Sau khi DAMWON Gaming đánh bại Suning và giành chức vô địch CKTG 2020, phóng viên Ashley Kang của kênh Korizon Esports đã có một buổi trò chuyện với Jang “Ghost” Yong-jun, người đi đường dưới của DAMWON Gaming. Trong buổi trò chuyện này, Ghost đã chia sẻ rất nhiều về cảm xúc sau khi lên ngôi vô địch thế giới cũng như các dự định tương lai. Mời các bạn cùng theo dõi nhé.
Xin chào em! Chúc mừng em đã vô địch CKTG. Đã một tháng trôi qua kể từ ngày đó, nhưng đây là lần đầu tiên tôi có cơ hội nói lời chúc mừng em. Đầu tiên thì, từ đó tới nay em thế nào rồi?
Chúng em đã đến CKTG, và có lẽ em xài sạch năng lượng của mình ở đó rồi. Em cũng đã gần như hồi phục hẳn từ hành trình CKTG. Rồi trở lại đây, luyện tập.
Cũng một thời gian từ ngày em vô địch rồi đúng không? Dù vậy, sự thực rằng DAMWON vô địch vẫn còn lưu lại ấn tượng mạnh trong lòng công chúng. Ghost, ta đã trò chuyện qua một chút trước khi bắt đầu cuộc phỏng vấn này. Và em có nói với tôi rằng, đến tận bây giờ, cảm giác thắng CKTG vẫn còn chút vô thực. Tôi có thể hỏi kỹ hơn về vấn đề đó chứ?
Ừm… Nếu chị nhìn vào sự nghiệp của em rồi bỗng dưng thêm dòng “vô địch CKTG” vào đó… Đúng vậy! Nên em biết mình đã thắng rồi, nhưng cảm giác vẫn chẳng “thực” chút nào! Nó như một giấc mơ trôi qua quá nhanh vậy! Lướt qua vút một cái, đó là những gì mà em cảm nhận.
Đúng vậy, CKTG là một cuộc đua thật căng thẳng đúng không? Dù vậy, em hẳn đã liên lạc với bạn bè, họ hàng, những người thân thiết sau khi về Hàn Quốc. Và những cuộc trò chuyện hẳn sẽ xen lẫn chi tiết về CKTG. Điều đó có khiến nó trở nên “thật” hơn không?
Khi em nói về CKTG, tất cả mọi người đều chúc mừng em. Nên việc trò chuyện với người khác về CKTG đúng là cũng có khiến nó thật hơn trong một khoảnh khắc. Dù vậy nó vẫn… thật màu nhiệm. Sự thực rằng em đã vô địch ấy.
Em có mang huy chương về nhà không?
Em có ạ. Mẹ em đã trưng nó trong nhà, treo lên một góc.
Trước khi ta nói tới những chủ đề khác, tôi rất muốn được nhắc tới hành trình CKTG của em một chút. Em đã miêu tả nó giống như một giấc mơ, đúng không, em đã vừa nói vậy. Vậy đâu là khoảnh khắc mà cá nhân em thấy là đáng nhớ nhất? Tất nhiên, đó là một giải đấu tràn đầy cảm xúc.
Có rất nhiều điều hiện lên trong đầu em. Từ giai đoạn chúng em mới đến, phải cách ly… Hồi hộp lo lắng ngay trước trận ra quân. Rồi lúc chúng em vượt qua G2. Rồi DRX. Khoảnh khắc chiến thắng. Em nghĩ trận chung kết là nơi để lại những cảm xúc mãnh liệt nhất. Tất cả đều rất đáng nhớ đối với em.
Nói tới trận đấu với G2… Các tuyển thủ DAMWON đã thực hiện một lễ ăn mừng nho nhỏ rất cool, mà trung tâm của nó là em, Ghost. Có câu chuyện nào nằm sau màn ăn mừng đó không vậy? Rất nhiều người đã nói về nó đấy!
Sau khi G2 hạ gục GEN ở vòng Tứ kết, G2 vẫn luôn có cái danh “kẻ khắc chế người Hàn” đúng không ạ. Một đội tuyển luôn tiễn Hàn Quốc về nước. Nhưng với em, cá nhân em chưa từng thua G2 bao giờ. Nên em cảm thấy, mình nên là người đánh bại họ. Rồi em thấy màn ăn mừng của họ ở Tứ kết, Bèn nói với mọi người, mình cũng nên làm lại trò đó với họ đi. Đầu tiên chúng em định quăng ShowMaker thế này cơ!
Thật đó sao? Quăng?
Đùa thôi ạ, kiểu như nhấc ẻm lên rồi thực sự quăng ẻm xuống ấy! Đó là kế hoạch. Nhưng sau trận G2, ShowMaker bảo em, “Anh à hôm nay anh làm tốt lắm. Thôi cả đội đổi qua quăng anh nha!” Đó là nguyên nhân dẫn đến màn ăn mừng ấy. Chúng em đã có kế hoạch sẽ làm vậy nếu thắng rồi.
Nói tới vấn đề tinh thần thể thao và những màn ăn mừng. Một khoảnh khắc rất nổi tiếng khác nữa là khi DAMWON chiến thắng SUNING trong trận Chung kết. Bởi ta hãy thành thật với nhau, game 4 thực sự quá một chiều. Tôi chỉ chớp mắt, và tất cả dàn trụ cũng như nhà chính sụp đổ. Rồi mọi người đổ dồn ánh mắt vào câu nói của ShowMaker trong mic-check cũng như mấy pha nhá emotes của em. Tôi muốn hỏi cả về cái đó nữa!
Em đã nghĩ rồi, nếu mình đến được Chung kết và lại còn thắng nữa. Thì em muốn đại diện cho các team Hàn bằng logo của họ. Nên em đã đến venue rồi chuẩn bị trước. Sau đó game đấu cuồng nhiệt quá, em suýt thì quên luôn. Tới lúc ShowMaker hét lên, “NHÁ EMOTES COI ANH EM!” Nghe câu đó em mới kiểu, ồ, nhớ ra đống emotes của mình.
Có một chuyện khá buồn cười. Cùng hôm đó em phát hiện ra rằng nếu bạn ấn emotes nhanh quá thì sẽ bị delay một xíu. Kiểu như em không thể spam emotes được ấy. Sẽ bị delay đó. Mà em muốn nhá của tất cả các team. Nhưng tụi nó không nhảy lên, em cứ nhấn thôi. Rồi em sốt ruột, bắt đầu gọi tên các đội. Lên đi trời, lên đi trời!!! Ồ, đó là lí do em gào to tên họ thế. Em vừa nhấn key vừa gọi DRX, Gen.G. Đó là những gì mọi người thấy đấy ạ.
ShowMaker hẳn là một chuyên gia về emotes ấy nhỉ?
Chắc chắn rồi ạ. Ẻm nhắc em về nhiệm vụ của mình.
Rồi sau đó các em thắng, thực hiện một nghi lễ nâng cup khá cool. Trong suốt buổi lễ đó, chỉ 2 tuyển thủ DAMWON được mời thực hiện phỏng vấn. Điều này khiến tôi nghĩ, liệu Ghost sẽ nói gì nếu cậu ấy cũng được mời nói lời phát biểu chiến thắng nhỉ?
Ừm… thành thật thì… Em đã nghĩ cả 5 người đều sẽ được phỏng vấn trên sân khấu luôn cơ. Thành ra em có hơi buồn một chút. Chắc chắn em cũng sẽ có nhiều điều để nói mà. Kiểu như… Em sẽ có nhiều thứ để nói lắm đó. Nhưng mà đột nhiên… Nếu em được hỏi trên sân khấu đó, có lẽ em sẽ phát biểu thật hay… Nói thế nào đây…
Có lẽ em có rất nhiều điều trong đầu rồi nhỉ? Nhưng sẽ có rất nhiều người dõi theo em trên sân khấu lớn như vậy đúng không? Có lẽ điều đó đã khiến em trở nên kiệm lời một chút.
Vâng chắc vậy đó ạ.
Nhưng nếu em có thể nói gì đó thì sao, ngay bây giờ?
Nếu em nghĩ về chuyện đó. Em đã rất muốn nói điều này. Rằng một người như em đã thực sự thắng rồi. Bởi có rất nhiều, rất nhiều người nói với em rằng họ được truyền cảm hứng khi dõi theo em. Em nhận được những bức thư, những tin nhắn như vậy. Em muốn nói với họ. Rằng em mong rằng, việc mình đứng trên sân khấu đó truyền cho họ thêm nhiều động lực. Em đã rất buồn vì không được nói ra điều đó.
Ít ra thì em cũng đã nói được điều tương tự trong họp báo rồi!
Và đây là một điều em đã nói, mà chạm đến trái tim mọi người. Đó là rất nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp ngoài kia có thể trải qua những khoảng thời gian vô cùng khó khăn. Em mong họ có thể được truyền cảm hứng bởi chính em.
Từ một góc nhìn nào đó thì nó đúng. Tôi đã theo dõi trực tiếp cuộc họp báo đó, và cảm thấy khá tò mò. Nguyên nhân gì mà em quyết định nói vậy?
Bởi bản thân em cũng đã gặp rất nhiều khó khăn trong sự nghiệp. Sẽ có nhiều tuyển thủ ngoài kia cũng đang mắc kẹt trong một giai đoạn tương tự với sự nghiệp của họ. Em muốn mang tới một chút cảm giác an ủi, khích lệ, tới những tuyển thủ ngoài kia.
Có lẽ câu chuyện về sự nghiệp của em không được biết đến nhiều ở phương Tây. Dù vậy nó đã được truyền bá rộng rãi tại Hàn, một sự nghiệp hết sức quyết liệt. Bởi nó thực sự rất dài, Ghost. Tôi vẫn còn nhớ trận debut của em. Em ra mắt bên cạnh Bdd… Và có thể nói là… con đường của em ba chìm bảy nổi. Có lẽ chính điều đó sẽ khiến việc vô địch CKTG là phần thưởng tuyệt vời hơn bao giờ hết.
Em chơi chuyên nghiệp đến nay cũng 6 năm, bắt đầu từ vị trí trainee (thực tập sinh). Trong suốt thời gian đó, em đâm đầu chạy về phía trước, không dời tầm mắt khỏi sân thi đấu. Em đã chạy như thế để chiến thắng. Nên nó giống như… một giấc mơ vậy. Một điều ước thành hiện thực.
Tôi có chút băn khoăn, không biết em có hình dung ra cảnh chính mình nâng cup vào thời điểm mới debut không?
Tôi nghĩ tất cả các tuyển thủ đều sẽ mơ về khoảnh khắc đó. Em có hình dung đến viễn cảnh đó khi debut chứ! Rồi khi bắt đầu chơi những trận đầu tiên, mọi thứ khó khăn dần và giấc mơ càng lúc càng trôi xa. Một giấc mộng mơ hồ? Nó đã trở nên như vậy đấy.
Bởi tôi nhớ rằng… và mùa hè vừa rồi thật sự rất kịch tính với DAMWON Gaming. Các em đã chiến thắng, trở thành nhà vô địch. Và trong lời phát biểu chiến thắng của mình, em có hơi…quá cảm xúc. Có lẽ đó cũng là lúc em nhớ về những giây phút khó khăn nhất trong sự nghiệp của mình?
Vâng, em chỉ quá hạnh phúc khi chúng em thắng LCK. Và rồi chúng em đứng đó, chiếc cup được đặt ngay trước mắt. Quá nhiều suy nghĩ đột ngột chạy qua trong đầu em khi nhìn ngắm chiếc cup đó. Nỗ lực em bỏ ra cho tới tận giây phút ấy, những khoảng thời gian chật vật. Hàng giờ đồng hồ mà em đã luyện tập, những thứ đó lướt qua khi em cuối cùng cũng chạm được tay vào chiếc cup này. Và thế là nước mắt cứ rơi.
Ý tôi là, hẳn đã có những thời gian rất khó khăn, nhưng chiếc cup khiến mọi thứ trở nên đáng giá đúng không? Em có thể lướt qua một vài khoảnh khắc nổi bật chứ? Một vài điều đặc biệt? Không biết khi nâng cao chiếc cup ấy, nó có khiến em cảm thấy những ngày qua đều đáng giá hay không?
Em nghĩ mình sẽ không dùng từ “Đáng giá”. Đúng là em cũng gặp nhiều khó khăn trong sự nghiệp của mình, tuy vậy… em đã không bỏ cuộc. Em vui mừng biết bao, vì mình đã không hề bỏ cuộc. Bởi nếu làm vậy, thì em sẽ không bao giờ đến được đây. Đó là một cảm xúc thanh thản, và một chút tự hài lòng “Cậu đã làm tốt rồi.”
Nếu có bất kì ai nói với tôi vào đầu mùa xuân, rằng DAMWON sẽ vô địch CKTG thì tôi sẽ kiểu Ừm……… Cũng không quá dễ dàng để nói đến khả năng này khi đó, bởi ngay trong LCK cũng đã có rất nhiều đội mạnh. Rồi LEC và LPL cũng trình diễn rất nhiều gương mặt hứa hẹn. Đó là những gì chúng tôi hình dung tại thời điểm ấy. Nhưng rồi tôi cảm thấy, bước ngoặt của DAMWON đến khi em gia nhập. Tôi vẫn còn nhớ cuộc phỏng vấn thực hiện cùng em vào thời điểm đó. Em nói với tôi rằng có vẻ như em hoà nhập khá tốt với không khí của đội. Vậy ấn tượng của em về DAMWON với tư cách một đội là gì? Bởi điều em cảm nhận lúc này có lẽ sẽ khác với em của ngày đó.
Khi mới gia nhập DAMWON, em cảm thấy rằng Ok, tất cả những tuyển thủ này đều cực kỳ, cực kỳ mạnh. Tuy vậy, cũng có rất nhiều điều mà chúng em cần cải thiện. Nhưng đến MSC, chúng em gần như… được khai sáng. Khi theo dõi các đội tuyển LPL chơi, nhìn cách họ xử lý. Chúng em đã có thể vượt qua chính mình và tiến bộ rất nhanh. Sau đó, kết quả khả quan bắt đầu đến, cả trên thực chiến và bên ngoài sàn đấu. Kết quả tốt khiến chúng em tự tin hơn, tự tin đó mang tới những màn thể hiện hoàn hảo hơn.
Nó giống như mọi mảnh ghép đều rơi vào đúng chỗ vậy nhỉ?
Những đội tuyển LCK khác cũng có nói với tôi, rằng kết quả MSC truyền cho họ những cảm hứng nhất định. Nhưng đến với DAMWON thì nó bỗng biến thành một mảnh ghép duy nhất mà các em còn thiếu. Có bất cứ tác động nào khác lên các em thời điểm này không, ngoài kết quả MSC? Có lẽ là một khoảnh khắc khiến các tuyển thủ cảm thấy: “Chà, ta thực sự làm được rồi này?!”
Chúng em bước vào một chuỗi thắng ấn tượng ngay từ đầu mùa hè đúng không ạ. Và chúng em cũng không hề thua scrim nữa. Không khí trong team vô cùng tốt. Tới mức mà chúng em nôn nóng chờ tới trận kế tiếp, “Ôi anh/em chờ hết nổi tới ngày lại đi thi đấu rồi!” Chúng em tự tin đến vậy đấy. Chúng em tận hưởng trò chơi. Chắc mọi người cũng nghe được từ mic-check đó.
Rồi chúng em bắt đầu nghĩ chà, chúng mình thực sự làm được đấy nhỉ! Tự tin của chúng em được rót đầy, nó được thể hiện cả trên sóng luôn. Các em vẫn luôn mang tới những màn trình diễn bốc lửa, và các tuyển thủ cũng đùa rằng “Chúng em chỉ muốn về nhà càng sớm càng tốt thôi.”
Đó cũng là một dạng tự tin đúng không?
ShowMaker sẽ luôn nói kiểu, hãy thắng thêm một trận 2-0 nhanh gọn cái nào. Ẻm cũng nói với chúng em như vậy trước mỗi trận đấu. Rồi ẻm sẽ đánh cháy hết sức, để biến điều đó thành sự thật. Chỉ là… không khí trong đội em thực sự vô cùng tốt.
Bởi tôi luôn có cảm giác muốn được hỏi các tuyển thủ, “Làm thế nào mà DWG mạnh lên được như vậy?” Tôi vẫn hỏi câu này đó, và lời đáp thì thường là… “Vì không khí trong đội em rất tốt. Chúng em có một BHL giỏi.” Thật khó để tôi hình dung đúng không? Nên tôi muốn hỏi trực tiếp hơn một chút – Có một khoảnh khắc kì diệu nào mà em tự nghĩ rằng Ôi chao, đội mình thật là mạnh? Hay quá trình này diễn ra một cách thầm lặng tự nhiên thôi? Bởi chúng tôi đây nhìn từ góc nhìn người thứ ba và tưởng tượng rằng, hẳn là có một lúc nào đó mà mọi người kiểu như phát hiện ra chân lý.
Đó là từ cuối mùa xuân ạ… Chúng em đang trong quá trình xếp đặt mọi thứ lại với nhau. Thời gian trôi qua, cả đội tiếp tục luyện tập. MSC cũng là một phần trong quá trình đó. Mùa hè cũng nằm trong quá trình đó luôn. Chúng em liên tục phát triển với tư cách một đội. Thậm chí là ở trận Chung kết – bởi chúng em có khá nhiều thời gian chuẩn bị cho Chung kết đúng không.
Chung kết CKTG vừa rồi ấy à?
Dạ không, LCK ấy chị. Chúng em đã liên tục chuẩn bị cho CKTG cùng khoảng thời gian đó. Chầm chậm, cả đội hoàn thiện hơn, đó là con đường dẫn đến chiếc cup vô địch Hàn Quốc.
Rõ ràng là các em chuẩn bị cho Chung kết khá kỹ càng. Ván đấu đầu tiên, tôi đã lập tức cảm thấy chà… Nuguri pick Orrn? Ghost pick Caitlyn ư, và thậm chí còn carry nữa! Ý tôi là, nó khiến tôi có chút ngạc nhiên.
Đội hình đó cũng đã thông qua SIÊU NHIỀU thử thách, fix lỗi và tranh cãi nội bộ ấy ạ. Chúng em đã thảo luận rất nhiều về việc pick Caitlyn.
Trong team đúng không?
Vâng, trong nội bộ team ấy. Và cuối cùng thì…Chúng em có được kết quả tốt. Điều đó khiến chiến thắng chung cuộc càng có ý nghĩa hơn. ShowMaker từng đùa em là Ghost, anh lúc nào cũng tự troll mình bằng cái biệt danh “Teacher Hawk”. À đâu Teacher Ma? Khi em chơi Ashe, đúng rồi. Ý là em sẽ luôn khiêm nhường nói với đồng đội, “Cảm ơn đã gánh anh.”
Vì chỉ cần bấm E khi chơi Ashe là thắng hả? Nhưng rồi ở trận Chung kết LCK, em quay ngoắt 180 độ so với hình ảnh đó. Tôi đoán là trận đó cũng đã giúp bồi đắp lòng tự tin nơi em đúng không?
Ừm… em được giúp đỡ rất nhiều bởi BHL ở thời điểm đó. Và cả các đồng đội trong DAMWON nữa. Điều đó đẩy em lên một cấp độ cao hơn. Và giúp em tự tin hơn, chắc chắn rồi.
Và em đã tiếp tục phô bày sự tự tin này ở CKTG. Và… tôi có thể hỏi về skin được chứ?
Vâng!
Em quyết định lấy tướng nào nhỉ?
Em lấy Jhin ạ.
Ồ, cuối cùng vẫn là Jhin. Lí do là gì thế?
Nếu em nhớ đúng thì Jhin chính là vị tướng đã giúp chúng em giành được thắng lợi khi cả team đang đứng vị trí khá thấp trên BXH. Và trong meta CKTG, hắn đột nhiên trở nên cực kì mạnh. Chất tướng Jhin cũng hợp với em nữa. Đó là vị tướng giúp em nhiều nhất trong suốt hành trình CKTG. Tổng hợp tất cả những yếu tố đó. Em nghĩ là ok, Jhin là lựa chọn hợp lý rồi đấy. Em đã chọn Jhin cho skin của mình.
Ý tôi là, tôi cũng không biết nữa. Ngay cả bản nháp đầu tiên của bộ trang phục cũng chưa được công bố…
Ok, em không biết mình có được nói được nói điều này không. Em nói được chứ nhỉ… Thực ra em có xem bản nháp đầu tiên rồi!
Ồ thật sao??
Ok, em không biết em có nên nói không nữa. Em sẽ kết luận đại khái rằng skin của mình, trang phục vô địch Jhin, nhìn rất đẹp mắt.
Em có buồn khi đó không thể là Draven không?
Thật ra em cũng đã chơi Draven trong vài ván đấu tập ở CKTG. Nhưng không có cách nào để đưa hắn vào các game chính thức cả. Cũng hơi buồn đó, nhưng dù sao thì… Đây đâu phải đã là kết thúc, em còn ngày rộng tháng dài phía trước mà. Em thấy ổn.
Em đã đang nhắm tới trang phục vô địch thứ 2 rồi đấy ư?
Vâng, sẽ rất tuyệt nếu có được trang phục thứ 2.
Nói đến đây thì tôi phải nhắc tới năm sau rồi. Bởi vì… sau khi DAMWON hoàn tất giải đấu và bay trở về Hàn. Mùa chuyển nhượng đã diễn ra. Giờ đây, trong đội có những thành viên mới. Cảm giác có gì khác biệt không? Khi em quay trở về teamhouse?
Khi em trở lại… Tất nhiên rồi. Em đã gắn bó với đội hình cũ rồi mà, nên tim em cũng rớt nhẹ một cái. Nhưng chúng em… quá khứ thì cũng qua rồi. Giờ thì buộc phải tiến lên thôi. KeSPA Cup sẽ sớm diễn ra. Rồi chúng em sẽ bước vào mùa giải mới. Em sẽ để những nuối tiếc của mình lại đó. Giờ chỉ tập trung vào làm thật tốt cho tương lai mà thôi.
Tôi không biết mình có nên nhắc tới chuyện này không, nhưng gần đây tôi có một cuộc phỏng vấn với Nuguri. Cậu ấy đã nói Ghost là một người cực kỳ trìu mến. Rằng các em có gặp nhau và trò chuyện. Tôi không nói về chi tiết của cuộc trò chuyện, nhưng mà…
Nuguri… có một vài vấn đề sức khoẻ đúng không ạ. Rồi ăn uống nữa. Em không biết Nuguri có thể thích nghi tốt với việc sống ở nước ngoài hay không. Em chỉ là rất lo cho thằng bé. Nhưng em ấy là một tuyển thủ giỏi, dù sao em ấy cũng sẽ làm tốt thôi. Nên em cũng cố gắng để không lo lắng nhiều. Và Khan đã được thêm vào đội hình, em và cậu ấy cũng đã có vài tương tác trên các mạng xã hội…
Tôi có xem stream của các em. Tôi không thể nói các em mới chỉ là đồng đội vài tuần, hay đã chơi chung hàng năm trời rồi nữa. Có những tương tác rất cá nhân đã diễn ra, hai em rất gần gũi.
Thực ra ngày xưa, anh Khan và em xô xát nhiều ấy chứ. Rồi từ ghét chuyển sang quý, đó là lí do chúng em trở thành bạn bè. Ảnh và em đều có một sự nghiệp tương đối dài rồi. Và em đã biết ảnh từ trước. Nên cũng chỉ mới một tuần ở chung với tư cách đồng đội thôi. Nhưng cứ như em đã thấy ảnh ở đây trong suốt thời gian qua vậy. Ảnh tạo cảm giác thân quen lắm. Chúng em chẳng ngượng ngùng chút nào.
Còn Canyon và ShowMaker cảm thấy sao khi ngồi giữa em và Khan?
Thực ra anh Khan giỏi giao thiệp với người mới lắm. Từ những gì em thấy… Ừm, thực ra em cũng không gặp quá nhiều người. Nhưng sẽ không dễ để làm bạn với ShowMaker và Canyon đâu. Nhưng anh Khan làm được lẹ lắm luôn.
Và nếu tôi đọc tất cả những bài dự đoán LCK 2021. Thì rất nhiều đội đã hoàn tất đội hình mùa mới của họ rồi, và nhiều người đoán rằng DAMWON sẽ lại thắng thêm một mùa giải nữa trong năm tới. Sự khác biệt trong kì vọng của cộng đồng giữa hai mùa xuân hè là rất lớn. Điều này có khiến em áp lực không?
Nói tới áp lực, thực ra em sẽ nói áp lực trong khoảng thời gian CKTG cao hơn đó ạ. Với năm tới, thay vì cảm thấy áp lực thì chúng em nghĩ mình CẦN PHẢI làm tốt. Giờ chúng em khẳng định được vị trí của mình rồi. Cả đội đều không hề nghĩ nhiều. Chúng em tự bảo nhau, đây là một khởi đầu mới mẻ. Cup vô địch cũng chỉ là cái cup. Chúng em chỉ cần làm hết sức mình. Chúng em phải cải thiện bản thân một lần nữa, qua mùa xuân, hè, và rồi đến CKTG. Đó là tư tưởng của chúng em, không quá áp lực.
Bởi với tất cả các thành viên DAMWON, đây mới chỉ là chiếc cup LCK đầu tiên. Ghost, và những mảnh khác của DAMWON nữa, từ khoảnh khắc các em chiến thắng tại Tứ kết, các em giờ đã vươn tới một chân trời mới. Tới được Bán kết! Rồi bước vào Chung kết! Mỗi bước tiến đó đều là một nấc thang các em chưa từng tới được trước đây. Giờ khi hoàn thành cả rồi, nó cũng sẽ thay đổi tư tưởng của các em chứ nhỉ?
Nhưng… đây là một điều HLV KkOma dặn chúng em. Rằng phải luôn tìm kiếm lý tưởng ban đầu. Chúng em phải tìm lấy nó, và phấn đấu như thể tất cả chỉ đang bắt đầu từ con số 0. Chúng em đang làm việc rất chăm chỉ.
Như em đã nói đó, rất nhiều tuyển thủ lần đầu bước vào thế giới này với những giấc mơ vĩ đại và kỳ vọng lớn lao. Tôi chưa từng gặp một tuyển thủ nào không nghĩ đến chuyện thắng CKTG. Hay tưởng tượng tới viễn cảnh cậu ấy/cô ấy nâng cao cup vô địch. Dù vậy, 99% tuyển thủ sẽ không bao giờ đến được vạch đích đó. Và điều ấy… đôi khi nghe thật cay đắng. Nhưng đó vẫn là quy luật tự nhiên của cạnh tranh. Thế mà Ghost, em đã đến được thánh địa đó rồi. Đó hẳn là một trải nghiệm sẽ thay đổi em, từ cách tiếp cận trò chơi này, đúng không? Hoặc cũng có thể nó không tác động gì đến con người em cả.
Nhưng… em đã vô cùng vui mừng trong khoảnh khắc thắng cup đúng không ạ. Đó là một trải nghiệm thực sự vui vẻ. Được chơi cùng với bạn bè, trưởng thành cùng nhau. Em chỉ muốn làm lại một lần nữa, bên cạnh những người bạn của mình. Cảm nhận niềm vui ấy, bằng cách thắng thêm một lần nữa. Đó là ý nghĩ duy nhất của em. Làm lại một lần ở Trung Quốc. Vâng, em muốn thắng cup vô địch một lần nữa, với những đồng đội này.