Thông điệp của lưỡi kiếm

Tiếng bước chân vọng lại. Sàn đá lạnh ngắt.

Một tiếng hét phía sau. Một ai đó đã nhìn thấy ta. Những cánh cửa mở tung khi ta lao nhanh qua hành lang rộng. Vòm đá trên đầu lối thoát của ta khỏi doanh trại. Đột nhiên bị chặn bởi cả một đội tuần tra đứng chắn trước mặt. Không ổn.

Ta quay đầu lại và lao về phía cũ. Thêm nhiều tên lính lao loạn xạ về phía ta. Đang ngứa tay, nhưng bọn chúng quá đông. Ta lao qua một cách cửa , đóng sầm nó lại, rồi chèn một thanh gỗ ngang nó.

Lưỡi ác kiếm trong tay sát thủ cũng chỉ là một trong số những vũ khi của cô ta, giọng nói của ông vang vọng trong đầu ta, nó đã dính chặt sau nhiều năm khổ luyện. Thông hiểu bản thân. Thông hiểu chiến trường. Mọi thứ đều có thể là công cụ giết chóc.

Ta chạy xuyên qua căn phòng. Dường như là căn phòng chiến lợi phẩm. Những bức tường được gia cố, với cánh cửa bên hông dẫn về một hành lang phía sau. Đằng sau ta, tiếng giáp trụ đâm sầm vào gỗ sồi. Những bản lề sắt và kiến trúc chắc sẽ cho ta đủ thời gian để…

Ý nghĩ của ta chợt tan tành bởi tiếng gỗ nát vụn, khi một lưỡi rìu khổng lồ đục xuyên qua khung cửa. Phía trước, một cánh cửa mở tung, và thêm một đám lính tràn vào.

Quá nhiều, quá sẵn sàng. Họ đã biết rằng ta sẽ đến.

Bọn lính mặc trang phục Noxus, nhưng mang gia huy của một gia tộc đã công khai chống đối Tam Cực. Quá chủ quan vào sức mạnh của chúng, bỏ thời gian để vẽ tranh, thay vì để chuẩn bị. Dễ thương ghê.

Ta rút những lưỡi kiếm ra.

Những tên đứng đầu tiến chậm lại, dàn trải ra, vũ khí trong tay sẵn sàng. Đằng sau, những kẻ ùa vào qua chiếc cửa vỡ vụn cũng làm y hệt. Chúng bủa quanh, dàn trải theo một đội hình đã được luyện tập trước. Sáu tên trước mặt. Bảy tên phía sau. Không dễ đâu.

Nhưng khó tí thì chơi mới vui.

Giọng của ông lại vang vọng. Nghĩ nhanh. Di chuyển nhanh hơn. Lập kế hoạch trước khi lao vào, nhưng tấn công với bản năng thuần túy.

Ta phóng một lưỡi dao. Nó trúng vào chiếc đèn chùm đang treo lơ lửng bên trên, cắt đứt sợi xích và khiến nó rơi ầm xuống đám lính phía sau. Hai cái xác đập xuống sàn nhà, sáp nến văng tung tóe, phủ lên những bóng đen và thu hút những cặp mắt, bị phản bội bởi ánh phản chiếu. Ta xoay vòng đến tên lính mất cảnh giác gần nhất, và lướt lưỡi dao bên sườn hắn. Hắn ú ớ bởi những lá phổi giờ đã ngập máu.

Ta rút ra một lưỡi kiếm khác từ trong người, nó phát ra một tiếng động thật êm tay, rồi phóng nó về phía chiếc đèn chùm thứ hai. Nó cũng đâm sầm xuống mặt đất, nguồn sáng cuối cùng đã lụi tàn. Cùng lúc đó, ta né khỏi một tên lính đang lao lên, khiến hắn lỡ đà và đâm sầm vào hai tên cũng đang lao đến từ phía sau.

Tiếng kêu gào cảnh giác pha lẫn bối rối vang vọng trên những bức tường đá, chúng đang vật lộn trong bóng tối, chẳng thể phân biệt được bóng người nào là bạn, bóng nào là thù.

Ta thì không gặp vấn đề đó.

Thích nghi khi những kẻ khác không thể. Khiến những giác quan của chúng lạc lối, khiến bản năng của chúng tự phản bội chúng.

Ta lướt lên phía trước, cúi thấp dưới mặt đất, nhặt lưỡi dao đầu tiên lên. Nó tìm đến một cái cổ, rồi một con mắt, rồi một quả thận, trước khi một tiếng hét ngắn củn xé toạc những tiếng thét gào rên rỉ.

“Lũ ngu! Ả ở ngay đây!”

Trong lúc đám lính còn lại lao về phía ta, ta nhắm mắt lại, cảm nhận nơi lưỡi kiếm thứ hai của mình nằm lại, thu hết sự tập trung vào trong, và nhảy.

Bọn chúng kêu lên thảng thốt khi ta biến mất khỏi tầm nhìn. Ta hạ cánh thấp bên dưới chúng, chộp lấy lưỡi dao và xoay vòng, cắt đứt gân cổ chân của chúng. Phần thưởng ta nhận được là những tiếng thét đau đớn và sự ngạc nhiên khi ba tên nữa ngã gục. Trò này thì chả bao giờ lỗi thời cả.

Ta xoay ngược tay trên cán cầm của những lưỡi dao và nhảy, khi lao xuống, ta cắm phập chúng vào hai vai của một tên lính đang la hét, rồi đạp hắn ngã lộn nhào. Hắn đâm sầm xuống mặt đất, trong khi ta đã phóng cả hai lưỡi dao vào thẳng mặt của hai kẻ khác.

Cán của một lưỡi mác nện thẳng vào đầu ta. Ta gượng dậy, hơi choáng váng. Được thế lấn tới, tên lính đã khiến ta suýt mất thăng bằng nhắm mũi giáo nhằm thọc nó thẳng vào tim ta. Ta nhảy một lần nữa, xuất hiện ngay trên không trung, tay ta nắm lấy một lưỡi kiếm và giật mạnh nó ra khỏi một khuôn mặt mà ta đã lỡ găm nó vào.

Ta chuyển hóa đòn tấn công của mình thành một cú tránh trong gang tấc khi một lưỡi rìu sượt qua mạn sườn, tiếng kim loại vẫn chấn động trong tai ta khi ta giật lùi lại phía sau. Tên lính khổng lồ đang nâng nó lên lại, và ta một lần nữa nhảy vọt đi về phía lưỡi kiếm còn lại của mình. Ta chộp lấy nó vừa kịp lúc một người lính khác vung chiếc chùy gai của hắn về phía ta, và ả ta đập nó xuyên qua khuôn mặt của một tên chiến hữu của mình. Đầu vũ khí sượt qua tay ta, khiến máu bật ra.

Ta lộn ngược về phía sau và lấy đà. Còn bốn tên, đứng rải rác trước mặt ta. Vài tên khác đang bị thương nhưng vẫn chưa chết hẳn. Tất cả bọn họ đều dáo dác tìm kiếm ta trong bóng tối. Rõ là giờ chúng đã biết cách để theo dõi những lưỡi dao của ta, và cả ta.

Đừng bao giờ chiến đấu sòng phẳng. Một sát thủ bị dồn ép là một sát thủ chết. Mắt ta lướt qua các lối thoát.

Và rồi ả bước vào căn phòng.

Qua cánh cửa bên hông. Kèm ngay bên cạnh là hai tên cận vệ, mỗi tên đều vác theo một chiếc nỏ. Ả có trong tay một ngọn đuốc, và tay còn lại là một thanh kiếm. Đôi môi kiêu ngạo của ả mỉm cười tự mãn. Ngay cả trong bóng tối ả tỏ ra đầy tự tin và mê hoặc. Tất cả những ánh mắt đều đổ dồn về phía ả.

Mục tiêu của ta.

“Chà, thật là thất vọng làm sao,” ả nói chầm chậm. “Tam Cực chỉ ném cho ta một tên sát thủ tầm thường thế này sao, hẳn là bọn chúng khốn cùng lắm rồi.”

Lời khiêu khích của ả bị cắt đứt bởi những tiếng bước chân từ phía ngoài căn phòng. Viện binh, đang tiếp cận. Rõ là ả ta đã đánh giá thấp quân số cần thiết để khiến ta sập bẫy.

Nhưng điều này cũng an ủi phần nào nếu như ta phải bỏ mạng nơi đây.

Nếu bị phát hiện, hãy biến mất. Đừng lao thẳng vào để hạ mục tiêu. Đừng bao giờ giết chóc khi có kẻ chứng kiến.

Ta mỉm cười và nhìn thẳng vào mắt ả. “Tạm biệt, chỉ huy.”

Ta ném lưỡi kiếm lên không trung. Những mũi tên bay vút theo nó, đoán trước cú nhảy của ta. Bốn tên lính còn đứng lao thẳng lên.

Thời gian như chậm lại khi lưỡi dao xoay vòng.

Một vòng. Hai.

Ta ném chiếc dao còn lại vượt qua những tên lính đang lao tới, thẳng về phía mục tiêu của ta. Một tên lính đứng chặn trước ả, và mũi dao dính thẳng vào giáp ngực của hắn.

Ba. Bốn.

Ta nhảy về phía lưỡi dao đà lao tới khiến mũi dao găm xuyên qua lớp giáp trụ, thẳng vào da thịt. Ta thấy mắt hắn chuyển màu trắng dã, hỗn hợp của cơn sốc, nỗi đau, và sự sợ hãi. Phía sau, ta nghe một tiếng thét khác và quay lại. Nhanh một cách ấn tượng. Nhưng vẫn chưa đủ nhanh đâu.

Năm. Sáu.

Ả chỉ huy lùi lại và giơ cao thanh kiếm. Phản xạ bị che mờ bởi nỗi ngạc nhiên. Ta rút lưỡi dao và lao về phía trước. Tay ta tìm thấy tóc của ả, và lưỡi kiếm tìm thấy cổ ả.

Bảy vòng. Phập.

Một mũi tên lao vút về chỗ mà ta đã đứng, nhưng ta đã biến mất từ lâu. Nó đâm xuyên qua ngực mục tiêu của ta, khi ta hạ cánh ngay tại chỗ lưỡi kiếm rơi, giờ nó đã cắm phập xuống mặt sàn. Trong tay ta, một lưỡi dao vấy máu. Và trong tay còn lại… là cái đầu đứt lìa của mục tiêu, khuôn mặt của ả đã đóng băng bởi sự kinh ngạc.

Thi thể ả đổ gục xuống. Máu phun khắp mặt sàn đá. Những tên lính đứng khựng lại, bởi sự khó tin và nỗi kinh hoàng.

Ta ném thủ cấp của ả xuống trước mặt chúng.

“Đại Đô Đốc Swain gửi lời chào.”

Nhiều tên lính khác đã đứng sẵn ở chỗ cổng vào. Ta thích thú với từng hơi thở gấp gáp, từng tiếng kêu giận dữ của chúng.

Đừng lao thẳng vào để hạ mục tiêu. Đừng bao giờ giết chóc khi có kẻ chứng kiến. Thanh âm cứ lẩn quẩn trong tâm trí ta. Bằng cách nào đó, nó dường như lặng im hơn. Ta chợt cười lớn.

Con không còn là người sát thủ của cha nữa, cha à. Con đã thoát khỏi những luật lệ hèn hạ nho nhỏ ấy.

Ta giũ máu khỏi những lưỡi kiếm và nhìn về phía những tên lính trước mặt. Nỗi sợ là thứ vũ khí mạnh mẽ hơn bất kì lưỡi dao nào. Để họ chứng kiến. Để lời đồn lan truyền. Ta giờ không chỉ là lưỡi hái của tử thần.

Ta là chiến ý của Noxus.

Trước ta, một tên lính thét lên và lao tới. Ta không thể ngừng nụ cười ngạo nghễ khi đôi tay một lần nữa giơ lưỡi kiếm.

Ta không ngại giết chóc.

TIỂU SỬ MỚI

Jarvan IV
Sejuani
Udyr

TRUYỆN NGẮN MỚI

Katarina
Annie
Master Yi