ luôn sẵn sàng ra trận.
Truyện ngắn: Điều lẽ ra chúng ta nên nói
K’Sante dùng tay mình quệt trán, ngón tay nhuốm máu gạt đi mồ hôi và đất bẩn. Anh khom lưng lại, trên người toàn những vết thương còn mới, nhưng so với kẻ địch xung quanh, K’Sante giống như một cái trụ bảo vệ vậy. Dưới chân anh là xác của những kẻ xấu số, chúng nằm chất đống trong cái nóng của sa mạc Shurima đây đều là những kẻ cuồng tín ủng hộ Thể Thăng Hoa. Chúng muốn K’Sante phải chết.
Những tên còn lại bắt đầu vung kiếm lên và lao vào. Nhìn ánh nắng phản chiếu trên lưỡi kiếm, K’Sante biết rằng mặt trời đang theo dõi, nó chờ đợi nước đi tiếp theo của ấy. Có khi nào mình chết ở đây không nhỉ? nằm tại chỗ dưới ánh mặt trời? K’Sante tự nhủ. Nhưng anh không trở thành Niềm Kiêu Hãnh của Nazumah để rồi biến mất tại nơi mà chính tổ tiên anh từng chiến đấu với những kẻ địch còn mạnh hơn. Đây chỉ mà những kẻ cướp không hơn không kém chúng chỉ lạc lối vì tham vọng của một tên pháp sư chết bầm.
Rồi giao tranh bắt đầu, cát văng tứ tung theo từng bước di chuyển của đám cướp. K’Sante theo dõi từng bước di chuyển và nhận ra rằng chúng chỉ đang say máu chứ không hề có chiến thuật gì cả. Anh nghiến răng và vào thế, bất chấp đôi chân đầy thương tích, ngực đầy vết bầm tím và cả vị máu trong miệng.
Tiếng kim loại va chạm vang lên, thanh ntofos của K’Sante đã chặn được một nhát chém nguy hiểm. Anh gào lên và gạt kiếm của đối thủ, vũ khí nặng cũng là một lợi thế lớn. Đây chính là mục đích của K’Sante khi rèn nên hai thanh ntofo này, chúng còn được kết hợp với giáp của quái vật sư tử lai mãng xà một trong những vật liệu khỏe nhất của Shurima.
Một tên bất chợt vòng ra sau và dùng kiếm rạch một vết trên má K’Sante. Anh khẽ gằn lên một tiếng vì đau, cùng lúc đó, hai thanh ntofo cũng đâm thẳng vào người kẻ địch đằng trước, khiến chúng gục ngã. Sau đó K’Sante ngay lập tức vung vũ khí, đập vào tên đánh lén. K’Sante bật cười và nghĩ, không hiểu sao giết đám Baccai còn dễ hơn là hạ đám cuồng tin của Thể Thăng Hoa.
”Mau giết tên dị giáo này!” kẻ thù gào lên. “Thực hiện yêu cầu của Pháp Sư!”
K’Sante có rất nhiều điều muốn nói về Xerath nhưng trò chuyện cùng lũ cuồng tín này chỉ làm mất thời gian. Chúng cũng sắp chung mâm với những kẻ khác, chẳng thể truyền lời gì cả, hơn nữa, nói thẳng với chính chủ thì vẫn hiệu quả hơn. Anh phải nói cho Xerath biết rằng mình là kẻ đã hạ gục con quái vật do hắn tạo ra. Không hiểu sao một kẻ tự coi mình là “Thần” lại tạo ra một thứ kinh khủng như vậy để khủng bố dân thường.
Nghĩ tới là lòng K’Sante lại ngập tràn sự kinh tởm. Người dân và văn hoá Nazumah chính là niềm tự hào của anh. Và không may cho đám cuồng tín, đây lại chính là động lực để K’Sante hạ gục kẻ thù. Đảo mắt nhìn về phía trước, anh cầm chặt vũ khí, vững vàng chống lại các đợt tấn công.
Đám cuồng tín tiếp tục lao tới và vung kiếm, chúng tấn công từ mọi góc độ. Có bao nhiêu kẻ địch? 4, 5 hay là 6? Mọi thứ đều mờ ảo có lẽ là do sức nóng hoặc có khi là do kiệt sức K’Sante tiến lên phía trước, chân phải đứng vững. Hai tay vung vũ khí, những tia máu văng ra khắp nơi. Kẻ thù muốn đè bẹp anh, chắc hẳn chúng nghĩ rằng K’Sante đã đạt giới hạn.
Nhưng còn lâu.
Bằng một tiếng gầm, K’Sante lại đẩy lùi kẻ địch và tiếp tục trụ vững. Nhưng chưa kịp trả đòn thì đã có 3 mũi tên từ đâu bay tới, găm thẳng vào họng đám cuồng tín. Giật mình, K’Sante thấy kẻ địch khựng lại rồi gục xuống.
”Hạ gục chúng!” một giọng nói vang lên.
K’Sante quay lưng lại, anh thấy một chiến binh mặc giáp cao lớn, tay cầm một chiếc cung và ra lệnh cho 3 cung thủ khác. Quần áo của họ đều có màu xanh và vàng nhưng mặt của đội trưởng thì lại giấu sau một lớp mặt nạ.
”Đừng lo, anh bạn Nazuman,” người đội trưởng cất tiếng. “Chúng tôi không phải là kẻ địch.”
K’Sante liếc qua xác của 3 kẻ xấu số rồi lên tiếng. “Chắc chắn rồi.”
Đội trưởng đột nhiên bật cười. Giọng của anh ta trầm và ấm, hơn nữa lại còn rất quen thuộc. K’Sante không thể thấy mặt anh ta nhưng vẫn rất chắc chắn.
Lũ cuồng tín lại lao tới một lần nữa trong khi K’Sante và đồng minh đang tập hợp.
”Sẵn sàng chưa anh bạn Nazuman?” đội trưởng lên tiếng.
“Luôn luôn.”
K’Sante vung hai thanh ntofo và đập chúng xuống đất. Các vết nứt dần xuất hiện từ nơi bị đập và mặt đất nghiêng ngả, khiến cho kẻ địch bị đẩy về phía K’Sante. Mặt ngoài của hai thanh ntofos vỡ ra, để lộ lớp giữa dưới ánh mặt trời, chúng là hai lưỡi dao bằng đá nham tinh. K’Sante nhanh chóng xoay lưỡi dao ra ngoài. Anh biết rằng mình chỉ có 1 khoảng thời gian ngắn trước khi lớp vỏ phục hồi.
K’Sante nhảy về phía trước, dồn hết sức mạnh để xoay người. Đạp văng kẻ địch ra đằng sau. Sau khi tiếp đất, hai thanh ntofo nhanh chóng xé toạc lồng ngực của chúng, để lộ cả giáp trong.
Tất cả hoà lẫn vào nhau, tiếng lũ cuồng tín gào thét.
Đồng đội của K’Sante cũng hét vang.
Một loạt tên găm xuống quanh người K’Sante, chặn đứng mọi kẻ có ý định tấn công từ hai bên.
”Hạ gục chúng!” đội trưởng hét to.
K’Sante gật đầu, từng vệt máu chảy dài trên mặt, không rõ chúng là của kẻ thù hay của chính anh. Hai hàm răng của K’Sante nghiến chặt và trán nhăn lại, anh dồn sức vung vũ khí đâm về phía trước. Dần dần từng kẻ địch đều ngã xuống.
Sau khi mọi thứ kết thúc, lũ cuồng tín đã không còn nhúc nhích, nằm khắp nơi, những kẻ còn lại đã chung mâm với những tên trước đó.
”Xong rồi,” đội trưởng lên tiếng với vẻ hài lòng
”Đúng vậy” K’Sante nói. “Tạm thời là thế.” Anh vẫn đứng thẳng, nhưng cũng rất cố gắng. Khuôn mặt và cả người K’Sante đều đầy vết máu. Hai thanh ntofo trong tay đang tái tạo lại, mắt anh thì vẫn nhìn vào lũ cuồng tín đang nằm trên mặt đất.
”Anh vẫn chưa thay đổi chút nào, K’Sante à,” đội trưởng bất chợt lên tiếng.
K’Sante nhìn lên. Đội trưởng đã gỡ mặt nạ, một gương mặt thân quen với nụ cười xuất hiện. K’Sante đã nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ gặp lại người đàn ông này Tope một lần nữa.
”Chắc hẳn anh cũng có nhiều câu hỏi. Nhưng giờ thì hãy đi cùng em.” Tope chỉ tay về phía xa và nói. “Lán trại cũng ở gần đây thôi, nhìn anh cũng mệt mỏi lắm rồi.”
K’Sante không thể kìm nén sự mệt mỏi được nữa. Mặc dù không chắc lắm nhưng ý tưởng nghỉ ngơi lại quá hấp dẫn. Anh gật đầu và bước tới, nhưng đột nhiên trời đất quay cuồng và K’Sante ngã gục xuống đất.
Khi tỉnh lại, K’Sante đang nằm trên một chiếc giường gỗ với những chiếc chăn mềm. Tay anh khẽ miết lấy thớ vải, thật mềm mại và hơi sần một chút đây chính là đặc điểm của vải Marrowmarkan.
Chiếc lều trên đầu giúp K’Sante tránh khỏi sức nóng của mặt trời nhưng vẫn đủ để anh có thể nghe thấy sự rộn ràng của khu trại này. Tiếng rèn sắt, tiếng tôi thép -những âm thanh này làm cho anh chợt nhớ về vũ khí của mình. K’Sante nhanh chóng nhìn quanh và thấy nhẹ nhõm khi cặp ntofo vẫn còn ở đó, đang dựa vào cột giường, chúng đã được đánh bóng và rửa sạch. Anh đã tự khắc và vẽ biểu tượng quái vật sư tử lai mãng xà trên nó dựa theo bức vẽ của Tope. Liệu cậu ấy có để ý không nhỉ? Kể cả có thì Tope có nói gì không? Nhỡ cậu ấy hiểu nhầm thì sao? Dù sao thì chuyện cũng lâu rồi. K’Sante cố gắng nhớ lại. Không biết đã bao lâu rồi nhỉ?
”2 ngày rồi đó,” một giọng nói phát ra. “Anh ngủ như một con heo vậy.” Tope nói tiếp, cậu ta đứng cạnh của lều, mặc một bộ quần áo Marrowmarkman với 2 màu xanh và vàng.
”Hôm nay không đeo mặt nạ sao?” K’Sante ngồi dậy hỏi.
”Chúng ta đều biết là nếu em không đeo thì anh sẽ không để em giúp đánh bại lũ cuồng tín đó mà.”
K’Sante tính mở miệng tranh luận mà ngay lập tức ngừng lại và thở dài. Mặc dù đã cố gắng để thay đổi tính bốc đồng của mình, nhưng trong thâm tâm, anh biết lời nói đó vẫn đúng.
”Giờ thông tin truyền nhanh lắm,” Tope giải thích. “Trong mấy tháng qua, quân của Thể Thăng Hoa đã tiếp cận phía nam rồi. Em đã nghĩ chúng sẽ tới đây và Nazumah sẽ gửi những chiến binh mạnh mẽ nhất. Nhưng em không nghĩ là sẽ thấy anh, chỉ mình anh. Đấu với 21 người của bọn chúng.”
”Anh đã nghĩ là mình có thể làm được.” nói xong K’Sante rời giường. Anh cầm áo giáp dựng cạnh vũ khí và khẽ gằn giọng khi mặc, chỗ nào trên người giờ cũng thấy nhức.
”Tất nhiên là vậy rồi,” Tope lẩm bẩm. “Chắc là kiểu gì cũng cân được.” Nói xong Tope lại lắc đầu. “Thôi thì đã dậy được là có thể ăn được rồi. Vừa ngồi ăn vừa cảm ơn em cũng được. Không thể để Niềm Kiêu Hãnh của Nazumah quay về với chiếc bụng đói được.”
K’Sante ngoan ngoãn đi theo Tope ra khỏi lều. Trước mặt anh là một khu trại cực kỳ rộng. Các chiến binh đang luyện tập và căng dây cung, trong số họ có vài gương mặt trong đội giải cứu của Tope. Gần đó, các đầu bếp đang đảo một loạt các loại nồi sắt. K’Sante có thể ngửi thấy các món ăn quen thuộc như: Sắn, mứt và cả bột bắp. Xa xa còn có cả cà chua, hành, thịt cừu và cả ớt chuông trên đĩa cơm to bự nữa.
Tope kéo vài chiếc ghế lại chỗ bàn trống rồi ngồi. Một thanh niên trẻ mặc giáp lập tức đi tới, trong tay cầm vài chiếc cốc được rót đầy.
”Anh uống rượu dừa không?” Tope mời.
K’Sante thấy rất hứng thú. Đây là thức uống được ưa thích nhất ở Nazumah. Nhưng cuối cùng anh lại từ chối. Anh muốn giữ tỉnh táo để tiếp tục “câu chuyện sắp tới”. “Nước thôi,” K’Sante đáp. “Nước là đủ rồi.”
Tope nói với người phục vụ. “Được rồi, cậu nghe rồi đó.”
Nghe xong chàng thanh niên nhanh chóng chạy đi lấy đồ uống.
”Vậy,” K’Sante nói, “ở đây họ gọi em là gì?”
”Thường là Đức Vua hoặc Chúa Tể,” Tope nói, mặt bình thản. Nghe xong K’Sante cũng sửng sốt. Đột nhiên Tope đập bàn và cười phá lên. “Em đùa đấy! Anh nghĩ là sau bằng đấy năm, em lại tự phong chức như đám Thăng Hoa điên cuồng kia sao?”
”Không biết cô của em sẽ nghĩ gì khi nghe được tin này,” K’Sante nói.
”Trời, chắc là sẽ từ mặt em luôn,” Tope khẳng định. “Từ mặt theo kiểu công khai để tổ tiên em không bị vấy bẩn bởi thằng cháu trời đánh,” cậu ta tiếp tục nói và nhại lại giọng cô mình.
K’Sante bật cười.
”Em nói thật đó.” Tope tiếp tục khẳng định và mỉm cười. “Kiểu gì bố mẹ anh cũng làm điều tương tự.”
Cậu ta tiếp tục rót nước cho K’Sante và cả bản thân, trong lúc đó, người phục vụ đã quay lại với hai đĩa đồ ăn. Dạ dày của K’Sante bắt đầu gào lên vì mùi hương quá quyến rũ của chúng. Chưa kể những làn hơi nóng hổi đang bốc lên.
“Được rồi,” Tope nói. “Ăn thôi nào.”
Vừa ăn, K’Sante vừa nhìn Tope và khu trại xung quanh. Mọi người đều vui vẻ mặc dù đang có chiến tranh. Tiếng cười vang lên khắp nơi cùng với những câu truyện về chiến trận. Đàn ông và phụ nữ liên tục qua lại, chúc tụng lẫn nhau trong khi đang đi bộ từ trạm gác này tới trạm gác khác. Không khí rất bận rộn và hơi áp lực nhưng mỗi khi Tope xin thêm đồ ăn, ngay lập tức sẽ có người đưa tới.
“Có vẻ như em làm được rồi nhỉ,” K’Sante nói sau khi quan sát.
Tope nhấp môi một ngụm vang rồi vung tay lên chỉ về toàn trại. “Đúng, dẫn dắt một đám ngốc của chính mình nhưng tới giờ vẫn chưa ai truất quyền em. Anh tin được không?”
“Em quá cứng đầu để có thể làm điều đó.”
“Lại bắt đầu chó chê mèo lắm lông rồi?”
Cả hai người cùng nở nụ cười, K’Sante nhận ra những nếp nhăn trên khuôn mặt Tope đó là dấu hiệu của năm tháng, và cả vài vết sẹo nữa. Chúng mới xuất hiện sao? Hay trước đó đã có rồi nhưng mình không để ý? K’Sante tự hỏi. Tức giận, buồn bã, đau đớn? Cả người hắn tràn đầy sự tội lỗi. K’Sante quyết định tiếp tục ăn và nhìn quanh trại, không khí bận rộn vẫn đang ngập tràn.
“Chỉ huy,” Tope nói. “Đúng ra họ phải gọi em như vậy nhưng em ra lệnh là không được gọi như thế.”
“Ít ra em không phải là Niềm Kiêu Hãnh của Marrowmark,” K’Sante nói.
“Trời! Danh hiệu đó phù hợp với anh hơn là em đó. Hình như còn có một buổi lễ ăn mừng tên anh cơ mà?”
“À thì… đúng. Tổ chức tại Sảnh Thợ Săn của Nazumah đó,” K’Sante khiêm tốn trả lời.
Tope nói với giọng ấn tượng. “Đúng chỗ chúng ta từng tập luyện luôn. Tuyệt vời! Bố mẹ anh chắc là sẽ tới nhỉ?
“Làm sao mà ngăn họ được.”
“Em muốn xem anh thử làm điều đó lắm đấy.”
K’Sante bật cười.
“Lúc nào sẽ tổ chức thế?” Tope hỏi.
K’Sante nuốt một miếng cơm rồi trả lời. “Sang tháng đó. Ngay tuần đầu tiên.”
“Oh, đúng lúc em tổ chức đám cưới!” Tope cười vui vẻ.
K’Sante chợt ngập ngừng, trong đầu tìm từ để trả lời. Sau đó hắn cười và nói. “Chúc mừng em!”
“Cảm ơn anh,” Tope mỉm cười mà không nhận ra sự bối rối của K’Sante. “Có vẻ như chúng ta đều lỡ dịp đặc biệt của nhau rồi.”
K’Sante mỉm cười lần nữa. Sau bao năm, Tope vẫn láu lỉnh như vậy. Đây chính là thứ khiến cho anh thấy cậu ấy thật thú vị. Cả hai luôn cười bất kể thế nào. Khi đi săn, lúc ăn cơm và cả những lúc họ yêu nhau. Thứ ấn tượng nhất của cuộc tình đó chính là sự vui vẻ mà cả hai đã cùng chia sẻ.
K’Sante rất nhớ cảm giác đó. Nhưng quyết định tách ra vẫn là đúng đắn. Cuộc săn quái vật cuối cùng đó đã làm họ tan vỡ. Cả hai đều còn trẻ, còn khỏe nhưng lại bất đồng quan điểm. Lòng kiêu hãnh thật là buồn cười. Đôi khi nó khiến người ta bộc lộ điều tệ hại nhất.
Trong tất cả những thứ K’Sante từng tưởng tượng, thứ bất ngờ nhất chính là bữa ăn với người ngồi đối diện anh. Nhưng K’Sante cũng không bất ngờ. Nhiều năm trước anh đã tự nhủ, nếu có ngày này thì sẽ không có đổ lỗi gì cả. Quá khứ là quá khứ. Thật ra giờ anh còn tò mò hơn về hiện tại và tương lai.
”Hai người gặp nhau ở đâu vậy?” K’Sante hỏi, mắt của anh vẫn dán vào đĩa đồ ăn.
”À! Chuyện này buồn cười lắm, em đã gặp anh ấy ở trường.” Tope trả lời
“Ở trường á?”
“Đúng,” Tope nói. “Sau vụ sư tử lai mãng xà, em đã quay lại Marrowmark và tiếp tục học. Anh biết là em thích phân tích các trận chiến mà. Do đó em đã dành vài năm để trau dồi kiến thức từ các nước khác như Noxus, Demacia và cả từ Freljord nữa.”
K’Sante nói với giọng bất ngờ. “Và thế là đã đủ để họ cho em làm chỉ huy hả?” Anh hít một hơi sâu và tiếp tục. “Đúng là chiến tranh, có gì dùng nấy đúng không nhề.”
Tope mỉm cười. “Thật mừng là anh vẫn chưa mất đi khiếu hài hước.”
Cậu ta ngả người tựa vào ghế rồi nói. “Cả hai chúng ta đều đã đi rất xa, K’Sante,” Tope tiếp tục. “Từ hai thợ săn trẻ tuổi… Họ hay gọi chúng ta là gì ấy nhỉ? Có tài nhưng không có đức?”
K’Sante gật đầu. “Giờ thì vừa có tài vừa có chút đức… thi thoảng.”
Tope cười thật to. K’Sante chợt nhớ lại kỷ niệm cũ khi nghe tiếng cười đó. Tope luôn làm cho mọi người xung quanh cảm thấy họ được chấp nhận. K’Sante thở dài và khẽ thả lỏng bờ vai. Lần đầu tiên trong suốt bữa ăn, anh ngả người dựa vào lưng ghế.
“Anh biết không, em chưa bao giờ có cơ hội nói điều này,” Tope mở lời, “Có lẽ là do em không tin nhưng giờ thì… em sẽ tiếc lắm nếu không nói. Nghe này.”
K’Sante nhìn Tope cậy móng tay rồi tiếp tục nói.
“Em xin lỗi,” Tope thốt lên và ngồi thẳng lưng. “Em đã không ủng hộ anh. Trong vụ săn con quái vật đó. Đúng hơn là không ủng hộ theo cách anh muốn. Em đã không nhận ra là việc đó có ý nghĩa thế nào với anh-”
“Không,” K’Sante phản bác.
Anh đã nghĩ rất nhiều về cuộc trò chuyện này, vài năm trước, nó là thứ duy nhất mà K’Sante có thể nghĩ tới. K’Sante liên tục suy nghĩ về cảm xúc của mình. Rồi sau đó chuyện không lặp lại nữa. Nó trở thành một bài học, một thứ nhắc nhở cho anh biết về tổn thương mà lòng tự trọng của mình có thể gây ra.
Và để hiểu hết bài học này thì còn tốn thời gian hơn nữa, sự kiêu hãnh của K’Sante là một thứ động lực có thể đẩy lùi kẻ địch và cả người xung quanh. Trong tình yêu…cũng thế. Hạ gục kẻ địch thì đơn giản nhưng giải quyết bất đồng lại không như thế.
Dạo gần đây, K’Sante không nghĩ nhiều về cuộc trò chuyện này. Anh không đoán được rằng nó sẽ diễn ra sớm như vậy, nhưng sau bao năm suy nghĩ, K’Sante cũng biết nên phải nói gì tiếp theo.
“Không,” K’Sante ngồi thẳng và nói với giọng khẳng định. “Anh đã làm em tổn thương.”
Anh hít một hơi rồi nói tiếp. “Đúng, con quái vật đó rất khủng khiếp và việc hạ gục nó có ý nghĩa rất lớn với anh để chứng minh rằng anh có thể trở thành chiến binh vĩ đại nhất Nazumah. Nhưng anh không nghĩ rằng mình nên làm điều đó theo cách khiến em tổn thương. Thật ra anh đã dùng nhật ký của em. Chính em là người phát hiện ra nó là Baccai. Nó đã giúp anh hoàn thành cuộc săn mà chúng ta đã bắt đầu. Anh rất biết ơn về điều đó.”
K’Sante nhìn xuống đĩa đồ ăn của cả hai, hai chiếc đĩa đều mới chỉ ăn một nửa. Đây là dấu hiệu của việc trò chuyện nghiêm túc. Anh nhìn thẳng vào mắt Tope và nói. “Đáng ra anh có thể làm tốt hơn nữa. Anh thật sự xin lỗi vì đã làm em tổn thương.”
K’Sante nhận ra gió mát từ sa mạc đang thổi và vẻ mặt của Tope cũng dần giãn ra. Chắc hẳn mặt trời lặn rồi. Nó lặn từ lúc nào nhỉ? Anh cũng chẳng để ý nữa.
K’Sante cười và nói. “Nhưng em cũng nên cảm ơn anh.”
“Ồ?” Tope nói với giọng thích thú. Cậu ta uống một ngụm rượu vang rồi nhìn K’Sante và nói. “Tại sao lại thế?”
“Vì hành động của anh đã giúp em xây dựng sự nghiệp và cả tình yêu nữa.”
Nghe xong rượu vang bắt đầu văng ra từ mũi Tope. Cậu ta cười nghiêng ngả. Tiếng cười của cả hai hòa cùng những bài hát và điệu nhảy quanh đống lửa của những người khác.
“Lòng kiêu hãnh của anh,” Tope nói, “nó chưa bao giờ biến mất cả.” Vừa cừa Tope vừa thở dài, cậu ta lau những giọt rượu vang khỏi mặt bàn và nói tiếp. “Nó là ưu điểm lớn nhất của anh và bản thân em cũng thấy rằng người Nazuman rất may mắn khi có anh. Trong quãng thời gian này thì làm gì có niềm kiêu hãnh nào lớn hơn nữa.”
Nghe xong K’Sante ngả lưng và ngắm nhìn bầu trời đêm. Anh đã tưởng tượng rất nhiều về cuộc trò chuyện này. Thật nhẹ nhõm khi thấy Tope thành công, cảm nhận được sự chấp thuận của cậu ấy và cả sự trưởng thành nữa.
Sau đó K’Sante cầm bình rượu vang và tự rót một cốc. “Và cả vị chỉ huy vĩ đại nhất của Marrowmark nữa.”
“Vậy thì hãy cùng nhau nâng chén,” Tope nói. “Dù là Thể Thăng Hoa, Đế Chế hay Quái Vật”
“Không kẻ nào có thể đe dọa quê nhà trong khi chúng ta còn tồn tại!”