Nơi vùng đất Freljord tàn độc, có những kẻ được ban tặng mối liên kết sâu thẳm với ma thuật tâm linh. Những tu sĩ chiến binh ấy, được biết đến với cái tên “lữ khách tinh linh”, đem bản thân phục vụ cho những bộ lạc khác nhau, dâng hiến nguồn sức mạnh của mình để được chấp nhận trong một cộng đồng, nơi họ có thể sống sót và tập luyện.
Sinh ra trong một đêm trăng máu đỏ, Udyr đã thể hiện khả năng nhận biết những thực thể vô hình ngay từ khi còn là một đứa trẻ. Cậu bé có thể cảm nhận được xúc cảm của những loài sinh vật xung quanh, thấu hiểu được những tiếng tru ai oán của bầy sói lãnh nguyên trước lúc có thể tự thân phát ra tiếng nói đầu tiên của mình. Được định sẵn sẽ trở thành một lữ khách tinh linh vĩ đại, anh được tộc Móng Vuốt Mùa Đông thu nhận, và tìm kiếm con đường để thuần phục những tài năng thiên bẩm của mình.
Khi những người chỉ dạy tin rằng anh sẽ phát triển năng lực của mình một cách dễ dàng, cậu bé rốt cuộc lại gục ngã bởi chính tài năng thiên bẩm của mình. Ý nghĩ hỗn loạn từ mọi sinh vật ngập tràn tâm trí anh, đẩy nó đến bờ vực của sự điên loạn. Suốt ngày đêm, Udyr chỉ muốn tìm được cho mình một khoảnh khắc bình yên… nhưng lời nguyện cầu của anh lại chỉ được đáp ứng trong một ngày đen tối nhất.
Một buổi chiều kinh hoàng, khi bộ tộc của anh bị đám Thủ Vệ Băng Giá phục kích.
Bất dung và tàn độc, đám tín đồ của Mụ Phù Thủy Băng thần bí tàn sát cả bộ tộc, và đặc biệt quan tâm đến việc loại trừ những kẻ có tiềm năng ma thuật. Nếu không nhờ sự hinh sinh anh dũng từ những người thầy của mình, có lẽ số phận của Udyr đã chấm dứt vào đêm định mệnh ấy.
Tràn ngập nỗi buồn, và bị giằng xé bởi những tiếng thét gào trong đau đớn của những người trong cùng bộ tộc, Udyr mất hết kiểm soát. Anh giải phóng cơn thịnh nộ, tạo nên một vụ nổ ma pháp tâm linh mạnh đến nỗi làm rung chuyển cả những đỉnh núi.
Lớp tuyết dày bị chấn động. Và chỉ sau vài giây, một trận lở tuyết đổ sụp xuống chiến trường, buộc bọn Thủ Vệ Băng Giá phải tháo chạy.
Khi người lữ khách tinh linh trẻ bò ra khỏi đống tuyết, anh chỉ thấy vài người sống sót. Sợ hãi với sức mạnh hủy diệt ấy, những người Móng Vuốt Mùa Đông bỏ rơi anh, tất cả ngoại trừ một người. Một Băng Tộc đầy lòng thương cảm đã nhìn thấu qua sức mạnh thiên bẩm Udyr. Cô thấy một người với sức mạnh và cả những nỗi yếu mềm như bất kì ai khác, cả hai cùng vui vẻ với nhau trong một khoảng thời gian ngắn mà họ có được, giữa những thách thức tàn độc trong cuộc sống nơi Freljord.
Nhưng ngoài mối quan hệ này, Udyr đã quen với sự cô độc. Sự xuất hiện của anh luôn khiến những kẻ khác phải bỏ chạy, cho đến một ngày anh gặp được một thầy tu khổ hạnh đã lãng du thật lâu, từ một vùng đất thật xa.
Người này tìm kiếm trí tuệ từ những kẻ có thể hòa hợp linh hồn mình với các linh thú. Cảnh giác với mọi kẻ lạ mặt, Udyr lao vào người thầy tu hết lần này đến lần khác, nhưng những cú đánh của anh đều bị né cả. Khi cả hai đều đã mệt nhừ, người thầy tu giới thiệu mình là Lee Sin bên trong gã ta, Udyr thấy một người với cùng nỗi thống khổ. Cả hai nhanh chóng kết bằng hữu với nhau, rồi Lee Sin đề nghị đưa Udyr về phía đông, đến Ionia, nơi con người đã bỏ ra nhiều thế hệ để tìm kiếm sự hòa hợp với thế giới tinh linh.
Trên đường đi, họ thấy rằng đế chế Noxus đã xâm lược Ionia, và Udyr đề nghị được chiến đấu bên cạnh người bạn của mình để bảo vệ tu viện Hirana. Quyền năng của người lữ khách tinh linh thật sự là món quà vô giá, khi anh vận sức từ những loài dã thú mạnh mẽ, dồn nguồn năng lượng bất kham của chúng vào bên trong những đòn đánh phàm trần của mình. Sau một trận chiến dữ dội và nảy lửa, anh vẫn đứng vững, cạnh những thầy tu bị thương. Họ đã chiến thắng.
Thích thú với sự thông hiểu của người Ionian về linh giới, Udyr đã quyết định ở lại và tập luyện cùng những trưởng lão đáng kính nơi Hirana. Anh nhận thức được cách mà người dân nơi đây trân trọng sự hòa hợp, và rồi, nhiều mùa trăng trôi qua, tâm trí và cơ thể anh cũng dần tìm được sự bình lặng nhờ lòng thương cảm từ họ
Dù vậy, Udyr vẫn không thể chối từ tiếng gọi nơi quê nhà.
Anh nghe thấy tiếng khóc than từ những tinh linh Freljord được cuốn theo những ngọn gió tây, và cảm nhận được một mối hiểm họa đang thầm trỗi dậy ở đâu đó bên kia đường chân trời. Giã biệt Ionia và Lee Sin, anh rời đi để quay lại Móng Vuốt Mùa Đông, dù hề chẳng biết giờ đây họ sẽ nhìn nhận anh ra sao…